Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Tịch Chiếu Huề Phương Điện

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Tịch Chiếu Huề Phương Điện
  3. Chương : 5

Chương : 5

Mộ Dung Nghi đào đất trong sân lên, thận trọng gieo một nửa bao hạt giống xuống, đắp đất lại, tưới nước rồi lẳng lặng ngồi chồm hổm tại chỗ mà trông chừng. Một bên là Tiểu Lam Tử hiếu kì ở cạnh bên ngẩn mặt ra, hỏi: “Chủ tử, người trồng cái gì vậy?”

“Thảo dược, có thể chữa lành bệnh cho Tiểu Vũ”. Mộ Dung Nghi vẫn chăm chăm dán mắt vào chỗ đất vừa nãy đào lên.

“Con nói người nghe, ngay cả thái y cũng còn bó tay, người làm có làm gì cũng vô ích thôi.”

“Có ích chứ.” Mộ Dung Nghi nhướng mắt, nhìn Tiểu Lam Tử: “Chỉ cần có lòng tin, mọi việc chúng ta làm đều có ích cả.”

Tiểu Lam Tử trong lòng ngẩn ra, nói: “Chủ tử, người phải nhìn suốt như vậy sao?”

“Đúng vậy, chờ nó nảy mầm thì có thể đem đi sắc thành thuốc rồi.” Sau đó Mộ Dung Nghi cả ngày ngồi lì tại chỗ ấy, buổi tối đến lúc đi ngủ, Tiểu Lam Tử không thể làm gì hơn là khuyên nó: “Chủ tử, hay người đi ngủ đi, khi nào nó nảy mầm thì con sẽ báo cho người biết, được không?”

Ban đầu, Mộ Dung Nghi đâu chịu, cho tới khi Tiểu Lam tử nói hết lời, ngay cả Uẩn Phi cũng nổi giận thì nó mới miễn cưỡng trở về phòng.

Sáng sớm ngày thứ ba, Mộ Dung Nghi còn mơ mơ màng màng trong mộng thì đã bị tiếng gọi của Tiểu Lam Tử làm cho giật mình tỉnh giấc: “Chủ tử, Chủ tử! Cây của người nảy mầm thật rồi kìa!”

Mộ Dung Nghi bật dậy, từ trên giường vọt xuống, tiếp theo là dùng tốc độ ánh sáng để lao ra vườn, nhìn thấy đám chồi non nho nhỏ, cười toe.

Tiểu Lam Tử phụ hái thuốc, vốn định mang đến Dược Phòng để sắc thuốc nhưng lại bị Uẩn Phi ngăn lại: “Các ngươi định nói cho toàn bộ hậu cung biết là chúng ta có thuốc chữa bệnh sao? Đến lúc đó thuốc để chữa cho Thập hoàng tử sẽ bị chia năm xẻ bảy, đến một chút cũng không còn!”

Tiểu Lam Tử lúc này mới chợt bừng tỉnh, bắc một cái bếp lò để sắc thuốc trong vườn, Mộ Dung Nghi cũng bắt đầu đào đất để gieo hạt giống mới. Thuốc sắc xong xuôi, được phân ra liều lượng cho vào các bình sứ trắng. Lúc Tiểu Lam Tử chuẩn bị đem thuốc đi, Mộ Dung Nghi liền ngăn lại: “Tiểu Lam tử, ta cũng muốn đi xem xem Tiểu Vũ như thế nào rồi.”

“Ầy, tiểu chủ tử à, là bệnh đậu mùa đó, nhiễm phải là chết ngay! Nô tài đã từng bị qua nên không sao, người ở lại đây đi, đừng làm Uẩn Phi nương nương lo lắng thêm!”

Mộ Dung Nghi vừa định ăn vạ với Tiểu Lam tử, cửa bất chợt mở ra, thanh âm nhẹ nhàng của Uẩn phi vang lên: “Tiểu Lam tử, ngươi mau đi chuẩn bị cho Nghi nhi một bộ trang phục tiểu thái giám, đợi đến đêm hẵng đi.”

“Mẹ? Mẹ cho con đi? Mẹ thật là tốt!!”

“Nương nương, không nên đâu!”

“Tiểu Lam tử, theo ta vào đây.”

Tiểu Lam tử theo vào bên trong, Uẩn Phi liền đem cửa khép lại: “Tiểu Lam tử, Uẩn Phi đối xử với con thế nào?”

“Nương nương” Tiểu Lam tử cả kinh, quỳ phục trên mặt đất: “Người tối với nô tài ân trọng như núi, nếu không có người thì nô tài đã sớm bị Tiết công công đánh chết từ lâu rồi! Từ đó, Tiểu Lam tử nguyện vì nương nương người mà nhảy vào dầu sôi lửa bỏng, quyết chết cũng không từ nan!”

“Được, Tiểu Lam tử, vậy bản cung cũng thật lòng tin tưởng mà nói cho con nghe điều này, Nghi nhi lúc trước đã từng mắc qua bệnh đậu mùa.”

Tiểu Lam tử ngẩng đầu nhìn lên, ánh mắt kinh ngạc, suy xét hồi lâu, nói: “Nương nương, có gì sai bảo xin người cứ nói.”

“Tốt lắm, Tiểu Lam tử, con cũng biết, ta đối với Nghi nhi không có yêu cầu gì cao, lại càng không muốn cho nó đi tranh đoạt, đấu đá vì ngôi vị Thái tử. Thế nhưng giữa nơi thâm cung này, nếu không có lấy một người bạn đáng tin cậy, con có thấy buồn không?”

“Tiểu Lam tử đã hiểu.”

“Thập hoàng tử với Nghi nhi cũng trạc tuổi nhau, những tàn độc của chốn cung đình cũng chưa hiểu hết, nói vậy, có lẽ lương tâm vẫn còn thuần khiết, lần này Nghi nhi cứu mạng nó, ta tin nó sẽ ghi ơn.”

“Nương nương an tâm, Tiểu Lam tử biết mình nên làm gì.”

Tối đó, Mộ Dung Nghi cải trang thành tiểu thái giám cùng với Tiểu Lam tử đi đến Ngọc Dung điện – nơi dưỡng bệnh của Mộ Dung Vũ. Trong điện một màu tăm tối, Mộ Dung Nghi bước vào, trong nháy mắt liền nhận ra tiếng thở yếu ớt, mỏng manh như tơ nhện của Tiểu Vũ, lòng ngực bỗng chốc thắt lại. Tiểu Lam tử thắp nến lên, Mộ Dung Nghi thấy một cung nữ ghé đầu trên giường mà ngủ, còn Tiểu Vũ, vì sốt cao nên đâm ra mê sảng.

“Tại sao lại chỉ có một người chăm sóc cho Tiểu Vũ?”

“Ài, hiện tại có ba vị nương nương ngã bệnh, còn có mấy vị công chúa, còn có Phù Chiêu Nghi vừa hạ sinh tiểu hoàng tử cũng bị nhiễm bệnh, nô tài trong cung đều đã bị điều đi hết cả rồi ạ!”

Mộ Dung Nghi sờ cái trán nóng hầm hập của Tiểu Vũ, Tiểu Lam tử cau mày lại nói: “Người nhanh nhanh cho thập điện hạ uống thuốc đi, con đi mang nước tới!”

Mộ Dung Nghi lấy một bình sứ ra, nâng Tiểu Vũ dậy, thận trọng từng li từng tí đem thuốc rót vào miệng nó. Tiểu Vũ mơ màng mở mắt, thấy Cửu ca ôm nó, ôn tồn nói: “Tiểu Vũ ngoan nha, uống thuốc vào rồi sẽ hết bệnh thôi nè.”

Ngón tay hơi lạnh của Cửu ca chạm vào trán nó, rất đỗi dịu dàng. Ở đây, không có Mẫu Phi, không có Phụ Hoàng, không nó nô tài dè dặt khép nép, chỉ có Cửu ca, ôm nó….

“Cửu ca…. Cửu ca….”. Nó đang nằm mơ sao? Cửu ca lẽ nào lại không trốn đi như những kẻ khác?

“Tiểu Vũ…”. Mộ Dung Nghi cầm lấy khăn ướt Tiểu Lam tử đưa, nhẹ nhàng lau trán cho Mộ Dung Vũ: “Để Cửu ca lau cho đệ.”

Nó thấy Cửu ca trước giờ vẫn vô tư, vui vẻ giờ đây mặt mày nhíu chặt lại, bỗng nhiên nghĩ giấc mơ nóng như thiêu đốt kia tựa như hồ sắp biến thành nước suối mát lành, “Cửu ca…. đừng bỏ đệ…”

“Tiểu Vũ ngoan, Cửu ca ở đây mà!” Mộ Dung Nghi buông Tiểu Vũ ra, đắp lại chăn cho nó, nhưng tay của nó lại vươn ra, nắm chặt lấy tay mình không buông. Tiểu Lam tử nhìn một chút rồi nói: “Chủ tử, hay là đêm nay người ở lại đây, nô tài sẽ canh chừng cho hai người.”

“Đa tạ ngươi, Tiểu Lam tử. Ngươi thật tốt.” Mộ Dung Nghi nở nụ cười, liền để nguyên xiêm y mà nằm xuống.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5673 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5218 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4957 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4539 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4462 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4358 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter