Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Tam Thập Niên Nhất Mộng Giang Hồ

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Tam Thập Niên Nhất Mộng Giang Hồ
  3. Chương : 29

Chương : 29

Nhan Chương tiếp tục chuyển động chén ngọc trong tay, xúc cảm trơn mịn không thua gì làn da tuyệt nhất trên đời “Ta chỉ gặp qua một lần” Nhan Chương dừng một chút nói tiếp “Đại điển tế bái bốn năm một lần, giáo chủ dẫn tả hữu hộ pháp, mười trưởng lão cùng năm lâu chủ, ba mươi hai đàn chủ, sáu mươi bốn đường chủ cùng giáo chúng phạm vi trong trăm dặm tổng đàn tới sườn núi tế bái tiền giáo chủ, ta mới vào hàng ngũ hộ pháp lại thêm may mắn lập được công lao, được phép cùng Tả sứ vào chính điện, mà ngay chính điện treo bức hoạ tiền giáo chủ…”

Bốn phía một mảnh tĩch mịch, thậm chí tiếng thở của hai người đều không nghe được.

Tăng Tuyền trầm mặc thật lâu, cuối cùng cẩn thận mở miệng “Nhan Chương, ngươi còn nhớ lúc trước tiền giáo chủ truyền ngôi cho Bạch giáo chủ ta từng phụng mệnh vận chuyển một tảng đá không?”

Nhan Chương không trả lời, Tăng Tuyền cũng không định đợi câu trả lời của hắn “Ta lúc ấy phụng mệnh từ Từ Châu đem một thạch thanh nặng vạn tấn về tổng đàn, nói thật lúc ấy cũng không thiếu oán hận, ngươi nói một tảng đá không đáng tiền, lại nặng như vậy, còn phế mất của ta một năm công phu, nếu không phải biết tảng đá kia là tiền giáo chủ cần, ta còn cho là tân giáo chủ xem ta không vừa mắt, muốn gây sức ép ta chứ” Tăng Tuyền cười có chút quái dị, hắn chẳng qua là một phó đường chủ phỏng chừng tân giáo chủ cũng không để vào mắt “Ta mang tảng đá kia, trăm cay nghìn đắng đưa lên núi, lại theo phân phó đưa tới sau núi Đông Hoa —— Tây Lưu cung “

Nghe đến đó Nhan Chương cũng không nhịn quay đầu lại, Đông Hoa, Tây Lưu cung đã bao năm không ai nhắc tới, không chỉ vì nó là cấm địa, còn là vì tiền giáo chủ Hà Lân Sinh thoái vị liền ngụ ở nơi này, bảy năm qua trừ ngày đại điển, chưa từng rời đi nửa bước, chính giáo chủ cũng không dám tùy tiện tiến vào.

“Tây Lưu cung ấy từ hơn hai mươi năm trước đã là cấm địa, ta có cơ hội đi vào đương nhiên sẽ không buông tha một ngóc một ngách nào”

“Lá gan ngươi thật không nhỏ” Nhan Chương đùa cợt nói.

Tăng Tuyền ngượng ngùng cười “Ta muốn nói, cho ta đi loạn ta cũng không dám” đầu hắn còn chưa muốn rời cổ “Có người đưa bọn ta vào, vì tảng đá rất lớn không dễ chuyển, nên cũng không kẻ nào muốn làm thay bọn ta, trước khi đi vào mỗi người đều được phân phó, không được đi loạn không gây tiếng động lớn, để tránh quấy rầy tiền giáo chủ thanh tu.”

Tăng Tuyền uống một hớp rượu, thấm giọng nói tiếp: “Chúng ta mang theo tảng đá kia đi chừng nửa canh giờ, cũng tới sườn núi Tây Hoa Sơn, ta đến giờ cũng không quên được nơi ấy, hoa đào phiếm rơi, như khói như sương, khi đó ta thật muốn ở lại đó luốn, có điều cho ta làm thần tiên ta cũng không làm” Dưới vách núi dựng đứng, hoa rơi như điệp vũ, làm ngây ngốc cả đám ngoại nhân, nếu không kẻ dẫn đường lớn tiếng thúc giục chỉ sợ sẽ trễ giờ lên núi “Chúng ta tiếp tục đi lên, hoa đào dần dần thưa thớt, chuyển qua một đoạn nhai bị chắn, không có đường đi, kẻ dẫn đường bảo chúng ta đem tảng đá đẩy xuống vách đá, trên vách đá còn có một cây đào lớn, cây đào ấy chỉ có thể kêu một từ ‘diễm’, dưới tàng cây là cái bàn nhỏ bằng đá, cùng một băng ghế đá, trên bàn còn đặt một bầu rượu, cùng hai cái chén.” Tăng Tuyền nghiêng đầu khó hiểu, hắn nghĩ nơi đó là tiền giáo chủ ngồi, lại không rõ tiền giáo chủ sao lại đặt hai cái chén, chẳng lẽ hai người có thể ngồi vừa một cái ghế? Lắc lắc đầu, Tăng Tuyền tiếp tục nhớ lại “Vốn bỏ tảng đá lại rồi nên nhanh chóng rời đi, ta lại thấy luyến tiếc, làm bộ như xem tảng đá có vững vàng hay không, lấn lá được một khắc cũng tốt.” Tăng Tuyền khẽ cười, có chút đắc ý khi mình nghĩ ra diệu chiêu này, người nào cũng biết coi tảng đá là giả, quét chung quanh mới là thật “Đoạn nhai vốn là một khối nhô ra từ ngọn núi, cũng không phải chỗ cao nhất, phía sau còn có đỉnh núi, đương nhiên đỉnh núi kia dốc đứng vậy không thể đi lên, bên trong đoạn nhai là một khối bình thạch vuông vắn, giống như được tước tỉa, trên đá còn khắc bức hoạ bình thơ, hỗn độn, vốn ta cũng không chú ý nhiều, lại thấy trong bức hoạ như có bóng người, ta lại nhìn, có chút không ngờ đó lại là chiêu thức cực kỳ tinh diệu, ta lúc này không dám nhìn nữa, vội vàng cúi đầu, nếu ai nghĩ ta học trộm gì đó, đó thật không phải chuyện giỡn.”

Lúc này Tăng Tuyền nhìn Nhan Chương hỏi: “Ngươi đoán lúc ta cúi đầu thấy cái gì?”

Nhan Chương nhíu mày, ý tứ như trước, bộ dáng kia hiển nhiên là nói, ngươi nói ta nghe, ngươi không nói ta cũng không hỏi, đừng thừa nước đục thả câu.

Tăng Tuyền ngẩng đầu nhìn phương xa, bất tri bất giác sáp nến đã muốn chảy xuống giá đồng “Ta nhìn thấy một người, cũng không thể nói là đầy đủ một người, khắc vào, trên mặt thạch bích, nhìn dấu vết hẳn là người dùng ngón tay khắc lên…” Cười khổ một tiếng “Trên đời này, ta nghĩ không ra người thứ hai có thể chỉ cần dùng nội lực đã lưu lại dấu vết trên đó” Phá vỡ nó thì dễ, nhưng khắc trên đó thì không phải ai cũng làm được “Ta lắp bắp kinh hãi, nhìn bức hoạ ở đoạn nhai, hẳn là có người nằm ở đó tùy tay hoạ thành, trừ phi là người say, nếu không ai lại ngủ ở đó, dù sao bên cạnh còn có bàn đá cùng ghế đá, dù không tốt cũng vẫn hơn ngủ trên đất.” Tiền giáo chủ ẩn cư ở đó, vốn nên hưởng lạc không lo, tại sao lại say đến vậy? “Ta tiếp tục nhìn kỹ kia người trong bức họa, mi dài nhập tấn, phượng nhãn hẹp dài, cánh mũi rủ xuống như huyền đảm, so với Lưu Ly thấy hôm nay lại thập phần giống nhau” nói là thập phần giống nhau, nhưng cũng có chín phần không giống, Tăng Tuyền nghĩ vậy lại không khỏi nghi ngờ: “Bức hoạ kia ta thấy vào bảy năm trước, người trong bức họa khoảng hai mươi bảy, hai mươi tám, nhìn Lưu Ly cũng hai mươi bảy hai mươi tám, nghĩ lại thấy không đúng, trên đời sao lại có người giống nhau đến vậy, thật quá kỳ lạ.”

“Tiền giáo chủ tuyển chọn cũng đã hai mươi năm, năm đó là một tiểu oa tử tám tuổi cũng không phải không thể, ngươi có thể yên tâm đem người dâng lên đi.” Nhan Chương nói.

Tăng Tuyền không để ý đến lời Nhan Chương, tiếp tục “Lúc ấy ta không nghĩ tới việc tuyển chọn hàng năm, tiền giáo chủ thích bộ dáng thế nào không ai nói rõ, cái mũi ánh mắt cũng không có tiêu chuẩn cụ thể, chọn giữ bên người cũng muôn hình vạn trạng, tóm lại không thoát được bộ dạng mỹ nhân, nhưng không thể oai hùng phi phàm như người trong tranh kia, chỉ đứng cũng thấy uy nghiêm, không giống nhân vật bình thường, khiến người ta dù chỉ nhìn cũng sinh sợ hãi, vừa nhìn đã biết là kẻ cao cao tại thượng, nắm gọn quyền thế, sao có thể đánh đồng với đám luyến sủng, cho nên khi ấy ta cũng không nghĩ nhiều, thẳng tới lúc, vô tình nghe lão Đường chủ nói tới chuyện giáo chủ đời ba mươi tư mất tích ba mươi năm trước, lão Đường chủ từng gặp giáo chủ đời ba mươi tư, nghe lão kể sự tình năm đó, ta liền không tự chủ được nhớ tới người trên thạch bích, so thời gian cùng tình huống mà nói, người nọ không thể nghi ngờ chính là giáo chủ đời ba mươi tư…” Nhân vật như thế, không thể có người thứ hai, tâm tư tiền giáo chủ hắn cũng có thể hiểu được một nửa, chỉ tiếc từ xưa anh hùng như hồng nhan, nhân gian không được thấy đầu bạc… (anh hùng hay hồng nhan đều không thể sống lâu)

Nhan Chương có chút ưu tư nói tiếp: “Ta cũng từng nghe người ta nhắc tới, nghe nói Thiên Huyền cung phân tách cũng là vì vị giáo chủ ấy mất tích, đáng tiếc năm đó chúng ta còn chưa sinh ra, bằng không cũng có thể có cơ hội trông thấy người vô địch thiên hạ kia.”

“Không nói tới đó” Tăng Tuyền cắt đứt Nhan Chương, ảm đạm nói tiếp “Lúc ấy ta tuy rằng nghĩ người trên thạch bích kia có lẽ chính là tiền giáo chủ đời ba mươi tư bổn giáo Hợp Hư, liên tưởng tới việc giáo chủ làm, ngươi cũng biết, các nơi đều nghĩ hết biện pháp dò hỏi dạng người giáo chủ yêu thích, sau lại có người phát hiện giáo chủ yêu thích thế nào lại giống như tiền giáo chủ, nói thật, ta cũng không biết hiện giờ tuyển người là cho tiền giáo chủ hay cho giáo chủ, nghe nói giáo chủ cũng nuôi mấy cơ thiếp, nói không chừng giáo chủ ưa nữ tử.”

“Chưa chắc” Vô luận đối phương là nam hay nữ giáo chủ phỏng chừng cũng sẽ không để ý.

“Đừng ngắt lời ta, ta nói tới đâu rồi? Nói nhỏ với người, nếu là người khác ta cũng không dám nói, nén trong lòng bao năm ta cũng bực.” Nhan Chương cười cười không cắt lời vị bằng hữu còn hơn huynh đệ của hắn.

Tăng Tuyền đem rượu trong chén một ngụm uống cạn “Sau ta lại phát hiện, giáo chủ tuyển người đều có điểm giống với người trên thạch bích ——” Tăng Tuyền dứt khoát cầm lấy bầu rượu dốc vào miệng “Thật là một đống rắc rối.”

“Có một số việc không phải chuyện chúng ta nên biết” Nhan Chương bưng chén rượu lên nhấm nháp “Ngươi tính toán làm gì với Lưu Ly kia?”

“Còn có thể làm sao? Đương nhiên là đưa lên đi.”

“Không ổn” Nhan Chương nhíu mi, tùy ý thăm dò tâm tư giáo chủ là không đúng, còn nịnh nọt vuốt đuôi ngựa như vậy…

“Ngươi nói làm sao bây giờ? Chẳng lẽ giết?” Tăng Tuyền cũng biết xử lý không tốt sẽ thành đại họa, dù sao một người dung mạo giống hệt tiền giáo chủ lại là một tiểu quan trong thanh lâu —— chỉ sợ không thể để y sống, nhưng giết một người giống tiền giáo chủ không chừng sẽ mang tội lớn ——

Giết cũng không được, không giết cũng không được ——

Nhan Chương trầm ngâm một chút “Người được thấy bức hoạ tiền giáo chủ cũng không nhiều, ngươi cứ làm như không biết, nếu người nọ được tuyển, xem như hắn có bản lãnh.” Tiếp đó lại nói “Ta nếu gặp qua người như vậy, lại không thể làm như không biết, ta phải lập tức bẩm báo Tả sứ việc này.”

Trong một khách *** tại Từ Châu thành.

“Hữu sứ” Người đai lưng màu lam, thái độ cực kỳ cung kính cúi người thi lễ.

“Ân” Tử y nhân nâng tay ý bảo người đứng dậy “Lúc ta không có ở đây có chuyện gì không?” Ánh mắt hắn vẫn nhìn chăm chú tới nơi nào, như đang nhìn cái gì.

“Ba ngày trước Tả sứ đã trở về tổng đàn, giáo chủ phái người tới hỏi ngài khi nào thì trở về?” Cung Tập cúi đầu “Có cần thuộc hạ chuẩn bị?” Chậm nhất ngày mai là có thể lên đường.

“Chúng ta đi Lai Châu một chuyến” Tử y nhân trầm ngâm thật lâu, sau xoay người lại, gương mặt quá mức âm nhu không biết nghĩ đến điều gì mà có một chút dao động, có lẽ chúng ta có thể coi như sắc mặt tốt.

Cung Tập lặng đi một chút, nhưng vẫn cung kính đáp: “Thuộc hạ lập tức chuẩn bị” Lai Châu ngay cạnh Từ Châu, buổi chiều là có thể lên đường.

“Không cần chuẩn bị, đi ngay” Tử y nhân nói xong, liền rời đi, hành động dẫn theo một ít vội vàng, Cung Tập nhanh chóng đi theo, phân phó thuộc hạ chuẩn bị ngựa.

Hắn biết tử y nhân nhất định là có sự tình gì mới chậm chạp không trở về tổng đàn, tựa hồ thập phần nan giải, bằng không tử y nhân cũng sẽ không do dự đến giờ, nghĩ đến đây, Cung Tập thúc ngựa tiến lên: “Hữu sứ, Ưng Chuẩn ở ngay phụ cận, có cần lệnh tuỳ hộ?”

“Không cần” Tử Minh nhíu mi, chẳng qua là đi đón một người, không cần phải xuất động Ưng Chuẩn “Ngươi biết công tử chọn vào Khung Ngọc viên năm nay từ đâu tuyển đến chứ?”

Cung Tập lại sửng sốt, tựa hồ không nghĩ tới tử y nhân sẽ hỏi việc này “Theo thuộc hạ biết, Đường chủ Từ Châu tựa hồ định địa điểm ở phân đà Lai Châu, hiện tại hẳn là đã bắt đầu sơ tuyển.” Cung Tập lập tức nghĩ đến, Hữu sứ muốn tới Lai Châu, chẳng lẽ có quan hệ với việc tuyển chọn này? Sao Hữu sứ có thể để ý tới việc nhỏ nhặt này?

Tử Minh hỏi địa điểm vốn là phòng ngừa địa điểm bị thay đổi thì một chuyến đi không công, vẫn còn ở Lai Châu thành thì hắn có thể giảm không ít công phu.

“Giá” Roi ngựa một tiếng trong trẻo vang lên, bụi vàng cuồn cuộn đoàn người thoáng chốc tiêu thất.

.

.

.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5697 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5233 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4970 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4553 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4478 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4386 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter