Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Tổng Tài Chẩm Ma Hội Thị Băng Sơn

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Tổng Tài Chẩm Ma Hội Thị Băng Sơn
  3. Chương : 17

Chương : 17

Sáng sớm thứ hai đi làm, Bạch Viễn có tật giật mình gõ lên cửa phòng tổng tài.

“Tiến vào.” Rõ ràng là ngữ khí quen thuộc lạnh như băng không thay đổi chút nào, lại đột nhiên khiến Bạch Viễn tim đập nhanh mấy nhịp, càng thêm dùng sức ôm chặt văn kiện trong lòng.

“Chuyện gì?” Thiên Nam hỏi.

Bạch Viễn hít sâu thở ra một hơi, đáp,

“Tổng tài, nơi này có phần văn kiện cần ngươi xem qua.”

Thiên Nam động tác trên tay dừng lại, tùy ý liếc mắt hướng Bạch Viễn, thản nhiên nói, “Mang tới đây.”

Bạch Viễn tim nháy mắt mau nhảy đến cổ họng, đến gần, thật cẩn thận đem văn kiện đưa tới.

Thiên Nam thản nhiên nhìn lướt qua mặt bìa, ngón tay thon dài lật mở xem văn kiện, phát ra thanh âm xoạt xoạt.

Bạch Viễn nhân cơ hội này nhanh chóng quét một vòng bàn công tác.

Nhưng là,

Cũng không có tìm được thứ chính mình muốn nhìn.

Trong lòng hắn nhất thời than vô ích, cảm thấy mất mát.

Thiên Nam rất nhanh duyệt xong rồi, cầm qua bút trên bàn ký xuống tên.

Bạch Viễn hơi có chút thất thần.

Thiên Nam hồ nghi liếc hắn một cái, thanh âm lạnh như băng nhắc nhở, “Tốt lắm.”

Bạch Viễn lúc này mới hoàn hồn, vội vàng a một tiếng, cầm qua văn kiện.

Đi ra văn phòng, Bạch Viễn ánh mắt dính tới nơi Thiên Nam vừa ký tên.

Nơi đó chữ ký nét mực rõ ràng, phấn khởi dâng trào.

Một chút cũng không giống như người lạnh như băng.

Hắn cũng không biết chính mình mất mát cái gì, dù sao tâm tình liền không hiểu ra sao mất mát.

Mới vừa trở lại bàn, thiếu tiền tiểu thư liền vênh cằm đi tới.

Bạch Viễn tâm tình không tốt, thấy nàng một bộ dáng cao ngạo liền một trận phiền, lạnh lùng nhắc nhở, “Lỗ mũi lớn thật.”

Thiếu tiền tiểu thư cơn tức đột nhiên tăng ngùn ngụt,

Xúc động đem văn kiện ném tới trên bàn Bạch Viễn.

Bởi vì lực đạo quá mạnh, đụng trúng cốc nước để trên mặt bàn, lăn một vòng rồi rơi thẳng xuống đất.

Vỡ được ra bốn năm mảnh, nước bắn đầy đất.

Văn phòng sau khi một mảnh tĩnh lặng, tất cả mọi người dựng lên cái lỗ tai.

Bạch Viễn thần sắc thay đổi đột ngột, lạnh lùng nhìn thiếu tiền tiểu thư, lại không nói câu nào.

Ánh mắt kia sắc như dao, thiếu tiền tiểu thư da đầu run lên, cằm cũng không dậy nổi, nhưng nàng lại vẫn là giả oai nói quanh co, “Ai... Ai kêu ngươi mắng chửi người a...!”

Bạch Viễn lạnh lùng nhíu mày,

“Lỗ tai ngươi thế nào nghe được ta mắng chửi người sao?”

Thiếu tiền tiểu thư nhất thời lại bùng nổ,

“Ngươi nói ta lỗ mũi lớn!”

Mọi người: “…”

Bạch Viễn châm chọc nhếch môi,

“Được rồi, ngươi lỗ mũi không lớn, nhỏ giống như cây tăm thôi.”

Thiếu tiền tiểu thư sắc mặt bỗng nhiên lúc trắng lúc xanh, ngang ngược càn rỡ không còn sót lại chút gì, nhưng vẫn là vùng vẫy giãy chết hung tợn bỏ lại một câu, “Văn kiện nhanh chóng xem đi, đó là hạng mục tổ mới phụ trách, ngươi phải chuẩn bị tốt cho ta!”

Dứt lời liền chật vật chạy thoát.

Nhóm người vây xem cúi người giúp Bạch Viễn dọn dẹp mảnh nhỏ.

Có fan hâm mộ lòng đầy căm phẫn nói,

“Bạch Viễn ngươi tính tình cũng quá tốt rồi, nếu là ta, nhất định phải cho nàng ta một bạt tai!”

Bạch Viễn vừa nghe, cười khẽ một tiếng,

“Nhìn không ra Đông cô nương mạnh mẽ như vậy a.”

Bị gọi tới, Đông cô nương nhất thời liền đỏ mặt, nhỏ giọng nói thầm, “Kỳ thật người ta vốn không hề mạnh mẽ nha…”

Mọi người nhất thời cười ha ha lên, hơi lạnh toả ra vừa nãy cũng nháy mắt tan thành mây khói.

Luôn luôn có một số người khó hiểu như vậy, cũng có một số người vui vẻ hòa thuận như vậy, có lẽ, đây mới là công ty.

Bạch Viễn thu thập xong mảnh nhỏ lúc này mới trở lại bàn mở ra văn kiện.

Nhìn vào, hắn mày liễu liền nhăn.

Hạng mục này nhìn như hoàn mỹ cẩn thận, kì thực sai sót chồng chất. Nếu trực tiếp đem hạng mục này nộp lên, chắc chắn sẽ ảnh hưởng thành tích của cả tổ bọn hắn.

Nhưng nếu hắn trực tiếp nói ra, Lý tiểu thư tất nhiên sẽ không nghe, bởi vì cô ta nói là để cho hắn kiểm tra kỳ thật chẳng qua là hình thức thôi.

Bạch Viễn thương thân đỡ trán, nhắm mắt lại tự hỏi trong chốc lát, bỗng nhiên nghĩ tới biện pháp, gọi điện thoại cho tổ trưởng.

Buổi chiều về nhà, Bạch Viễn mở ra cửa chính.

Đập thẳng vào mắt, là vẹt đang vểnh mông lên mổ xuống cái gì đó.

Bạch Viễn vừa nhìn, tâm tình liền thoáng tốt lên, cười gọi vào, “Ái phi như thế nào hôm nay nghênh đón trẫm vô lễ a “

Vẹt cổ nhỏ ngẩng lên, chứng kiến vẻ mặt tươi cười của Bạch Viễn, phá lệ nhiệt tình bay qua.

Sau đó nhẹ nhàng hôn một chút môi mềm của Bạch Viễn, lại rất nhanh rời đi.

Bạch Viễn ngây ngẩn cả người.

Vẹt như thế nào hôm nay nhiệt tình như vậy?

Vẹt ngượng ngùng e lệ dùng cánh nhỏ che mắt, thô to nói.

“Cung nghênh hoàng thượng đại mỹ nhân ~ “

Dứt lời lại đắc ý bay trở về chỗ lúc nãy tiếp tục mổ.

Bạch Viễn ánh mắt lúc này mới nhìn lại theo nó, sau đó khuôn mặt cơ thể nhất thời hung hăng co rút, bộc phát ra tiếng kêu sợ hãi, “TMD(con mẹ nó) vẹt thối!! Lão tử phải bóp chết ngươi!!! Ngươi sao lại có thể ăn côn trùng!!!”

Vẹt sửng sốt.

Là chim chẳng lẽ không ăn côn trùng sao?

....

Bạch Viễn rầu rĩ không vui sau khi tắm xong nằm chết dí trên giường, ánh mắt phiêu xung quanh phòng.

Một cái hộp ở góc tường lọt vào tầm mắt của hắn ——

Đó là rượu của Dương thư kí tặng hắn.

Hắn đột nhiên đứng dậy, chạy tới góc tường, đem trong hộp hai chai rượu mang ra, lại bò lên giường.

Rầu rĩ không vui rút ra nút lọ, Bạch Viễn một ngụm đã đem rượu rót vào trong miệng.

Rượu nhất thời giống như như lửa thiêu đốt cổ họng cùng dạ dày của hắn, đốt cháy lục phủ ngũ tạng của hắn.

Tuy rằng một ngụm này mạnh mẽ quả thật làm cho hắn thiếu chút nữa phun ra, nhưng hắn lại như giận dỗi cắn răng nuốt xuống.

Tinh thần nhất thời cũng có chút hốt hoảng, tầm mắt cũng một mảnh mơ hồ. Bạch Viễn chậm chạp chuyển qua thân bình muốn xem nhãn hiệu.

Chateau Latour.

Hắn đầu óc có chút ngây ra, tên này sao quen như vậy?

Bạch Viễn cũng không muốn suy nghĩ nhiều, lại rầu rĩ uống một ngụm.

Bỗng nhiên trong lòng rất là khó chịu.

Tổng tài vì cái gì không cần bút chính mình tặng nha, vì cái gì vì cái gì!

Sau đó đầu óc hắn mơ hồ nhớ ra rất nhiều rất nhiều hình ảnh của tổng tài ——

Tổng tài kiêng thịt gà manh manh, tổng tài ở trên phi cơ có một chút dịu dàng, tổng tài ở khách sạn phá lệ khêu gợi, tổng tài ngây ngốc không biết tìm đường, tổng tài ở trang viên trồng nho ăn nho mình đưa tới, tổng tài phúc hắc chuốc say mình, tổng tài vì chính mình săn sóc chuẩn bị nước mật ong…

Nghĩ đi nghĩ lại Bạch Viễn hốc mắt liền không hiểu trở nên có chút ướt, với tay lục lọi ra điện thoại di động, gọi một cú điện thoại.

Hắn hiện tại đầu óc loạn một đoàn, ý thức ngay từ đầu đã luôn không rõ rệt, xụi lơ ở trên giường cầm di động chờ đợi đối phương đón nghe.

“Alo.”

Đối phương thanh âm lạnh lùng, một chút độ ấm cũng không có.

Bạch Viễn bĩu môi, thanh âm khàn khàn trầm thấp,

“Tổng tài…”

Thiên Nam ở điện thoại bên kia ngẩn người.

Bạch Viễn tiếp tục nhớ tới,

“Tổng tài... Tổng tài... Tại sao ngươi không dùng bút máy ta đưa cho ngươi... Tổng tài…”

“…”

Bạch Viễn chuyển âm, còn muốn chít chít méo mó vài câu, trong loa lại truyền đến một tràng tút dài.

Hắn vừa nghe, nước mắt đều nhanh rơi xuống, nổi cáu lại mạnh mẽ uống một ngụm rượu.

Không chút do dự, hắn hung tợn run rẩy ấn lại số điện thoại đã tắt.

“Bạch Viễn.” Thiên Nam thanh âm lạnh băng nói, “Ngươi muốn làm gì.”

Bạch Viễn lau lệ, đáng thương trả lời,

“Tổng tài làm sao ngươi có thể không dùng bút máy ta tặng ~ “

“…”

“Tổng tài ngươi tại sao luôn lạnh băng như vậy...”

“…”

“Tổng tài... Ta thích...”

Bạch Viễn lời còn chưa dứt, liền nặng trĩu nhắm lại hai mắt.

Cầm di động, Thiên Nam con ngươi trở nên u ám thâm thúy, giống như hố đen sâu hun hút.

Hắn lẳng lặng nghe, thẳng đến đầu bên kia điện thoại truyền đến có tiếng hít thở đều đều.

Thiên Nam có chút thất thần cúp điện thoại, nhưng trong đầu vẫn trôi về lời Bạch Viễn vừa nói.

Hắn thích?

Thích gì?

….

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5684 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5225 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4963 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4544 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4473 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4370 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter