Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Thiên Hạ Đệ Nhất Sủng

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Thiên Hạ Đệ Nhất Sủng
  3. Chương : 38

Chương : 38

Ngày hôm sau.

Trời còn chưa sáng, A Ly đã bị tiếng đồng la từ trong mộng bậc tỉnh.

“Làm cái gì…”

A Ly bưng lỗ tai, trở mình, còn muốn ngủ tiếp, ai ngờ chăn lại đột nhiên bị người vén lên, một trận gió lạnh thổi vào. Khiến A Ly lạnh đến rùng mình một cái, cái gì buồn ngủ toàn bộ cũng bị mất, 『 vút』 một cái từ trên giường ngồi xuống. Ngay cả mắt cũng không nhu, trừng mắt nhìn người tới, há mồm liền tranh cãi: “Ngươi làm gì vậy!”

“Rời giường , còn ngủ!”

Chỉ thấy Bạch Thiên Lý dẫn theo một cái đồng la, theo nhỏ một đường gõ qua đi, còn chơi xấu khiến tất cả mọi người từ trong ổ chăn lý đều bậc tỉnh.

“Thật sự là đáng giận…”

A Ly đối với cái bóng của Bạch Thiên Lý làm một cái mặt quỷ, mệt mỏi lui xuống giường. Nhưng chân mới vừa rơi xuống đất, chỉ thấy Phượng Lê đã mặc chỉnh tề đứng ở trước mặt của y.

“Phượng Lê, ngươi thức dậy thật đúng là sớm nha!” A Ly khâm phục.

“Hì hì.” Phượng Lê cười cười, nói, “Sáng sớm chim chóc có trùng ăn nha, A Ly ngươi thức dậy như vậy, chỉ sợ ngay cả bột phấn đều không kịp ăn . Quản lý thức ăn trong doan, rất nghiêm.”

“A? !”

A Ly lắp bắp kinh hãi, sờ sờ cái bụng trống trơn của mình. Nghĩ thầm mình đêm qua vốn không ăn no, nếu hôm nay không ăn điểm tâm, chỉ sợ huấn luyện chống đỡ không được bao lâu, liền muốn té xỉu .

Mới vừa y tưởng tượng như vậ, A Ly chợt nghe ngoài tường truyền đến một trận một trận kêu rên, cẩn thận nghe lại, đều là tiếng của những người ngủ trễ, đối diện với cái lồng hấp trống trơn kêu đói liên tục mà. .

—— không xong! Thật sự là họa vô đơn chí, chẳng lẽ mình thật sự phải đói bụng?

“Ngươi như thế nào không sớm đánh thức ta chứ…” A Ly trách cứ Phượng Lê không có suy nghĩ.

“Có nêu nha, ngươi không dậy.” Phượng Lê kêu oan.

“Vậy ngươi liền dùng sức kêu! Nếu ta nếu không tỉnh, đánh ta hai cái cũng được nha!”

“Ha hả…” Phượng Lê lại nở nụ cười.

A Ly thấy mình hiếm khi nghiêm túc, lại bị Phượng Lê cười khinh vài tiếng, có điểm sốt ruột, lại cường điệu cường điệu một lần: “Ngươi nhớ chưa có nha?” .

“A Ly, ngươi lại đây.”

Phượng Lê thần bí mà đem A Ly kéo đến góc tường, sau đó từ trong tay áo lấy ra một bao đồ , giao đến trên tay A Ly.

Vật kia dùng khăn bao lại to bằng bàn tay, A Ly không biết là cái gì, chỉ cảm thấy cầm ở trong tay nóng hầm hập, bốc lên đến mềm nhũn .

Y dùng ánh mắt hướng Phượng Lê dò hỏi: “Là cái gì nha?”

Phượng Lê lại là thần bí cười, sau đó đem khăn tay cởi ra, chỉ thấy hai bánh bao nóng hầm hập, thơm ngất, ra hiện tại trước mắt A Ly. Nháy mắt, A Ly tất cả đều hiểu được, nguyên lai Phượng Lê sợ y bị đói, trộm vì y dấu hai cái bánh bao.

“Phượng Lê, ngươi thật sự là người tốt!” A Ly thật muốn ôm lấy hắn khóc lớn một hồi. .

“Về sau ngươi trễ chút rời giường cũng không có vấn đề gì, ta mỗi ngày giúp ngươi giấu hai cái bánh bao, thế nào?”

“A? Thật sự có thể sao?”

Ở A Ly trong mắt, Phượng Lê như đã biến thành Quan Thế Âm Bồ Tát cứu khổ cứu nạn.

“Ân.” Phượng Lê gật đầu nói, “Không cần khách khí với ta như vậy, chúng ta không phải bằng hữu sao?” .

—— Bng hữu? Oa, từ thật đáng yêu hảo ấm áp !

Phượng Lê ngọt ngào mỉm cười, tựa như một trận xuân phong hướng A Ly phất đến.

Trong lòng A Ly ấm áp, không khỏi say mên, giống như thổ kháng vách tường chung quanh cũng không thấy, mình đang nằm trên một mảnh cỏ. Trời xanh mây trắng trên đầu, còn có hương thơm bách hoa. Một mảnh hài hòa, vui vẻ thoải mái.

Nhưng đột nhiên, cảnh tuyệt vời trong mơ này bị một tiếng nước 『 Ào 』xuống đánh gãy!

Không biết là ai dội một chậu nước xuống, bánh bao nóng hổi trong tay A Ly, lập tức thay đổi hình, biến thành một đống nhão nhẹt.

“Ngươi!”

A Ly nổi trận lôi đình, hai mắt phun hỏa xoay người vừa thấy ——.

Quả nhiên, người có cam đảm lấy nước tạt bánh bao y, đúng là —— Bạch Thiên Lý!

“A… Nguyên lai trên tay ngươi còn cầm bánh bao nha, ta không phát hiện…”

Bạch Thiên Lý một bộ biểu tình『 Ta chính là muốn chỉnh chết ngươi , tuyệt không đem A Ly để vào mắt.

Giống như lời Thủy Du Ngân hôm qua đã nói, cũng không quá ảnh hướng đến hắn. Tại đây, trời cao hoàng đế xa, vừa phải tuyệt đối phục tùng thượng cấp trong quân doanh, quan lớn một bậc đè chết người. Bạch Thiên Lý nói như thế nào cũng là một giáo úy, nhưng A Ly cái gì cũng không phải. Cho dù bị khi dễ , cũng phải câm điếc ăn hoàng liên, có khổ nói không nên lời. .

Lúc này, chỉ nghe một tiếng cúi đầu thở dài truyền đến: “Không có thể ăn …”

Phượng Lê thấy bánh bao đều biến thành nước thấp đầu hổ thẹn, thương tâm rũ mắt xuốn . Hắn lấy lại bánh bao trong tay A Ly, chuẩn bị đi ném xuống. Cái loại ngâm nước này, cầm ở trong tay đều cảm thấy ghê tởm, tại sao có thể ăn vào chứ?

”Đúng vậy a, ném tốt lắm.” Bạch Thiên Lý giương lên cằm, cười gian rộ lên.

“Hừ!

A Ly hừ lạnh một tiếng. Đau lòng thay Phượng Lê, nhìn lại thấy Bạch Thiên Lý thật sự không vừa mắt, quyết định cùng hắn đấu tranh .

Tuy rằng A Ly không thể động thủ đánh hắn, nhưng ít ra phải ở trên khí thế chiến thắng hắn!

Hắn đơn giản chính là không muốn mình ăn điểm tâm thôi, như vậy chính mình liền ăn cho hắn xem! .

Nghĩ như vậy, chỉ thấy A Ly chạy vội qua đi, ôm hết bánh bao trong tay Phượng Lê , giống như là tám đời không ăn cơm, liều mạng nhết miệng mình!

“A Ly?” Phượng Lê kêu sợ hãi.

Không chỉ có là Phượng Lê, mà ngay cả Bạch Thiên Lý đều đem y đẩy vào tình cảnh này cũng sợ cháng váng.

Chỉ trong nháy mắt, A Ly đã đem hai cái bánh bao đều nhét vào miệng. Một cái má phồng lên, rất giống ếch. Bất quá tuy rằng mặt A Ly trướng như tượng ếch, nhưng ánh mắt lại đắc ý cực kỳ, giống như đang nói: chúng ta đi nhìn! Xem ai sợ ai!

Bất quá…

A Ly ánh mắt đột nhiên biến đổi, y sao cảm thấy hương vị của bánh bao… Có chút kỳ quái chứ ?

“Ai…”

Chỉ nghe Bạch Thiên Lý một tiếng thở dài, sờ sờ cằm âm hiểm cười nói: “Bồn nước vừa rồi, là nước rửa mặt của bổn thiếu gia.”

——Nước rửa mặt! ?

A Ly nhồi bánh bao vào miệng , nói không nên lời, chỉ có thể dùng một đôi mắt trừng lớn đến cực hạn , để diễn tả khiếp sợ của y!

“Bất quá ngươi thực hẳn là may mắn, bởi vì bổn thiếu gia không có thói quen 『 rửa chân 』buổi sáng h.”

Vừa nói , Bạch Thiên Lý đã xoay người, lay động đi xa .

『 Ngươi ngươi ngươi! Bạch Thiên Lý đáng giận, chẳng lẽ ngươi còn muốn dùng nước rửa chân dội ta sao ! ? 』

A Ly ngồi xổm góc tường nôn mửa, nước mắt đều bị bức đi ra, ở trong lòng mắng to Bạch Thiên Lý không nhân tính.

Đáng giận, y từ nhỏ đến lớn, còn chưa từng có bị khi dễ như vậy!

Bạch Thiên Lý, Tô A Ly ta nhớ kỹ ngươi !

“A Ly, ngươi không sao chứ?” Gặp A Ly nôn đến thượng khí bất tiếp hạ khí đích, Phượng Lê vội vàng chạy lại, vì A Ly vuốt lưng thuận khí.

“Nga, đúng rồi!”

Đúng lúc này, Bạch Thiên Lý đột nhiên xoay người lại, đối A Ly cùng Phượng Lê nói: “Đã quên nói cho các ngươi biết, quân doanh có quy tắc, không thể tự tiện đem thức ăn tiến doanh trại ăn, muốn ăn cái gì phải đi ra bên ngoài. Phạm sai phải bị phạt, niệm ở các ngươi vi phạm lần đầu, ta liền xử lý rộng lượng một chút…”

Bạch Thiên Lý cố ý ngâm dài âm cuối, vẻ mặt nở nụ cười giả tạo, giống như đang tự hỏi phải tra tấn A Ly như thế nào.

A Ly đương nhiên biết trong lòng hắn đang suy nghĩ gì, không sợ chết từ góc tường đứng lên, dùng quật cường mà lại mang theo ánh mắt khiêu khích, thẳng tắp nhìn chằm chằm Bạch Thiên Lý. Giống như đang nói: ta mới không sợ ngươi, có bản lĩnh để ngựa lại đây!

Thật không ngờ A Ly dũng cảm như vậy, Bạch Thiên Lý lắp bắp kinh hãi, hơn nữa ngày mới quyết định xuống dưới, chỉ vào A Ly cùng Phượng Lê, giương giọng nói: “Hai người các ngươi cái, đều đi ra ngoài sân chạy mười vòng cho ta!”

“Mười vòng? !” Phượng Lê bị dọa đến sắc mặt tái nhợt, “Ta sẽ tử đích!” .

“Muốn trách thì trách chính ngươi phạm sai lầm.”

Bạch Thiên Lý không lưu tình chút nào, xoay người đang muốn đi, lại bị A Ly hô to một tiếng ngừng lại: “Bạch Thiên Lý, ngươi đứng lại đó cho ta!”

Bạch Thiên Lý sửng sốt tại chỗ, một hồi lâu mà mới xoay đầu lại, ánh mắt âm trầm nhìn chằm chằm A Ly, hỏi: “Như thế nào? Ngươi đối với xử phạt của bản giáo úy có ý kiến?”

A Ly tiến lên từng bước nói: “Ngươi muốn phạt thì phạt một mình ta, chuyện này cùng Phượng Lê không có bất cứ quan hệ nào!”

Cũng vì mình ngủ trễ, Phượng Lê lo lắng cho mình bị đói, mới trộm dấu bánh bao. Cho nên nếu thật muốn truy cứu trách nhiệm, người chịu trách nhiệm phải là mình, cùng Phượng Lê không có bất cứ quan hệ nào.

A Ly tuyệt đối không thể để cho Phượng Lê cùng y bị phạt! .

“Nga…” Bạch Thiên Lý ngâm thanh âm, một lần nữa đánh giá A Ly, “Ngươi thật có chút cốt khí.”

“Hừ!” A Ly không để ý tới hắn.

“Tốt lắm!” Bạch Thiên Lý nâng cao giọng, chỉ chỉ Phượng Lê nói, “Mười vòng kia của hắn, ngươi giúp hắn chạy! Mười vòng thêm mười vòng, ngươi chạy hai mươi vòng!”

“Ta chạy ba mươi vòng.” A Ly có tiến lên từng bước, cùng Bạch Thiên Lý tranh phong tương đối.

“A Ly, ngươi điên rồi sao?”

Phượng Lê chỉ là nghe được con số『 ba mươi vòng 』 này cũng đã sắp ngất , một vòng sân trận ít nhất cũng một ngàn thước, ba mươi vòng… Nếu thật có thể chạy, cho dù không chết, cũng chỉ còn lại có nửa cái mạng ! .

Bạch Thiên Lý hơi hơi hí mắt, khóe miệng hiện ra một tia ý cười âm hiểm. Ngữ khí A Ly cùng hắn nói chuyện, làm hắn càng ngày càng hỏa đại. Chỉ nghe hắn thản nhiên nói: “Ngươi chạy bốn mươi vòng…”

“Không thể lại thêm !” Phượng Lê không chỉ có đầu cháng váng, ngay cả chân đều bắt đầu mềm nhũn.

Ai ngờ A Ly cư nhiên còn dám nói tiếp, chỉ thấy y giương cằm lên, mặt không đổi sắc nói: “Ta chạy năm mươi vòng!”

“…”

Lần này, cư nhiên đến phiên Bạch Thiên Lý nói không ra lời.

Chỉ thấy trên mặt hắn xanh một trận, trắng một trận, môi co rúm vài ái, Phượng Lê sợ hắn nói muốn cho A Ly chạy sáu mươi vòng, bất quá cũng may Bạch Thiên Lý nhịn xuống. .

Chỉ thấy hắn chỉ vào mũi A Ly, tức giận nói: “Hảo, năm mươi vòng! Chính ngươi nói !”

“Vừa mới không phải nói mười vòng sao? Tự chạy… tự chạy…” .

Phượng Lê thực sợ A Ly chạy xỉu ở ven đường, vội vàng ngăn Bạch Thiên Lý lại, thỉnh hắn thu hồi mệnh lệnh đã ban ra. .

“Không cần lo lắng, không có việc gì đích.”

A Ly vỗ vỗ tay Phượng Lê , hướng ngoài cửa đi đến. Lúc đi qua Bạch Thiên Lý, còn rất không tiết『 hừ 』một tiếng.

Nhưng chân trước mới vừa bước khỏi cửa trại, sân tập rông lớn bao la tràn ngập tầm mắt. A Ly chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, hai chân cũng mềm nhũn nhuyễn.

Năm mươi vòng nha…

Mình thật muốn chạy đến chết, ai nhặt xác cho mình? .

—— bất quá!

A Ly âm thầm nắm quyền, chính mình cho mình khích lệ nói: “Đây chính làmột trận chiến vĩ đại cược bằng toàn bộ tôn nghiêm của Tô A Ly! Cho dù chết, cũng nhất định phải chạy! Tức chết Bạch Thiên Lý kia!”

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5718 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5251 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4987 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4566 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4486 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4416 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter