Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Tầm Thần Ký

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Tầm Thần Ký
  3. Chương 54: Hắc Lang

Chương 54: Hắc Lang

Cố Thành ánh mắt sung huyết, bỗng chốc đứng bật dậy, lấy ra trường cung, đem nội khí hóa tiễn nhắm về phía trước, giận dữ gào lên:

“Các ngươi chớ có khinh người quá đáng!”

Vụt!

Mũi tên mang theo khí thế xuyên vân phá nhật gầm thét chạy về phía đại hán cầm đầu.

Đại hán chỉ là khinh thường “xuy” một tiếng, nội khí vận ở lòng bàn tay giơ lên, nháy mắt nắm chuẩn đầu mũi tên, ngón trỏ hơi xoay tròn, mũi tên ở đầu ngón tay hắn xoay mòng mòng, sau đó đẩy ra, khinh miệt cười lạnh:

“Hừ! Rượu mời không uống muốn uống rượu phạt! Đã như vậy, ngươi nên đi chết đi!”

Mũi tên lấy tốc độ gấp hai lần, phản hướng ngược lại công kích Cố Thành.

Cố Thành trợn to hai mắt, đứng như trời trồng.

Mắt thấy mũi tên sắp xuyên qua cổ hắn, bỗng nhiên hắn thấy trước mắt tối sầm.

Keng!

Doãn Nguyệt không nói một lời, đạp bộ pháp che trước mặt hắn, tay nâng song đao làm hình thế chắn, cản lại mũi tên khí thế như hồng này.

Mũi tên va chạm với song đao, cùng Doãn Nguyệt đọ nội khí.

Mặc dù cuối cùng nội khí trên mũi tên tan hết, nhưng Doãn Nguyệt cũng không tốt hơn là bao, hai cánh tay tê rần, cổ họng tanh ngọt, nhưng bị nàng gắng gượng đè xuống.

Đại hán cầm đầu híp híp mắt, trong ánh mắt xẹt qua một tầng u quang lạnh lẽo nhìn Doãn Nguyệt.

Cũng rất lợi hại đâu, cư nhiên có thể chống được tám phần lực lượng của hắn, chỉ tiếc…

Doãn Nguyệt hít sâu một hơi, khuôn mặt trầm trọng nói:

“Hồng Lộ quả các ngươi cứ tùy tiện hái, chúng ta không cần!”

Cố Thành nhìn thân hình cao lớn vĩ ngạn của đoàn trưởng chắn trước người mình, cặp mắt hồng hồng. Lần nào cũng vậy, mỗi lần hắn gây chuyện, nàng đều sẽ thay hắn gánh vác. Hắn thật sự có lỗi với nàng! Mặc dù trong lòng cực kỳ không cam tâm, nhưng hắn vẫn biết điều ngậm miệng lại.

Đại hán cầm đầu làm ra vẻ kinh ngạc, cười lớn:

“Dạ Nguyệt đoàn trưởng, tính ngươi thức thời!”

Nói xong, hắn phất phất tay, vài tên đồng bọn phía sau nhanh chóng tới gần đại thụ, chuẩn bị leo lên hái Hồng Lộ quả.

“Khoan đã!”

Doãn Nguyệt đem ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía Tịch Thần, vì sao nàng lúc này lại ra tiếng?

Doãn Nguyệt ánh mắt hơi nhiễm lo lắng, cho nàng lắc đầu ra hiệu, nhưng dường như Tịch Thần không để ý đến nàng.

“Ngươi là kẻ nào? Cũng dám nhúng tay vào chuyện của ta!” Ánh mắt của đại hán xẹt qua một tia âm ngoan, âm độc nhìn Tịch Thần.

Lúc này mới phát hiện còn có một người như vậy, nàng đứng rất gần với đại thụ Hồng Lộ quả, nếu như nàng muốn liền có thể thần không biết quỷ không hay mà đem Hồng Lộ quả trích đi.

Đại hán cầm đầu càng nghĩ càng thấy sợ, một người đứng trước mặt hắn như vậy, nhưng lại không có bất kì một chút tồn tại cảm nào, nếu như đánh bất ngờ, vậy…

Tịch Thần nheo hai mắt nhìn hắn, thấy bộ dạng đáng khinh này, cảm thấy một cỗ chán ghét quen thuộc, mặc dù không biết là xuất phát từ đâu. Tịch Thần nhếch cằm, khinh phiêu phiêu hỏi:

“Ngươi lại là ai?” Ý tứ chính là, ngươi có bao lớn mặt mũi.

Đại hán cảm thấy không thể tưởng tượng được, chỉ tay vào mặt mình, ngữ điệu có chút buồn bực:

“Ngươi cư nhiên không biết lão tử là ai? Lão tử chính là đoàn trưởng của Lang Diễm dong binh đoàn - Hắc Lang! Hắc Bảng đệ nhị - Hắc Sát chính là ca ca của ta.”

Tịch Thần vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ, trong lúc Hắc Lang cho rằng nàng sẽ biểu lộ ra sợ hãi hay kính ý, ai mà ngờ được nàng chỉ vỗ cằm, thần sắc bình đạm cảm thán:

“Di? Vạn năm lão nhị sao?”

Sắc mặt của Hắc Lang nháy mắt xanh như tàu lá chuối.

Ngươi phô trương thanh thế giới thiệu chính mình, kết quả phát hiện người ta không biết đến ngươi, cũng không sợ ngươi, hơn nữa còn trào phúng ngươi.

Đây là xích quả quả coi rẻ!

Mà Dạ Nguyệt đoàn người bên này, trong lòng căm tức bỗng nhiên phai nhạt, thậm chí là vui sướng khi người gặp họa.

Còn không phải là một cái lão nhị sao, phía trên còn có đệ nhất nữa, mới đệ nhị đã xem như ta lớn nhất, suốt ngày lấy ra tên tuổi chơi uy phong.

Xem đi, Lang Diễm dong binh đoàn gặp gỡ Tịch Thần, còn không phải là nghẹn khuất bị trào phúng!

Tịch Thần người này giống như từ trên trời rớt xuống, ngươi hỏi nàng biết ngươi là ai không?

Không phải là tự thảo mất mặt sao?

Ngay lúc này, tất cả thành viên Dạ Nguyệt binh đoàn đều có cùng chung suy nghĩ: Tịch Thần rất đáng yêu!

Gương mặt xanh tím đan xen, Hắc Lang cảm thấy mặt mũi đều mất hết, vì vậy thẹn quá thành giận, chỉ vào Tịch Thần uy hiếp nói:

“Mặc kệ ngươi có biết ta hay không! Ta nói cho ngươi biết, nếu hôm nay dám làm hỏng chuyện của ta, ta không để yên cho ngươi đâu.”

Tịch Thần cúi đầu tự hỏi trong chốc lát.

Hắc Lang tưởng nàng sợ hãi, khóe miệng xẹt qua một nụ cười khẩy.

Ai ngờ, Tịch Thần ngẩng đầu lên, mắt đen lúng láy hỏi:

“Vậy sao? Ngươi một mực chắc chắn cướp lấy Hồng Lộ quả đúng không?”

Hắc Lang vẫn chưa cảm nhận được gì cả, chỉ cười lạnh vênh váo:

“Vậy thì thế nào?”

Tịch Thần nhếch môi cười.

Dạ Nguyệt binh đoàn các thành viên không hiểu sao cảm thấy một trận lạnh tóc gáy.

Lần đầu tiên trong mấy tháng nay, bọn hắn thấy được Tịch Thần cười…

Như vậy quỷ dị…

Hắc Lang còn đang ở trong trạng thái đắc ý, bỗng nhiên một bàn tay ấn khổng lồ mang theo ngọn lửa nóng cháy hướng đỉnh đầu của hắn chụp xuống.

Hắc Lang ngẩng đầu, năm dấu bàn tay ấn vào mi mắt hắn, hắn chỉ kịp dùng nội khí đưa lên đỉnh đầu cùng bàn tay chống đỡ.

Bang!

Phanh!

Hắc Lang bởi vì kịp thời đưa ra phản ứng, cho nên vẫn còn cùng bàn tay giằng co.

Mà những thành viên trong đoàn của hắn, lại không được may mắn như vậy.

Tất cả thành viên đầu tóc bị cháy rụi, quần áo loang lổ đốt cháy, thâm nhập đến bên trong da thịt, ngoài ra trên mặt còn in đậm dấu vết năm ngón tay.

Bọn hắn đồng loạt ngã xuống đất, ôm mặt kêu la oai oái.

Hắc Lang phục hồi tinh thần lại, hừ lạnh một tiếng, dồn hết nội khí vào đôi tay, hóa thành một nắm đấm va chạm vào lòng bàn tay khổng lồ.

Đùng!

Va chậm phát ra một tiếng nổ tung, ma lực cùng nội khí cùng chi chống đối, cho nhau ăn mòn, ánh lửa bắn tung tóe khắp nơi, cháy lan ra đồng cỏ xung quanh.

Tịch Thần gia cố ma lực thêm vào Ngũ Hỏa Trảo.

Bàn tay vốn đã ảm đạm ánh sáng bỗng chốc cháy hừng hực lên, đem nội khí thôn phệ hết, tiếp theo như tên bắn hướng đỉnh đầu của Hắc Lang chụp xuống.

Hắc Lang ánh mắt căng thẳng, đạp bộ pháp lui về phía sau.

Bàn tay đập xuống đất, mặc dù không trực tiếp chụp chết hắn, nhưng dư ba vẫn lan đến hắn.

Phốc!

Hắc Lang một chân quỳ xuống, phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt nhìn Tịch Thần tràn đầy kinh hãi.

“Ngươi… ngươi là kẻ nào… vì sao… vì sao có thể…?”

Vì sao có thể phát ra ánh lửa công kích hắn?

Tịch Thần đi từng bước tới gần hắn, ma pháp bào khẽ bay phấp phới, ám văn như khởi động.

“Ngươi không cần biết ta là ai! Bây giờ… ngươi còn muốn hái Hồng Lộ quả sao?”

Hắc Lang hoảng sợ lắc đầu, nhìn Tịch Thần như nhìn ma quỷ:

“Không! Không dám nữa! Hồng Lộ quả toàn bộ đều là của các ngươi. Ngươi đừng giết ta, ngươi tha cho ta đi!”

Sâu trong ánh mắt, xẹt qua một đạo tính toán.

Tịch Thần đem hai mắt nhìn thẳng hắn, đương nhiên không có sai quá sự tính toán cùng âm ngoan trong mắt hắn.

Trong lòng nàng không khỏi buồn cười.

Nàng nhìn qua trông giống kẻ lương thiện lại vô hại như vậy sao?

Tuy rằng không đến mức giết người như ngóe, nhưng mà nàng vẫn biết mấy câu:

Trảm thảo không trừ tận gốc, gió xuân thổi đến lại sinh sôi!

Lang Diễm dong binh đoàn, nếu nàng không có nhớ lầm, thì Kỳ Văn Thư đã nói qua, đó là một trong ngũ đại binh đoàn có huy chương hoàng kim. Địa vị, thực lực, nhân vật không phải là Dạ Nguyệt dong binh có thể so sánh. Hơn nữa còn có một quả bom nổ chậm - Hắc Sát. Vài ngày trước gặp qua đệ tam Yến Thanh, nàng đã cảm giác sâu không lường được. Như vậy đệ nhị Hắc Sát, thực lực còn phải hướng lên trên vài tầng. Nàng hiện tại nhỏ yếu, còn chưa có thể cùng địch nhân đáng sợ như vậy đối đầu.

Thời khắc đó, đáy mắt Tịch Thần xẹt qua nùng liệt sát ý.

Hắc Lang cảm nhận được sát ý, trong lòng lạnh nửa phần.

Tịch Thần nâng lên ma pháp trượng, phóng ra thuật pháp “Ma Diễm”.

Lửa cháy bốc lên, như một đầu hùng sư hướng Hắc Lang công kích tới.

Khoảng cách gần trong gang tấc, Hắc Lang chắc chắn phải bị đốt thành tro bụi không thể nghi ngờ.

Ai ngờ, tới phút cuối cùng, Hắc Lang kéo một thành viên gần đó thay hắn chắn một đòn, ngón tay từ trong ngực móc ra một viên đạn hình tròn quăng lên cao.

Bùm!

Viên đạn nổ thành một tòa khói mù, hoàn toàn che chắn tầm mắt.

Tịch Thần tưởng là công kích, đem tinh thần lực hóa thành bức tường chắn lại xung quanh.

Đợi đến khói mù tan đi, nào còn có thân ảnh của Hắc Lang.

Tịch Thần nhíu mi, trong lòng mắng mình đại ý!

Biến cố tiến đến quá nhanh, ngay cả Dạ Nguyệt đoàn người cũng không phản ứng kịp.

Khi biết Hắc Lang chạy trốn, không hẹn mà cùng dâng lên lo lắng.

Hắc Lang chạy trốn… ý nghĩa lưu một cái hậu hoạn… có thể tùy thời trở lại cắn bọn họ một ngụm.

Tịch Thần mặc dù có chút nuối tiếc, nhưng không quá lo lắng.

Binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn vậy!

Nghĩ vậy, Tịch Thần cũng không lại rối rắm, nàng một bước di đến bên đại thụ, đem Hồng Lộ quả hái lấy.

Hồng Lộ quả tổng cộng có mười chín viên, Tịch Thần giữ lại chín viên, đem số còn lại đưa cho Doãn Nguyệt:

“Cái này… là phần của các ngươi! Ta lấy chín viên, ngươi không phiền đi?”

Doãn Nguyệt gian nan mở miệng: “Đương nhiên là… không phiền!”

Nếu như không có nàng, e là hôm nay đoàn đội của bọn họ đã đoàn diệt.

Huống chi là có được Hồng Lộ quả.

Bọn họ không thể tham lam không thấy đủ!

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5688 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5228 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4965 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4546 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4474 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4376 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter