Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Tổng Tài Mỗi Ngày Đều Hấp Hối Vì Bệnh

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Tổng Tài Mỗi Ngày Đều Hấp Hối Vì Bệnh
  3. Chương 83: Lên hot search

Chương 83: Lên hot search

Thôi Minh Hạo và Chúc Khải Phong cuối cùng cũng hiểu tại sao Nhậm Xuyên phải nhắc họ đừng nhai.

Trên đầu lưỡi như xảy ra một vụ nổ hạt nhân Chernobyl.

Giang Hoàn ăn một cái sủi cảo trước mặt bọn họ, thích thú nhai ngon lành: "Xem này! Rõ ràng là rất ngon! Phản ứng của các cậu là như nào!"

Thôi Minh Hạo nghiêm túc nhìn Nhậm Xuyên: "Suy nghĩ lại đi. Thiếu hụt vị giác cũng là một loại tàn tật."

Chúc Khải Phong cũng gật đầu: "Đúng vậy, Xuyên Nhi, đây là chuyện cả đời, chúng tao không thể gả mày cho một người tàn tật."

Giang Hoàn: "..."

Hắn tủi thân nhìn Nhậm Xuyên: "Anh nấu ăn dở như vậy à."

Nhậm Xuyên vừa định gật đầu, thì nhìn thấy Giang Hoàn rưng rưng muốn khóc.

Lương tâm anh cắn rứt, nhưng tình cảm lại thiên về phía Giang Hoàn, anh mở mắt nói bậy: "Không dở chút nào! Tại bọn họ kén chọn quá!"

Giang Hoàn sụt sịt: "Vậy em ăn cho anh xem."

Nhậm Xuyên: "..."

Anh líu lưỡi: "Chuyện này thì... không cần."

Giang Hoàn áp sát anh: "Vậy thật sự không ngon sao?"

Trên mặt Nhậm Xuyên toát ra mồ hôi: "Ặc..."

Dưới ánh mắt của Giang Hoàn, anh run rẩy gắp một cái sủi cảo giống như một người già bị bệnh parkinson, miễn cưỡng cười với Giang Hoàn: "Ờm..."

Giang Hoàn kiên định nhìn anh: "Ăn đi."

Thôi Minh Hạo và Chúc Khải Phong đều dùng ánh mắt trông thấy anh hùng để nhìn Nhậm Xuyên, như thế nào là đại nghĩa diệt thân? Đây chính là đại nghĩa diệt thân!

Nhậm Xuyên đau khổ nuốt nước bọt, nhìn sủi cảo trong tay, nhắm mắt mở miệng, không nghĩ nữa!

Anh nuốt trọn chiếc sủi cảo chỉ trong một miếng, không nhai mà nuốt chửng.

Nhậm Xuyên giơ ngón tay cái lên với Giang Hoàn: "Ngon!"

Giang Hoàn kinh ngạc: "Em... em không nhai à?"

Nhậm Xuyên vội vàng kiếm cớ: "Tại... quá ngon! Vậy nên mới không kịp nhai!"

Giang Hoàn đột nhiên vỗ bàn một cái: "Trong sủi cảo của anh có tiền xu!"

Nhậm Xuyên: "..."

Đôi đũa trong tay anh rơi lạch cạch trên bàn: "Em..."

Anh móc cổ họng của mình và bắt đầu ho điên cuồng, nhưng không thể nào nôn ra được: "Em sắp chết rồi..."

Chúc Khải Phong sải bước xông lên: "Xuyên Nhi!"

Hắn đột nhiên vỗ đùi, nhớ tới Thôi Minh Hạo là chuyên gia về dạ dày, liền hối thúc: "Mau tới xem cho Xuyên Nhi!"

Thôi Minh Hạo đã quen với chuyện nuốt tiền xu như thế này, hắn đặc biệt bình tĩnh: "Đừng lo, có thể lấy ra."

Chúc Khải Phong không tin: "Kiểu gì cũng phải kê một ít thuốc đúng không?"

Thôi Minh Hạo nhìn quanh bếp một vòng: "Ăn chút khoai lang đi."

Cho nên sự tình liền phát triển thành bốn ông thần cùng nhau nướng khoai lang ăn.

Nhưng bằng mọi giá Giang Hoàn không được phép đụng vào khoai lang của bọn họ.

Thôi Minh Hạo vỗ tay tán thưởng Giang Hoàn: "Tuyệt mệnh độc sư*!"

*người chế tạo ra độc dược chết người.

Chúc Khải Phong cũng chưa bao giờ thấy chuyện nào như vậy: "Nhậm Xuyên chọn anh quả thực là vì dân trừ hại."

Giang Hoàn: "..."

Hắn tỏ vẻ khiêm tốn một chút, mặt mũi còn hơi ngượng ngùng: "Thật ra cũng không có lợi hại như vậy..."

Chúc Khải Phong & Thôi Minh Hạo: "Bọn tôi vốn dĩ không có khen anh-!"

Hôm nay là giao thừa, dù gì thì cũng phải náo nhiệt một chút, nhưng trong nhà không có ti vi, không xem được Xuân Vãn*.

*Chương trình cuối năm.

Cũng may, Chúc Khải Phong đã nghĩ đến vấn đề này từ lâu, mang bài tây ra, bốn người bắt đầu chơi bài tiến lên.

Nhậm Xuyên và Chúc Khải Phong tranh cướp giành giật muốn cùng nhóm với Thôi Minh Hạo. Từ nhỏ tới lớn, không biết Thôi Minh Hạo đã thắng của bọn họ bao nhiêu tiền, chỉ cần đi theo hắn thì nhất định sẽ thắng.

Nhậm Xuyên và Chúc Khải Phong giành qua giành lại, đánh tới đánh lui vẫn không phân thắng bại, Thôi Minh Hạo vẫn khoanh tay đứng nhìn, vô cùng hưởng thụ cảm giác có hai người đàn ông tranh giành mình.

Giang Hoàn như cây dưới gió lạnh, không có ai chịu nhìn hắn một cái.

"Thôi!" - Giang Hoàn đột nhiên vỗ bàn, "Đừng đánh nữa! Chơi lẻ đi! Không lập nhóm!"

Nhậm Xuyên và Chúc Khải Phong liếc nhau, khịt mũi, không ai bỏ qua cho ai. Tranh cũng tranh không được, vậy thà đồng ý với đề xuất của Giang Hoàn.

Thôi Minh Hạo xuống bài trước: "Đôi ba."

Chúc Khải Phong kích động nhảy dựng lên: "Lượt tao! Đôi bốn!"

Nhậm Xuyên nở nụ cười: "Đôi năm."

Giang Hoàn đánh xuống: "Đôi Joker*."

*Ở bên Trung chơi bộ 54 lá tính cả Joker chứ không chơi 52 lá như ở Việt Nam, Joker là lá lớn nhất.

Thôi Minh Hạo & Chúc Khải Phong & Nhậm Xuyên: "..."

Giang Hoàn kinh ngạc: "Sao vậy? Các cậu không đánh tiếp à?"

"Anh chơi chết rồi! Đánh kiểu gì!" - Nhậm Xuyên gầm lên, "Có biết đánh bài không!"

Bọn họ xào bài lại: "Lại lại lại!"

Thôi Minh Hạo đi trước: "Đôi ba."

Chúc Khải Phong: "Đôi bốn."

Nhậm Xuyên: "Đôi năm."

Giang Hoàn: "Đôi Joker."

Thôi Minh Hạo & Chúc Khải Phong & Nhậm Xuyên: "..."

Bọn họ không tin Giang Hoàn lần nào cũng có hai lá Joker!

Thế nhưng điều tương tự liên tục lặp đi lặp lại hai mươi lần.

Thôi Minh Hạo & Chúc Khải Phong & Nhậm Xuyên: "..."

Giang Hoàn bối rối: "Nhìn anh làm gì? Có chơi tiếp không?"

Nhậm Xuyên thở dài: "Thôi, chơi tiếp, chơi tiếp..."

Thôi Minh Hạo không hổ danh là Thôi Minh Hạo, là người đầu tiên xuống hết bài trên tay, Chúc Khải Phong về nhì, tiếp theo là cuộc quyết đấu giữa cặp chồng chồng Nhậm Xuyên và Giang Hoàn.

Nhậm Xuyên thận trọng liếc nhìn Giang Hoàn, đi trước: "Đôi ba."

Giang Hoàn: "Đi."

Nhậm Xuyên cau mày: "Đôi bốn."

Giang Hoàn: "Đi."

Nhậm Xuyên: "Đôi năm."

Giang Hoàn: "Đi."

Nhậm Xuyên xuống hết quân bài trong tay: "Rồi, em thắng!"

Lúc này Giang Hoàn mới bật cười, vừa định trộn bài trên tay vào bộ bài trên bàn thì bị Nhậm Xuyên giật lấy.

"Trong tay anh đều là Bồi Đầm Già!" - Nhậm Xuyên kêu lên, "Sao lại không đánh!"

Giang Hoàn cười, sờ sờ mặt Nhậm Xuyên: "Cho em thắng..."

Giọng hắn khẽ như một tiếng thở than: "...Cả đời."

Mặt Nhậm Xuyên nhất thời đỏ lên: "Em..."

Chúc Khải Phong và Thôi Minh Hạo: "Chà chà chà-!"

Giao thừa sôi động trôi qua nhưng Chúc Khải Phong và Thôi Minh Hạo vẫn chưa rời đi, bọn họ nói sẽ ở lại kiểm tra Giang Hoàn vài ngày nữa.

Nhậm Xuyên cũng không khách sáo, hai người là bạn thân, đương nhiên phải tận dụng hết mức có thể.

Thế là anh sa thải con lừa của tổ sản xuất, cho hai thằng bạn thân đi kéo cối xay bắp.

Chúc Khải Phong: "..."

Thôi Minh Hạo: "..."

"Nhanh lên."- Nhậm Xuyên thúc giục, "Ở nhà tao, ăn dầu mắm gạo muối của tao thì phải làm việc!"

Tới địa chủ cũng không có như vậy.

Mười mẫu ruộng bắp đều được thu hoạch, Nhậm Xuyên tuốt hạt, Thôi Minh Hạo và Chúc Khải Phong xay bột, hết ba ngày mới biến bắp thành từng bao từng bao bột.

"Hầy-!" - Nhậm Xuyên lau mồ hôi trên trán, "Mệt thật-!"

Chúc Khải Phong, Thôi Minh Hạo và Giang Hoàn đồng thời hét lên: "Mày/Em có làm cái mẹ gì đâu!"

Ở lại đây phải làm việc, Chúc Khải Phong và Thôi Minh Hạo không ngu như vậy, liền rời đi.

Chừng nào trở về Bắc Kinh lại tính tiếp, dù sao hai người bọn họ vẫn chưa thừa nhận danh phận của Giang Hoàn.

Con đường của Giang tổng vẫn còn dài.

Một ngàn ký bắp xay thành bột còn chín trăm ký, một ký ba tệ, từ lúc gieo hạt đến lúc thu hoạch, một năm bận rộn như vậy, cũng chỉ thu được không đến ba ngàn tệ (~10 triệu đồng).

Nhậm Xuyên cảm thấy khó tả trong lòng, đôi giày rẻ nhất của anh cũng đã hơn ba ngàn tệ.

"Anh..." - Nhậm Xuyên khịt mũi, dựa vào Giang Hoàn, "Em thấy hơi không thoải mái..."

Giang Hoàn xoa đầu anh: "Em vất vả rồi."

"Xã hội học luôn làm suy yếu khái niệm giai cấp, thế giới này dường như là một thế giới hòa hợp tuyệt vời, cho dù có khác biệt như thế nào, sau khi hỏa táng cũng đều chỉ là chất vô cơ." - Nhậm Xuyên không biết mình đang nói về cái gì, nhưng anh chỉ muốn nói, "Nhưng xã hội này được chia thành nhiều giai cấp."

"Chỉ cần một lời nói vô ý từ giới tinh hoa xã hội có thể khiến hàng nghìn hàng vạn công nhân phải lao đao khốn khổ. Một loại virus vô tình được phát hiện bởi các nhà nghiên cứu khoa học có thể khiến một quốc gia biến mất khỏi bản đồ. Đường cong Lorenz* và tình trạng bất ổn xã hội cũng không phải trò đùa." - Nhậm Xuyên run rẩy khi nói những lời này, "Nếu những người ở tầng cao ngồi không hưởng lợi, bại hoại đạo đức và vô lương tâm, thì những người bình thường ở tầng dưới cả ngày bận rộn như loài kiến phải đi đâu để thấy hy vọng?"

*Đường cong Lorenz là đồ thị biểu diễn sự bất bình đẳng trong phân phối thu nhập.

Giang Hoàn trầm mặc, hắn không trả lời được những vấn đề như vậy. Bọn họ đều thắng ở cuộc chiến đầu thai, hưởng đãi ngộ đặc biệt nửa đời người, nếu không phải nhất thời giả bệnh đi du ngoạn thì làm sao biết người đời khó khăn như thế nào.

Suy cho cùng, bọn họ là số ít những người may mắn được thần vận mệnh ưu ái.

Chưa từng... cúi đầu nhìn xuống dưới chân.

Nhậm Xuyên khịt mũi: "Chúng ta... chúng ta có thể làm gì?"

"Có ánh sáng, có hơi nóng, thì làm một con đom đóm, trong bóng tối cũng có thể phát ra một chút ánh sáng mà không cần chờ đốt đuốc." - Giang Hoàn nhìn Nhậm Xuyên, hắn nhớ tới một câu mình từng đọc khi còn là một đứa trẻ, "Nếu sau đó cũng không có ngọn đuốc, thì ta chính là ánh sáng duy nhất."

Nhậm Xuyên dở khóc dở cười, đột nhiên nhớ tới lúc trong khách sạn nhỏ ở Lhasa, anh hỏi Giang Hoàn nếu trở thành tổng tài sẽ làm gì, câu trả lời của Giang Hoàn có thể so sánh với mười người đứng đầu Trung Quốc.

Lúc đó anh không hiểu, nhưng bây giờ...

Hắn muốn đôi cánh của mình chở che được nhiều gia đình hơn.

Ba mươi ngày hoán đổi cuộc sống kết thúc như vậy.

Đoàn làm phim muốn quay cảnh hai người ở ga xe lửa, Giang Hoàn đi mua nước trái cây cho Nhậm Xuyên nhưng mãi không quay lại, tàu hỏa sắp khởi hành rồi.

Nhậm Xuyên sốt ruột, lấy điện thoại ra gọi cho Giang Hoàn: "Anh! Mau lên!"

Giang Hoàn cầm điện thoại khó khăn đi ngược dòng người, mở nắp nước trái cây đưa cho Nhậm Xuyên: "Đây."

Nhậm Xuyên nhấp hai ngụm rồi đưa cho hắn một cách rất tự nhiên.

Giang Hoàn uống hết nước trái cây còn lại trong một ngụm, cởi khăn quàng cổ trên người mình đeo lên cho anh, vò vò tóc rối: "Được rồi, lên xe thôi."

Tất cả những thứ này diễn ra cực kỳ tự nhiên, như anh em một nhà.

Vừa đặt chân xuống đất Bắc Kinh, chưa kịp hít thở không khí khác biệt, điện thoại của Nhậm Xuyên và Giang Hoàn đồng thời vang lên. Bọn họ vừa ấn trả lời, Mạnh Xuân và Chung Niệm không hẹn mà cùng nói: "Sếp! Anh lên hot search rồi-!"

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5672 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5217 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4957 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4539 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4462 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4357 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter