Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Tiểu Thôn Y Ranh Mãnh

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Tiểu Thôn Y Ranh Mãnh
  3. Chương 10: Chị Dâu Đẹp Thật Đấy

Chương 10: Chị Dâu Đẹp Thật Đấy

"Tiếng gì vậy nhỉ, nghe giống như Đại Vĩ đang gọi mình." Tiền Mỹ Lâm chỉn chu quần áo trên người rồi vội vàng chạy ra khỏi phòng.

Triệu Đại Vĩ ngồi trên chiếc xe ba bánh, cầm chiếc điện thoại di động hãng Hoa Hoa với chức năng camera HD trên tay chụp người vừa vội vàng chạy ra khỏi phòng là Tiền Mỹ Lâm.

Chiếc điện thoại di động hãng Hoa Hoa với camera HD này có chức năng làm đẹp vô cùng kinh khủng, rõ là Tiền Mỹ Lâm vừa mới tỉnh ngủ nên da dẻ vẫn chưa khôi phục được sức sống, thế nhưng vào trong ảnh lại trắng như ngọc.

Triệu Đại Vĩ nhìn đến ngây người.

"Đẹp quá đi mất!"

Tiền Mỹ Lâm trong bức ảnh đó mặc một chiếc váy màu xanh nhạt, vài cọng tóc vẫn còn vương trên trán, dáng vẻ uể oải vì buồn ngủ, một vẻ đẹp vô cùng tự nhiên.

Còn nữa, bình thường thì không có cảm giác gì cả nhưng khi vào trong ảnh, dáng người của chị dâu lại đẹp như ma quỷ, cái nơi đầy đặn phía trước của người phụ nữ cũng trở nên hùng hậu hơn.

Tiền Mỹ Lâm thấy Triệu Đại Vĩ chụp ảnh mình thì nổi giận ngay tức khắc. Cô ấy nghĩ vì chưa kịp trang điểm nên chắc chắn ảnh chụp sẽ rất xấu, vậy là cô ấy xông lên giật điện thoại di động của Triệu Đại Vĩ.

Thế nhưng Triệu Đại Vĩ không để cô ấy làm việc đó. Vậy là cô ấy đành phải ghé sát vào người anh để giật lấy.

Triệu Đại Vĩ đang ngồi còn Tiền Mỹ Lâm thì lại đứng nên cô ấy đè anh trên chiếc xe ba bánh như một cái cây đang đè lên bông hoa hải đường.

"Thơm thật, mềm thật."

Tiền Mỹ Lâm mải giật điện thoại của Triệu Đại Vĩ nên hoàn toàn không nhận ra rằng mình đang đè lên người anh.

"Cướp được rồi, hừ!" Tiền Mỹ Lâm giật được điện thoại thì phấn khởi vô cùng, nhưng cũng chính lúc đó cô ấy mới nhận ra tư thế của mình và Triệu Đại Vĩ trông rất đáng xấu hổ.

Cô ấy vội vàng đứng lên, hai má thì đỏ bừng hết cả: "Đại Vĩ, chú lợi dụng chị!"

Không thèm nhìn vẻ mặt vô tội của Triệu Đại Vĩ, cô ấy mở album ảnh trong điện thoại ra rồi tìm bức ảnh vừa rồi của mình, ai ngờ trong ảnh trông cô ấy đẹp vô cùng, da cũng rất trắng.

"Mình đâu đẹp như vậy đâu..." Tiền Mỹ Lâm nhìn bức ảnh rồi miễn cưỡng xóa đi.

Ngây người một lát, trên mặt cô ấy lại khôi phục vẻ nghiêm túc: "Đại Vĩ, chiếc điện thoại di động và cái xe này ở đâu ra?"

"Tôi bán cỏ linh chi kiếm được hơn năm vạn nên đi mua luôn."

"Năm vạn..." Tiền Mỹ Lâm nghe vậy thì giật nảy người.

"Cái đó bán được tiền à?" Cảm giác kích động và khó mà tin được đang trào dâng trong lòng Tiền Mỹ Lâm.

"Ừ, ông chủ hiệu thuốc nói với tôi là cỏ linh chi mà tôi bán khá tốt, thế nên số tiền kiếm được cũng khá cao." Triệu Đại Vĩ vỗ vào chỗ ngồi bên cạnh mình: "Chị dâu, chị ngồi sang đây, tôi với chị qua nhà Ngô Lương Đông trả ba vạn cho ông ta."

"Đợi tôi khóa cửa đã." Tiền Mỹ Lâm xoay người chạy đi khóa cửa rồi mới ngồi lên chiếc xe của Triệu Đại Vĩ.

"Chị dâu, cho chị này." Triệu Đại Vĩ đưa cho Tiền Mỹ Lâm một chiếc điện thoại Hoa Hoa khác.

"Hả?" Vừa rồi thấy chức năng camera trên điện thoại Hoa Hoa thì Tiền Mỹ Lâm đã thích lắm rồi, thế nhưng cô ấy không có tiền mua.

"Chắc chắn cái này đắt lắm." Tiền Mỹ Lâm từ chối.

"Không đắt đâu, chỉ có ba nghìn tệ thôi. Chị dâu cứ cầm lấy đi, sau này Đại Vĩ sẽ kiếm nhiều tiền hơn cho chị."

"Cảm ơn Đại Vĩ nhé." Cầm điện thoại Hoa Hoa trên tay, trong lòng Tiền Mỹ Lâm cảm thấy vô cùng ấm áp. Thậm chí cô ấy còn cảm thấy những vất vả và nỗ lực mà bao năm qua mình đã bỏ ra cũng không là gì cả.

Tại nhà Ngô Lương Đông.

Triệu Đại Vĩ đi xe ba bánh đến trước cửa nhà Ngô Lương Đông.

Hàng xóm láng giềng nghe thấy tiếng gầm rú của động cơ xe thì vô cùng ngạc nhiên nên chạy tới vây xem.

"Đại Vĩ kìa!"

"Đại Vĩ phát tài rồi!"

"Triệu Đại Vĩ làm chuyện phạm pháp gì đó rồi đúng không? Mới hôm qua còn nghèo như quỷ mà hôm nay đã lái xe ba bánh rồi."

Ngô Lương Đông ngồi trong phòng nghe thấy tiếng xì xào bàn tán bên ngoài thì cũng đoán được Triệu Đại Vĩ qua nhà mình là muốn làm gì.

Ông ta cau mày, những suy nghĩ trong đầu thì chuyển động điên cuồng.

Ngay sau đó, ông ta chạy ra khỏi phòng, trên mặt là vẻ lo lắng đến mức tức giận: "Ba vạn của tôi đâu? Tôi không tìm thấy ba vạn của tôi đâu cả."

Chạy ra đến cửa, may là ông ta đã biết rằng Triệu Đại Vĩ lái xe ba bánh sang nhưng khi tận mắt nhìn thấy dáng vẻ anh ngồi trên xe, từ trên cao nhìn xuống trông vô cùng uy phong lẫm liệt, không chỉ vậy mà Tiền Mỹ Lâm còn ngồi sánh vai với anh khiến ông ta cảm thấy vô cùng khiếp sợ và nhục nhã.

"Triệu Đại Vĩ, cậu đến nhà tôi làm gì?" Ngô Lương Đông hỏi.

"Tôi đến trả ba vạn cho ông."

"Cậu lấy ba vạn đó ở đâu?" Ngôi Lương Đông làm ra vẻ như vừa nhớ ra chuyện gì đó rồi vội vàng nói: "À, tôi biết rồi, chắc chắn ba vạn của tôi đã bị cậu trộm mất rồi."

Ngô Lương Đông hét ầm lên: "Triệu Đại Vĩ, mày khốn nạn thật đấy, chẳng biết xấu hổ là gì cả. Vừa mới trộm mất ba vạn của tao mà bây giờ lại đến bảo là trả cho tao ba vạn, mày nghĩ tao ngu chắc?"

Ông ta xông lên trong vẻ tức giận: "Trả ba vạn lại cho tao, nếu không đừng trách tao báo cảnh sát."

Hàng xóm láng giềng nghe vậy thì tức giận vô cùng.

"Cái thằng Triệu Đại Vĩ này hèn hạ thật đấy."

"Triệu Đại Vĩ làm vậy thì rác rưởi quá rồi, ai lại đi ăn trộm tiền rồi cầm tiền đó đi trả lại bao giờ."

"Trước đây tôi còn tưởng Triệu Đại Vĩ là một cậu bé ngoan đấy, bây giờ tôi mới biết tôi mù."

Tiền Mỹ Lâm nghe những lời chỉ trích, trách mắng của hàng xóm láng giềng thì tức giận vô cùng. Cô ấy muốn giải thích nhưng lại bị Triệu Đại Vĩ cản lại.

Trông anh vẫn vô cùng ung dung: "Ông báo cảnh sát đi, tôi đứng đây nhìn ông gọi điện đấy."

Ngô Lương Đông nghe vậy thì thay đổi sắc mặt: "Mày đừng phách lối quá!"

Triệu Đại Vĩ lắc lắc chiếc điện thoại Hoa Hoa trên tay: "Ông có muốn tôi gọi điện giúp ông không?"

Ngô Lương Đông thấy vậy thì kinh hãi: "Mày mua được cái điện thoại tốt vậy cơ à?"

Vẻ mặt của ông ta trông rất khó coi nhưng vẫn làm ra vẻ đạo mạo: "Triệu Đại Vĩ, tôi biết hoàn cảnh nhà cậu khó khăn nhưng không ngờ chỉ để trả nợ mà cậu lại có hành vi như vậy. Thế này đi, tôi không đòi ba vạn mà cậu đã nợ tôi nữa, chỉ mong cậu trả lại ba vạn mà cậu đã trộm của tôi là được."

Hàng xóm láng giềng nghe vậy thì vô cùng khiếp sợ.

"Trưởng thôn rộng lượng thật đấy."

"Ba vạn mà cũng cho không được, đúng là tấm lòng Bồ Tát."

"Triệu Đại Vĩ, trưởng thôn tốt với cậu như vậy đấy, tôi khuyên cậu một câu là nên xin lỗi trưởng thôn đi. Đừng cư xử như một kẻ ăn cháo đá bát."

Cơ mặt của Triệu Đại Vỹ khẽ giật giật. Anh đã đánh giá thấp độ trơ tráo của Ngô Lương Đông rồi.

"Không, tôi sẽ báo cảnh sát." Triệu Đại Vĩ cười rồi gọi điện cho cảnh sát.

Đúng lúc đó...

"Cha, nhà mình mất ba vạn lúc nào vậy? Cha đang nói bậy gì thế?" Một giọng nói vang lên khiến hàng xóm láng giềng vô cùng chấn động.

Ánh mắt của mọi người hướng về phía vừa phát ra giọng nói thì nhìn thấy cô con dâu tên Lý Vũ Trân của trưởng thôn.

"Vũ Trân?" Ngô Lương Đông không nén được sự tức giận.

"Con mới nói bậy bạ đấy! Cha thực sự không tìm thấy ba vạn đâu cả!" Trên mặt Ngô Lương Đông là vẻ dữ tợn, ông ta muốn ép Lý Vũ Trân sửa lại những lời mà cô ta vừa nói.

Lý Vũ Trân sắp không chịu nổi sức ép của ông ta nữa thì đột nhiên...

Rầm rầm rầm rầm!

Một chiếc Honda Civic đang chạy về phía bên này.

"Tôi có thể làm chứng rằng số tiền mà Triệu Đại Vĩ đang có là tiền lãi kiếm được từ việc bán cỏ linh chi." Triệu Long bước từ trên xe xuống rồi nói: "Đại Vĩ đã liều mạng đi thu thập cỏ linh chi trong một ngọn núi lớn bên ngoài thôn. Cậu ấy dùng mạng sống của mình để đổi lấy số tiền này, thế nên không phải trưởng thôn cứ thích là vu khống cho người khác như vậy đâu."

Hàng xóm nghe vậy thì lại bắt đầu xôn xao bàn tán rồi hướng ánh mắt về phía Ngô Lương Đông.

"Đúng thế, tôi cũng có thể làm chứng." Người lên tiếng là Tôn Hồng Hồng.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5670 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5217 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4955 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4538 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4460 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4354 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter