Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Tôi Muốn Anh Cười

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Tôi Muốn Anh Cười
  3. Chương 5: Dự đám tang

Chương 5: Dự đám tang

Sáng sớm đã mất dạng mặt trời, một vùng mây đen kéo đến đen kịt mang cả thành phố Vĩnh Thành nhấn chìm trong âm u.

Sân trước trụ sở Ngũ Hoa Xà, mấy nghìn người mặt đồ đen đội khăn tang đứng thành từng hàng. Nét mặt mấy nghìn người cùng chung một vẻ u ám, bọn họ là những quân tử bản lĩnh nhất đại nam nhân cũng sẽ có lúc rơi lệ.

Đám tang chủ tịch Du Hữu Độ cùng đội phó Phong Tình.

Nhang đèn nghi ngút.

Thanh Nhân vẫn không thể nào tin vào những việc đang diễn ra trong chính mắt mình được. Đôi mắt thâm quầng trợn tròn to chòng chọc nhìn vào di ảnh Phong Tình trên quan tài, bờ môi giật giật mấp máy chẳng thốt nên lời. Linh hồn anh tựa hồ rút khỏi thể xác đau khổ, không nhúc nhích nổi cứ đóng băng quỳ một chỗ. Mọi lời bàn tán xì xào xì xầm về anh bên tai lúc này chỉ còn âm thanh xé gió ù ù, sau đó im bặt nhấn chìm vào khoảng không vô tận.

"Tại sao..? Tại sao..? Mọi chuyện lại thành ra như thế này..?".

"Phong Tình... Làm ơn.. Làm ơn.. Hãy nói với anh đây chỉ là cơn ác mộng đi".

Bên má lăn xuống dòng lệ ấm.

Tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này chứ?

Là do anh đã chủ quan tin rằng Phong Tình lúc nào cũng mạnh mẽ không ai có thể đánh bại hắn. Nhưng núi cao ắt sẽ có núi cao hơn!

Cuộc đời anh chỉ còn duy nhất một người có thể cho anh tựa lưng mỗi khi mệt mỏi.

Người cho anh hy vọng sống.

Người cho anh biết thế nào là mùi vị nhân sinh.



Người cho anh biết như thế nào mới là tình yêu!

Giờ đây ngôi sao trong tim anh đã hòa linh hồn theo gió bay về nơi tây phương cực lạc, bỏ mặc một mình anh lại nhân gian cô độc.

Bông hoa mà Phong Tình gieo trồng sâu thẳm trong trái tim Thanh Nhân ngày ngày tươi tắn vì hắn mà nở, giờ đây cũng vì hắn mà lụi tàn thành tro bụi.

Đau quá!

Tro tàn nóng rực tựa ngàn tia lửa đâm xuyên trái tim liền đâm thủng khiến trái tim anh bị xé thành từng mảnh đau điến đến thấu trời.

"Phong Tình à... Phong Tình à... Phong Tình à...".

"Anh Nhân à". Tiêu Trúc không kiềm lòng được khi nhìn thấy Thanh Nhân nước mắt giàn giụa khóc đến không thành tiếng, cậu đi đến ôm lấy anh coi như có chỗ tựa cho anh xả hết nỗi uất ức nghẹn trong cổ họng.

Cậu chưa từng thấy qua bộ dạng yếu đuối nhất của anh, dáng vẻ thanh cao lạnh lùng ấy bây giờ vô cùng thảm thiết.

Tiêu Trúc vuốt đầu anh dỗ dành: "Anh bình tĩnh lại đi, đừng khóc nữa mà".

Đáp lại cậu là tiếng khóc tan thương đến não nề, nhìn anh thế này khiến cậu không kiềm được mà muốn rơi nước mắt theo.

Ở trong đây ngột ngạt, Tiêu Trúc dìu anh ra ngoài sân sau trụ sở cho dễ thở giúp anh xoa dịu cơn đau. Nơi này có hồ sen thanh tịnh, những đóa hoa sẽ nhẹ nhàng chuyển động theo dòng nước mỗi khi có gió lướt qua. Thoáng lên hương thơm bình yên khiến tâm thanh tịnh. Tiêu Trúc dẫn anh ra nơi nghỉ mát giữa hồ sen. Cậu rót cho anh tách trà, Thanh Nhân tựa hồ bay mất hơn phân nửa hồn phách giờ chỉ còn lại cái xác cằn cỗi biết đi mặc cho ai làm gì mình cũng được. Anh không uống trà, cứ cúi gầm mặt, ánh mắt mất đi tiêu cự nhìn chăm chú một điểm trên bàn.

Tiêu Trúc thở dài ôm lấy vai anh: "Anh à, đừng buồn nữa, dù gì... Người anh em kết nghĩa của anh cũng đã phản bội bang hội mà, bị phạt tội như vậy cũng đáng.. Mà...".

Chưa nói dứt câu cậu liền giật nảy mình khi nhìn thấy Thanh Nhân mở to mắt ngẩng đầu chòng chọc trừng cậu. Gương mặt anh trắng toát đi cùng với đôi mắt đỏ âu thâm quầng bọng mắt, chẳng khác gì một oán hồn xuất hiện đúng nơi đang bị u minh xâm chiếm. Tiêu Trúc liền buông vai anh ra, khẽ khàng nhích ra một chút.

"Xin lỗi.. Em.. Em lỡ miệng".

"Cậu nói gì?! Ai phản bội cơ chứ?!". Anh gằn giọng siết chặt cổ áo cậu, nét mặt bỗng chốc trở nên hung tợn mà trừng ánh mắt ngấn lệ đỏ ngầu tựa quỷ dữ.

Tiêu Trúc sợ nhất là mỗi khi anh tức giận, không mắng đến người ta phát khóc mà quỳ xin cũng đánh đến nhập viện chưa chắc cứu được. Nhưng đó chỉ là những trường hợp gặp phải mấy kẻ khốn nạn không biết điều, chứ từ trước đến nay chưa bao giờ thấy anh tức giận với người bình thường nào cả. Nhưng lúc này đây, thái độ muốn băm cậu thành từng miếng thịt sống rải khắp hồ sen đang hiển thị rõ ràng trên gương mặt anh.

"Anh... Anh bình tĩnh nghe em kể cái đã! Chuyện này em cũng mới nghe những lãnh đạo hội bên trong nói, cho nên anh phải lắng nghe em!". Tiêu Trúc sợ đến run tay, cố gắng dỗ anh bớt giận.

Cậu nắm lấy bàn tay đang siết thành quyền hằn lên gân xanh của anh: "Em nghe nói anh ấy hợp tác với kẻ địch khử chết ông trùm hội Ngũ Hoa Xà sau đó định bỏ trốn ra nước ngoài cùng kẻ đó thì bị thiếu gia Du Thành Nghĩa phát hiện ý đồ liền bắt anh ấy lại. Mở cuộc họp kín thảo luận cùng những lãnh đạo cấp cao khác trong hội, cuối cùng đưa ra quyết định phải xử lý Phong Tình theo 'luật bang'".

"Mặc anh ấy có là cháu trai của ông trùm đi chăng nữa việc phản bội giết người thống lĩnh bang hội là chú ruột tội càng nặng cho nên không ai cứu vãn được".



Tiêu Trúc lén lia mắt nhìn Thanh Nhân, cậu hoảng hồn mà đứng phất dậy hơi lùi ra sau vài bước: "Anh à, em đi nghe điện thoại một lát em quay lại nha".

Nói rồi cậu quay rót nhanh chống rời đi, bây giờ nơi hồ sen tĩnh lặng chỉ còn lại mỗi anh.

Rõ ràng cậu tìm cớ để trốn, mắc công chính mình trở thành tấm thớt đề anh chém cho thỏa cơn giận mất.

Rầm!

Thanh Nhân đập bàn, đôi tay anh run rẩy không tự chủ được vò đầu bức tóc đến nỗi đầu tóc rối bời thành núi rơm. Những gì anh vừa nghe như ảo như thật đan xen trong đầu.

Phong Tình dính vào tội nặng cho nên bị xử theo luật giang hồ, chẳng ai có trách nhiệm truy cứu hắn.

Ai cũng biết, luật giang hồ trong thế giới ngầm từ xưa đến nay dù cho là bang hội nào trên thế giới đều dùng chung một cuộn quy luật nặng trịch dài ngoằng, trải ra hết mười mấy dặm. Kẻ nào cắt máu ăn thề khi gia nhập hội đều phải thông qua kỳ khảo sát của giang hồ đưa ra. Ngoài sức mạnh, cần phải học thuộc hết cuốn quy luật, một chữ cũng không được bỏ xót. Thi trượt thì bị loại, coi như chưa từng đặt chân đến nơi 'sinh mệnh như gió' này.

Nhưng nếu kẻ nào trượt rồi dám hé răng ra câu nào hay bất kỳ điều gì về thế giới ngầm, kẻ đó vĩnh viễn đừng mong an yên tồn tại trên đời.

Trong thế giới ngầm có rất nhiều phương pháp xử phạt kẻ phản bội trong hội, nhất là kẻ làm lãnh đạo cấp cao trong hội. Thành viên bình thường khi phản bội sẽ bị cách bỏ ngón tay hoặc ngón chân cảnh cáo cho kẻ đó sáu tháng để sống, hết hạn liền cho người đến tận nơi bắn chết sau đó dọn dẹp hiện trường.

Kẻ phản bội là cấp cao lãnh đạo trong hội, phải chịu trừng phạt ngay tức khắc. Không phải bắn chết toàn thây cho ra đi thanh thản nhẹ nhàng mà chính là hành hạ đến chết. Có vô vàn phương pháp tra tấn, toàn bộ khi chết thể xác chẳng có cái nào còn nguyên thây mà chôn cất. Đa phần chỉ còn lại một bộ phận cơ thể duy nhất được bỏ vào quan tài rồi đem đi mai táng.

Hình ảnh kinh dị đáng sợ trong cổ quan tài của Phong Tình xẹt qua đầu làm Thanh Nhân đau rát cõi lòng đến nỗi muốn móc toàn bộ ruột gan đã đứt thành khúc của mình ra ngoài.

"KHÔNG! PHONG TÌNH!".

Hét lên trong vô vọng, bây giờ nước mắt muốn tuôn trào nhưng lại bị nghẹn lại trên khóe mi. Tựa hồ có vật gì đó chặn lại khiến giọt lệ đông cứng.

Khó thở quá...

Thật muốn chết...

Cơn gió lạnh lẽo lướt qua, những hoa sen trong hồ nhẹ nhàng lay động tỏa ra hương thơm dịu nhẹ muốn giúp một con người khổ lụy tịnh tâm. Nhưng khi bay vào mũi Thanh Nhân lại là mùi tanh nồng phát ớn. Mọi thứ đối với anh ngay lúc này đây chỉ còn một màu đen tăm tối, một màu đỏ thẳm của cái chết. Bây giờ mà anh hóa thành quỷ dữ diệt trừ cái hội Ngũ Hoa Xà này để trả thù cho Phong Tình thì anh mới có thể thỏa giận.

Đôi mắt vô hồn nhìn xa xăm, tựa hồ ảo giác anh nhìn thấy bóng dáng quen thuộc mờ ảo đằng xa.

"Phong Tình..?".



Như bị ma dẫn dắt mà đứng dậy chạy đến phía người đó lúc nào không hay. Bóng lưng cao lớn, mái tóc dài bạch kim nhẹ nhàng chuyển động theo gió.

Có phải ông trời vì thương xót con người khổ đau cáu xé đáng thương như anh mà cho người anh thương hiện hồn lần cuối gặp anh?

Bàn tay vừa chạm vào vạt áo của người nọ thì Thanh Nhân đã bị một sức lực mạnh mẽ hất cho ngã ra đất.

"Vậy đi, sáng mai hẳn tiến hành". Du Thành Nghĩa kết thúc cuộc gọi điện.

Vừa cất điện thoại vào túi, nét mặt thay đổi từ lạnh lùng chuyển thành tức giận mà túm cổ áo Thanh Nhân xách lên: "Thanh Nhân, ai cho phép anh vào dự đám tang của xã hội đen?! Chỉ có người trong giới giang hồ mới được tham dự còn người ngoài thì không!".

Như bị ráo nước lạnh tát cho mấy ráo liền bừng tỉnh, anh thế mà bị điên nhìn Du Thành Nghĩa ra Phong Tình!

Thanh Nhân đối với người này cũng xem như có chút quen biết, hắn ta là em họ của Phong Tình.

Hỏi tại sao Du Thành Nghĩa và Phong Tình có ngoại hình tương đồng thì nói chính xác hơn là Du Hữu Độ- ba của Du Thành Nghĩa và Du Hữu Lượng- ba của Phong Tình là hai anh em song sinh. Cho nên khi cả hai lấy vợ không biết vì phép nhiệm màu thần kỳ nào mà hai đứa bé sinh ra cùng ngày tháng năm, nhưng khác cha khác mẹ mà lại giống nhau. Chỉ khác mỗi màu tóc và màu mắt.

Du Thành Nghĩa là người thuộc gốc Á nguyên bản nên mắt đen, tóc đen. Khi trong độ tuổi ăn chơi hắn mới nhuộm tóc chứ làm gì mà được máu lai Âu như Phong Tình sở hữu mái tóc bạch kim sẵn.

Thanh Nhân ngay từ khi gặp mặt đã chẳng ưa Du Thành Nghĩa bởi vì tên khốn này lúc nào cũng tranh chấp, đố kỵ với Phong Tình. Chẳng vì gì hết, chỉ vì hắn ta yếu kém không biết tự phấn đấu, cứ tưởng là thiếu gia con trai cưng của ông trùm thì muốn làm gì thì làm, ăn chơi trác táng, bỏ bê công việc. Chẳng trách Du Hữu Độ thiên vị, coi trọng cháu trai hơn là con trai ruột.

Sự việc mất mát của Phong Tình ngày hôm nay chắc chắn do hắn ta xây dựng vở kịch đổ hết mọi tội lỗi lên đầu Phong Tình mà trả đũa năm tháng bị đối xử tệ bạc.

"Hừ! con mịa nó, Du Thành Nghĩa mày là cái thá gì mà không cho tao tham dự đám tang của người yêu tao?".

Từ tận sâu trong đáy lòng Thanh Nhân vốn dĩ xem thường hắn ta, cho nên bây giờ nhếch mép khi dễ nói chuyện cũng hợp lý.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5687 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5227 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4965 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4546 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4474 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4374 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter