Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Thâm Viện Nguyệt

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Thâm Viện Nguyệt
  3. Chương : 66

Chương : 66

Chính Đức đế sải bước đến đón, vẫn còn mặc giáp vàng, cũng chưa búi tóc, tóc dài tán loạn phóng túng không chịu ràng buộc, mặt đầy bụi đường. Thần thái nóng nảy khẩn trương, lại cố gắng áp chế ra vẻ bình tĩnh.

Chỉ Hạnh ý nghĩ như tia chớp, mơ mơ hồ hồ đoán được một chút manh mối. Nhưng nàng vẫn hành quốc lễ, một chút cũng không qua loa. Đúng, đời sau của Phó thị nam hàng nữ không hàng. Nàng sẽ quỳ gối hành quốc lễ, chỉ vì nàng là "phu nhân Hứa thị của Phùng tổng tri huyện Đại Yến", cũng không phải là Phó thị đích truyền khuất phục Mộ Dung hoàng gia.

Lý cùng lễ, cho dù là trước kẻ thù truyền kiếp cũng phải đứng vững cắn chặt.

Chính Đức đế thô lỗ qua loa hành sư lễ, "Không cần, chúng ta đều biết, ta chịu không nổi lễ của cô. Được rồi, ta chỉ đụng đến chút da lông, nhưng cũng tính là đệ tử ngoại môn."

Ngươi gặp quỷ. Chỉ Hạnh ôn tĩnh cúi mắt không nói, trong lòng lại mắng lên. Rà trộm sư, ai cho ngươi vào ngoại môn? Nếu biết rõ chịu không nổi lễ của ta... Ta không tiếp lời, ngươi có thể làm gì ta?

Nhưng đối với vô lại lưu manh, định lý im lặng là vàng nhất định bị đánh vỡ. Hắn rất thẳng thắn nói, "Ta tránh Tam Lang, sai người tra qua mẫu thân, bà ngoại, bà cố cô. Việc này cũng không là bí mật gì, rất dễ tra xét. Chỉ là người đời buồn cười lại không để ý đến phụ nhân khuê các, chưa từng hoài nghi qua... Cũng có thể là bà cố cô trên giang hồ rất có tiếng tăm. ‘Hoàng phu nhân’, ‘thiết nương tử’, ‘thế ngoại khách’... Y độc song tuyệt, đến gần không hay không biết, ‘võ nghệ cao cường’ không đủ để hình dung một phần vạn thân thủ của bà ấy."

"Nhưng bà cố cô, lại là thiên kim hầu phủ. Mặc dù là đời cuối... Nhưng phụ thân của bà cố cô, vẫn là hầu gia. Hoàng phu nhân xuất thân thâm khuê, là đích trưởng nữ của Cố hầu gia. Gả cho đầu lĩnh thương đội chỉ có công danh tú tài... Tựa hồ không ai nghĩ tới, Hoàng phu nhân xuất thân khuê các như vậy, vì cái gì vừa gả lập tức kinh thế tuyệt diễm... Mà Tằng gia Ngự Sử bảo thủ, vì cái gì sẽ lấy con gái một đầu lĩnh thương – bà ngoại cô -- cho dù là cự thương."

"Đủ." Chỉ Hạnh cắt lời hoàng đế, lưng đứng thật thẳng, thẳng đến trình độ bễ nghễ. "Cho nên?"

"Ta biết rõ cô sẽ không thừa nhận, nhưng chúng ta đều biết cô là ai." Hoàng đế khó được nghiêm túc lại hành lễ, "Chưởng môn, đệ tử xin ngài trợ giúp."

Một chút đầu mối mơ hồ của Chỉ Hạnh lại rõ ràng thêm vài phần, "... Ta đã là vợ của thần trong triều ngươi, luận quốc lễ ta nghe chỉ. Nhưng trong lòng chúng ta đều ngầm hiểu, ta không thể hứa hẹn cái gì, chỉ có thể xem xem."

Hoàng đế rõ ràng thở ra một hơi, mời Chỉ Hạnh vào.

Xích Loan Quan trên núi Xích Loan, nơi đặt kim thân của Yến Tử quan âm. Nhưng khác hẳn với các đạo quan khác chính là, xuất gia ở đây đều là nữ quan, đi đứng nhẹ nhàng linh hoạt, rất rõ ràng đều có võ nghệ.

Có lẽ người Hoa Châu đã nhìn quen những kiến trúc cùng cách trang trí kì lạ này... Cũng phải, hơn hai trăm năm, chính sử không có ghi lại một chữ nửa câu về Phó thị, tất cả những gì có liên quan tới bà đều phong kín trong hoàng cung. Bút ký linh tinh cũng nghiêm mật cất ở Tàng Thư Các trong cung.

Nhưng đối Chỉ Hạnh mà nói, lại có cảm giác quen thuộc bỡ ngỡ.

"Phó nương nương nguyên bản có một nhánh nương tử quân (nhánh quân đều là nữ) thuộc về bà trấn thủ ở Hoa Châu." Hoàng đế nhàn nhạt nói, "Nhân số tuy ít, nhưng đều là tinh duệ trong tinh duệ. Gần như đều theo Phó nương nương giành chính quyền, xuất thân thị nữ hoặc cung nhân bên người bà. Sau khi Phó nương nương rời cung, nhánh nương tử quân này phẫn nộ rời ngũ, gần như toàn bộ xuất gia. Ở núi Xích Loan một cục gạch một viên ngói xây dựng nên ‘Xích Loan Quan’. Thái tổ Uy hoàng đế triệu về luôn kháng cự, lại không có cách nào đối với đám hồng phấn tiên phong giành chính quyền này, cuối cùng đem núi Xích Loan phong thưởng cho Xích Loan Quan."

Chỉ Hạnh nhịn không được cười nhạo một tiếng. Thói quen của Uy hoàng đế, ba phải thiếu quyết đoán, không có gì bất ngờ.

Chỉ là.. không nghĩ đến, nguồn gốc của Yến Tử quan âm, lại là như vậy. Từ một góc độ nào đó mà nói, nàng cùng các nữ quan này, xem như là đồng môn rất xa xôi.

Hoàng đế đưa nàng đi gặp một bệnh nhân trọng thương hôn mê, sau khi nàng xem mạch coi đơn thuốc, khẳng định giả thiết này.

Ít nhất về y dược mà nói, đích xác là đồng mạch với sư môn của nàng. Chỉ là tương đối xa xưa, thô sơ giản lược. Phó thị đích truyền, có thể quang minh chính đại lấy ra gọt giũa nhất, chính là y thuật. Hơn hai trăm năm thêm bớt sửa sang, đem nội lực dung nhập vào y thuật, đã vượt xa thời đầu tiên của thái tổ nãi nãi.

Nhưng mà, Xích Loan Quan mặc dù chỉ có thể gìn giữ cái cũ không mất, nhưng y thuật đã phi thường kinh người. Thiếu niên trước mắt này sớm nên xuống mồ, còn có thể lưu một hơi như vậy... đây chính là kỳ tích.

Nàng mở băng vải coi kỹ... Nữ quan nơi này lớn mật sử dụng "cấm thuật" mà thái tổ nãi nãi tỉ mỉ ghi chép lại nghiêm trọng cảnh cáo không được khinh suất dùng, chính là mổ ngực phá bụng, chỉnh xương sườn bị nứt, may vá nội tạng bị tổn thương (ai xem cũng biết cấm thuật này là phẫu thuật rồi nhỉ), nếu không sẽ không thể sống đến bây giờ.

Đứa nhỏ này không ngờ đã chịu qua được "nhiễm trùng" đáng sợ nhất.

Chỉ là hắn mất máu quá độ, thương thế quá nặng. Hoàn toàn không nghĩ đến lại đáng sợ như vậy... Tìm không được một miếng da thịt lành lặn. Trong suy kiệt kết hợp với ngoại thương khỏi quá chậm, gần như đều trong trạng thái hôn mê, không ăn uống được, đứa nhỏ này đang từng chút từng chút một kéo dài đến chết.

Xem hình dáng, có lẽ là dung nhan phi thường tuấn mỹ đi... Nhưng đã hủy không còn gì, sắp chậm trễ thời gian vàng để chữa trị (khoảng thời gian chữa trị có hiệu quả tốt nhất).

Nhưng so với trọng thương đáng sợ của hắn cùng cấm thuật nhiễm trùng, gần như hủy dung chỉ là vấn đề nhỏ có thể xem nhẹ.

"... Là Mạc tiểu tướng quân đi?" Chỉ Hạnh nhàn nhạt lên tiếng.

"Là cháu trai ta!" Hoàng đế tức tối nói, "Nó nên là Mộ Dung Vọng, sẽ là quận vương của Nam Đô!"

Thái độ của Xích Loan Quan đối với triều đình vẫn đều là lãnh đạm. Chuyện Mạc tiểu công tử sự thật là hoàng tôn, còn thuộc giai đoạn tin đồn chưa được kiểm chứng thậm chí bị cười nhạt. Đầu lĩnh các bộ An Bắc quân ôm chặt thái độ quan vọng ngậm miệng, sau khi Mạc tiểu tướng quân rơi xuống ngựa "chết trận", ngay cả thi thể đều tìm không được, càng coi như hoàn toàn không biết chuyện này.

Công tử của Mạc tướng quân lĩnh quân chết trận cùng Mộ Dung hoàng tôn chết trận, nặng nhẹ không giống nhau, người sau càng có khả năng bị liên lụy ngay cả đầu đều không có.

Nhưng Mạc tướng quân dù sao ở Yến Vân qua hơn nửa đời, càng là kiêu ngạo của Hoa Châu. Cho dù là Xích Loan Quan đối với triều đình lãnh đạm, các nữ quan thế ngoại này vẫn nhịn không được ra tay, âm thầm cứu Mạc tiểu công tử chút bị ngựa đạp thành thịt nát.

Chỉ Hạnh yên lặng hồi lâu, cuối cùng lên tiếng, "Bản lĩnh của Xích Loan Quan, so với ngự y giỏi hơn không chỉ mười lần. Có lẽ sẽ chậm một chút, nhưng chung quy vẫn giữ được tính mạng của hắn."

Hoàng đế mặt âm trầm, lửa giận thiêu đốt. "Ý ngươi là, ngươi có thể điều trị binh sĩ của ta, lại không định chữa cho đứa nhỏ này?!"

"Tổ tiên có dạy, đời sau bọn ta, nam hàng nữ không hàng. Nữ không lấy chồng nhà Mộ Dung, không tôn Mộ Dung hoàng thất, không trị Mộ Dung thị!" Chỉ Hạnh cao giọng trả lời.

Hoàng đế còn muốn tranh, nghĩ kĩ lại á khẩu. Phó thị nương nương, phải có bao nhiêu hận Uy hoàng đế. Hận đến lưu lại di huấn này.

Phải, hắn cảm thấy rất đau lòng. Nhưng có đau lòng hắn vẫn phải tranh, lúc cần uy hiếp lợi dụ đều không thể không làm.

Bởi vì hắn rất nghèo, nghèo đến thân nhân chỉ còn lại một đứa con ruột. Đây là cháu trai của hắn, cháu trai duy nhất! Là đường ca (anh em chú bác) duy nhất của con trai hắn, người duy nhất có thể yên tâm gọi ca ca!

Cho dù là truyền nhân của Phó thị linh tuệ cơ trí, vũ lực siêu quần, làm sao có thể hiểu được tâm tình cho dù phải lật ngược quỷ môn quan, cũng không thể bỏ cuộc của bọn họ

Hắn cùng Chỉ Hạnh ở trước giường ầm ĩ, ngữ khí càng lúc càng kịch liệt. Chỉ Hạnh lửa giận rất lớn, thực sự phi thường lớn, tên ngốc này... Thực sự nói hắn là tên ngốc còn vũ nhục kẻ ngốc! Tổ huấn nàng không thể vi phạm, cho nên đã hàm súc ám chỉ, Nàng sẽ cùng nữ quan Xích Loan Quan "giao lưu y thuật", nàng cũng rất đồng tình đứa nhỏ thiếu chút tuẫn quốc này, luôn có cách uyển chuyển đạt tới kết quả hai bên đều thắng.

Nhưng hoàng đế vẫn cùng nàng ầm ĩ không ngừng, đầu óc như là bị cửa kẹp, giống như nàng không ra tay đứa nhỏ này liền phải chết không thể nghi ngờ!

Hoàng đế lưu manh lại ngang ngược kiêm chỉ số thông minh thấp... Mộ Dung hoàng thất vì sao không nhanh chết sạch đi?

Ầm ĩ đến hoàng đế muốn rút kiếm, Chỉ Hạnh muốn ở trên người tên lưu manh này bào ra mấy vết thương thì... Mạc Vọng hôn mê khó được tỉnh lại.

Kỳ thật hắn không nghe hiểu hai người này đang ầm ĩ cái gì... Nhưng "Mộ Dung Vọng" lại thật sâu kích thích hắn, kích thích đến hắn cố sức hé mắt.

Giọng nói khàn khàn khô ráp, thật thấp. Thiếu niên vàng vọt hốc hác vừa nói vừa thở, lại biểu thị thật rõ ràng, "Ta là... Mạc Vọng. Cha ta là... Trấn Quốc đại tướng quân Mạc Phạm. Ta họ Mạc, không phải họ Mộ Dung."

Hoàng đế muốn nói gì, lại bị Chỉ Hạnh hung hăng trừng. Trừng xong nàng bình tĩnh ổn định hỏi Mạc Vọng, "Ngươi biết chính xác ngươi đang nói gì không lời thề không thể thay đổi."

Mạc Vọng thở hổn hển vài cái, mí mắt lại trở nên nặng nề. Hắn vừa đau lại mệt, thực sự rất muốn ngủ không tỉnh... Chỉ có một cỗ quật cường cùng tự trách chống đỡ. Hắn còn xa xa không bằng cha, hắn phải sống sót, trách nhiệm của hắn còn chưa xong.

"Ta... họ Mạc. Đây là sự thật... không phải cái gì... lời thề. Ta vĩnh viễn họ Mạc... vĩnh viễn là con trai của cha ta..."

Hắn ngất đi.

"Toàn nói bậy!" Hoàng đế hổn hển rống.

"Xin đừng rống bệnh nhân của ta được chứ? Hoàng thượng? Hắn cần phải tĩnh dưỡng." Chỉ Hạnh lãnh đạm nói, "Phiền ngài sai người đi một chuyến, lấy hành lý của ta đến, thuận tiện cho Tam Lang biết một tiếng... Ta ở đây có bệnh nhân nguy cấp, cần phải ở lại chữa trị."

Đứa nhỏ, ngươi đã có một quyết định trọng đại. Lựa chọn này, ta thu được. Thái tổ nãi nãi sẽ không trách ta... Bởi vì bà cũng đồng dạng kính trọng đại trượng phu vì nước vì dân... Chỉ cần hắn không phải họ Mộ Dung là được.

Hoàng đế lưu manh nhất thiên hạ, cuối cùng đá phải cửa sắt. Hắn buồn bực xuống núi chuyển lời, không ngờ lại có người hắn lưu manh không được... Khiến hắn có chút giật mình, hơn nữa bi thương

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5717 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5249 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4987 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4566 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4486 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4415 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter