Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Thứ Nữ Hữu Độc

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Thứ Nữ Hữu Độc
  3. Chương : 36

Chương : 36

Hắn đi tới, tất cả mọi thứ xung quanh lập tức ảm đạm biến mất không còn bóng dáng.

Hai mắt Lí Vị Ương mở to nhìn người kia, hắn chậm rãi, từng bước một đi tới, thong dong mà thật tao nhã, trong chốc lát, hô hấp như bị tắc nghẽn.

Khuôn mặt hắn góc cạnh rõ ràng, ngũ quan kiên nghị tuấn mỹ, trong con ngươi đen như mực hàm chứa sự nghiêm cẩn lành lạnh, còn có sự trầm ổn nội liễm như toả sáng có thể đoạt mất hồn phách con người, không thể nghi ngờ gì, đó chính là Tam hoàng tử Thác Bạt Chân.

Tay Lí Vị Ương, chậm rãi nắm chặt lại dưới tay áo. Trong đầu nàng, đột nhiên hiện lên vẻ tươi cười của Đại phu nhân: “Vị Ương nhu thuận thông minh, nghe lời hiểu chuyện từ nhỏ, mẫu thân tất nhiên phải chọn cho con một vị hôn phu tốt. Tam hoàng tử Thác Bạt Chân thiếu niên oai hùng, trí tuệ bất phàm, đứng cùng con có thể nói là trai tài gái sắc. Vị Ương, con gả cho người ta rồi về sau phải phụ tá Tam hoàng tử cho tốt, tương lai sẽ có cuộc sống tốt đẹp.”

Lúc đó Lí Trường Nhạc cũng cười tươi như hoa nói: “Đúng vậy, đám nữ tử cùng độ tuổi ở Kinh đô, có ai không tha thiết ngóng trông làm Tam hoàng tử phi, Vị Ương à, muội đúng là có phúc khí tốt.”

Nhưng sau này thì sao, con chim bị bẻ gãy cánh một cách mạnh mẽ, bị nhổ hết lông, máu chảy đầm đìa, loại đau thương này, nàng vĩnh viễn không thể quên…

Lí Vị Ương híp mắt, giấu đi nụ cười trào phúng lơ đãng hiện ra bên môi. Hít một hơi thật sâu, lúc này mới cảm thấy máu từng chút một chậm rãi tuôn chảy trong người, thù hận không thể hoá giải kia, cuối cùng hoá thành vô số dũng khí thông qua mạch máu chảy khắp tứ chi thân thể nàng.

Mọi người vội vàng hành lễ, Lí Vị Ương cũng thuận thế cúi đầu, lại cảm thấy có tầm mắt như đang tìm tòi nghiên cứu dừng trên người mình.

“Vừa rồi thấy mọi người đang nói chuyện rất náo nhiệt, đang nói gì thế?” Lí Mẫn Phong mỉm cười hỏi.

“Không có gì… Tam muội chỉ nhất thời phẫn nộ mà nói sai, Đại ca trăm ngàn lần đừng nói cho phụ thân mẫu thân biết, miễn cho Tam muội bị trách phạt.” Đôi mắt của Lí Trường Nhạc mơ màng như phủ một tầng sương khói, lộ ra mỹ cảm không thể hình dung được, hai hàng lông mi lay động như thể nước mắt chốc lát sẽ rớt xuống, càng có vẻ đẹp của hoa lê trong cơn mưa, lay động lòng người.

Mỹ nhân như vậy, đẹp không nói nên lời như vậy, bất luận là ai nhìn qua, cũng đều cảm thấy Lí Vị Ương làm ra chuyện tội ác tày trời còn làm phiền tỷ tỷ tốt của nàng che giấu hộ. Tuy rằng tận đáy lòng chán ghét người này, nhưng Lí Vị Ương lại không thể không thừa nhận, nếu luận dung mạo phong tình, Lí Trường Nhạc có thể nói là hoàn mỹ. Biểu hiện hình tượng tỷ tỷ yêu thương muội muội, tình nguyện để bản thân chịu oan ức vô cùng nhuần nhuyễn, trên đời này có người nam nhân nào không động tâm đây?

“Phải không, ngươi chính là Tam muội?” Đây là lần đầu tiên Lí Mẫn Phong nhìn thấy Lí Vị Ương, đánh giá nàng cẩn thận.

Lí Vị Ương sắc mặt lạnh nhạt: “Đại ca, chỉ là trêu đùa tranh cãi giữa các tỷ muội thôi.”

Tranh cãi giữa nữ hài tử, ngươi không biết xấu hổ xen mồm vào sao? Trong ánh mắt Lí Vị Ương, ẩn ẩn sự trào phúng, nhưng đến lúc Lí Mẫn Phong nhìn kỹ lại, đã không thấy gì nữa.

Không ngờ nàng ta lạnh nhạt như thế, lại thành mình chuyện bé xé ra to. Trong lòng Lí Trường Nhạc thầm hận, ánh mắt xinh đẹp chớp chớp, nói: “Đúng đó, chỉ là bọn muội tuỳ ý nói vài câu thôi, không nên để trong lòng.”

Lí Mẫn Phong dịu dàng: “Được, muội muội ta tất nhiên lòng dạ không giống với loại dung chi tục phấn rồi.”

Loại dung chi tục phấn, tất nhiên là nói bản thân mình, Lí Vị Ương đương nhiên hiểu, nhưng lại ra vẻ không hiểu, trên mặt hơi hơi mỉm cười.

Lúc này Cao Mẫn đã quên luôn Lí Vị Ương, ánh mắt toả sáng hỏi: “Tam điện hạ, ngài hồi Kinh lúc nào vậy?”

Thác Bạt Chân chỉ mỉm cười: “Ta và Mẫn Phong huynh cùng trở về.”

Lí Mẫn Phong tươi cười ấm áp: “Mẫn biểu muội, Tam điện hạ tới gặp cha ta.”

Mấy người bọn họ hàn huyên, Lí Vị Ương đứng bên cạnh mắt lạnh nhìn. Thác Bạt Chân không thay đổi mấy, bờ môi lúc nào cũng mang theo tươi cười nhẹ nhàng, nàng đã từng cảm thấy hắn là thần tiên tuấn mỹ nhất trên đời này, hiện giờ xem ra, so với con rệp dưới cống còn làm người ta ghê tởm hơn gấp trăm lần.

Lí Thường Hỉ đứng bên nhìn thẳng Thác Bạt Chân tuấn mỹ, tròng mắt không hề chuyển động.

Ánh mắt Thác Bạt Chân, vô thức, nhìn qua Lí Trường Nhạc xinh đẹp như thiên tiên, nhìn đến Lí Vị Ương đứng sau lưng nàng ta cách đó không xa.

Thấy nữ hài kia mái tóc như mây soi được cả bóng người, làn váy màu nước Tây Hồ bị gió thổi mà nhẹ nhàng bay. Trên gương mặt tuyết trắng, hơi phiếm hồng, rất xứng đôi với ánh mắt trắng đen rõ ràng, vừa nhìn là biết, là một cô nàng ngọc tuyết thông minh. Thác Bạt Chân đã nhìn qua vô số mỹ nhân diễm quang toả ra bốn phía, nhưng dáng vẻ trắng trong thuần khiết như thế này, lại cực kỳ hiếm thấy. Vừa rồi nghe nàng khí thế bức người phê phán mấy thiên kim tiểu thư một trận, trong lòng hắn sớm có sự tò mò, bất giác nhìn thẳng đến, vừa vặn đụng phải ánh mắt của Lí Vị Ương. Ngay tại lúc hai ánh mắt chạm nhau, trên khuôn mặt bình tĩnh đến dị thường của nàng, đột nhiên hiện ra vẻ tươi cười, hàm răng trắng bóng, con ngươi chợt sáng, ánh mắt nhìn thẳng làm người đối diện cũng phải hoảng.

Vẻ tươi cười sáng lạn dị thường, trong nháy mắt đã đốt sáng lên hai tròng mắt sâu thẳm của Thác Bạt Chân, làm hắn không thể không chuyển dời tầm mắt. Hắn cúi đầu, che lại sự kinh ngạc trong mắt.

Lí Trường Nhạc nhạy bén đã nhận ra hắn có chỗ không đúng, mỉm cười nói: “Tam điện hạ, vị này là Tam muội của ta Vị Ương, Tam muội mới từ Bình thành trở về, chưa từng lộ mặt ở Kinh đô.”

Ánh mắt Thác Bạt Chân dừng trên người Lí Trường Nhạc, mỉm cười nói: “Ồ, thật sao?”

Lí Mẫn Phong cười nói: “Đúng vậy, vị Tam muội này của ta từ nhỏ lớn lên ở Bình thành, kiến thức không nhiều lắm, nếu như có chỗ thất lễ, còn mong Tam điện hạ thứ tội.”

Cao Mẫn đứng bên nói mát: “Nàng ta đâu chỉ thất lễ? Muội thấy Phong biểu ca phải quản giáo nàng ta, đừng để nàng ta làm mất mặt phủ Thừa tướng mới tốt!”

Lí Vị Ương nâng mắt lên, liếc mắt qua Cao Mẫn. Không biết vì sao, Cao Mẫn bị ánh mắt âm trầm của Lí Vị Ương nhìn mà da đầu run lên, trong lòng nói nha đầu kia tà ma quỷ quái, cuối cùng căm giận ngậm miệng, không nói thêm gì nữa.

Thác Bạt Chân như đang đăm chiêu nói: “Sao có thể chứ, Tam tiểu thư ngây thơ hồn nhiên, mồm miệng lanh lợi, đây là phẩm chất đáng quý.”

Nói nàng ngây thơ hồn nhiên, là ám chỉ nàng không biết cấp bậc lễ nghĩa, mồm miệng lanh lợi, là nói công phu miệng lưỡi nàng lợi hại, Lí Vị Ương lập tức mỉm cười nói: “Đa tạ Tam điện hạ đã khen, Vị Ương ngượng ngùng không dám nhận. Nếu nói đến ăn nói khéo léo, Vị Ương còn kém xa Tam điện hạ.”

Làn da nàng rất trắng, trong suốt gần như tuyết, lại có thêm một đôi mắt to. Tươi cười trên mặt cực kỳ sáng lạn, bộ dáng kia, nói kính cẩn nghe lời thì đúng là rất kính cẩn nghe lời, nhìn không thấy chút khác thường nào. Mà Thác Bạt Chân lại cảm thấy, thái độ nàng thản nhiên như vậy, thản nhiên đến mức làm người khác sinh ra một loại cảm giác khó nói, nói tinh tế ra, lại giống như ý hận…

Nhưng vì sao? Thác Bạt Chân cảm thấy mình không nhìn lầm, lúc này có một bóng dáng mỹ lệ chắn trước mắt hắn: “Tam điện hạ! Đã lâu không gặp người, Võ Hiền phi có khoẻ không?”

Vẻ mặt Cao Mẫn tràn đầy ý cười, bộ dáng kiêu căng vừa rồi toàn bộ biến mất, như cố ý như vô tình, Lí Trường Nhạc cũng nhẹ nhàng bước đuổi theo bọn họ.

Bọn họ vây quanh Thác Bạt Chân đi về đình hóng mắt cách đó không xa. Lúc Thác Bạt Chân bước lên bậc thang, nhìn thoáng qua phía sau, nữ hài tử kỳ quái kia, đã đi mất rồi…

—— Lời ngoài truyện ——

Cặn bã nam trong truyền thuyết, thật ra, kiếp trước nữ chính là một nữ phụ đóng vai trò vật hy sinh, vật hy sinh nữ phụ đó! Cặn bã nam với tỷ tỷ xinh đẹp như thiên tiên mới là nam chính nữ chính, lệ rơi… Truyện này, xem như là nữ phụ vật hy sinh vùng lên đi (⊙o⊙)...

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5748 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5275 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5006 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4583 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4506 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4456 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter