Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Thức Nhữ Bất Thức Đinh

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Thức Nhữ Bất Thức Đinh
  3. Chương : 70

Chương : 70

“Ngươi muốn báo thù không?” Hắn đột nhiên hỏi một câu.

Báo thù?

Cơ thể Đào Mặc chấn động.

Ký ức như quay về thời điểm phụ thân xảy ra chuyện, trong lòng trong đầu hắn tràn ngập oán hận. Từ giết người phóng hỏa, cho đến vào kinh thành cáo ngự trạng. Các loại phương pháp các loại thủ đoạn chiếm lấy toàn bộ cuộc sống hắn. Tựa hồ không nghĩ những thứ này thì không sống nổi.

Nếu Lão Đào không dùng một cái tát đánh tỉnh hắn, khiến hắn nhớ tới di ngôn và mối hận của phụ thân lúc lâm chung, có lẽ hắn đã thật sự làm ra những hành động như vậy.

Báo thù!

Đào Mặc tay siết chặt tấm chăn, mu bàn tay nổi gân xanh. Dù không muốn thừa nhận, trong lòng hắn vẫn lưu lại một góc muốn báo thù rửa hận, nơi đó có một Đào Mặc đang ngày ngày đêm đêm gặm nhắm huyết nhục Hoàng Quảng Đức, ngày ngày đêm đêm chờ ngày hắn tan xương biến thành tro bụi. Đó là một hắn đến bây giờ cũng không muốn chạm tới, thậm chí ngay cả khi ngẫm lại ý niệm trong đầu cũng không dám đến góc đó.

Câu hỏi của Y Vũ lúc này lại lần nữa đem những điều hắn giấu đến một góc thật sâu lôi ra, khiến những phẫn nộ cùng cừu hận hắn tưởng là đã quên lại dâng lên trong lòng.

“Ta có thể giúp ngươi.” Y Vũ đưa bao y phục trên đầu gối đến trước mặt hắn.

Đào Mặc ngẩng đầu, đôi mắt đỏ đậm lóe lên ánh âm u lạnh lẽo tuyệt không giống ngày thường.

Y Vũ nói: “Kỳ thực, sở dĩ ta chuộc thân ra khỏi Quần Hương lâu, là để lánh nạn. Vãn Phong vì ta mà chết. người Hoàng Quảng Đức thật sự muốn giết, là ta!”

Đào Mặc nghẹn thở.

“Ở Lương phủ bất ngờ gặp được ngươi.” Ánh mắt Y Vũ chằm chằm nhìn tay mình, thanh âm thấp như đang lẩm bẩm, “Tổng quản Lương phủ cùng ta có chút giao tình. Ta vốn chỉ định uống chén rượu mừng, sau đó tìm một nơi thật xa ở lại, đến cuối đời. Ai ngờ, lại gặp được ngươi.”

Hắn dựa lưng vào ghế, cả người nhìn qua thật yếu ớt, hoàn toàn không có khí độ ưu nhã như trúc xanh cao vút của Y Vũ công tử tại Quần Hương lâu năm đó. Nhưng hai người ở đây đều không phát giác.

“Năm đó ta hại ngươi thảm như vậy, nguyên bản không có mặt mũi nào để gặp ngươi. Nhưng nói đến lại nực cười, nguyên lai người bị dồn đến cuối đường, quả là không còn để ý đến thể diện.” Ngón tay Y Vũ như có như không bấm vào đùi mình, “Ta không ngờ Hoàng Quảng Đức ngay cả Vãn Phong cũng không buông tha. Bất quá như vậy cũng tốt, hắn càng điên cuồng, chứng tỏ đồ vật này lại càng quan trọng.” Hắn nâng tay lên, run rẩy, sau đó hạ xuống, thấp giọng nói, “Ngươi, khụ, ngươi mở nó ra.”

Đào Mặc có chút choáng váng, tay run rẩy mở bao y phục ra, lộ ra một cái tráp đàn mộc. Hắn thấy Y Vũ không ngăn cản, nhẹ nhàng mở chốt tráp ra, mở nắp tráp.

Trong tráp đặt một khối cẩm bổ đỏ sậm, bọc trong cẩm bố là một con ngựa làm bằng ngọc màu đỏ tươi bóng loáng.

“Đây là…”

“Ta lấy được trong thư phòng Hoàng Quảng Đức.” Y Vũ thoáng ngẩng đầu. Nhìn từ góc độ của Đào Mặc, chỉ có thể thấy cái trán sáng bóng.”Hắn uống nhiều rồi, lấy nó ra khoe khoang. Nói là bảo vật trong cung cũng khó thấy được. Sau đó hắn ngủ rồi, ta dìu hắn trở về phòng, ma xui quỷ khiến lại giấu nó vào trong ngực. Chờ lấy lại tinh thần lại, vật đã bị ta mang về Quần Hương lâu.” Hắn nói đến đây, kịch liệt ho khan.

Đào Mặc nói: “Ngươi đừng nói nữa, nghỉ ngơi một chút đi.”

Y Vũ vừa ho khan vừa xua tay, như là sợ bỏ lỡ lần này sẽ không còn cơ hội mở miệng nữa nên liều nói, “Ta thấy, khụ, Hoàng Quảng Đức rất lưu tâm con ngựa này, hắn tuyệt đối sẽ, truy cứu. Quả nhiên, chập tối ngày hôm sau, hắn lại, hắn lại bóng gió nhắc tới con ngựa này. Lúc đó ta vô cùng hoang mang lại hối hận, nào dám thừa nhận? Chỉ có thể giảo miệng nói chưa từng đụng tới. Hắn suy cho cùng cũng có chút tình cảm với ta, khụ, dù có nửa tin nửa ngờ, cũng không bức ta. Sau này, ta, ta hữu ý vô ý hỏi thăm lai lịch của con ngựa, mới biết loại hồng ngọc này chỉ dùng làm cống phẩm… Ta không biết Hoàng Quảng Đức làm thế nào có được, khụ khụ, có lẽ cũng không phải bản lĩnh vẻ vang gì. Ta càng nghĩ càng sợ hãi, Hoàng Quảng Đức cũng càng ngày càng không kiên nhẫn, cuối cùng, ta đành khụ, lén mua chuộc họ Chương, để ta và Bồng Hương chuộc thân trốn thoát. Sau đó thì… ngươi biết rồi.”

Từ đầu đến cuối hắn nói không quá trăm từ, Đào Mặc nghe được lại kinh tâm động phách.

Thủ đoạn của Hoàng Quảng Đức hắn biết rõ. Nhớ tới kết cục của phụ thân hắn và Vãn Phong thì biết Hoàng Quảng Đức thủ đoạn có bao nhiêu độc ác. Hắn cư nhiên trong lúc hoài nghi Y Vũ còn thả hắn một con ngựa, để hắn tìm cơ hội chạy ra ngoài, không biết là Hoàng Quảng Đức thật sự động chân tình hay là Y Vũ có vận khí.

“Con ngựa này… có lẽ là liên quan tới cơ nghiệp của Hoàng Quảng Đức, tốt nhất, khụ không, tốt nhất cơ… khụ khụ…” Y Vũ mãnh liệt ho khan.

Đào Mặc muốn hướng ra ngoài gọi người, lại bị hắn bất thình lình bắt lấy tay.”Đem đồ vật này cất đi trước!”

Đào Mặc kinh hãi, thấy hai mắt hắn rã rời, tựa hồ chỉ chống đỡ bằng toàn bộ ý chí, lúc này mới nhớ vừa nãy hắn mãi cúi đầu xuống.

“Cất đi.” Năm ngón tay Y Vũ siết chặt.

Đào Mặc bị đau, không nói một lời mà cất thứ kia đi, “Cất rồi.”

Y Vũ gật gật đầu, “Giúp ta gọi, Bồng Hương vào đây.”

Đào Mặc lớn tiếng gọi tên Bồng Hương.

Bồng Hương rất nhanh chạy vào, hiển nhiên đã thủ trước cửa bấy lâu.

Không biết có phải ảo giác hay không. Đào Mặc cảm thấy Bồng Hương nhìn hắn với ánh mắt địch ý thật sâu.

“Dìu ta trở về.” Y Vũ đưa tay lên.

Bồng Hương không lập tức động tay, mà tiến đến nhìn quanh giường Đào Mặc một vòng.

“Bồng Hương.” Y Vũ thở gấp.

Bồng Hương không lên tiếng dìu hắn đứng dậy.

Dù trên mặt Y Vũ trang điểm đậm cũng không che được sắc xám tái, Đào Mặc không nhịn được muốn đứng lên, lại bị Y Vũ chặn lại: “Không cần tiễn ta. Ngươi, ngươi chỉ cần nhớ lúc rảnh rỗi, đến thăm ta một chút là tốt rồi.”

“Được.” Nhìn sắc mặt hắn như vậy, Đào Mặc cũng không nói ra được lời từ chối. Hắn đưa tay nhẹ nhàng cầm tay Y Vũ, “Đợi ta khỏi bệnh rồi, sẽ tới thăm ngươi.”

“Ừ.” Y Vũ cười cười, “Ta thích ăn táo.”

Đào Mặc dù nghĩ lời này nói ra có chút quái dị, nhưng vẫn tiếp lời: “Lần sau đến ta mang cho ngươi.”

“Ừ.”

Y Vũ nhắm mắt lại, mặc cho Bồng Hương dìu, từng bước đi ra ngoài.

“Y Vũ!” Đào Mặc bật thốt lên gọi một tiếng.

Y Vũ dừng bước, nhưng không quay đầu.

Đào Mặc cũng không biết sao mình lại gọi hắn, chỉ là nhìn thấy bóng lưng kia, đột nhiên rất muốn lưu hắn lại. “Ta, chờ ta khỏe rồi, ta đến thăm ngươi.”

“Được.”

Như thở dài, như hứa hẹn, tất cả đều phiêu tán vào trong gió bên ngoài cửa.

***

Y Vũ đi rồi, Đào Mặc lòng vẫn có chút bất an, lại không nói được là vì cái gì. Đầu vốn có chút mê man cũng thanh tỉnh được một chút, hắn trở mình lấy ra chiếc tráp gỗ, con ngựa hồng ngọc như cây châm ghim vào mắt hắn.

Nếu thật sự là vật trong cung đình, chứng tỏ Hoàng Quảng Đức có phe cánh cấu kết trong cung? Hay là, đây là Hoàng thượng ban cho hắn?

Đào Mặc ôm tráp, cảm thấy trên tay trong ngực đều nặng trĩu.

Gió trong mang tới chút lạnh.

Đào Mặc vai run rẩy, nhìn ra phía cửa trước, vừa vặn thấy bóng lưng Cố Xạ đang đóng cửa.

“Cố… Ngươi đến rồi?”

Cố Xạ lặng lẽ đến bên giường, đưa tay khẽ chạm vào trán hắn.

Đào Mặc mặt lại đỏ lên, hai tay khẩn trương nắm cái tráp.

“Tĩnh dưỡng nhiều, bệnh mới không tái phát.” Cố Xạ buông tay, chuyển đầu liếc nhìn chiếc ghế bên giường, lưỡng lự, lại chuyển sang ngồi bên mép giường.

Đào Mặc co chân, sợ y ngồi không đủ. “Cố…” Mới nói được một chữ, hắn lại thấy ánh mắt thanh lãnh của Cố Xạ quét tới, hai chữ “công tử” lập tức bị nuốt xuống, nửa chừng chuyển thành, “Huyền Chi.”

Cố Xạ nhếch miệng tỏ ý tán thành.

“Ngươi, có muốn uống trà không?” Đào Mặc lúc này mới nhớ tới Hách Quả Tử và Lão Đào đều không ở đây, tức khắc chuẩn bị nhảy từ trên giường xuống, lại bị Cố Xạ đè lại.

“Chỗ ngươi có trà ngon sao?”

Đào Mặc lúng túng cười cười, “Vẫn là những thứ đó.”

Đường nhìn Cố Xạ rơi vào chiếc tráp trên tay hắn.

Đào Mặc do dự một chút, thẳng thắn nói: “Đây là Y Vũ đưa ta, hắn nói là lấy từ thư phòng Hoàng Quảng Đức.”

“Trộm?” Cố Xạ hơi cau mày.

Đào Mặc lúc này mới phát hiện không ổn, tâm tình nguyên bản đã khẩn trương lại càng không thoải mái, “Hắn, hắn, chỉ là tay, tiện tay…”

Cố Xạ không đáp, đưa tay lấy con ngựa bên trong tráp ra, “Cống phẩm.”

“Y Vũ cũng nói là cống phẩm. Hắn còn nói có thể dựa vào cái này lật đổ Hoàng Quảng Đức.” Đào Mặc thấy Cố Xạ không nói, cho là Y Vũ suy nghĩ viển vông, trong lòng không khỏi có chút thất vọng thoáng qua, “Có lẽ là Hoàng đế ban cho Hoàng Quảng Đức.”

“Lỵ…” (Tên của khối ngọc đó thì phải)

“Hả?”

Cố Xạ nhàn nhạt nói: “Nghe nói Hoàng đế thuở nhỏ từng có được Lạt Lỵ.”

Đào Mặc nghe được thì mục trừng khẩu ngốc, chốc lát mới phản ứng được, “Cái này quả nhiên là vật Hoàng thượng ngự ban?”

“Hoàng thượng có hẳn là Lạt của Lạt Lỵ, đây là Lỵ của Lạt Lỵ.” Cố Xạ nói, “Nếu đoán không sai, cái này hẳn là Tiên hoàng ban cho Lăng Dương Vương.” Miệng y nói nếu đoán không sai, nhưng ngữ khí lại vô cùng chắc chắn.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5693 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5229 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4967 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4550 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4476 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4381 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter