Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Thiếu Uông Kỷ Cú

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Thiếu Uông Kỷ Cú
  3. Chương 32

Chương 32

Editor & Beta: Mai_kari

Sáng sớm, Tương Thiếu Diễm ở trong lòng ngực rộng rãi ấm áp của Uông Triết tỉnh lại, giường rõ ràng rất lớn, nhưng hai người bọn họ vẫn giống như hồi lúc còn ở ký túc xá mà cùng nhau chen chung một chỗ nằm, Tương Thiếu Diễm cũng chợt cảm thấy mình quá dính người.

Sau khi đánh răng xong thì hắn mặc một thân áo ngủ, mái tóc rối nùi đi xuống dưới lầu, thấy bên cạnh bàn ăn là Hạ Ngạn đang ăn điểm tâm, mới đột nhiên nhớ tới ở đây còn có anh.

Bộ dáng lúc này của hắn có chút lúng túng, nhưng nghĩ lại dù sao cũng là người trong nhà, nên cũng rất tự nhiên tiến lên ngồi xuống, thuận tiện chào hỏi.

“Anh, anh tự làm điểm tâm hả?”

Hạ Ngạn cười cười: “Lúc anh xuống thì đã có sẵn rồi, chắc là A Triết sáng dậy sớm làm đó.”

Tương Thiếu Diễm liền cầm lấy muôi khuấy cháo trong chén nhỏ, rồi nhìn sang trứng gà luộc nước trà cùng sandwich chân giò hun trên mâm, với sự hiền lành ngoan ngoãn của Uông Triết ở trong nhà lại tăng thêm một bậc hảo cảm.

“Thiếu Diễm.” Hạ Ngạn biểu tình có chút ngại ngùng, chỉ chỉ chỗ cổ áo. “Quần áo mặc ấm, khí trời lạnh, cẩn thận cảm lạnh.”

Trong phòng đang mở hệ thống sưởi, một chút cũng không thấy lạnh, Tương Thiếu Diễm cảm thấy có chút khó hiểu, liền cúi đầu nhìn vào chỗ cổ mình, mới phát hiện ngay dưới xương quai xanh có một vết hôn.

Cái này dù là hắn cũng thấy có chút ngượng ngùng.

Tối hôm qua vốn là hai người thủ giao cho nhau xong thì liền lên giường nghỉ ngơi. Hắn mở điện thoại ra tùy tiện mở weibo để thêm Hạ Ngạn làm bạn, muốn vào weibo của anh tìm coi ảnh chụp trước kia của Uông Triết. Lúc này chẳng biết chó ngốc Uông Triết tự dưng lại phát điên cái gì, vùi đầu vào cổ của hắn không ngừng cọ qua cọ lại, nhiều lần môi chạm tới chỗ tuyến thể của anh, thậm chí còn liếm một chút.

Hắn bị chọc thiếu chút nữa lại cương cứng, liền đè đầu của Uông Triết lại, Uông Triết liền thuận thế đó mà cúi xuống chỗ xương quai xanh cố sức mút mạnh. Sau đó mới thành thật mà nằm thẳng lại.

Vì vậy mới để lại một dấu vết mập mờ như vậy?

Tương Thiếu Diễm liền kéo kéo cổ áo lên, tai có chút đỏ, ho nhẹ nói: “Y chẳng khác gì chó cả, đáng ghét.”

Bên cạnh chợt truyền tới tiếng kéo ghế, Tương Thiếu Diễm vừa quay đầu, liền nhìn thấy Uông Triết chẳng biết từ lúc nào đã đánh răng rửa mặt xong mà đi xuống, trên mặt tựa hồ chẳng có chút tinh thần.

“Học trưởng sớm, chào anh.”

Hạ Ngạn buông chén đũa xuống: “Sớm nha, anh ăn xong rồi, cám ơn em đã làm sẵn nhé, thế nhưng trứng gà chiên trong sandwich hình như còn sống nhỉ, cẩn thận có vi khuẩn nha.”

Uông Triết cầm muỗng bắt đầu ăn: “Học trưởng thích ăn nhất là trứng gà còn sống một chút, để lần sau em tách riêng ra chiên.”

Tương Thiếu Diễm cũng không muốn làm phiền y: “Không sao, anh ăn trứng chín cũng được, cứ theo khẩu vị của anh họ đi.”

Uông Triết vừa cắn xong một ngụm sandwich, trứng gà ốp la liền chảy ra phần lòng đỏ, y toàn bộ nuốt vào trong cổ họng, thanh âm lại mang chút mơ hồ.

“Ừ.”

Tương Thiếu Diễm chợt suy nghĩ, nói thêm. “Hay là để em nấu cơm cho, anh họ, anh thích ăn gì?”

“Anh không sao hết, cậu làm gì anh cũng ăn.” Hạ Ngạn cười nói, liếc nhìn đồng hồ đeo tay. “Anh phải tới công ty rồi, hai người từ từ ăn nhé.”

Tương Thiếu Diễm rất khách khí đứng dậy tiễn anh ra tận cửa, Uông Triết cũng theo phía sau, tư thế có chút long trọng.

“Hai người làm cái gì thế, đừng có khách sáo như vậy mà.” Hạ Ngạn cười sang sảng. “Vào trong đi, tối gặp lại.”

Sau khi Hạ Ngạn đi rồi, hai người mới vào trong nhà bếp lần lượt ngồi xuống, Tương Thiếu Diễm vừa ăn cháo vừa nhớ lại xem Uông Triết thích ăn món gì, đang âm trong định ra vài món để làm, thì Uông Triết đang ngồi bên cạnh đột nhiên mở miệng.

“Học trưởng, anh thấy anh họ em … ảnh thế nào?”

Tương Thiếu Diễm thuận miệng nói: “Rất tốt nha, người rất là được.”

“Thật à …. Vậy được chỗ nào?”

“À, dáng dấp không tệ, tính cách cũng tốt, các mặt đều ưu tú, sao anh họ em tới giờ không có đối tượng vậy? Không thể nào.”

“Chắc là không gặp được đối tượng thích hợp đi …” Uông Triết nhẹ giọng nói, cúi đầu tiếp tục ăn điểm tâm.

Sáng sớm bên ngoài đã có bão tuyết, lúc này trên mặt đất đã tích tích một tầng tuyết dày, một bước chân là một cái hố. Tương Thiếu Diễm cũng không có hăng hái đi ra ngoài trong cái thời tiết này, nên ăn điểm tâm liền cùng Uông Triết tới thư phòng giết thời gian.

Trong thư phòng có một cái tủ kính đặt rất nhiều bằng khen cùng cúp, đều là của Uông Triết giành được, phần lớn đều là từ mấy trận thi đấu, có nào là chạy Ma-ra-tông hoặc là không thủ đạo …

“Thật lợi hại nha.” Tương Thiếu Diễm nhớ kỹ trước đây Uông Triết từng nói qua thành tích của mình rất là tốt, hiện tại xem qua lúc đó là khiêm tốn.

Uông Triết rót một chén nước tuyết lê mới vừa nấu xong, đặt lên bàn. “Cũng chỉ là mấy trận thi đấu nhỏ mà thôi, không có gì lợi hại cả đâu.”

Tương Thiếu Diễm ngồi xuống ghế sofa, nhấp một ngụm nước tuyết lê, nước vào miệng mang theo mùi thơm ngát, lại ngọt dịu, nhuận hầu sinh tân.

“Uống ngon.”

Mắt Uông Triết chợt cong lên: “Một lát em nấu thêm.”

Tương Thiếu Diễm chống lại ánh mắt sáng sủa ấm áp của y, trêu đùa: “Chó ngốc, nhìn qua thì vô hại, nhưng đánh nhau không ngờ lại dữ dằn tới thế, có phải bình thường hay ở ngoài gây sự hay không? Nghe anh họ em nói trước đây em thiếu chút nữa đánh bạn họ gãy xương? Lần này cũng thế, một chọi ba mà vẫn đứng vững được, trâu bò quá nha, chắc anh phải sửa lại gọi em là Triết ca rồi.”

Uông Triết bị hắn nói ra cái lịch sử đen tối kia bất chợt thấy khẩn trương, ngồi xỗm trước mặt hắn, nhấc tay phát thệ: “Em chỉ đánh nhau có 2 lần thôi, lần sau tuyệt đối không có nữa, em hứa!”

Tương Thiếu Diễm nhìn bộ dáng cẩn cẩn dực dực, giương mắt nhìn thẳng vào mình, trong lòng mềm mại đi.

Một người ngoan như vậy, ôn nhu như vậy, bị ăn hiếp lại chưa bao giờ hé răng lại không đánh trả, à không, cũng có đánh trả, hai lần.

Hắn rốt cục là ăn được cái vận gì mà nhặt được một bảo bối thế này.

Tương Thiếu Diễm âm thầm hít một hơi, che giấu tâm tình của mình, thình lình hỏi: “Em lấy viết của anh hồi nào thế?”

Uông Triết giật mình: “Học trưởng, sao anh biết …”

“Anh họ nói.” Hắn chẳng chút chần chừ bán Hạ Ngạn.

Uông Triết càng thêm hốt hoảng: “A, cái đó … Học trưởng thi xong, có một ngày trở về trường, em canh lúc anh không có trong phòng học, liền lén vào lấy …”

“Ồ? Thì ra là trộm?” Tương Thiếu Diễm lạnh mặt.

“Em, em …” Uông Triết lúc này không tìm ra được lý do để phản bác, cảm thấy lo nghĩ bất an, cắn cắn môi, dời tầm mắt về phía một góc trong tủ kính. “Xin lỗi, em không nên lấy trộm đồ của học trưởng … Cây viết đó em còn giữ, học trưởng nếu muốn lấy lại thì cứ lấy về …”

Ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng biểu hiện trên mặt y lại chẳng có chút nào tình nguyện cả.

Tương Thiếu Diễm chẳng chút khách khí, đứng lên đi tới phía trước tủ kính, liếc mắt nhìn thấy được một cái hộp gỗ đặt ở tầng 2. Hắn lấy ra, mở nhìn, bên trong hộp, trên lớp nhung là một cây bút lông màu đen cực kỳ bình thường, chính là cái loại thường bán trong văn phòng phẩm, mất đi một hai cây sẽ chẳng cách nào phát hiện. Viết đã bị đập nát, nhưng lại đặt trong một cái hộp tinh mỹ như vậy, thực sự nhìn quá chói mắt.

“Vậy anh lấy lại.” Hắn đưa tay cầm lấy.

Uông Triết bật người ngăn cản trước mặt hắn: “Học trưởng, viết đã không thể dùng được nữa … Anh lấy về cũng đâu dùng được …”

“Nhưng viết này cậu cũng đâu có dùng được, bằng không để anh ném đi.”

“Không được!” Uông Triết gấp tới mơ hồ đặt anh lên trước tủ kính. “Học trưởng, đưa nó cho em đi, xin anh đó!”

“Tại sao lại phải cho em? Cho anh một lý do.”

“Bởi vì … bởi vì đây là

thứ duy nhất mà em có, thứ duy nhất thuộc về anh …” Uông Triết cúi đầu khẩn thiết nhìn y, ánh mắt có chút thương cảm.

Tương Thiếu Diễm sửng sốt, phản ứng đầu tiên là làm sao mà thế được, tuy rằng hắn cũng không phải người biết cách nuông chiều người khác, nhưng tặng đồ cho Uông Triết cũng không ít mà, sao cái này lại là duy nhất cho được?

Nhưng sau đó cẩn thận nghĩ lại, hình như mấy thứ hắn cho Uông Triết đều là đồ ăn, quả thực chẳng có món nào lưu giữ được cả.

Hắn về phương diện này cũng không suy nghĩ sâu xa, dù sao hai người họ suốt ngày dính lấy nhau, căn bản chẳng cần vật gì dùng để nhớ người cả, dĩ nhiên là không để tâm. Nhưng Uông Triết lại không cho là vậy, y cần một thứ gì đó để ký thác tình cảm.

Chó ngốc có lẽ là thiếu đi cảm giác an toàn.

Tương Thiếu Diễm đầu óc suy nghĩ thật nhanh, sau đó liền có cách, bình tĩnh mà đem cây viết bỏ lại chỗ cũ, khép hộp lại.

“Vậy cho em đó, sau này nếu muốn đồ gì của anh, có thể trực tiếp hỏi.”

Uông Triết vui vẻ ôm lấy hắn: “Cảm ơn học trưởng! Anh thật là tốt!”

Tương Thiếu Diễm cũng vỗ vỗ ở phía sau lưng của y, khóe miệng hơi nhếch.

Một cây viết cũng có thể thỏa mãn tới như vậy, hai ngày nữa sẽ cho em một cái kinh hỉ lớn.hết chương 32

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5685 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5225 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4963 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4544 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4473 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4370 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter