Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Thức Nhữ Bất Thức Đinh

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Thức Nhữ Bất Thức Đinh
  3. Chương : 43

Chương : 43

Đã bàn định, việc điều tra nghe ngóng giao cho Mộc Xuân đi làm.

Đào Mặc và Hách Quả Tử ở trên phố vòng mấy vòng, mua hai túi hạt thông đường, tiện đường trở về Cố phủ.

Cố Tiểu Giáp đã sớm ra đứng chờ, nghe người gác cổng nói bọn họ trở về, lập tức vọt tới Lưu Tiên cư, mặc kệ ba bảy hai mươi, lòng như lửa đốt giục bọn họ dời đến Nhã Ý các.

Hành lý của Đào Mặc và Hách Quả Tử không nhiều, chuyển đi chuyển lại cũng không phiền phức, cho nên di dời rất nhanh.

Đến Nhã Ý các, Hách Quả Tử liền ném cho Cố Tiểu Giáp vài cái liếc mắt lạnh lùng. Nơi này xem ra bố trí tinh tế hơn Lưu Tiên cư. Ngoài phòng trồng một mảng rừng trúc lớn, khiến cho viện tử trong ngày đông lạnh giá vẫn xanh biếc dạt dào, sức sống bừng bừng.

Đào Mặc vào phòng, liền cảm thấy một trận hương ấm áp thoảng tới trước mặt, khiến tinh thần hắn giãn ra, lại chăm chú nhìn ngắm xung quanh, vật dụng trong phòng mọi thứ đều làm bằng vàng lại khảm ngọc, điêu khắc mài dũa tinh tế, nhìn thì biết giá trị không rẻ. Hắn vội vàng lui ra ngoài nói: “Hay là ta cứ quay về ở Lưu Tiên cư được rồi.”

Hách Quả Tử len lén liếc nhìn hắn, cũng bị dọa nhảy dựng.

Cố Tiểu Giáp cùng hắn ở chung đã lâu, cũng biết hắn không phải là người trong ngoài bất đồng, thản nhiên nói: “Công tử đã phân phó, các ngươi cứ ở là được. Dù sao đây cũng là phòng vốn dùng để chiêu đãi bằng hữu công tử.”

Đào Mặc từ chối không được, đành phải ở lại.

Cố Tiểu Giáp đứng ở cửa một lát, lúc xác nhận bọn họ thu xếp ổn thỏa rồi, liền rời đi.

Hắn đi rồi, Hách Quả Tử lập tức đóng cửa lại, chậc lưỡi nói: “Không ngờ Cố Xạ vậy mà có nhiều tiền như thế, lẽ nào làm tụng sư thật có thể phát tài?”

Đào Mặc nói: “Cố công tử chưa từng lên công đường.”

“Y dù không lên công đường, nhưng phần nhiều tụng sư đều thỉnh y bày mưu tính kế. Những người đó đến cầu giúp đỡ, nói vậy sẽ không keo kiệt vật trong túi.” Hách Quả Tử sờ sờ cái chậu rửa mặt làm bằng vàng, vừa hâm mộ vừa ghen tỵ, thần tình rắc rối phức tạp, “Cố công tử không sợ bị trộm sao?”

Đào Mặc nói: “Phòng này y chỉ dùng để chiêu đãi bằng hữu. Nếu đã là bằng hữu y, sao lại trộm?”

Hách Quả Tử ngượng ngùng rụt tay về, cười khan nói: “Thiếu gia nói phải.”

Đào Mặc còn cầm hái túi hạt thông đường trong tay, thở dài nói: “Ta vốn muốn mời y nếm thử.”

Hách Quả Tử tháo một bao ra, thuận tay lấy một viên ném vào miệng nói: “Một lát dùng xong bữa tối, nhân tiện cho y cũng được.”

Đào Mặc nói: “Chỉ sợ khó coi.”

“Tục ngữ nói: Thiên lý tặng lông ngỗng, lễ nhẹ tình nghĩa nặng. Cố công tử cũng không phải người thích giàu chê nghèo.” Từ lúc gặp Y Vũ, hảo cảm của Hách Quả Tử về Cố Xạ càng ngày càng tăng.

Đào Mặc nghĩ nghĩ, cũng thấy có lý, tiện tay cất bao đường vào trong áo.

***

Sau bữa tối, Cố Tiểu Giáp như thường lệ dâng trà.

Đào Mặc lấy bao đường ra, hơi khẩn trương mở ra đưa tới trước mặt Cố Xạ, nói: “Hôm nay ta đi ngang qua chợ mua được, nếm một chút, vị rất thanh. Mời Cố công tử nếm thử.”

Cố Tiểu Giáp liếc nhìn, bĩu môi nói: “Không phải là hạt thông đường đó sao?”

Đào Mặc mặt thoắt cái đỏ hồng.

Cố Xạ nhìn bọc giấy một chút, thuận tay cầm lên một viên, không ngờ hạt thông đường này bị Đào Mặc ủ trong ngực, hơi bị tan ra, đều dính vào nhau. Y lấy một viên, mà cả bao đường đều bị nhấc lên.

Cố Tiểu Giáp thấy biểu tình Đào Mặc xấu hổ đến mức cơ hồ muốn chui xuống đất, bất đắc dĩ tiếp lấy bao đường từ trong tay Cố Xạ nói: “Ta đi trù phòng lấy ra, trang trí vào đĩa nhỏ nha.”

Đào Mặc nhìn hắn với ánh mắt như nhìn ân nhân cứu mạng, luôn miệng cảm tạ.

Hách Quả Tử cũng xem như cơ linh, vội nói: “Ta giúp ngươi một tay.”

Đào Mặc đưa mắt nhìn theo hai người rời đi, quay đầu lại, Cố Xạ đã bày xong cuộc cờ. Hắn đang muốn hạ cờ, chợt nghe Cố Xạ nói: “Hôm nay ta nhường ngươi sáu quân.”

Đào Mặc giật mình.

Cố Xạ nói: “Thỉnh.”

Đào Mặc thầm trách mình kỳ nghệ không tinh, mới khiến đối phương nhiều lần nhượng bộ, vì vậy lúc hạ cờ càng hết sức chăm chú, không dám có chút phân tâm, ngay cả khi Cố Tiểu Giáp và Hách Quả Tử đưa hạt thông đường đã xếp ra hoàn hảo lên cũng không nhận ra.

Cố Xạ cũng thế.

Y hết lần này đến lần khác nhường vài quân cho Đào Mặc cũng không phải trách hắn kỳ nghệ không tinh, mà là muốn cho bản thân thử thách lớn hơn. Nên biết cục diện ban đầu lúc đánh cờ, từng quân đều định càn khôn, y nhường nhiều quân, cũng giống như dâng lên nhiều cây Định Hải Thần Châm (nghe nói nó có tên gọi khác chính là gậy Như Ý đấy) cho đối phương, không thể không gọi là mạo hiểm.

Quân cờ trong tay hai người đều hạ thật chậm, một canh giờ qua đi, cũng chỉ mới hạ hơn mười lần.

Cố Tiểu Giáp và Hách Quả Tử đều thấy buồn ngủ, đang muốn tự mình trở về phòng đánh một giấc, chợt nghe người gác cổng vội vã chạy vào thông báo: “Bên ngoài có một người tự xưng Y Vũ tới thăm, bảo là muốn gặp Đào đại nhân.”

Đào Mặc còn chuyên chú vào ván cờ, không nghe nói gì, Hách Quả Tử đã vụt đứng lên.

Cố Tiểu Giáp thấy hắn phản ứng kịch liệt, vội hỏi: “Là ai?”

Hách Quả Tử bĩu bĩu môi nhìn Đào Mặc, vừa lúc bắt gặp hai mắt Cố Xạ nhìn qua, trong lòng cả kinh, vội vã nhìn sang hướng khác.

Cố Xạ đăm chiêu nhìn Đào Mặc, nhưng không lên tiếng, chỉ lại đưa mắt nhìn về ván cờ chờ.

Hách Quả Tử âm thầm thở phào nhẹ nhõm, đưa tay ra hiệu cho Cố Tiểu Giáp, rón ra rón rén đi ra ngoài.

Chờ đi được hơn mười bước, hắn mới thở phào nhẹ nhõm, nói với người gác cổng cũng cùng đi ra: “Ngươi nói hắn biết, thiếu gia nhà ta ngủ rồi, không gặp.”

Cố Tiểu Giáp cản người gác cổng đang xoay người muốn đi, nói: “Chờ một chút, nơi này là Cố phủ, không phải huyện nha. Ngươi không nói rõ ràng, đừng hòng sai bảo người của chúng ta.”

Hách Quả Tử sợ làm lớn chuyện khiến Đào Mặc nghe được, liền thấp giọng nói: “Người nọ là một kẻ lưu manh vô lại với gương mặt hòa nhã.”

Cố Tiểu Giáp nhìn về phía người gác cổng.

Người gác cổng lắc đầu nói: “Ta thấy không giống, ngược lại như là công tử tuấn tú nhà ai.”

Hách Quả Tử phỉ phui, nói: “Hắn đương nhiên tuấn tú, hắn có tuấn mới có thể giở trò mê hoặc nam nhân!”

Cố Tiểu Giáp hiểu ra nói: “Từ tiểu quan quán ra?”

Người gác cổng ngạc nhiên nói: “Không thể nào? Ta thấy hắn rất danh giá.”

“Bao nhiêu nam nhân vì cái danh giá của hắn mà dâng lên bao nhiêu núi vàng núi bạc, nếu hắn mà không danh giá, hắn nên treo cổ cho rồi.” Hách Quả Tử nghĩ đến hắn, miệng không bật ra được lời nào hay ho.

Cố Tiểu Giáp liếc nhìn hắn nói: “Sao hắn lại có quan hệ với đại nhân nhà ngươi?”

Hách Quả Tử cau mày nói: “Sao ngươi lại nhiều chuyện thế?”

“Ngươi không nói rõ ràng, ta sao có thể cùng ngươi đi đuổi hắn a?” Cố Tiểu Giáp ôm ngực.

“Ngươi muốn cùng ta đi đuổi hắn?”

“Nếu ngươi nói rõ chân tướng, ta sẽ cân nhắc cân nhắc.”

“Phi. Tự ta đi.” Hách Quả Tử quay đầu bước đi.

Cố Tiểu Giáp lập tức đi theo. Có cơ hội xem trò vui như vậy không thể bỏ qua.

***

Lại nói Y Vũ ở cửa chờ tới chờ lui không thấy người gác cổng đi ra, trong lòng đã có dự cảm không tốt, lúc này thấy Hách Quả Tử cùng một người thiếu niên lạ mặt khí thế hung hăng đi ra, liền biết dự cảm không có lầm, lập tức thu hồi vẻ lo lắng, dửng dưng nhìn bọn họ đến gần.

Hách Quả Tử nói: “Thiếu gia nhà ta ngủ rồi, ngươi đi đi.”

Cố Tiểu Giáp giả vờ kinh ngạc nói: “Ơ? Ngủ rồi? Rõ ràng ta vừa mới thấy hắn còn đang cùng công tử nhà ta chơi cờ cơ mà?”

Hách Quả Tử không giận mà lại cười nói: “Ngươi nói thẳng như vậy làm gì? Không sợ người khác đau lòng?”

Cố Tiểu Giáp ngẩn người, lập tức lĩnh ngộ, giẫm chân nói: “Ngươi, ngươi, ngươi nói bậy bạ gì đó?”

Hách Quả Tử ôm cổ hắn, cười híp mắt nói: “Dù sao sau này chúng ta cũng là người nhà, ngươi còn che giấu cái gì?”

“Ai là người nhà với ngươi? Công tử nhà ta kinh thải tuyệt diễm, là thiên hạ vô song đại tài tử…”

Hách Quả Tử ngắt lời nói: “Cho nên công tử nhà ta mới thần hồn điên đảo, hận không thể sớm chiều làm bạn, một tấc cũng không rời a!”

Cố Tiểu Giáp bị cánh tay hắn siết thiếu chút nữa đoạn khí, ra sức lấy cùi chỏ thụi vào ngực Hách Quả Tử.

Y Vũ mặt không đổi sắc nói: “Đã là tài tử kinh thải tuyệt diễm như vậy, lẽ ra không nên cự tuyệt để khách đứng ngoài cửa chứ?”

Cố Tiểu Giáp bỗng nhiên thoát khỏi tay Hách Quả Tử, sửa sang lại cổ áo, thở hổn hển nói: “Không cự tuyệt, đương nhiên không cự tuyệt! Mời đi bên này!”

Hách Quả Tử căm hận trừng hắn.

Cố Tiểu Giáp lại khinh khỉnh.

Trên đường, Hách Quả Tử ra sức chấp tay hành lễ với Cố Tiểu Giáp, nhưng Cố Tiểu Giáp đang bực mình, đâu để ý đến hắn, thẳng bước vọt nhanh tới trước.

Y Vũ yên lặng không lên tiếng quan sát cảnh vật trong vườn. Hắn từng đến không ít đại hộ nhân gia, nhưng đình viện sang trọng như vậy rất ít, xem ra Cố Xạ này quả nhiên giống như lời đồn, sâu không lường được.

Đến gần thính đường, liền nghe tiếng hạ cờ thanh thúy, dứt khoát.

Cố Tiểu Giáp nói: “Đây là công tử nhà ta hạ.”

Hách Quả Tử bốc hỏa, cười lạnh nói: “Thiên lý cẫu nhãn của ngươi đúng là nhìn được rất xa!”

“Cũng không mạnh bằng nghịch phong trư nhĩ của ngươi.” Cố Tiểu Giáp nói, “Công tử nhà ta chơi cờ chưa bao giờ dây dưa, như thiếu gia nhà ngươi, do do dự dự, ngập ngà ngập ngừng.”

“Ngươi…”

“Công tử, Y Vũ công tử tới rồi.” Cố Tiểu Giáp đột nhiên cất cao giọng nói.

Đào Mặc chấn động, quay đầu cùng Cố Xạ đồng thời nhìn qua.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5693 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5229 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4967 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4550 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4476 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4381 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter