Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Tổng Tài Thực Đáng Sợ

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Tổng Tài Thực Đáng Sợ
  3. Chương : 7

Chương : 7

Địa điểm gặp mặt là nhà hàng rượu vang nổi tiếng.

Lâm Hi Hi bước từng bước lên bậc thang, cả người toát lên vẻ hoảng hốt.

Ánh trăng chiếu rọi người nàng, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh tế khiến người khác yêu mến. Nàng mang theo một chiếc bóp nhỏ, đôi mắt ánh lên vẻ bi ai.

Vì sao lại như vậy?

Nàng khó nghĩ, vì sao lại như vậy?

Nhạc Phong từ lúc gọi điện thoại xong cũng không thấy hắn liên lạc gì thêm, nàng đợi hắn tới đón, nhưng chỉ nhận được tin nhắn của hắn. Hắn chỉ báo cho nàng biết địa điểm, hơn nữa giọng điệu lại rất mơ hồ bảo Lâm Hi Hi phải tự mình đi đến.

Đôi lông mi dài rũ xuống, trong đôi mắt ấm áp kia ẩn giấu nỗi chua xót khổ sở.

Trong đầu nàng không ngừng hiện lên hình ảnh dâm mỹ phóng đãng trong văn phòng hắn ngày hôm đó. Toàn bộ thân thể và tinh thần của nàng mỗi lần nghĩ đến chuyện đó là một lần run rẩy không yên. Nàng nhẹ nhàng dừng bước, nghiêng đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh lùng kiên quyết đè xuống những giọt nước mắt vì uất ức mà trực tràn chảy ra, nàng nhẹ nhàng bước vào.

Nàng thực sự không dám đối mặt với Nhạc Phong, không dám ở trước mặt hắn lộ ra vẻ yếu đuối, đau lòng.

Thế nhưng nàng muốn biết rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì.

Hắn sau lưng vụng trộm với người khác nhưng lại ôn nhu bảo nàng tới đây, rốt cuộc hắn muốn thế nào?

Cánh cửa phòng ăn xa hoa rộng mở, nhân viên phục vụ khẽ gật đầu chào nàng.

Lâm Hi Hi hỏi người phụ vụ rồi bước về phía chiếc bàn đã được đặt sẵn. Nhạc Phong đang nâng ly rượu cùng năm người khách nữa ngồi quanh chiếc bàn tròn đợi nàng.

“Hi Hi…” Nhạc Phong thấy nàng, hắn cúi đầu kêu tên nàng, hé nụ cười.

Hắn đứng dậy, giơ tay kéo nàng vào gần hắn, cũng không vội vã giục nàng ngồi xuống, chỉ vuốt mái tóc nàng, nhẹ giọng nói: “Lại đây, anh giới thiệu với em, vị này chính là Chu tổng của Hoa Phong, còn đây là Hi Hi…” Hắn đưa mắt nhìn người đàn ông đối diện, nở một nụ cười, “Chu tổng cũng đừng phiền lòng, kì thực Hi Hi lần trước đã gặp mặt Chu tổng, chỉ là…cô ấy tức thời chưa nhớ ra thôi.”

Chu tổng ngồi phía đối diện cười rộ lên, tựa lưng vào ghế: “Nào lại đây, ngồi xuống đây nào! Lát nữa phải phạt rượu người đẹp mới được!”

Lâm Hi Hi đứng thẳng người, đôi mắt đã bắt đầu ươn ướt, thản nhiên nhìn Chu tổng, toàn thân nàng đều trong vòng tay của Nhạc Phong – hắn vuốt ve tóc nàng rồi ngược xuống lưng nàng.

Nàng biết đó là tư thế ưa thích của hắn, như đang dỗ dành nàng.

Cũng chính đôi tay này, ngày đó đã đặt ở thắt lưng người phụ nữ đó, không ngừng vuốt ve, thả trôi cảm xúc mãnh liệt.

“Hi Hi…” hắn cúi đầu trầm giọng khẽ kêu nàng.

Lâm Hi Hi hơi nghiêng khuôn mặt nhỏ nhắn, Nhạc Phong nhẹ nhàng cúi đầu xuống, cánh tay ôm chặt thân thể nàng, thản nhiên nói với nàng: “Này, em qua ngồi bên cạnh Kiều Nhan đi.”

Kiều Nhan.

Bỗng nhiên nghe đến tên này, Lâm Hi Hi có chút sửng sốt, nàng vô thức nhìn về phía đối diện bàn ăn. Cô gái kia đúng là rất xinh đẹp, mắt sáng long lanh, thân hình đoan trang mà vẫn lộ nét quyến rũ, cũng đang nhìn lại nàng.

Lâm Hi Hi đã nghe qua, Kiều Nhan, cô ta chính là thư kí riêng của hắn, nhưng nàng chưa từng gặp cô ta bao giờ, nay mới được diện kiến.

Nhạc Phong sao lại bảo nàng ngồi bên cạnh Kiều Nhan chứ?

Nàng do dự một chút. Thông thường, trước mặt người lạ, nàng sẽ thuận theo ý của Nhạc Phong, nhưng hiện tại nàng thấy ai cũng xa lạ, ngay cả Nhạc Phong cũng đang gắng gượng tỏ ra thân mật với nàng. Lâm Hi Hi ngẩng đầu, mắt thoáng nhìn về phía Nhạc Phong, tay nàng bỗng nhiên có chút run rẩy, đôi mắt Nhạc Phong chứa đầy sự đe dọa.

“Ngoan chút nào?”

Lâm Hi Hi không nghĩ tới hắn sẽ làm như vậy, nàng lảo đảo vội đứng dựa vào bàn.

Một bàn tay vươn ra đỡ lấy nàng: “A —– cẩn thận một chút!”

Lâm Hi Hi hớp một ngụm khí nhỏ, ngoái đầu lại nhìn Nhạc Phong, hắn nhẹ nhàng thư thái ngồi xuống, lấy khăn ăn lau sạch tay, bên môi nở nụ cười không rõ ẩn ý.

“Nào lại đây ngồi đi, Lâm tiểu thư, à không, Hi Hi tiểu thư, mời ngồi, mời ngồi.” Âm thanh mời mọc kia lại vang lên.

Lâm Hi Hi lúc này mới hoàn hồn phát hiện ra một người đàn ông cao lớn. Nàng chưa kịp lên tiếng thắt lưng đã bị một bàn tay to béo nắm chặt. Hắn ta ép chặt lấy thân người mảnh khảnh của nàng vào bên hắn, gần đến mức nàng có thể ngửi thấy được mùi thuốc lá trên người hắn.

Hắn ta chính là Chu tổng!

Toàn thân Lâm Hi Hi toát mồ hôi lạnh, hắn nở nụ cười rồi kéo ghế mời nàng.

Nàng lúc này mới chú ý ngồi bên cạnh Kiều Nhan chính là Chu tổng.

Bàn ăn rất nhiều người, mặc dù Lâm Hi Hi không thích hành động của hắn ta, nhưng nàng cũng không lộ điều đó ra nét mặt, nàng thờ ơ hạ lông mi tỏ ý cảm ơn, nàng lại liếc nhìn Nhạc Phong, nhưng hắn lại đang cùng người khác trò chuyện.

“Cô không cần phải nhìn anh ta, anh ta đêm nay không rảnh để lo cho cô đâu.” Tiếng Kiều Nhan yếu ớt vang lên.

Lâm Hi Hi vặn vẹo ngón tay, nhìn về phía cô ta.

“Lâm tiểu thư.” Kiều Nhan ngẩng đầu nhìn nàng, nở nụ cười nhợt nhạt, “Nhạc Phong vẫn thường nói cô rất biết nghe lời, rất nhu mì, rất thích hợp để ở bên những người đàn ông, cái loại này…không nỡ làm hại, lại không nỡ giày vò, nhìn cô mà xem, cô quả nhiên đã đạt được mục đích rồi. Tôi là Kiều Nhan, là thư kí riêng của Nhạc tổng, kiêm…bạn cùng giường của hắn, hôm nay được nhìn thấy cô, thực sự là rất hân hạnh.”

Hi Hi lắc lắc đầu “A.” nàng hét lên một tiếng vang dội.

Nàng mở to mắt nhìn Kiều Nhan, lửa giận trong lòng sôi trào, nàng không thể tin được, ngày đó, người nàng thấy tại văn phòng của Nhạc Phong, người đã cùng Nhạc Phong dây dưa rên rỉ chính là cô ta, hơn nữa lại thản nhiên không hề e dè nói cho nàng biết chuyện đó.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Hi Hi nhất thời tái nhợt, chua xót và tủi nhục trào dâng bên trong nàng, nàng chỉ thấy các ngón tay mình bỗng trở nên lạnh ngắt!

Nàng không kịp phản ứng gì, cũng không kịp trả lời.

Chỉ có thể gắt gao cắn chặt môi, cố gắng tiếp nhận sự thật này, cũng cố kiềm chế không để cho nỗi đau trong lồng ngực bùng nổ. Nàng siết chặt khăn trải bàn, không cho bản thân mình được thất lễ, gắng gượng che giấu nỗi đau, quyết không được tỏ ra yếu đuối.

Nhạc Phong lãnh đạm nhìn về phía nàng, mắt hắn đột nhiên lay động.

“Lâm tiểu thư, thật ngại quá, là vì tôi đã đột ngột nói ra phải không?” Kiều Nhan cười nói, đưa đũa gắp một con tôm hùm bỏ vào chén cho nàng, “Nếm thử món này đi, tôi rất thích món này, mỗi lần đến đây hắn đều chọn món này.”

Thịt tôm hùm màu bạc bạc, rưới thêm nước cốt chanh, thoạt trông thật ngon miệng.

Lâm Hi Hi run run thân người, đôi môi bị hàm răng cắt chặt sưng mọng lên, nàng nói: “Các người từ khi nào thì bắt đầu qua lại với nhau?”

Kiều Nhan tựa người vào ghế: “Đã quên rồi, hình như cũng đã lâu lắm rồi…” Cô ta nở nụ cười, cầm lấy ly rượu đưa lên miệng, “Tôi còn tưởng rằng cô đã được biết kĩ thuật trên giường của hắn là như thế nào…Ai da, cô đã từng thử chưa thế? Hay để tôi nói cho cô nghe nhé.”

“Được rồi.” Lâm Hi Hi vươn tay với lấy ly rượu rồi rót đầy vào đấy.

Nóng quá…thật là nóng quá!

Nàng không biết chất lỏng trong suốt đựng trong chiếc ly đó là thứ gì, uống xong mới biết đó là loại rượu nồng độ rất cao, nàng xây xẩm mặt mày vội giơ tay lên che miệng, nước mắt bắt đầu tràn ra, một cảm giác cay xè truyền đến đầu lưỡi! Thật là khó chịu!

“A, Hi Hi sao lại uống rượu một mình thế này?” Chu tổng nhìn nàng, vỗ vỗ lưng nàng, nở nụ cười, hắn với lấy bình rượu rót vào ly cho nàng “Nào, nào, nào, để tôi uống cùng người đẹp.”

Hắn đặt tay lên lưng nàng, từ từ di chuyển xuống vùng thắt lưng rồi đến mông nàng.

“Khụ…Khụ khụ khụ…, ” Lâm Hi Hi ho sặc sụa, thân hình yếu đuối, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng.

Chu tổng ngồi sát lại: “Có muốn uống thêm rượu không? Loại rượu này, uống rất ngon…Hi Hi, lại đây, há miệng ra nào …” Hắn ôm nàng trong lòng, nâng ly đưa tới trước mặt nàng, tiến đến gần môi nàng.

Lâm Hi Hi thở dốc, mặc dù nước mắt sắp sửa chảy tràn nhưng đầu óc nàng vẫn bị cái nóng của chất cồn cháy sạch kia ảnh hưởng, nàng có thể nhìn thấy người đàn ông bên cạnh gần kề, quần áo nàng mỏng manh, bàn tay kia giống như đang sờ soạng trực tiếp vào da thịt nàng vậy.

“Tôi không muốn uống nữa…” Lâm Hi Hi yếu ớt lắc đầu, cố gắng vịn bàn lùi ra xa hắn một chút, với tay lấy khăn tay, “Tôi nhầm rồi, cứ tưởng đó là nước…”

Tiếng nói của nàng như tiếng khóc, run run, lại có chút khàn khan.

Chu tổng nghe thế, cũng không ép buộc nàng nữa, chỉ là hắn vừa uống cạn một ly rượu mạnh, cảm thấy ham muốn trong cơ thể mình chợt bừng lên mạnh mẽ.

Cô gái này, còn có thể trốn được sao.

Hắn nhìn thoáng qua thân thể mềm mại ở trong lòng, xem ra tối nay phải giáo huấn nàng một trận ra trò mới được.

“Nào, ăn chút gì đi.” Chu tổng thấy được vẻ mặt cương quyết của nàng, trực tiếp kéo nàng lại, vỗ vỗ vào đầu nàng hệt như đang vỗ về vật sủng của hắn, hoàn toàn không đếm xỉa đến mọi người tại bàn.

Trong nháy mắt Lâm Hi Hi chợt sửng sốt, nàng bị động tác này làm cho xấu hổ mà mẫn cảm, dưới đáy lòng lan tràn ngạc nhiên, nàng thậm chí quên mất phải tránh ra, ánh mắt nàng nhìn về phía Nhạc Phong ở phía đối diện.

Nhạc Phong đang cùng người khác nói chuyện, thấy nàng nhìn lại, ánh mắt hắn thờ ơ như đang xem chuyện người xa lạ.

Tim Lâm Hi Hi đột nhiên lạnh lẽo, một dự cảm vừa chua xót vừa đáng sợ ập đến trong đầu.

“Lâm tiểu thư,” Kiều Nhan yếu ớt kêu lên, cầm lấy ly rượu của mình, nhấp một chút, “Cô nên ngoan ngoãn một chút, Nhạc tổng đêm nay trông cậy vào cô_____giá trị của cô là mười triệu đó…..”

Thân thể Lâm Hi Hi run rẩy, hoàn toàn không hiểu ý tứ của cô ta!

Nàng há to miệng muốn nói gì đó, nhưng một đôi đũa đầy thức ăn được đưa vào miệng nàng, nàng không có sức lực chống lại.

“…” Lâm Hi HI thiếu chút mắc nghẹn, vô thức cắn vào thức ăn trong miệng.

Ánh mắt Chu tổng nhìn nàng hàm ý nồng đậm, mang theo một chút vị gian ác, buông đôi đũa nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng: “Nếm thử xem món này có hợp khẩu vị hay không nào.”

Hình như là một miếng thịt, vị rất lạ, nàng bất động cắn một chút.

Ngực Lâm Hi Hi như sóng cuồn cuộn, căn bản nàng không quan tâm mình đang ăn cái gì, nhất là ở bên cạnh người đàn ông không ngừng cường ngạnh xâm phạm nàng, nàng muốn giãy dụa, muốn phản kháng, bầu không khí này làm nàng không sao chịu nổi, nước mắt cố kìm nén lần nữa bắt đầu rơi xuống.

Tay Chu tổng ở sau lưng vuốt ve, theo hình mông hoàn mỹ của nàng lướt xuống chân nàng.

Lâm Hi Hi bắt được tay hắn, ngăn cản hành động của hắn, khớp xương tay nhỏ bé trở nên trắng bệch, nàng không muốn bị như thế, lắc đầu, hơi thở yếu đuối: “Ăn không ngon, tôi không muốn…”

Nàng không nghĩ tới khi nghe những lời nàng nói, bàn ăn lại rộn lên tiếng cười háo hức như vậy.

Những người ngồi bên cạnh Chu tổng, ai nấy đều cười đến rung cả thân người.

Lâm Hi Hi không biết đang xảy ra chuyện gì, trên khuôn mặt trong sáng, đôi mắt đen đầy nước, phải hứng chịu trận cười trêu chọc khiến cho người khác cảm thấy thương tiếc.

Tâm tình Chu tổng rất tốt, một tay ôm chầm thắt lưng nàng, dán chặt lên tai nàng, khàn khàn nói: “Đó là đương nhiên… cục cưng, không thể ăn cũng không sao, buổi tối sẽ mớm cho em ăn được không?”

Hơi thở nóng rực không hề che lấp ý đồ của người đàn ông phả vào tai nàng.

Lâm Hi Hi gần như lao ra khỏi ghế.

Nàng dùng hết sức đẩy Chu tổng ra, đứng dậy, cả người run rẩy, khuôn mặt xinh đẹp nhỏ nhắn lóe ra ngấn lệ, cố nén không khóc: “Xin lỗi, người tôi hơi khó chịu, không thể hầu chuyện các vị, đành hẹn lại lần sau vậy.”

Nàng nói xong xoay người ra đi, chỉ sợ bước chậm sẽ không kịp nữa!

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5678 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5221 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4960 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4541 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4468 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4365 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter