Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Thái Y Nhất Phẩm

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Thái Y Nhất Phẩm
  3. Chương 40: Chương 40

Chương 40: Chương 40

Sự kiện Hồng Văn thăng quan có thể nói là sấm dậy đất bằng, phần lớn mọi người đều cảm khái thật là anh hùng xuất thiếu niên.

Anh chàng mới nhiêu tuổi?

Nhìn lại thì Hồng Văn gia nhập Thái Y Viện mới hơn nửa năm, thế mà vọt một cái đã trở thành chính lục phẩm Thái y, vững vàng đứng trên biết bao nhiêu người đã phấn đấu cả đời cũng chưa với tới.

Nghe nói là do bệ hạ giáp mặt chính miệng thăng chức, không hề qua tay người khác.

Điều này có nghĩa vị Tiểu Hồng Thái y thực sự chiếm được đế tâm, không cần người ngoài cổ động, bản thân bệ hạ đã sớm chấm trúng.

Vào triều làm quan hơn nhau ở điểm nào? Chẳng phải chính là địa vị trong lòng Hoàng đế hay sao?

Vương Thái y vừa cáo lão hồi hương còn chưa kịp rời kinh, nghe được tin này cảm giác như có một búng máu ứ chặn ở cổ họng, gần như hít thở không thông.

Lại là thằng nhãi lông tơ chưa sạch kia!

Ông ta dốc hết sức lực giữ riệt vị trí này suốt ba bốn năm qua, tìm mọi cách đẩy con trai vào thế chỗ, thế mà thằng nhãi kia mới tới Thái Y Viện mấy ngày đã chễm chệ ngồi luôn!

Khổ nỗi ván đã đóng thuyền, có nôn ra máu cũng vô dụng, cục diện không thể nào thay đổi.

Hiện giờ nhi tử xác thật vô vọng, nhưng biết đâu chừng tôn tử có bản lĩnh vào Thái Y Viện? Tương lai còn dài, nếu hiện tại đắc tội người ta thì coi như chặn đứng con đường tiến thân cho cháu chắt sau này.

Vì thế Vương Thái y vừa tự châm cứu vừa kê cho mình một thang "Thanh tâm hàng hỏa", nét mực chưa khô lại lập tức viết một phong thư tạ lỗi, nói mình phải về quê ngay, e là không kịp tham dự buổi tiệc mừng của Tiểu Hồng Thái y, nhờ người đưa quà trước, xin chớ trách vân vân...

************

“Đâu cần làm lớn ạ?” Hồng Văn gãi gãi đầu, mặt đờ ra.

Trước đó khi hắn được thưởng, chẳng phải Hà gia nói không nên khoe khoang à, tại sao lần này nhất định phải mở tiệc chiêu đãi?

“Con nít con nôi biết cái gì, đứng qua một bên chơi đi!” Hà Thanh Đình đang cùng phu nhân nghe cháu dâu thẩm tra đối chiếu danh sách những thứ cần chuẩn bị cho buổi tiệc rượu mời khách, không kiên nhẫn xua xua tay đuổi Hồng Văn, thật giống như đuổi chú cún con đang làm phiền.

Hồng Văn lầu bầu định nêu thắc mắc thì bị Hà Nguyên Kiều lôi đi, cực kỳ giống khi người lớn chuẩn bị đồ đón Tết thì mấy đứa con nít đừng chộn rộn.

Hai người rúc trên giường đất nói chuyện, những tia nắng chiều ấm áp xuyên qua cửa sổ chiếu vào, kéo ra mấy dải ánh sáng dài màu đỏ cam chứa vô số hạt bụi nhỏ li ti tung bay theo động tác của hai người, thậm chí luồng hơi hai người phả ra khi nói chuyện cũng khiến đám bụi nhỏ điên cuồng nhảy múa.

giống chim bay, như cá lội, được điểm xuyết bằng ánh huỳnh quang tỏa ra một vẻ đẹp kỳ lạ.

“Lần này không giống trước.” Hà Nguyên Kiều cười tách vỏ vài viên hạch đào đưa Hồng Văn, “Ăn bổ não.”

Hồng Văn trừng mắt: “Đây là mắng đệ ngu xuẩn chứ gì?”

Tuy nói thế nhưng vẫn tiếp nhận bỏ vào miệng.

Năm nay hạch đào đầu mùa, vỏ mỏng thịt dày, trước tiên rang lên nên ăn vào miệng xốp giòn thơm ngọt.

Anh chàng nhai vài cái là nuốt hết, hất cằm thúc giục: “Huynh bóc nhanh hơn chút!”

Bổ não mà chỉ có vài hạt như vậy sao đủ!

Ngay sau đó mặt Hồng Văn hứng chịu một trận mưa vỏ hạch đào ập đến, sợ tới mức lăn tròn trên giường đất né tránh, Hà Nguyên Kiều cất tiếng cười to.

Sau khi bắt nạt xong thằng nhãi kia, Hà Nguyên Kiều cảm thấy tinh thần thoải mái, lúc này mới không nhanh không chậm giảng đạo lý: “Thường thường có mấy người được ban thưởng trước mặt bệ hạ? Vàng thật bạc trắng không hiếm quý bằng chuyện đệ được bệ hạ miệng vàng lời ngọc đích thân đề bạt, còn đặc biệt cho phép sau này hiệp trợ dạy dỗ Hoàng tử,” Hà Nguyên Kiều theo bản năng nhìn ra ngoài cửa sổ quan sát kỹ, thấy xác thật không có người ngoài nghe lén mới hạ giọng thì thầm, “Nếu ngầm nói câu có thể bị chém đầu, ngày sau bất luận vị Hoàng tử nào kế thừa đại thống, coi như đệ sẽ thành một nửa đế sư đấy.”

Nói tới đây, Hà Nguyên Kiều không khỏi ngưỡng mộ: “Thằng nhóc này, đúng là người ngốc có phúc của người ngốc.”

Đế sư đấy nhé, chỉ cần nửa đời sau đừng liên quan đến bất kỳ vụ tạo phản nào thì coi như vô cùng vinh quang!

Tuy nhiên Hà Nguyên Kiều ngẫm nghĩ lại, chuyện này thực sự chỉ có thể ngưỡng mộ mà thôi chứ học theo không nổi, ngoại trừ Hồng Văn thì đúng là không ai làm được như vậy.

Đưa mắt nhìn tới nhìn lui toàn bộ triều thần, ai mà không bo bo giữ mình, có mấy người giống được Hồng Văn luôn “Xen vào việc người khác”?

Dẫu mình có muốn cũng làm không được!

Hồng Văn trực tiếp xua tay như muốn gạt bay lời giải thích của ông anh: “Nói gì khùng điên thế? Bệ hạ chỉ bảo đệ thỉnh thoảng kể lại cuộc sống dân chúng cho hai vị Hoàng tử, xem như kể chuyện cổ tích, huynh thiệt là, nói nhảm không biên giới!”

Hơn nữa hiện giờ Long Nguyên Đế mới hơn ba mươi, khẳng định sau này sẽ có thêm Hoàng tử giáng sinh, bây giờ bàn đến chuyện kế thừa đại thống...!chẳng phải quá sớm?

Hà Nguyên Kiều dựa nghiêng trên gối mềm, trong tay cầm hai viên hạch đào, cười như không cười: “Vậy cứ chờ xem ai nói đúng, bằng không đệ cho rằng vì sao bao nhiêu người cứ nườm nượp lại đây tặng quà?”

Hà Nguyên Kiều thường đi theo ông nội bắt mạch cho Long Nguyên Đế, tuy sức khỏe Long Nguyên Đế không việc gì nhưng thể chất lại khó sinh dục con nối dõi, cho dù sinh ra cũng dễ chết yểu, bằng không nhân khẩu trong cung đâu đến mức ít ỏi như vậy?! Thế nên lần này vài vị tú nữ trúng cử đều chung một kiểu khỏe mạnh eo dày mông to, chính là tạng người mắn đẻ.

Giả dụ sau này có thêm Hoàng tử, nhưng Tam Hoàng tử hiện tại sắp chín tuổi, đầu óc tinh tế thiên phú cực cao, Long Nguyên Đế vô cùng coi trọng; còn có Ngũ Hoàng tử thông minh hoạt bát ở phía sau, tuổi chênh lệch sẽ càng ngày càng xa.

Những Hoàng tử ra đời sau có muốn đuổi kịp tuyệt đối không phải chuyện dễ.

Nghe Hà Nguyên Kiều chỉ ra, Hồng Văn mới bất giác ý thức được sự khác thường.

Đúng thật!

Những người được mình trị liệu đến đưa quà thì không có gì lạ, thế nhưng những quan viên lục bộ và các triều thần xưa nay chưa từng lui tới cũng mang quà đến...!Mấy ngày qua quản gia nhà họ Hà gần như bị choáng ngợp!

Thậm chí ra vào nha môn gặp phải đại thần, đối phương thế nào cũng sẽ chủ động lên tiếng chào hỏi.

“Đừng nghĩ nhiều,” Hà Nguyên Kiều gõ gõ đầu cậu em, “Mấy người đó chỉ là gió chiều nào theo chiều ấy mà thôi, tựa như đặt cược trên chiếu bạc -- -- Nếu đánh cược chính xác thì tương lai dĩ nhiên không cần phải bàn; nhưng dẫu có đánh cược sai cũng đâu mất gì? Dù sao chỉ tốn chút nước miếng và một ít quà mọn, chẳng hề thương gân động cốt.

Chuyện tốt như vậy ai không vội vàng xông tới.”

Hồng Văn bỗng cảm thấy uể oải, khóe miệng trễ xuống.

Hắn còn tưởng bọn họ thiệt tình thích mình! Vừa rồi trên đường đi làm về còn cảm khái phong cách dân kinh thành thật chất phác, ngay cả các đồng liêu đều nhiệt tình đến thế, còn kỳ quái sao trước kia mình không phát hiện.

“Vẫn là dân chúng nông thôn tốt hơn,” Hồng Văn thở hắt ra, “Trị bệnh xong là đi, không có quá nhiều vấn đề quanh co lòng vòng.”

Hắn nhớ sư phụ quá!

Hà Nguyên Kiều bật cười, ôm đầu cậu em vò thành ổ gà: “Được rồi, đầu óc đệ không thích hợp suy nghĩ mấy vấn đề này, trước kia thế nào thì sau này cứ giữ y như vậy, những chuyện khác sẽ có ta và ông lo cho đệ.”

Hồng Văn vô cùng cảm động, rồi nghe câu tiếp theo của ông anh: “Còn không mau dập đầu tạ ơn?”

Hồng Văn: "...!Thèm vào!”

Đồ cà chớn!

Bữa tiệc mừng định tổ chức vào mùng chín tháng mười một, là ngày lành, không đến mức trì hoãn quá muộn.

Tuy nói không thể im lìm như lần trước, nhưng Hà Thanh Đình không tính mời quá nhiều khách, chỉ kêu mấy người thường ngày lui tới, cũng đủ truyền ra ý tứ nhà mình cảm động đến rơi nước mắt là được.

Lúc này, mọi người trong Hà gia mới thật sự kinh ngạc: Hóa ra cậu nhóc này tới kinh thành chưa đến một năm mà lại quen biết nhiều người như vậy?.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5742 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5270 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5001 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4580 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4502 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4448 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter