Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Thuỳ Dữ Đồng Tiếu

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Thuỳ Dữ Đồng Tiếu
  3. Chương : 25

Chương : 25

Liễu Tử Thừa nhìn Triệu Thư An suất tay áo rời đi, kinh ngạc đứng đó thật lâu nói không nên lời.

Phượng Vô Tuyết đứng bên cạnh y, mắt phượng sâu thẳm loé sáng, thần sắc cực kỳ phức tạp. Hắn cũng biết Liễu Tử Thừa là vì che chở hắn mà đắc tội Triệu Thư An, nhưng chọc giận tiểu Vương gia cũng tương đương tổn thương tâm của sư huynh.

Cẩn thận suy nghĩ lại, ba người bọn họ như thế này cũng không khoái lạc gì……..Cứ như vậy vừa nháo vừa cương, không bằng thừa dịp sư huynh còn chưa làm rõ ràng tình cảm châm thêm chút hoả, không chừng còn có thể mang trái tim sư huynh cấp tốc giành về.

Phượng Vô Tuyết chậm rãi bước đi thong thả, vạt áo cẩm bào tuyết trắng quét trên mặt đất sàn sạt, hắn suy tính cực nhanh, trong nháy mắt đã trấn định tâm tư, lạnh lùng cười nói: “Trong vòng bảy ngày, thời gian cấp quả là dư dả.”

Liễu Tử Thừa nghe hắn nói liền phục hồi tinh thần, hơi cau mày trầm ngâm nói: “Thanh Lam, Vương gia hôm nay tâm tình không tốt, ngươi không cần cứ để trong lòng, việc này ngàn lần không thể nóng vội, không bằng chờ ngày mai hắn hết giận, ta lại đi…….”

“Sư huynh,” Phượng Vô Tuyết khanh khách cười lạnh lên, “Ngươi đem hắn để ở trong lòng, như trân như bảo mà che chở, chính là người ta đâu………hắn xem ngươi là cái gì? Chỉ là một hài tử chưa dứt sữa, sư huynh vì sao nhất định phải theo người như vậy?”

Phượng Vô Tuyết trong mắt rực lửa sinh quang, sáng ngời bức người, “Thanh Lam quả thật không rõ, sư huynh xưa nay thanh cao nho nhã, vì sao cô độc nguyện ý phò tá chiều chuộng một Vương gia? Vì sao đem một lòng nhiệt tình hướng đến một người tệ hại không biết quan tâm người khác?”

Liễu Tử Thừa cố hít một ngụm lãnh khí, bị lời hắn nói như dao cứa vào trong tâm lảo đảo lùi lại hai bước, tựa vào cạnh bàn mới ổn định thân mình, ảm đạm nói, trên mặt trắng bệt một mảnh thống khổ đáng thương.

“Ta……….ta là…………”

“Sư huynh,” Phượng Vô Tuyết tiến lên hai bước đến trước mặt Liễu Tử Thừa, giọng trầm thấp gằn từng tiếng nói: “Ngươi xem rõ ràng đi, người luôn đối tốt với ngươi, đem ngươi để ở trong lòng, chỉ có ta____Phượng Vô Tuyết.”

Lời này không thể nghi ngờ đối Liễu Tử Thừa như sấm sét giữa trời quang, nháy mắt làm y tỉnh tỉnh mê mê hồn lạc mất xứ nào, nói không ra lời.

Trong đầu không ngừng chuyển động hình ảnh khi cùng Phượng Vô Tuyết một chỗ, kiêu ngạo, đùa dai, ngịch ngợm, chua ngoa…Lại chậm rãi đem tầm mắt chuyển tới gương mặt gần trong gang tấc, tất cả đều là trầm trọng phẫn nộ lại hàm ẩn thương xót.

Đây là sư đệ sao?……..Như thế nào lại đột nhiên nói ra những lời này.

Y hai mắt kinh ngạc nhìn dung nhan tuấn mỹ mị hoặc đang không ngừng áp sát, thì thào nói: “Sẽ không………sẽ không đâu, Thanh Lam, ngươi lầm rồi………..”

“Ta so với ngươi còn tỉnh táo hơn,” Phượng Vô Tuyết đột nhiên có vài tia tức giận, đột ngột kháp trụ bờ vai y, dùng hết sức mạnh như muốn đem Liễu Tử Thừa hoà vào trong thân thể chính mình, “Ta nhìn thấy ngươi âm thầm yêu thương, nhìn thấy ngươi hao hết tâm lực, nhìn thấy ngươi không oán vô cầu………Ta,” Hắn tạm dừng một chút, thanh âm có chút run rẩy, “Như thế nào ngươi lại không nhìn ta, sư huynh, không cần như vậy………Ngươi rõ ràng biết tính cảm đó là không thể, vì cái gì còn cố sống chết mà làm……..Chẳng lẽ ngươi muốn cả đời tra tấn chính mình hay sao?”

Liễu Tử Thừa ngơ ngác nhìn hắn, trong lòng đã tột cùng kinh hãi.

Phượng Vô Tuyết đã muốn nói hết tất cả tình cảm mà y đối Triệu Thư An giấu diếm………..Vậy Triệu Thư An thế nào, có thể hay không đã biết?

Nguyên lai tất cả mọi người đã nhìn ra, chỉ có y ngây ngốc mà nghĩ sẽ không ai hay biết, vậy tâm tư nhẹ nhàng vui vẻ danh chính ngôn thuận đứng bên cạnh Triệu Thư An cũng chỉ là ảo tưởng của chính mình mà thôi………..

Thật khờ, chình mình thật sự quá ngốc ngếch……..

Trên môi đột nhiên nóng lên, mềm mại cánh hoa mang theo nhiệt khí vừa ôn nhu vừa bá đạo phủ lên, linh hoạt đầu lưỡi thừa dịp y thất thần mà nhanh chóng tiến vào, vừa mút vừa liếm lộng liều chết triền miên. ( O_o)

Liễu Tử Thừa mở to hai mắt, nhìn hàng mi nhu tình nồng đậm, tim thình thịch mãnh liệt nhảy lên, giống như muốn theo khoang miệng bay ra ngoài.

Trong lòng giấc mộng bí ẩn quanh co khúc khuỷu bị người ta mạnh bạo xốc lên, không lưu tình mà chỉ trích làm y xấu hổ và giận dữ muốn chết, mà thân mình lại còn bị lỗ mãng qua loa tuỳ ý liếm lộng làm nháy mắt huyết khí xông lên đại não, trước mắt tối sầm do quá kinh hách mà hôn mê bất tỉnh.

Y không dám hỏi cũng không muốn hỏi, tình huống như vậy chỉ còn cách nhắm lại hai mắt mà đổi lấy bình tĩnh tạm thời.

Phượng Vô Tuyết hôn đến hừng hực khí thế, Liễu Tử Thừa khoang miệng thoang thoảng hương trà cùng cảm giác ôn nhu mềm mại làm hắn tâm trí như bay lên thiên đường, bất mãn mà than nhẹ, chuyện tình mình đắn đo suy nghĩ nhiều ngày nguyên lai thật sự như vậy thoải mái mất hồn.

Thủ chậm rãi xoa nhẹ lưng gầy, bởi vì rõ ràng cảm nhận được xương cốt mà hơi nhíu mi, y gần đây thật sự hao gầy không ít, trong lòng say sưa thương tiếc đột nhiên nghe thân hình trong ngực mềm nhũn đi, hắn thầm nghĩ không tốt cuống quýt nhìn lại, mới phát hiện Liễu Tử Thừa khuôn mặt trắng bệch hai mắt nhắm nghiền, đúng là bị kinh đến hôn mê bất tỉnh.

Gần như vậy mới phát hiện, Liễu Tử Thừa quả thật gầy lợi hại. Hai má thanh tú hơi hõm xuống, xương gò má nhô ra, khuôn mặt buồn bã tiều tuỵ nói không nên lời, cổ ngửa sau ra mới thấy xương cốt đều lộ ra rõ ràng.

Trong lòng thương tiếc vạn phần còn thế nào có thể tiếp tục càn rỡ. Hoài một chút áy náy ôm lấy thân hình mềm nhẹ an trí ở trên giường.

Liễu Tử Thừa mềm nhũn bị hắn ôm lấy, chấn động làm cho ngọc trâm trên đầu rơi xuống đất, một đầu tóc đen nhánh như suối lạnh không gió tự động xả trên mặt đất, giống như ngàn chiếc lá mùa thu chậm rãi rơi xuống hết sức tuyệt mỹ.

Phượng Vô Tuyết chợt cảm thấy không khí có chút khác thường, như là bị ai nhìn trộm, ôm Liễu Tử Thừa bình tĩnh xoay người, không ngờ lại thấy Triệu Thư An vẻ mặt âm trầm đứng ở cửa, trong mắt lộ ra vẻ lo lắng thâm trầm, cũng không biết đã nhìn bao lâu.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5673 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5218 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4957 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4539 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4462 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4358 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter