Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Tống Phu Nhân, Không Dễ Trêu Chọc

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Tống Phu Nhân, Không Dễ Trêu Chọc
  3. Chương 9: Trời Nóng

Chương 9: Trời Nóng

Tống Ngộ thế nào cũng không nghĩ tới, nhanh như vậy đã nhảy chổng vó vào trong cùng một cái hố, lại còn ngày ngay trước mặt bạn bè tốt.

Hai mắt anh dấy lên ngón lửa cháy hừng hực, giống như muốn nhấc dao giết địch, Cố Thiệu Ninh vội ngăn cản anh, cố nén ý cười chỉ cánh tay trật khớp kia của anh: "Cậu không định nối xương sao? Yên tâm, tôi không thu tiền cậu đâu."

Trong phòng bao không biết là ai cầm đầu bật cười, khiến những người khác cũng cười theo.

Cố Thiệu Ninh ho nhẹ một tiếng, sử dụng thủ pháp chuyên nghiệp của một bác sĩ khoa chấn thương chỉnh hình, nằm chỗ trật khớp trên cánh tay Tống Ngộ, vô cùng thuần thục nối tiếp lại, sau đó tiện thể vỗ cánh tay anh một cái: “Được rồi, cậu đừng nóng giận nữa, nhưng vừa nãy tôi thấy rõ ràng là cậu nhìn chằm chằm vào chỗ không nên nhìn trước, vì vậy người ta mới động tay giáo huấn kẻ xấu xa.”

Tống Ngộ bị nghẹn ở ngực không đi xuống được, đẩy anh ta một cái, la lên: “Cậu nói ai là kẻ xấu xa hả?” Thực sự có trăm cái miệng anh cũng không thể bào chữa được, đổi lại bất kỳ người đàn ông nào cũng sẽ bị cô gái kia mê hoặc, thậm chí còn không dám hứa chắc bản thân sẽ thờ ơ không động lòng, vì bọn họ chưa từng trải qua thôi, nên đừng nói chuyện đau eo như vậy chứ.

Hứa Thiêm nhân cơ hội giáo dục anh: "Hiện tại cậu nên hiểu nỗi khổ tâm của tôi đi, nghe lời tôi khuyên, chuyện này chấm dứt ở đây, đừng tìm cô ấy nữa."

"Không thể nào!" Tống Ngộ không hề nghĩ ngợi liền nói: "Chơi tôi hai lần liên tiếp như vậy, cậu cảm thấy tôi có thể quên sao? Thật sự cho là tôi hết cách?"

Để lại lời hung dữ xong, anh hừ lạnh, Hứa Thiêm bất đắc dĩ lắc đầu.

Không thực hiện được yêu cầu xin wechat Mạnh Tiệm Vãn, nên đánh cuộc này Tống Ngộ đành chịu thua, rót đầy ba ly rượu đỏ, cầm lên uống hết vào bụng.

Tống Ngộ đặt từng ly rượu lên bàn, tiếng thủy tinh chạm vào nhau, phát ra âm thanh lẻng kẻng. Anh đúng dậy, chỉnh sửa lại âu phục đã bị nhăn nhúm: “Các người cứ từ từ chơi, tôi đi trước.”

Triệu Dịch Sâm cho là chính mình nghe lầm: "Hả? Mới giờ này mà đã về rồi? Tôi còn chưa hết hứng mà."

Tống Ngộ cầm điện thoại di động, cúi đầu nhắn tin cho tài xế, kêu anh ta lái xe đến trước cửa quán bar, sau đó trả lời câu hỏi của Triệu Dịch Sâm: "Sáng sớm ngày mai tôi phải đến công ty, ngày đầu tiên nhậm chức, không thể để mắc sai lầm được."

Triệu Dịch Sâm trơ mắt nhìn anh rời đi, không vui nhún vai: "Các người nói xem, Tống Tiểu Bát có thực sự tìm Mạnh Tiệm Vãn báo thù không?"

Hứa Thiêm cầm ly rượu đỏ lên nhấp một ngụm, mùi thơm tự nhiên lan tràn ra, anh nhàn nhạt quét mắt một vòng, sâu kín nói: "Dừng cái ý nghĩ xấu xa của cậu đi." Anh trăm phương ngàn kế ngăn Tống Ngộ, chính là không muốn cho Tống Ngộ và Mạnh Tiệm Vãn va vào nhau, nhưng lại bị Triệu Dịch Sâm phá huỷ.

Triệu Dịch Sâm không cho là mình gây họa, trái với Hứa Thiêm biết suy nghĩ cẩn thận: "Lão Hứa nói vậy là không đúng rồi, Tống Tiểu Bát và Mạnh Tiệm Vãn có thù oán là không sai, nhưng cậu ấy cũng không phải là loại người làm xằng bậy, nhiều lắm thì cũng chỉ là giáo huấn con nhóc kia để xả giận, cậu căng thẳng cái gì?"

Hứa Thiêm uống một hơi cạn sạch ly rượu vang đỏ, lạnh nhạt nói: "Ai căng thẳng chứ?"

Triệu Dịch Sâm: "Người vừa nãy suýt chút nữa đi lên cản không phải là cậu à?"

"Tôi đó là sợ Tống Ngộ bị đánh." Hứa Thiêm nhìn anh ta, đổ hết tội lên người anh ta: "Nếu cậu không ngăn tôi, cánh tay Tống Ngộ có bị trật khớp lần nữa không?"

Triệu Dịch Sâm không nói lại được, im lặng ngồi uống rượu, tiện thể nghĩ lại hành vi của mình, hình như đúng là anh ta xúi gục Tống Ngộ tìm Mạnh Tiệm Vãn xin ID wechat. Không thể đợi đến lúc Tống Ngộ khôi phục lại tinh thần, tính món nợ này lên đầu anh ta được, xem ra anh ta phải trốn Tống Ngộ thôi.

….

Thời gian còn sớm, lúc Tống Ngộ về đến nhà, Tống Tiêu Chinh và vợ Lương Như Thủy đang ở trong phòng khách xem ti vi.

Lương Như Thủy nhìn thấy con trai đầu tiên, mắt lộ ra vẻ kinh ngạc: "Không phải nói đêm nay họp mặt bạn bè sao? Sao mới sớm đã trở về rồi." Đám bạn Tống Ngộ đã quen thân nhau từ nhỏ, tụ tập cùng một chỗ nói không hết chuyện nên bà nghĩ con trai sẽ đi suốt đêm..

Tống Ngộ thay dép trong nhà, từ từ đi tới giữa phòng khách, nghiêm túc nói: "Sáng mai con đến công ty, nên muốn nghỉ ngơi sớm một chút."

Tống Tiêu Chinh hài lòng gật đầu, vốn đang lo lắng anh ở nước ngoài tự do buông thả đã quen, sau khi về nước cần thời gian để thích ứng, không nghĩ tới bây giờ đã có tính tự giác, người làm bố đương nhiên cảm thấy rất vui vẻ.

"Ở công ty bố đã sắp xếp công việc ổn thỏa cho con rồi, còn điều chuyển giám đốc Tạ Vịnh làm trợ lý cho con, con mau chóng làm quen công việc công ty, có chỗ nào không hiểu có thể hỏi Tạ Vịnh, hoặc là trực tiếp hỏi bố." Tống Tiêu Chinh nói : "Vừa khéo gần đây công ty đang bàn bạc thu mua công ty Hồng Kha, bố giao cho con xử lý."

Tống Ngộ biết rõ lần này về nước, trên vai sẽ gánh trách nhiệm nặng nề, cũng đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng. Sau khi nghe vậy, liền nghiêm túc đáp: "Con biết rồi."

Tống Tiêu Chinh nói rõ vài chuyện quan trọng, rồi để Tống Ngộ rời đi.

Tống Ngộ trở lại phòng ngủ, tắm rửa sạch sẽ, thay đồ mặc thoải mái ở nhà, đọc tài liệu chuẩn bị cho cuộc họp ngày mai một lần, chắc chắn không có sai sót mới nằm dài trên giường.

Như anh đã nói, ngủ sớm dậy sớm, nghỉ ngơi dưỡng sức, nhưng mà vừa nghĩ tới gương mặt Mạnh Tiệm Vãn đó, cánh tay của anh lại mơ hồ đau, hận không thể xách con nhóc chết tiệt đó ra ngoài đánh một trận.

Ban ngày suy nghĩ, thì ban đêm mơ thấy. Đại khái là bởi vì trước khi ngủ Tống Ngộ không ngừng nghĩ tới Mạnh Tiệm Vãn, nên sau khi ngủ mơ thấy cô.

Nhưng mà, trong giấc mơ không giương cung bạt kiếm giống ngoài hiện thực, trái lại là có chút... ám muội.

Trong căn phòng tối tăm, chỉ có một chiếc đèn tường lẳng lặng tản ra ánh sáng vàng ấm, Tống Ngộ một thân đồng phục chỉnh tề, ngồi ở trên ghế sau bàn học, cầm trong tay quyền sách màu lam nhạt, tầm mắt cúi thấp xuống, nghiêm túc đọc, nhưng vì mắt kính hơi chói nên đôi mắt không nhìn thấy rõ.

Bỗng nhiên, Mạnh Tiệm Vãn xuất hiện ở bên cạnh, anh ngước mắt, thấy một nữ sinh mặc váy ngắn màu đỏ, da trắng hơn tuyết, chớp đôi mắt lẳng lơ nhìn, anh còn chưa kịp lên tiếng hỏi cô làm gì thì cô đã ngồi ở trên đùi anh, cúi người sát anh, thở vào tai anh.

Sách trong tay Tống Ngộ rơi xuống đất, tạo nên tiếng vang nhỏ, không ảnh hưởng đến hai người. Tống Ngộ cảm giác được lỗ tai mình bị một vật ấm áp chạm vào... chuyện phát sinh sau đó vừa kỳ lạ lại vừa hợp lẽ.

Trong tiềm thức, Tống Ngộ hình như có thêm một nhận thức, hoá ra Mạnh Tiệm Vãn ngoại trừ miệng mắng người ra, thì còn mềm mại dịu dàng như thạch, ngọt như kẹo đường. Giọng nói của cô rất êm tai, một tiếng lại một tiếng gọi tên anh, hệt như lông chim xẹt qua trái tim, khiến cả người mềm nhũn.

Tống Ngộ là bị chuông điện thoại di động đánh thức.

Trong nháy mắt tỉnh lại, anh chống tay ngồi trên giường, tựa vào đầu giường há mồm thở dốc, như là người chết chìm vừa mới được vớt lên bờ.

Mùa hạ buổi sáng đến sớm, vừa qua khỏi sáu giờ, ánh mặt trời đã chiếu vào qua khe hở rèm cửa sổ, Tống Ngộ tựa ở đầu giường, rất lâu sau vẫn không tỉnh táo lại, hai mắt ngẩn ra nhìn chăn sọc trắng đen.

Máy lạnh chắc chắn có vấn đề, bằng không vì sao cả người anh đều nóng như vậy.

Tống Ngộ giơ tay lên vuốt mái tóc ngắn hỗn độn của mình, không thể tin trong giấc mơ, nữ chính lại là con nhóc chết tiết Mạnh Tiệm Vãn kia.

Anh lấy kính mắt trên tủ đầu giường đeo vào, chỉ chốc lát bình tĩnh lại, anh đã khôi phục dáng vẻ lạnh lùng như trước. Anh không ngừng nói với bản thân, nhất định là bởi vì tối ngày hôm qua ở trong phòng bao Mạnh Tiệm Vãn mê hoặc anh, nên mới như vậy.

Tống Ngộ vén chăn lên, chửi thầm một tiếng, gỡ kính mắt xuống xoa ấn đường, đấu tranh trong chốc lát, anh vẫn lựa chọn đi phòng vệ sinh tắm rửa, như vậy sẽ tỉnh táo hơn.

Một lát sau, anh ăn mặc chỉnh tề xuống tầng.

Trên bàn ăn đã bày xong đồ ăn, là bữa sáng kiểu Trung Quốc điển hình, gồm bánh bao hấp, bánh quẩy, sủi cảo tôm, cháo trắng, sữa đậu nành… Tống Ngộ kéo ghế ngồi xuống, yên lặng dùng cơm.

Lương Như Thủy ngồi đối diện anh, thấy tóc anh ẩm ướt, không hiểu hỏi: "Sáng này con mới tắm sao?"

Tay Tống Ngộ ngừng một lát, sắc mặt bình tĩnh nói: "Trời nóng."

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5698 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5235 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4972 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4555 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4479 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4388 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter