Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Thiết Tẫn Quang Âm

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Thiết Tẫn Quang Âm
  3. Chương : 34

Chương : 34

[Vậy, tôi ra lệnh cho cậu, Tetsuya, tới đây ngồi xuống.]

[Phần điểm tâm này, Tetsuya tới đút tôi đi. Đương nhiên, không thể dùng tay.]

※

Lễ hội trường cùng ngày, trường trung học Teikou phi thường náo nhiệt.

Dòng người dày đặc, âm thanh ồn ào, có mấy người tụ một chỗ cùng thiếu niên trông rất nổi bật, dễ dàng nhìn thấy.

Nam sinh đẹp trai cao lớn, ở bất cứ đâu đều là tâm điểm của mọi người.

Nếu như là vài nam sinh cao lớn đẹp trai có phong cách khác lạ, sức hút càng lớn.

“Ô oa ~ Kurokocchi mặc đồ nữ là mặc đồ nữ, thật chờ mong ~ vì ngày này mà tớ còn đặc biệt mua một cái máy chụp hình siêu hiện đại nữa~”

Kise vui vẻ đùa nghịch máy chụp hình của mình.

“Kise cậu chụp xong nhớ rõ gửi cho tớ/tôi một tấm.”

Mặt khác vài người chưa từng nói chuyện nhiều, giờ này khắc này, thế nhưng đạt tới 200% sự đồng thanh.

“Cái này… Yên tâm đi.”

Kise ở mặt ngoài cười vô cùng sáng sủa, nhưng mà, nội tâm của hắn OS: tấm hình tốt nhất kia tôi nhất định phải độc hưởng, bộ dáng đáng yêu nhất của Kurokocchi tôi sẽ không để cho các người tấm nào đâu ~~~~(>_<)~~~~ “À… Akashi đâu?” Murasakibara ăn kẹo que, có chút mơ hồ không rõ hỏi. “Không rõ lắm. Bất quá Akashi nói, không cần lo hắn không biết chỗ.” Aomine có chút không kiên nhẫn gãi gãi vài lọn tóc trên trán. “Cũng đến lúc rồi, chúng ta đi thôi.” Vài người đi vào lớp Kuroko. Đến cửa lớp, vài người đang bước vội vàng lại phi thường nhất trí… Dừng lại. A a a cái kia đứng ở cửa lớp chính là Kurokocchi / Kuroko / Tetsu / Kurochin sao??? Thiếu niên màu xanh trời mang bộ tóc giả cùng màu với màu mắt, không quá dài, vừa vặn đến bả vai, thoạt nhìn phi thường nhu thuận. Áo sơmi trắng làm tâm điểm, bên ngoài là áo khoác với thắt lưng màu xanh đậm, không nhiều ren, hình thức đơn giản, cùng thiếu niên khí tức trong suốt phi thường phối hợp. Áo được trang trí bằng nơ hoa trước ngực màu xanh đồng bộ, làm cho cả người thoạt nhìn rất nhã nhặn lịch sự. Không chút nào trương dương, chính là thần kỳ thanh tú. Khí chất cùng quần áo vô cùng phối hợp. Đáng giận, những người quay chung quanh Kurokocchi / Kuroko / Tetsu / Kurochin, thoạt nhìn thật sự rất chướng mắt a rất chướng mắt. Diệt các ngươi / cắt các ngươi / diệt trừ các ngươi / nghiền bạo các ngươi… Đám người vây quanh thiếu niên cả trai lẫn gái bắt chuyện, giờ này khắc này, đồng thời đều cảm nhận được một cỗ sát khí đáng sợ, thực sự. Tuy rằng rất muốn cùng thiếu niên nói mấy câu, hỏi một chút như chòm sao sinh nhật thích người thế nào thích khẩu vị ra sao còn có độc thân hay không linh tinh… Bất quá vì muốn mình còn có thể sống để nhìn thấy mặt trời ngày mai, có lẽ vẫn nên tìm đường rút. Đám người chung quanh chật như nêm cối chậm rãi tản ra, Kuroko rất nhanh phát hiện mấy đồng đội đang biến sắc. Nghĩ đến chính mình hiện tại ăn mặc, thiếu niên dù là người bình tĩnh, cũng hơi chút có chút co quắp. “Cái kia… Hiện tại cái dạng này có chút kỳ quái, làm ơn bỏ qua cho…” Khi nói chuyện, thiếu niên theo thói quen rũ mắt xuống, ngón tay trắng nón vô thức gãi gãi nơ hoa trước ngực… Nội tâm OS: A a Kurokocchi như vậy quả thật rất dễ thương, không được a không được!!! Đây là Kise. Nội tâm OS: Kuroko của mình thật đáng yêu! Đây là Midorima. Nội tâm OS: Đáng giận Tetsu thật đáng yêu muốn ôm hắn một cái nếu như có thể thân một chút sau đó còn như vậy hoặc là như vậy… Đây là Aomine. Murasakibara tiến lên một bước, thiếu niên cao 2 thước nhấc lên một cái mạnh mẽ, dễ dàng đem Kuroko giơ lên, sau đó để hắn cách mặt mình một chút. “Murasakibara-kun làm ơn thả tớ xuống…” Kuroko có chút bất đắc dĩ. “Nhưng mà… Kurochin thoạt nhìn ăn rất ngon…” Con người màu tím kia không vui lòng, ôm Kurochin không nguyện buông tay. Ba người còn lại thì lại hoàn toàn hóa đá. “Như vậy không được… Murasakibara-kun thả tớ xuống trước, quán cà phê có mấy khoản điểm tâm ăn rất ngon, muốn cho Murasakibara-kun nếm thử.” Murasakibara ngẩng đầu, ánh mắt tử sắc hẹp dài, nhìn vào ánh mắt thiếu niên mang theo ý cười bao dung màu băng lam. Trong suốt, bao dung, tốt đẹp. Có chút tiếc nuối đem thiếu niên buông ra, Kuroko nghiêng người, đối với ba người đang hóa đá cười cười. “Aomine-kun, Midorima-kun, Kise-kun, mời vào.” Kuroko đem mấy người đều dẫn tới một bàn, đem menu đưa đến tay Murasakibara. “Hôm nay tớ mời khách, xem như đáp tạ mọi người chiếu cố tớ cho tới nay.” “Cá nhân đề cử điểm tâm ngọt, bất quá cà phê linh tinh cũng được.” Thiếu niên cúi người xuống, chỉ vào từng loại trên menu, từng loại từng loại, kiên nhẫn giới thiệu. Mái tóc dài màu băng lam theo động tác của hắn, rất nhỏ đong đưa. Kỳ thật… Vài kẻ si ngốc hoàn toàn không chú ý tới hắn đang nói cái gì. Kise thậm chí quên trọng trách chụp hình mà hắn gánh vác. “Cái kia, nói nhiều như vậy, các cậu muốn ăn món nào? Ừm… Kise-kun?” Nhìn Kise cách mình gần nhất, Kuroko có chút mê man hỏi. “Kise-kun, cậu không đói bụng sao?” Đắm chìm trong vọng tưởng vô pháp không thể tự kềm chế, Kuroko hỏi vài tiếng, Kise mới lấy lại tinh thần. “Nhìn Kurokocchi tươi cười thì có thể ăn no cả ngày, sao lại cảm thấy đói?” Kise bày ra tươi cười anh tuấn nhất, khung cảnh sáng lạn hoa lệ làm chói lòa mắt của đám nữ sinh chung quanh. Đáng tiếc, mục tiêu đối tượng vẫn như trước. “Kise-kun hiện tại nếu không muốn ăn, còn Murasakibara-kun?” Ánh mắt Murasakibara chặt chẽ nhìn chằm chằm vào đôi môi thiếu niên mở ra đóng lại, sau đó… Vô cùng bình tĩnh mở miệng. “Những món trên menu mỗi loại một phần.” Aomine cùng Midorima đều chọn cà phê. Hai người bọn họ trên mặt đều hiện ra đỏ ửng khả nghi. Nghiêm túc ghi lại, nghĩ nghĩ, Kuroko vẫn là cho Kise một phần bánh mousse cùng cà phê. Nhưng mà nhìn thôi thì làm sao có thể ăn no? Kise-kun có đôi khi thật sự rất kỳ quái. Đi vào phòng bếp được dựng đơn giản phía sau, Kuroko đưa tờ giấy khi món ăn cho Kazama, sau đó chuẩn bị trở về phía trước tiếp tục việc đón khách của mình. Luôn luôn vô cùng khẩn trương nhìn xung quanh, vừa nhìn thấy thiếu niên đã trở lại, Kazama nhanh chóng gọi hắn. “Cái kia… Bạn học Kuroko, hôm nay không cần ra bên ngoài tiếp khách.” Nghe vậy, Kuroko nhíu mày. “Thật sự không cần sao?” Kazama gật đầu lia lịa. Nói giỡn… Ma vương kia thư thả cho thời gian “tiếp khách” là 15 phút, hiện tại mắt thấy đã đến giờ, cô nào dám để thiếu niên lại đi ra ngoài. “Bạn học Kuroko, khách VIP ở phía sau nhờ cậu vậy~” Kazama hai tay tạo thành chữ thập, làm bộ dạng kính nhờ. “Tớ sao? Có phải các bạn nữ như Saito không làm tốt?” Mặc dù mình hoá trang thành nữ không tính là quá kém, nhưng Kuroko xem ra, vẫn là để các cô gái xinh đẹp của lớp chiêu đãi, khách càng thêm vui vẻ mới đúng. “Ấy, tạm thời trước hết để cho các bạn nữ ra ngoài tiếp khách, hiện ở bên kia không có nhân viên, cho nên phiền Kuroko-kun ~” Thiếu niên hiểu rõ gật gật đầu, hướng về căn phòng được dựng đặc biệt phía sau. Lúc quyết định tổ chức quán café cosplay, Kazama liền đề xuất muốn thiết kế một phòng VIP, cung cấp chiêu đãi tốt nhất, có nhân viên chuyên nghiệp tiếp đãi. Với lời Kazama nói, đây là một nhà cung cấp, tiếp thị cao cấp. Lễ phép gõ cửa, Kuroko nhẹ nhàng nói một tiếng “Quấy rầy” rồi đi vào. Phòng VIP to như thế, chỉ có một người ngồi ở chỗ kia. Lúc người kia xoay người lại, Kuroko trở nên kinh ngạc. “Seijuurou? Tại sao cậu lại…? “Cái dạng này, chỉ cho tôi một mình nhìn đủ rồi. ” Akashi động tác vô cùng tao nhã mở menu, đôi mắt dị sắc lộ ra ý cười nhỏ. “Tetsuya, muốn ăn gì?” Trong đại nào, đem xâu chuỗi ký ức vụn vặt cùng từ ngữ, đáp án rõ ràng chậm rãi hiện lên. “Seijuurou, đề nghị Kazama làm phòng VIP, là cậu?” Kuroko có chút bất đắc dĩ nhìn người trước mắt này. Hắn còn kỳ quái, lúc trước quyết định tham gia quán café cosplay, người này cư nhiên hiếm khi nhắc đến. Nguyên lai, ngay từ đầu, người này đã bày ra toàn bộ kế hoạch. Thở dài một hơi, Kuroko liền rời phòng, đi xuống bếp làm vài món điểm tâm, còn làm một ly Blue Mountain (*). Điểm tâm phối hợp Blue Mountain, đây là thứ dùng chung trong bữa yêu thích của Akashi. Lúc nữ sinh kia tính toán cho đường và sữa vào cà phê, thiếu niên bất động thanh sắc ngăn cản động tác của cô. Sữa dùng loại muỗng 40ml, một muỗng rưỡi; Đường cát dùng loại muỗng 10g, nửa muỗng. Sở thích cùng thói quen của người kia sớm đã ghi nhớ vào tâm, muốn quên cũng không thể quên được. Có lẽ, cả đời cũng sẽ không quên được. Trở lại phòng chỉ có Akashi, Kuroko đem chén đĩa cùng thức ăn từng cái từng cái đặt trên bàn. Đến món cuối cùng, Kuroko mặt không đổi sắc mà thối lui đến đứng một bên, nghiễm nhiên chờ đợi mệnh lệnh tiếp theo. Akashi không khỏi có chút buồn cười. “Tetsuya, ngồi xuống đi.” “Cho phép tôi trịnh trọng cự tuyệt, Seijuurou cậu là khách.” Thiếu niên phi thường kiên quyết cự tuyệt, như trước đứng ở một bên. Akashi hơi hơi nheo lại mắt. “Vậy, Tetsuya, có phải khách phân phó gì cậu đều sẽ làm theo có phải không?” Ánh mắt màu băng lam chớp chớp, bất an nhìn hắn, cuối cùng vẫn là nhu thuận gật gật đầu. Nụ cười trên mặt Akashi mở rộng. Hắn vỗ vỗ chân mình. “Vậy, tôi ra lệnh cho cậu, Tetsuya, đến đây ngồi xuống.” Nghĩ nghĩ, lại bổ sung một câu. “Phần điểm tâm này, Tetsuya tới đút tôi đi. Đương nhiên, không thể dùng tay.” Thiếu niên tên Kuroko Tetsuya, lần đầu tiên, phi thường hy vọng thời gian có thể quay ngược lai. Nếu ông trời cho hắn một cơ hội nữa, hắn nhất định sẽ không đáp ứng tham gia quán café cosplay chết tiệt này!!! -TBC- Lời vô nghĩa của tác giả: Kết thúc đảo thời gian ~~~~(>_<)~~~~ (*) Blue Mountain: một trong những loại hạt cà phê arabica có giá thành cao và được ưa chuộng nhất trên thế giới. Theo những người sành cà phê thì loại cà phê này đượm mùi, ít chua, có chút xíu vị ngọt, đậm đà. Giá một kg cà phê loại này hiện nay khoảng 100 USD. Nhật Bản là nước nhập khẩu cà phê Blue Mountain nhiều nhất (90% tổng sản lượng). [Nguồn: Wiki] Lời vớ vẩn của editor: lúc edit còn tưởng Đỏ nó uống loại Blue Mountain có cồn cơ =)) hên là phát hiện kịp :3

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5716 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5247 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4986 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4563 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4485 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4412 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter