Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Trọng Sinh Chi Phu Lang Nghĩ Ta Là Tra Nam

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Trọng Sinh Chi Phu Lang Nghĩ Ta Là Tra Nam
  3. Chương : 75

Chương : 75

Edit: Arisassan

Ninh Uyên ngồi bên cạnh vừa ăn vừa xem trò vui, nhìn phu phu Ninh Vũ xoay tới xoay lui lấy lòng Tiểu Táo mà Tiểu Táo lại không thèm để ý tới bọn họ, trong lòng thoải mái vô cùng. Ăn xong điểm tâm, tâm tình tốt đi đến binh doanh, ngày mai là hưu mộc, ông cũng có thể nghỉ ngơi ở nhà cho khỏe.

“Tiểu Táo, nếu ngươi không cần chúng ta nữa thì ta với cha ngươi đi đây.” Thấy Tiểu Táo vẫn đưa lưng về phía bọn họ, Ninh Vũ lập tức kéo tay Tống Ngôn Khê, ra vẻ định quay người rời đi.

Tiểu Táo quay người sang chỗ khác, thấy hai khuôn mặt quen thuộc kia chưa tới gần mình, đợi một hồi rồi quay đầu nhìn lại, thấy hai người kia đang định đi ra ngoài thì vội đến mức vung vẩy hai tay, giương cao cổ lên, khóc đến tê tâm liệt phế.

Hai người cả kinh, nhanh chân đi về chỗ Tiểu Táo, Ninh Vũ ôm bé lên rồi nhẹ nhàng vỗ vỗ vào lưng: “Bảo bảo ngoan, nín khóc nín khóc, là phụ thân không tốt, hồi nãy lừa ngươi thôi, chúng ta không đi đâu cả.”

Tiểu Táo lại giãy dụa, khiến cho mấy cái vỗ kia lệch sang chỗ khác.

Tống Ngôn Khê bèn cầu viện Ninh cha: “Cha ơi, phải làm sao bây giờ?”

Ninh cha cũng không biết phải làm gì: “Tính cách cũng cứng thật, các ngươi ráng dỗ nó đi. Lúc ở chung với ta có khóc đâu. Cái này là do không thấy các ngươi nên ủy khuất đây mà, chỉ có thể cố mà dỗ thôi.”

“Tiểu Táo ngoan, sau này ta sẽ giắt ngươi lên thắt lưng đi chỗ nào mang theo đến chỗ đấy được không? Đừng khóc, đau cổ bây giờ.”

Ninh cha nghe mà suýt nữa không nhịn được cười, sau đó cảm thấy có lỗi với Tiểu Táo đang khóc nên mới nhịn được.

“Do chuyện Tiểu Táo mà chúng ta còn chưa ăn điểm tâm này, mau ăn đi, phụ thân ngươi đã ăn xong đến binh doanh luôn rồi kìa.”

Tống Ngôn Khê liếc mắt nhìn Ninh Vũ cùng Tiểu Táo.

“Trước hết cứ để Vũ nhi dỗ nó đi, chuyện do mình gây ra thì bản thân mình phải chịu trách nhiệm, mau mau ăn cơm, để lát nữa nó sẽ nguội mất.”

Ninh Vũ ôm Tiểu Táo quay lưng về phía bàn, Tiểu Táo khóc một hồi thì nhìn thấy hai người đang ngồi ăn cơm, dần dần nín khóc, tay chỉ về hướng mấy món ăn đầy sắc hương trên bàn.

Ninh Vũ thở phào nhẹ nhõm, ân cần đút cơm cho Tiểu Táo ăn.

Sau khi Tiểu Táo ăn uống no đủ xong, nhìn Ninh Vũ, rồi lại tiếp tục gào khóc.

Ninh Vũ bị ma âm hành hạ hai tai, đầu như phồng lớn hơn một chút. Đúng là hưởng thụ nhất thời thì phải trả cái giá thật đắt mà. Trước đây hắn suốt ngày gây sự, bản thân thoải mái biết bao nhiêu, thế nhưng phụ thân phải cực khổ đi dọn hậu quả cho hắn.

Buổi tối hắn được hưởng thụ thoải mái cực kỳ, thế nhưng hậu quả theo sau phải xử lý quả thật là muốn cái mạng già của hắn mà. Ninh Vũ cũng không ngờ rằng Tiểu Táo lại tức giận và có phản ứng lớn đến thế.

“Bảo bảo ngoan, chúng ta không cố ý bỏ rơi ngươi đâu, ta sai rồi được chưa, sau này ta hứa sẽ không chê ngươi vướng bận nữa.”

Ninh cha thấy Tống Ngôn Khê vẫn còn lo lắng thì an ủi: “Không sao đâu, tiểu hài tử dễ quên lắm, tức giận nhanh mà quên cũng nhanh, Vũ nhi tự kiểm điểm chân thành đến như thế, lát nữa Tiểu Táo sẽ hết giận ngay thôi.”

Tiểu Táo thù dai hai ngày không gọi “phụ phụ” mới hết giận.

Ninh Vũ nâng cằm nhìn Tiểu Táo đang tự ngồi chơi một mình, thở dài một tiếng.

Tống Ngôn Khê bưng cháo tổ yến đi vào: “Sao vậy phu quân?”

Ninh Vũ nhận lấy uống hai ngụm, phiền muộn nói: “Đúng là phong thủy lưu chuyển mà.” Phụ thân hắn bị hắn bắt nạt không thể làm gì, có lúc còn giận đến mức trợn cả mắt, chỉ hận không thể đè hắn ra mà đánh một trận. Giờ thì hắn cũng bị nhi tử của mình chèn ép.

Tiểu Táo cũng bò lại gần uống ké vài ngụm.

“Cứ nhớ kỹ món nợ này đi, đợi nó lớn lên rồi đánh.”

Ninh Vũ thở dài: “Tiểu Táo còn thù dai hơn cả ta nữa, tối đến là bám lấy ra không buông, sợ ta sẽ đưa nó sang phòng khác.”

“Cha bảo là Tiểu Táo trước giờ đều ở bên cạnh chúng ta nên tạm thời không thích ứng được thôi. Đợi đến khi nó lớn hơn một chút thì phải tập cho nó thói quen ngủ một mình, ở chung phòng mãi với chúng ta cũng không tốt. Càng lâu thì càng khó phân phòng.”

Ninh Vũ xoa xoa lớp lông tơ trên đầu Tiểu Táo, vừa tưởng tượng ra cảnh đó liền đau đầu: “Tại chúng ta quản nó nghiêm quá nên nó mới ỷ lại chúng ta đến như vậy.”

“Nếu nó ỷ lại người khác thì có khi ngươi còn phiền hơn ấy. Nó mà thân thiết với tiểu thị chăm sóc nó thì sợ là ngươi sẽ càng đau lòng hơn bây giờ.”

“Ngươi nói đúng.” Nghe Tống Ngôn Khê nói thế, Ninh Vũ chợt tỉnh ngộ. Thà ỷ lại bọn họ còn hơn ỷ lại hạ nhân.

Tống Ngôn Khê ngừng một chút rồi nói tiếp: “Hạ phủ đang chuẩn bị tổ chức tiệc chúc mừng Hạ Như Phong thi đậu đồng sinh, ta đã sai người đưa lễ vật sang cho hắn rồi.”

Ninh Vũ hừ một tiếng không nói gì.

Tống Ngôn Khê đành nhắc tới đám người bọn họ gặp phải hôm qua: “Ta cảm thấy bọn họ chính là người của Chu gia, hình như có liên quan đến Hạ Tử Câm.”

Ninh Vũ không có hứng thú với mấy chuyện đó, hắn bắt đầu trở nên mất tập trung hơn. Đối với chuyện của Hạ Như Phong, hắn không hề cảm thấy hắn sai chỗ nào, những gì hắn nói ra cũng không sai nốt. Có thể là do cách hắn nói quá thẳng thắn nên Hạ Như Phong mới không thích, nếu hắn nói uyển chuyển hơn một chút thì có khi bọn họ đã không cãi nhau rồi. Thế nhưng đấy cũng không phải là lỗi của hắn, hắn còn lâu mới chịu nhường. Hạ Như Phong không chơi với hắn nữa thì thôi, hắn có nhiều bạn bè mà, mất một Hạ Như Phong cũng chẳng ảnh hưởng gì hết.

Nghe hạ nhân báo rằng Hạ nhị thiếu gia đến, Ninh Vũ sửng sốt một chút, ngồi yên một chỗ không động đậy.

Tống Ngôn Khê bèn đẩy đẩy hắn: “Mau đi tiếp khách đi, đừng để khách nhân chờ như vậy, coi chừng người khác bảo Ninh phủ chúng ta vô lễ. Ta cũng không tiện ra ngoài tiếp đãi một đại nam nhân.”

Tống Ngôn Khê đã bắc một bậc thang đến thế rồi, Ninh Vũ đành phải bất đắc dĩ đi đến đại sảnh.

Hạ Như Phong ngồi trên ghế, trông cũng rất khó chịu và bồn chồn. Hai người im lặng nhìn nhau, ai cũng không chịu bắt chuyện trước.

Hạ Như Phong nắm chặt thiệp mời một hồi lâu, mới thầm hít sâu một hơi rồi nói: “Ba ngày sau, chỗ ta có tổ chức tiệc chúc mừng, nếu ngươi rảnh rỗi, thì dẫn Tống Ngôn Khê đến Hạ phủ đi. A Thịnh và Tiểu Hồ Lô rất nhớ Tống Ngôn Khê với Tiểu Táo.”

Ninh Vũ nhận lấy thiệp mời, khô khan đáp lại một tiếng.

Chuyện gửi thiệp mời như thế này, Hạ Như Phong đương nhiên không cần phải đích thân đến đây, sai hạ nhân mang sang là được, thế nhưng Hạ Như Phong lại tự mình đến đưa, có thể thấy hắn cũng có ý muốn làm hòa.

Sau khi Hạ Như Phong rời đi một hồi lâu, Ninh Vũ vẫn cầm thiệp mời trong tay ngồi ngẩn người. Tống Ngôn Khê bèn ôm Tiểu Táo tới: “Tiểu Táo, ngươi có nhớ Hồ Lô ca ca không, ba ngày sau chúng ta đến nhà ca ca thăm nhé? Cả A Thịnh ma ma nữa, có phải lâu lắm rồi ngươi chưa được gặp y không?”

Ninh Vũ hừ một tiếng nhưng không phản bác: “Cùng lắm là đậu đồng sinh thôi, lớn chừng này rồi mới qua được, còn không thấy ngại mà tổ chức tiệc chúc mừng.”

Tống Ngôn Khê thầm vui trong lòng, bản thân hắn chẳng phải cũng như vậy sao, còn không thấy ngại mà đi chê người khác: “Đúng thế đúng thế, thi hai lần mới đậu thì có gì để mừng đâu chứ, phu quân thi một lần đã đậu rồi mà.”

**

Ninh Uyên vốn chỉ định nghỉ ở nhà một ngày, bầu bạn bên cạnh Ninh cha, trêu đùa với Tiểu Táo một chút, thế mà lại nhận được thiệp mời, không thể không bỏ thời gian ra để đến những buổi xã giao như thế.

Sau khi trở lại thì thần sắc không hề tốt chút nào.

“Có chuyện gì xảy ra vậy?”

“Mấy chuyện lặt vặt thôi. Người của Chu gia đến thăm dò chúng ta, tỏ ý coi trọng quân quyền.”

Ninh cha nghe mà sợ: “Chúng ta cách kinh thành xa lắm mà, sao mấy chuyện kia vẫn có thể lan đến chúng ta được chứ?”

“Đừng lo, ta biết chừng mực. Vũ nhi đã đổi tính, an phận ở nhà, không chọc phải người nào, ta cũng là thanh quan, cho nên không cần lo mấy trận lửa đó sẽ lan đến nhà chúng ta.”

**

Ninh Vũ và Tống Ngôn Khê đúng hẹn đi đến Hạ phủ. Chỗ ngồi của hắn còn đông đúc hơn cả lúc trước, Ninh Vũ còn trông thấy nhóm người bọn họ đã gặp phải ở Trân Bảo Các hôm bữa.

Nghe người xung quanh bàn tán thì mới biết đó là hôn phu của Hạ Tử Câm, trưởng tử Chu gia Chu Hạo Tuyên.

Chỉ nhìn thôi là biết, những thiếu gia cười nói xung quanh kia không ai có thể sánh được khí chất trên người Chu Hạo Tuyên. Y chỉ cần ngồi một chỗ là đã có thể thu hút phần lớn ánh mắt của tất cả mọi người.

Lúc trước vào mấy dịp này, Ninh Vũ thường là một trong số các nhân vật tiêu điểm bàn tán của khách khứa, tuy bây giờ mọi sự chú ý đều bị Chu Hạo Tuyên đoạt đi, nhưng Ninh Vũ cũng không quan tâm cho lắm.

Bên cạnh còn có vài người đang nhỏ giọng thảo luận, so với những thành tựu Chu Hạo Tuyên đạt được lúc còn trẻ thì bọn họ chẳng khác nào bụi trần. Thanh niên xuất chúng hiếm thấy ở Uyển thành, đứng trước mặt Chu Hạo Tuyên cũng bị phai mờ hẳn đi.

Ninh Vũ không hề muốn lấy mình ra so sánh. Bây giờ lòng háo thắng của hắn không còn cao như lúc trước nữa, không có hứng đứng ra thi thố học hỏi cái gì.

Tống Ngôn Khê càng không thích đám người kia, dù có che giấu tốt cỡ nào thì cũng đừng tưởng rằng y không phát hiện được vẻ xem thường và khinh bỉ trong mắt họ.

Tống Ngôn Khê muốn bế Tiểu Táo đi gặp Cao Thịnh, bèn mong chờ nhìn về phía Ninh Vũ.

Ninh Vũ hiểu ý Tống Ngôn Khê, lập tức đi chung với y đến sân viện của Hạ Như Phong.

Ninh Vũ không bước vào nhà chung với Tống Ngôn Khê mà đứng ngoài sân, không bao lâu sau, Hạ Như Phong đã tới, vội vã nói: “Có rượu lá trúc ngươi thích uống đó.”

“Tiểu Táo không thích mùi rượu, ta mà uống say thì không thể bế Tiểu Táo được đâu.”

“Tiểu Hồ Lô cũng không thích, ngửi thấy một cái là khóc ngay.”

**

Cao Thịnh thấy Tống Ngôn Khê liên tục nhìn ra bên ngoài, bèn nói: “Đừng lo.”

Tống Ngôn Khê kinh ngạc, quay đầu lại cười cười: “Ta không lo, chuyện giữa bọn họ chỉ loanh quanh nhiêu đó thôi mà. Có tiến triển thì phu quân sẽ không mãi canh cánh trong lòng nữa, khúc mắc được gỡ bỏ là tốt rồi.”

Cao Thịnh nghe xong mới nhận ra, Tống Ngôn Khê không phải đang lo Ninh Vũ sẽ trở mặt với Hạ Như Phong, mà là lo trong lòng Ninh Vũ sẽ không được thoải mái. Phải dũng cảm đến mức nào mới có thể toàn tâm toàn ý lo lắng cho đối phương như vậy chứ?

Khi trước Cao Thịnh cũng khép nép đưa trái tim ra một chút, cuối cùng lại bị đâm, hiện tại cũng hơi thấp thỏm.

Do hoàn cảnh sống mà y rất ít khi có cảm giác an toàn, thậm chí y cũng không hề có hy vọng gì với việc thành thân lúc trước. Dù cho cuộc sống sau này có cực khổ hơn hồi còn ở Cao gia thì y cũng chẳng lo.

Thế nhưng cuộc sống sau khi thành thân đối với y, nếu nói là thiên đường cũng không quá đáng. Tuy Hạ Như Phong không có chí tiến thủ, nhưng cũng không hề có ý cưới y về chỉ để trêu chọc đùa giỡn y như những gì mà y nghĩ trước đó. Bị Tống Ngôn Khê và Ninh Vũ ảnh hưởng, cho nên Cao Thịnh mới bất an mà giao trái tim mình cho Hạ Như Phong như vậy.

Sợ là sau này cho dù Hạ Như Phong không hề có bất kỳ ý định nào khác, Cao Thịnh cũng sẽ không dám đánh cược thêm lần nữa.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5716 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5247 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4986 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4563 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4485 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4412 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter