Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Tam Thập Niên Nhất Mộng Giang Hồ

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Tam Thập Niên Nhất Mộng Giang Hồ
  3. Chương : 35

Chương : 35

Đối với một bàn đầy sơn hào hải vị, Tử Minh lại không có nửa điểm hứng thú, tiếp nhận chén trà trản ngân tinh tế thị nữ dâng lên, nhưng cũng chỉ có y tự biết trà vị đến tột cùng là như thế nào.

“Người thế nào?” Xua tay ý bảo thu dọn bàn rượu, Tử Minh nhìn lướt qua Cung Tập quỳ trước cửa đạm thanh hỏi, như dĩ vãng không nghe ra chút cảm xúc gì, nhưng nếu thật không để ý, người này cần gì phải ở đây, hỏi một chuyện nhỏ căn bản không gây ảnh hưởng gì?.

“Khởi bẩm Hữu hộ pháp, người nọ vẫn như hai ngày trước ở ngoài cửa chưa từng rời đi.” Người ngồi trên ghế cũng không nói lời nào, Cung Tập không dám giấu diếm đem toàn bộ tình huống nhìn được kể ra “…Tình huống như vậy đã liên tục ba ngày, người nọ mỗi ngày ngoại trừ ngồi cạnh thạch sư than thở, hoặc là lên tiếng kêu khóc, tựa hồ không thấy ngài thề không bỏ qua.”

“Vậy sao?” Không biết vì cái gì nghe người nọ kêu khóc than thở, Tử Minh liền không khỏi tâm tình tăng vọt, nếu mình thực sự rời bỏ hắn, người nọ chẳng phải khóc chết? Nghĩ đến việc hắn khát vọng ân sủng của mình, Tử Minh lại hưng trí bừng bừng hỏi “Hắn hiện tại đang làm gì?”

“Lúc thuộc hạ trở về, người nọ đang ngồi trên thềm đá trước cửa ăn cơm.”

“Ăn gì?” Tử Minh lại hỏi, tựa hồ cảm giác trà trong tay rốt cục có chút hương vị.

“Bánh nướng, món ăn bình dân bán ở đường cái đối diện.”

Đường cái đối diện, Tử Minh nhớ mấy lần xe ngựa đi qua có liếc thấy một sạp hàng nhỏ, trừ mấy băng ghế, cùng một cái bếp đắp bằng bùn thì chẳng còn gì khác, cái nơi đó ngoại trừ giá rẻ ra thì chả còn gì đáng để khen.

“Ngươi nói hắn đã mấy ngày nay đều ăn bánh nướng?” Tử Minh khẽ nhăn mi, muốn cho kẻ không biết trời cao đất dày kia nếm chút khổ sở, một là muốn giáo huấn hắn càn rỡ, hai cũng là muốn hắn hảo hảo trụ lại bên cạnh mình, chẳng lẽ hắn xúc phạm người có quyền có thế như mình mà lại để yên?

Tử Minh nói không được mình hiện tại là vừa lòng hay không nỡ, nói là vừa lòng nhưng cũng có chút bất khả tư vị, nói không nỡ nhưng cũng lại càng bất thị tư vị, mọi cảm xúc lượn lờ, nhiều cảm xúc hỗn tạp, nhiều tâm tư tiêu tốn trên một người đến vậy, đối với Tử Minh mà nói vẫn là lần đầu tiên. May mắn chính là y còn chưa nhận ra điều đó.

“Dạ, người nọ mỗi ngày mua cái bánh nướng, uống trà no bụng, bất quá —— “

“Bất quá cái gì?”

“Theo thuộc hạ suy tính kia tiền người nọ còn hẳn không nhiều lắm.” Lúc người nọ bị ném ra ngoài chỉ có một thân hoa y, bán đồng ngọc bội, lấy y phục đổi trà lấy ngọc bội đổi tiền đồng, đã qua ba ngày nhìn là biết không còn được nhiều.

Tử Minh cầm bán đồng ngọc bội trên bàn, ngọc là hảo ngọc, đáng tiếc người nọ thô bỉ không nhìn ra, lại chỉ đổi có ba mươi đồng.

“—— ngươi nói hắn sẽ đi sao?” Tử Minh tùy tay ném ngọc bội qua một bên, tầm mắt dừng trong chén, màu trà xanh tươi, mùi thơm ngào ngạt, là thứ y vẫn thích, lúc này lại không có nửa điểm hương vị, giống như nước lã, vô vị.

Cung Tập không ngờ Tử Minh sẽ hỏi vấn đề như vậy, hắn không rõ vấn đề này hắn có cần phải trả lời không, hơi trầm ngâm một chút, Cung Tập vẫn đáp: “Thuộc hạ nghĩ, người nọ nhất định sẽ không rời đi.”

“Nga? Như thế nào thấy được?” Đối với đáp án chắc chắn của Cung Tập, Tử Minh có chút kinh ngạc cũng có chút nghi hoặc, lấy hiểu biết của y với thuộc hạ này, sẽ không nói điều gì bản thân không tuyệt đối chắc chắn.

“Thuộc hạ chỉ là nghĩ như vậy” Một loại cảm giác sao? Nói không rõ ràng, Cung Tập không khỏi lại nghĩ tới bóng lưng người nọ ngồi trên thềm đá dưới ánh trăng mờ, điều gì đó nói cho hắn biết, người nọ sẽ không đơn giản rời đi như vậy, từ khi nào hắn lại dựa vào cảm giác như vậy? “Hữu hộ pháp thứ tội “

Tử Minh khoát tay, vừa rồi nghĩ đến người kia sẽ bỏ đi, y bỗng lại có cảm giác muốn giết người, mâm mê đồ án trên chén trà, ngày mai để hắn vào đi…

Trèo trèo trèo, tay ta bám lấy bờ tường, tay trái níu một cành cây liễu, toàn thân lơ lửng trên không, tường này đúng là thấp, nhưng thấp cũng là bên trong nhìn ra thấy vậy, ta lắc đầu, phân đà Lai Châu này không có việc gì xây tường viện cao như vậy làm gì, hại ta leo tường cũng khó khăn như vậy, nếu có cơ hội nhất định phải bắt họ phá tường này đi, ta thử với chân qua cành liễu, nhưng nhánh cây yếu ớt tựa hồ chịu không nổi trọng lượng của ta, vì thế ta lại thử đem chân phải dẵm lên tường, thế nhưng phân đà Lai Châu chẳng những xây tường cao lại thập phần nhẵn nhụi, ngay cả một góc gạch chệch ra cũng không có, nếu có cơ hội bảo họ mang thang đặt ngoài tường viện đi, ta nghĩ như thế, lại không biết rất lâu sau, khi ta đem ý nghĩ này biến thành sự thật thì cả giang hồ nổi lên danh hào ‘thang Diêm vương’, khiến ta trăm tư khó giải, lại nghe đến những truyền kỳ về cái thang ấy ta càng dở khóc dở cười, vì thế ta cũng minh bạch, những người đó dù có chen vào chuồng chó, cũng không dám leo lên thang ta cố ý đặt ra.

Cành liễu trước gió khẽ lay động, thêm mấy ngày nữa lá sẽ tàn, lá liễu đã dần thoát khỏi màu xanh nhạt, so với hồi đầu xuân đã dẻo dai hơn chút ít, ta lửng lơ giữa không trung cố gắng chìa đầu ngắm trộm nội viện, làm ta thấy may mắn chính là góc này ít người đi qua, đồng thời làm ta buồn bực chính là, ta thế nào cũng không thể trèo qua bên kia tường, chẳng lẽ lại treo chết ở chỗ này? Nhìn lại bên dưới, khoảng cách cao hơn người, nhảy xuống cũng phiền toái, trước kia vẫn bay tới bay lui, giờ mới biết không có võ công bất tiện thế nào, nếu ta còn có một phần công lực thì bức tường lùn tịt này ta thèm để vào mắt sao, giờ cũng chỉ có thể giương mắt nhìn nội viện phía trong.

Giờ không xu dính túi, chỉ trông vào nước trà đối phó một chút, bụng sớm đói đến da bụng dính da lưng, lại phí nửa ngày bám trên tường, đủ biết ta hiện taij chật vật cỡ nào, trên người mặc bộ thô y đổi được ở nhà bên, hài dưới chân không đổi, nhưng qua một hồi gây sức ép đã thủng lỗ chỗ, thật xấu mặt, thêm mấy ngày nữa chắn chắn ta với tên khất cái đầu đường giống nhau như đúc.

Nghĩ nghĩ, vẫn là nhanh chóng nghĩ biện pháp đi vào mới là vương đạo, không lấy được giải dược nhưng ít nhiều có thể thuận tay lượm ít thức ăn.

Trong lầu Tuyên Hoá, Điêu Phong các, một tử y hoa phục khẽ dựa trên tháp thượng, sắc mặt có chút âm trầm.

“Người đâu?”

“Còn ở trên tường.”

Tử Minh hít một hơi thật sâu, bình ổn cảm xúc muốn đánh nát đầu người nọ “Bao lâu?”

“Nửa canh giờ lại canh ba có thừa” Người quỳ trên mặt đất cẩn thận đáp, trong lòng cũng lau mồ hôi, vốn cho là người nọ lâu nhất một nén hương là có thể leo vào, vì thế cho lui toàn bộ thị vệ quanh đó, không nghĩ tới gần hai canh giờ trôi qua, người nọ lại vẫn treo ở đó, thật là —— chưa thấy qua kẻ ngu xuẩn như vậy.

“Ngươi đi giúp hắn một phen” Tử Minh rầu rĩ nói, sắc mặt lúc này đã muốn âm trầm đến chảy nước, từ hai canh giờ trước có người báo lại người nọ tính vượt tường mà vào thì y liền chờ ở đây, không nghĩ tới chờ quá buổi trưa, mắt thấy mặt trời sắp xuống núi mà người lại vẫn không thấy tới, thật sự là vô năng tới cực điểm, đối với trình độ vụng về của kẻ nào đó, Tử Minh lại có thêm tầng nhận thức mới.

“Sau đó đưa hắn đến đây!”

“Vâng” Người phía dưới nhận lệnh nhanh chóng rời khỏi các, vội vàng mà đi.

.

.

.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5697 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5233 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4970 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4553 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4478 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4386 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter