Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Thương Thiên Phách Huyết

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Thương Thiên Phách Huyết
  3. Chương : 60

Chương : 60

Nếu Hán Hiền đế đã rời đi, đám người Phương Lệnh Thiên cũng không ở lại lâu, cùng đám quan viên trên đài hàn huyên vài câu, đều về phủ.

Hứa Hải Phong tạ tuyệt lời lưu giữ của Phương Lệnh Thiên, cố ý hồi doanh.

Phương Lệnh Thiên cũng không cưỡng cầu, hắn đương nhiên rõ ràng Hứa Hải Phong sở dĩ rời đi kinh sư trở lại doanh địa, là vì phòng ngừa Khải Tác nhân đánh lén, mà mỹ nữ Lâm Uyển Nhàn cùng cấp số với Đường Nhu Nhi kia cũng đang ở trong doanh địa, bây giờ Hứa Hải Phong đều mang hết cao thủ trong quân đi ra, nếu có thể yên tâm mới là lạ.

Giai lệ như thế, dù là lão nhân như hắn đã bước một chân vào quan tài mà không khỏi động tâm, huống chi là tuổi trẻ lực tráng, huyết khí phương cương như Hứa Hải Phong.

Hứa Hải Phong từ biệt Phương Lệnh Thiên, cưỡi ngựa hướng cửa thành bước đi, đột nhiên mặt bên có một con ngựa chạy tới ngăn lại đường đi của hắn, Hứa Hải Phong giận tím mặt, đang muốn quát mắng.

Ngẩng đầu nhìn đối phương gỡ xuống chiếc nón trúc trên đầu, lòng bất mãn lập tức tan thành mây khói, hắn dựa theo phương pháp Tương Khổng Minh chỉ điểm, bày ra một vẻ tươi cười tự cho là tiêu sái nhất: " Đường tiểu thư có gì chỉ giáo?" Người tới chính là người đã nói khích chê bai hắn phải bước lên lôi đài đấu chiến, Đường Nhu Nhi.

Đường Nhu Nhi khẽ hừ một tiếng, nói: " Đi theo ta." Nói xong thúc ngựa vòng về phía bên trái.

Mỹ nhân cho mời, há không tuân theo, Hứa Hải Phong liền đuổi tới. Đi chốc lát, Đường Nhu Nhi đột nhiên thắng ngựa dừng lại nói: " Như thế nào, đường đường Hắc Kỳ quân thống lĩnh cùng đi với tiểu nữ tử như ta, còn cần nhiều bảo tiêu như vậy sao?"

Hứa Hải Phong đỏ mặt, vội vàng phân phó đám người Tần Dũng không được đi theo.

Đường Nhu Nhi nhìn cử động của hắn, lộ ra vẻ mặt hài lòng, xuống ngựa đi vào một con hẻm bên cạnh. Hứa Hải Phong không dám chậm trễ, vội vàng đuổi theo, đi một lát đã đến cuối, nguyên lai nơi này chính là ngõ cụt.

Đường Nhu Nhi bỏ đi áo khoác, lộ ra một bộ trang phục bằng cẩm tú bó sát người, thân thể lả lướt với những đường cong tuyệt đẹp hiện ra không chút sơ sót. Hứa Hải Phong hai mắt sáng ngời, cũng may hiện tại hắn cùng Lâm Uyển Nhàn từng đêm xuân tiêu, đối với bậc mỹ nữ cấp số này có được năng lực miễn dịch nhất định, miễn cưỡng quay đầu đi chỗ khác, cuối cùng không lộ ra bộ dáng một trư(heo) ca.

Nhìn thấy ánh mắt Hứa Hải Phong chuyển sang nơi khác, Đường Nhu Nhi thầm nghĩ người này còn được vài phần định lực, nàng tự nhiên biết được mị lực của mình như thế nào, những nam tử tuổi còn trẻ rất ít người có thể làm được như thế.

" Không biết Đường tiểu thư tìm tại hạ đến có gì chỉ giáo?" Hứa Hải Phong dò hỏi, hắn còn có chút tự biết lượng sức, tuy nơi này an tĩnh u nhã, là một nơi tình lữ ước hẹn thật tốt, nhưng nếu nói Đường Nhu Nhi tìm mình là vì chuyện nam nữ, đây cũng không tránh khỏi quá mộng tưởng xa vời.

Đường Nhu Nhi nhăn chiếc mũi đáng yêu, dịu dàng nói: " Không phải là tiểu nữ tử có việc, mà là phụng mệnh gia sư, cho mời tướng quân."

" Sư phụ nàng?" Hứa Hải Phong cảnh giác đánh giá bốn phía, cũng không hề phát hiện, nửa tin nửa ngờ nhìn về phía Đường Nhu Nhi.

Đường Nhu Nhi nhìn thấy thần sắc nghi vấn của Hứa Hải Phong, hơi giận nói: " Sư phụ lão nhân gia thần thông quảng đại, lại chỉ ngươi có thể tìm được sao, hiện tại ngươi nghĩ biểu hiện trên lôi đài là rất giỏi sao? Cái gì là không muốn bị người cho là tên quỷ nhát gan, khi dễ ta không có nghe sao? Hiện tại ta muốn thử xem, xem ngươi có bao nhiêu bản lãnh."

Nói xong, Đường Nhu Nhi đột nhiên lướt lên, hương gió phiêu phù, xuất thủ cũng quyết không lưu tình, một chưởng hướng ngay ngực đánh tới.

Hứa Hải Phong không ngờ chỉ một câu nói giận dỗi của mình đã bị nàng vững vàng ghi nhớ, thời khắc này rõ ràng là muốn tìm mình tính sổ, lý do phụng sư mệnh gì đó phỏng chừng cũng chỉ là lấy cớ.

Trong lòng khóc thét, đúng là duy nữ tử cùng tiểu nhân là khó dưỡng nhất. Nhưng một chưởng này của Đường Nhu Nhi nhìn qua như nhẹ nhàng, nhưng thực sự ám phục sát khí, bàn tay nhỏ bé rung động, mơ hồ đã bao phủ bảy đại huyệt trước ngực Hứa Hải Phong. Nếu thật sự làm cho nàng đánh trúng, ít nhất phải nằm luôn trên giường hai ngày.

Cũng may trong khoảng thời gian này hắn cùng nhất lưu cao thủ như Lâm Trường Không bồi luyện, đối với đạo phòng thủ cũng có lòng nhận thức, biết nội lực Đường Nhu Nhi không bằng chính mình, cũng không ngăn trở, chỉ đồng dạng đánh ra một quyền vào giữa ngực nàng. Sắc mặt Đường Nhu Nhi đỏ lên, khẽ gắt một tiếng, mắng: " Vô lại." Lập tức thu hồi ngọc thủ, triển khai thân pháp, lập tức bóng người xoay quanh, thân ảnh lắc lư bất định, vây quanh Hứa Hải Phong không ngừng mãnh công.

Chiêu thức như thế, Hứa Hải Phong đương nhiên được mở rộng tầm mắt, nhưng hiện tại hắn lại không có cơ hội ngắm thưởng, không thể làm gì khác hơn là chú ý quan sát, thi triển một đoạn quyền pháp, đem quanh thân phạm vi ba thước thủ kín đến giọt nước không thông.

Bộ quyền pháp này là do mấy vị nhất phẩm cao thủ cộng đồng vì hắn nghiên cứu chế tạo, không cầu có công nhưng chỉ cầu thủ hộ chắc chắn, nếu nội lực của hắn không bằng đối thủ, ngoại trừ nhãn lực của người đó còn trên mấy đại cao thủ, nếu không thật đúng là không thể làm gì được. Đây cũng là lí do chủ yếu khiến Hứa Hải Phong có thể nhờ vào một bộ kiếm pháp phòng thủ mà thắng liên tiếp sáu trận trên lôi đài.

Hai bên chạm tay nhau, trong lòng Hứa Hải Phong thất kinh, nội lực của Đường Nhu Nhi chạm vào với mình, không ngờ chỉ là kém hơn một bậc, mà chiêu thức võ công của nàng cũng hơn xa chính mình, nếu lẫn nhau buông tay đối lực, hắn đã sớm thất bại. Cũng may hắn chỉ là phòng thủ, nhất thời cũng không bại lui.

Đường Nhu Nhi gương mặt đỏ bừng, vô luận nàng biến chiêu như thế nào, Hứa Hải Phong đều không chút cử động, chỉ chặt chẽ phòng thủ, cách đánh kiểu vô lại này làm cho nàng như đánh vào một xác rùa, không chỗ hạ thủ.

Chẳng qua Đường đại tiểu tỷ là người như thế nào chứ, nàng đột nhiên đứng ngay trước mặt Hứa Hải Phong, dừng tay bất động.

Hứa Hải Phong cũng ngừng lại, chỉ thấy Đường Nhu Nhi hướng mình ủy uyển cười, lập tức như trăm hoa nở rộ, diễm lệ vô song. Hứa Hải Phong nhìn vị mỹ kiều nương vui giận bất thường này, chỉ cảm thấy thần trí một trận mơ hồ, đột nhiên bụng dưới đau nhức một trận, đã bị một cước của Đường Nhu Nhi đá trúng.

Một cước này thật lợi hại, Hứa Hải Phong toát mồ hôi lạnh đầm đìa, bụm bụng chậm rãi nằm dài xuống đất, đầy mặt thống khổ, thiếu chút nữa thở không ra hơi, nghĩ không ra vị tiểu cô nương kiều kiều tích tích này hạ thủ lại ác độc như thế, nếu một cước này xuống thêm vài phân, căn tử tính mạng của hắn liền phải đi đời nhà ma. May là hắn nguyên khí dư thừa, năng lực khôi phục đã hơn xa người thường, chỉ trong mấy lần hô hấp đã hồi phục hơn phân nửa.

Đường Nhu Nhi đối với kiệt tác của chính mình thập phần hài lòng, dựa theo kinh nghiệm dĩ vãng, tên vô lại này ít nhất phải nằm một ngày, nàng đắc ý cười, đang muốn nói chuyện. Đột nhiên Hứa Hải Phong nằm trên mặt đất nhảy dựng lên, như hổ đói chụp mồi đem nàng vững vàng ôm lấy, ấn ngã xuống đất.

Đường Nhu Nhi hoa dung thất sắc, ra sức giãy dụa, nhưng như thế nào địch nổi một thân cậy mạnh của Hứa Hải Phong. Từ sau khi nàng lớn lên, vẫn là đối tượng truy cầu của mọi người, vô luận là cha mẹ hay sư phụ đều không nỡ đánh chửi nàng một chút, làm sao từng nghĩ có một ngày bị người đè nằm dài trên mặt đất không thể nhúc nhích. Thân thể của nàng giãy dụa vặn vẹo chốc lát, đột nhiên dừng lại, sắc mặt đỏ bừng, chợt như nức nở.

Hứa Hải Phong cũng rất xấu hổ, hắn vì phát tiết một ngụm ác khí, đột ngột đem Đường Nhu Nhi đè ngã ra trên mặt đất.

Nhưng Đường Nhu Nhi vốn đang mặc bộ quần áo bó sát người, vừa động như vậy, thân hình lả lướt mềm mại đã cùng thân hình Hứa Hải Phong tiếp xúc hoàn toàn, loại tư vị mất hồn trí mạng này làm cho hắn đạt được sự hưởng thụ lạ thường. Vô luận hắn làm sao nhẫn nại, hạ thể vẫn không tự chủ được mà dựng đứng lên. Đường Nhu Nhi rõ ràng cảm thấy được biến hóa trên người nam nhân, trong lòng nổi lên một tia sợ hãi, không dám nhúc nhích, chỉ là vô cùng xấu hổ, có chút thở hồng hộc.

Nuốt một ngụm nước bọt, thời khắc này Hứa Hải Phong tiến lui khó khăn, muốn buông tay, lại không nỡ buông tha sự đụng chạm tuyệt vời khó được này, cơ hội này đúng là có một không hai, hắn cũng không tin tưởng sau này còn có thể ôm nàng như vậy nữa. Nhưng thân phận của nàng không phải chuyện đùa, nếu thời gian kéo dài, chỉ sợ nàng thẹn quá thành giận, một Trình gia đã làm đầu hắn đau không thôi, lại thêm một Đường gia, trừ phi hắn không muốn sống nữa.

Lúc mới đầu Đường Nhu Nhi còn tức giận vạn phần, nhưng tiếng hô hấp nặng nề của Hứa Hải Phong lại thở ra trên mặt của nàng, nàng liền ngửi được một mùi dị hương ngập mùi rượu thật cổ quái. Kỳ quái chính là, luồng dị hương này đi vào trong phế phủ, thân thể nàng liền nổi lên một loại cảm giác phi thường kỳ lạ mà xa lạ, thân thể căng thẳng của nàng từ từ mềm xuống, khí lực cả người phảng phất như bị hút hết, hô hấp càng thêm dồn dập, hơi thở như hoa lan, từ bên trong cơ thể mạnh mẽ xuất hiện một tia lửa nóng làm cho nàng vừa chờ mong vừa sợ hãi. Chỉ cảm thấy nam tử nằm trên người nàng không hề đáng ghét, trong lòng lại mơ hồ còn có một tia kỳ vọng khó hiểu.

Xà tính chí dâm, ở trong buổi thi đấu Hứa Hải Phong đã uống rất nhiều rượu nên đã dẫn phát ra tính dâm của máu dị xà, thông qua hô hấp đem luồng hương khí này phun lên trên mặt Đường Nhu Nhi, lại càng khơi mào dục vọng ẩn núp nhiều năm bên trong cơ thể nàng.

Hứa Hải Phong chỉ cảm thấy Đường Nhu Nhi nằm bên dưới người mình đột nhiên không hề giãy dụa, hơn nữa toàn thân giống như không có xương cốt mềm nhuyễn vô cùng, cả thân thể thơm ngát y ôi trong ngực hắn không hề nhúc nhích. Hắn kỳ quái nhìn xuống, trong lòng kêu to má ơi, chỉ thấy Đường Nhu Nhi hai mắt mê ly, đầy mặt đỏ ửng, một đôi môi anh đào như hé như khép, tản ra hấp dẫn trí mạng khó thể hình dung.

Lúc này cảnh này, nếu còn không làm ra hành động, Hứa Hải Phong cũng không thể gọi là nam nhân. Hắn ném bỏ trái tim sang bên, cúi đầu hung hăng quấn lấy đôi môi đỏ mọng làm hắn mơ ước đã lâu. Trong bối rối Đường Nhu Nhi giống như có một tia thanh tỉnh, nàng nỗ lực cắn chặt hàm răng nhỏ trắng muốt, không cho đầu lưỡi Hứa Hải Phong xâm nhập vào trong.

Lúc này hắn đã lão luyện, không hề cưỡng cầu, chỉ đem đầu lưỡi liếm dọc theo hàm răng của Đường Nhu Nhi, sau đó vươn một bàn tay thăm dò vào bên trong quần áo bó sát của nàng. Cả người Đường Nhu Nhi run lên, chỉ cảm thấy bàn tay Hứa Hải Phong như có ma lực, dọc theo vùng bụng dưới bóng loáng của nàng uốn lượn lướt lên, đi tới cấm địa mà suốt mười tám năm qua không một người đụng chạm.

Bàn tay kia nắm lấy bầu vú tròn đầy, làm ra hết khả năng khiêu khích, nắm, ngắt, bóp, nhu, vò, Hứa Hải Phong đem đủ thủ đoạn thu được từ trên người Lâm Uyển Nhàn đều dùng tới. Đường Nhu Nhi còn là tấm thân xử nữ còn chưa trải qua mưa gió, dưới dị hương kích thích làm sao chịu nổi khiêu khích, bị hắn hoàn toàn kích phát tình dục trong cơ thể, thân thể không thể tự chủ liền mở ra hàm răng.

Hứa Hải Phong thừa cơ mà vào, đầu lưỡi lướt vào trong, ở bên trong không chút khiêng nể quấn quýt một phen, mới quấn lấy chiếc lưỡi thơm tho của nàng, hấp mạnh. Đường Nhu Nhi bị hắn hôn tới ý loạn tình mê, rốt cục buông ra lòng rụt rè của nữ nhi, toàn lực phối hợp cùng hắn.

Lúc này hạ thể của Hứa Hải Phong đã cứng ngắt như sắt, ở giữa hai chân Đường Nhu Nhi không ngừng ma sát va chạm, tuy còn cách mấy lớp quần áo, nhưng lại có một loại tư vị mất hồn khác thường. Hứa Hải Phong đang muốn tháo tung quần áo của nàng, đột nhiên cảm giác toàn thân nàng cứng ngắt, trong miệng rên rỉ một trận vô ý thức, chốc lát sau lập tức mềm nhuyễn xuống tới.

Hứa Hải Phong âm thầm buồn cười, hắn còn chưa chân chính đề thương lên ngựa, Đường Nhu Nhi cũng đã đạt tới đỉnh cao khoái lạc đầu tiên trong đời. Hắn cũng không biết, lí do trọng yếu nhất bên trong chính do máu dị xà tác quái, mà cũng không phải do thủ đoạn của hắn cao minh.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5718 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5249 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4987 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4566 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4486 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4415 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter