Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Tô An Cưới Vợ

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Tô An Cưới Vợ
  3. Chương 40: Biên Giới Cảnh - Thạnh, Đại Biến Động

Chương 40: Biên Giới Cảnh - Thạnh, Đại Biến Động

Mùa xuân ở Giai Kì không quá lạnh như ở Trường An, mọi người như cũ mặc áo mỏng màu sắc tươi sáng đi dạo phố. Cho dù ba người có đi đâu, chân trời góc bể, Giai Kì vẫn chính là nơi êm dịu nhất.

Tô An cùng Tô Huệ, Tuyết Y đi thăm cả từng ngóc ngách ở Giai Kì, những con đường Tô An đã ngồi đó đợi Tuyết Y, cả con sông nơi Tô Huệ giặt đồ giữa cái nắng gay gắt, con chó của thím Trương vẫn mừng rỡ khi thấy Tô An, mỗi người một tư vị khác nhau trong lòng.

Sau bữa sáng, họ lại quay về khách điếm chuẩn bị về Trường An. Cả ba không ngừng nhắc lại những kỉ niệm ở nơi này, cười đùa rôm rả cho đến lúc lên xe ngựa mới cảm thấy bồi hồi tiếc nuối. Tiểu Lam gặm màn thầu trong khi Tiểu Bạch phụ Tô An và các nữ nhân của nàng chất đồ lên xe. Vốn dĩ muốn đi hai tháng hơn mà đoạn đường đi đã quá dài, cho nên chỉ có thể ở lại chơi vài ngày rồi lên Trường An, thời gian quá nhanh chóng làm cho ba người thấy vẫn chưa thỏa.

Đến lúc chuẩn bị đi thì Diệp lão gia đến, Tô An thấy có vẻ ông đã đỡ phiền ưu hơn rồi. Ông mặc trường y màu bạc, so với màu trắng lãnh đạm của Tuyết Y bây giờ thì thật cân xứng, phụ hiền tử hiếu.

- Con.. đi đường cẩn thận.

Tuyết Y nắm lấy bàn tay già nua của ông, lần đầu tiên nàng lưu luyến nắm lấy đôi bàn tay ấy, bóp chặt trong bàn tay mình. Truyền một chút hơi ấm, một chút lòng tin, một chút yêu thương của mình qua bàn tay ông, nàng nghĩ thế.

- Vâng ạ, phụ thân bảo trọng sức khỏe.

Hai người bùi ngùi chia tay nhau, vó ngựa xa dần, lần này từ biệt không biết có phải âm dương cách biệt.

Đường về Trường An phải băng qua núi cao nên cả tháng ba người mới về tới Tô gia, ngày mà ba người về tới Huân Nhi và Uyển Nhi cùng đứng ở cửa đợi. Tiểu Trúc Nhi ở trên tay Huân Nhi thấy phụ thân liền quơ quào không khí, khóc ré lên mong mỏi được phụ thân ôm vào lòng. Tô An bế Tiểu Trúc, cười yêu:

- Coi con kìa, phụ thân đây, phụ thân đây.

- Tướng công đã về- Huân Nhi mỉm cười nhìn gương mặt mà nàng mong nhớ cả trong giấc mơ, nàng ấy ốm đi nhiều quá.

- Lão công đã tới nhà!- Uyển Nhi cũng nhanh nhảu bám một cánh tay áo của Tô An, nũng nịu dụi đầu mình vào vai áo.

- Vâng, ta đã về với hai nàng đây.

Tô An hôn lên trán Huân Nhi và Uyển Nhi một cái, Trúc Nhi thấy được hôn dường như cũng biết ganh tị, cái miệng nhỏ khóc ré lên làm Tô An dỗ dành mãi mới nín.

Vốn trên đường về Tô An đã dự tính cho chuyến đi Phú Lang Sa vào năm nay, mục đích của nàng là thu mua mặt hàng mới, xem xét xu hướng ở Phú Lang Sa. Cho nên khi nàng nói, các nữ nhân trong nhà đều gật đầu đồng ý. Ngày nàng đi định là hai ngày sau đó, Tô An dành những ngày còn lại để chơi với Tiểu Trúc, bàn bạc về chuyến đi với Phong thúc.

Uyển Nhi vừa mới đón nàng về lại phải tiễn nàng đi nên không nỡ, khóc đến đỏ cả mắt. Huân Nhi cũng buồn ra mặt, nhưng nàng nói: "Mau về với mẹ con thiếp! Thiếp đợi". Tô An thấy trong lòng mình một mảnh xót xa, con nàng còn bé, thê tử thì vừa sinh nở xong lại phải chia xa gần năm trời dài dẳng, ai lại không buồn?

Lòng nàng buồn đến lạ, những giọt nước mắt của Uyển Nhi như xoáy vào tâm can nàng, tối hôm qua nàng ấy khóc cả đêm. Nhưng nàng không thể làm gì khác hơn, thị trường luôn thay đổi trong khi mặt hàng của Tô An đã lâu rồi, cũng cần có sự thay đổi. Bồi hồi, nàng đành phải chia xa các thê tử của mình một quãng thời gian, nàng ngàn vạn lần không muốn thế.

Phong thúc mặc dù có con nhỏ cũng cùng nàng qua Phú Lang Sa, để bảo vệ nàng, hay đơn giản chỉ là người góp ý lựa chọn hàng hóa cho nàng. Ông lúc nào cũng không yên tâm khi giao nàng cho các phu xe khác chở đi, mặc dù mấy năm nay Tiểu Lam Tiểu Bạch đã thay ông đi lấy hàng không biết bao nhiêu lần. Lần này đích thân Tô An đi lấy hàng, phải là ông đi cùng Tô An ông mới an tâm. Tiểu hài tử ở nhà chắc sẽ hiểu cho ông.

Tô An thúc ngựa đi cùng mọi người, mấy năm nay nàng rất chăm chỉ cưỡi ngựa, có thể nói có thể so với Tiểu Lam Tiểu Bạch rồi. Nàng lấy ra một bầu nước, thúc ngựa lên song song với Phong thúc, truyền bầu nước ấy qua cho thúc ấy:

- Đi nãy giờ mà không thấy thúc uống miếng nước nào.

Phong thúc mỉm cười, nhận lấy bầu nước tu ừng ực: - Mãi lo đi, cũng quên mất uống nước.

Băng qua biên giới Nam quốc là Cảnh quốc, dưới sự trị vì của Cảnh Minh, Cảnh quốc cũng phát triển không kém Nam quốc, chỉ có điều về ruộng lúa của Cảnh quốc không tốt, giá cả của thức ăn hơi cao so với Nam quốc. Mọi người đi một mạch tới Cảnh quốc, dừng lại tại khách điếm tắm rửa rồi ăn uống một bữa, sau đó lại tiếp tục đi.

Đoàn người hướng theo hướng Tây Bắc đi xuyên biên giới Cảnh quốc để tới Thạnh Khương quốc, trên đường đi cảm thấy khí hậu ở Cảnh quốc khá lạnh lẽo. Tô An lấy ra áo khoác lông chồn của mình mặc vào, mọi người ai nấy cũng trang bị quần áo ấm. Bàn tay siết chặt dây cương ngựa thật lạnh giá, Tô An xoa xoa tay mình, thở ra từng làn khói lạnh lẽo.

Đến khi gần biên giới Cảnh- Thạnh Khương thì đoàn người của Tô An bất ngờ gặp thổ phỉ. Toán người áo đen tay cầm gươm sáng loáng chặn trước mã xa, ngựa hí dài lên một tiếng rồi khựng lại. Lúc này Tô An không ngồi trên xe ngựa mà đang cưỡi ngựa cùng đoàn người. Nàng thấy đám người đó xông vào bên trong, tiếng kim loại va chạm vào nhau nghe đinh tai nhức óc.

- Không có người trên xe!- Một ai đó hô lên, lúc này Tô An bận núp sau lưng Phong thúc, nhờ thúc ấy bảo vệ nàng. Phong thúc vung kiếm sang trái đỡ lấy một đòn liền bị chém vào bả vai, thê thảm thốt lên tiếng kêu đau đớn.

- Tô An hắn là người nhỏ con nhất đoàn.

- Kia kìa, là hắn, tiểu tử hồng bào đứng sau lưng lão già kia!!

- Đi!- Phong thúc dẫn Tô An chạy, đoàn người của Phong thúc cũng vừa đánh vừa lui về sau. Mặc dù cảnh gặp thổ phỉ này đoàn người Phong thúc đã gặp không ít lần, nhưng lần này không phải họ muốn lấy tiền, lấy vàng, họ muốn lấy mạng Tô An. Chưa nói gì liền xông vào chém chém giết giết, không thể thương lượng hay thỏa hiệp được.

Tô An cũng bị thương không ít, cánh tay nàng bị lạc kiếm chém vào, một đường máu đỏ tươi nhiễm lẫn với màu áo nàng, không biết sắc máu làm cho áo trở nên đỏ tươi, hay là màu áo vốn dĩ như thế. Nàng không biết người của Nam Cung Kiện đã trốn đâu mất, cách đây hai dặm họ nói có việc gấp, khoảng canh giờ sau sẽ đuổi theo mọi người, bây giờ có chuyện liền biến mất dạng.

Mà toán người của Nam Cung Kiện quả thật đã bị giương đông kích tây, sau khi tìm không được đám người A Miêu của Thạnh Khương quốc liền biết mình trúng kế, thúc ngựa như điên đuổi theo đoàn người Tô An.

Thập hoàng tử của Thạnh Khương quốc là Triển Giang vốn từ lâu si mê Nam quốc tiểu công chúa Nam Cung Uyển, biết điều này nên khi Tô An có việc đi qua Thạnh Khương Nam Cung Kiện đã phái những thủ vệ của mình bảo vệ phò mã. Vậy mà đám người này lại sơ suất, tạo nên cục diện như bây giờ.

Lúc này Tô An cảm thấy không ổn, chỉ còn chưa tới mười bước nữa đám người Phong thúc sẽ lùi lại gần vực. Nàng hô to:

- Sau lưng là vực!

Phong thúc không quay đầu lại, ông quá bận để giải quyết một lúc nhiều người như thế. Việc mãi phòng vệ đợi đội thủ vệ của Nam Cung Kiện tới không biết có trở nên vô vọng không. Ông lại lui thêm một bước, đem Tô An bên dưới tiến gần vực hơn.

- Tô An, cẩn thận...

Ông gấp gáp nói, kiếm vung lên nghe chạm nhau loảng xoảng thật kinh người.

- Giết người áo đỏ!- Tiếng ai đó phía địch lại la lên thật to, thật rõ ràng.

Tô An thấy như mình sắp chết đến nơi rồi, nước mắt không hiểu sao rơi đầy trên mặt. Nàng nhớ Tô Huệ, nhớ Tuyết Y, Huân Nhi và Uyển Nhi rất nhiều. Con nàng, đứa đáng thương sắp phải lìa xa phụ thân mãi mãi. Tiếng vó ngựa dồn dập vang lên làm đám thổ phỉ chậm tay lại, Phong thúc thừa cơ đâm được một tên, hào khí hô lên rằng:

- Tiếp viện tới rồi, anh em tiến lên!!

Thế nhưng khi ông vừa lách người tiến lên vừa vặn tạo một lỗ hỏng cho phe địch tấn công, Tô An đã bị đánh một chưởng rơi xuống vực trong sự ngỡ ngàng của huynh đệ.

- Tô An!!!

Tiếng kêu thất thanh vang lên, Tô An nghe được mà thấy cơ thể mình lơ lửng. Kết thúc rồi, thì ra cuộc sống của nàng kết thúc như thế này.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5811 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5319 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5050 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4628 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4557 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4531 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter