Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Trọng Sinh Chi Tái Giá Mạt Lộ Thượng Tướng

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Trọng Sinh Chi Tái Giá Mạt Lộ Thượng Tướng
  3. Chương 88: Người Thật Đang Ở Trước Mặt

Chương 88: Người Thật Đang Ở Trước Mặt

Edit: Lạc Yên

Trong phòng khách sạn trên tầng cao, Lục Kiêu đang ngồi trên ghế sô pha chăm chú xem một bộ phim trước đây của Lăng Sầm.

“Anh đang coi gì đó?” Lăng Sầm vừa bước vào phòng đã vui vẻ lên tiếng.

“Lại đây với anh.” Lục Kiêu vẫy tay với cậu.

Lăng Sầm cười tủm tỉm, đổi giày, chậm rãi bước đến chui vào lòng anh, rên lên một tiếng đầy thỏa mãn. Không có gì tuyệt vời bằng sau một ngày làm việc về nhà, lại có vòng tay ấm áp của chồng mình để chui vào.

Trên màn hình thực tế ảo vẫn đang phát ra tiếng đối thoại, Lăng Sầm nghe một chút cảm thấy hơi quen quen… Cậu từng quay khá nhiều bộ phim, bản thân cũng chưa tự coi lại được mấy bộ, phần vì không có thời gian, phần vì cay mắt… Fan của cậu chủ yếu là fan nhìn mặt, chỉ cần có phim, có người đẹp để ngắm, nội dung đơn giản máu chó thì càng có tính giải trí, giờ Lăng Sầm muốn chuyển hình, đây lại trở thành lịch sử đen của cậu.

“A, anh đừng coi mấy cái này…” Lăng Sầm thò tay ra muốn tắt.

Lục Kiêu lanh tay lẹ mắt kịp thời cản lại, kéo Lăng Sầm ôm chặt vào lòng không cho cử động, trầm trầm cười: “Đừng phá, bộ điện ảnh này có nhiều điểm thú vị mà.”

“Chỗ nào thú vị chứ?” Lăng Sầm không thể nhúc nhích, bất đắc dĩ trả treo.

Nội dung bộ phim này là hai nhà ôm nhầm con, một nhà giàu có, một nhà nghèo rớt. Omega nhà giàu được nhà nghèo nuôi lớn, sau được gia đình giàu có tìm thấy, chim sẻ biến thành phượng hoàng, bắt đầu một màng trạch đấu đầy luân lý, lại thêm tiết mục tiểu kiều thê đào hôn với tổng tài bá đạo… Một thau máu chó tạt qua tạt lại. Phim mở màng chưa được mười mấy phút đã đầy tình tiết thiếu logic. Làm gì có chuyện nhà giàu và nhà nghèo mà có cùng đãi ngộ sinh con, chăm sóc trẻ sơ sinh cùng một chỗ để mà ôm nhầm, giữa hai nhà nghèo còn có thể, hoặc là cùng nhà giàu nhưng một bên phá sản thì may ra, chưa kể từ khi sinh ra đã quản lý bằng thông tin gen, bệnh viện nào mà nhầm được trừ khi có người cố ý đánh tráo, lại còn phải có đủ quyền lực để thay đổi thông tin nguồn. Ai có quyền lực lại đi làm việc nhàm chán này. Rõ là một bộ phim thiếu não, khi đóng cậu đã thấy vớ vẩn nhưng dân mạng đôi khi vẫn thích những tình tiết vớ vẩn không thể xảy ra ngoài thực tế.

Lục Kiêu suy nghĩ một chút, trái lương tâm đáp: “Em diễn xuất hay.” Tuy rằng tình tiết anh càng coi càng thấy đau đầu, nhưng được nhìn Lăng Sầm anh cảm thấy anh vẫn có thể xem.

Lăng Sầm bật cười: “Anh nói hay thì là hay đi.” Nói rồi lại ngồi dậy, quen thuộc mà khóa ngồi lên đùi Lục Kiêu, nhỏ giọng dụ dỗ: “Bất quá, người thật đang ở ngay trước mặt, anh xem phim làm chi?” Nói rồi đưa tay bất chấp nhấn nút tắt.

Lục Kiêu lúc này cũng không phản đối, chỉ dựa vào lưng ghế, mắt đầy ý cười, chăm chú ngắm nhìn Lăng Sầm. Đột nhiên nhận ra điều khác biệt: “Ở trên mặt em…” Nói rồi đưa tay khẽ chạm vào mặt cậu, giữ cằm kéo qua kéo lại nhìn kỹ, Lăng Sầm cũng cười cười, tùy ý anh.

“Em trang điểm!!” Lục Kiêu hớn hở như phát hiện đại lục mới.

Lăng Sầm đơ một lúc, anh chỉ nhìn ra cái này, không phải liếc mắt là thấy sao, còn mệt anh nhìn tới nhìn lui. Trang điểm để chụp quảng cáo có lúc nào không phải cố ý tăng thêm sự sắc sảo, để khi xử lý hậu kỳ càng dễ, thật quá dễ phân biệt với mặt mộc mà.

“Dạ đúng, thương hiệu mỹ phẩm hôm nay chụp hình, nước tẩy trang của họ cung cấp em có hơi dị ứng.” Cậu đã từng sử dụng qua, lần đó da vừa đỏ vừa ngứa, tuy chỉ kích ứng nhất thời nhưng vẫn rất khó chịu, nên hôm nay cậu quyết định tự về nhà tẩy trang. “Hay anh ngồi đợi em tí, em đi tẩy hết mấy cái này đi.” Cậu vừa về nhà thấy Lục Kiêu là quên hết trời trăng mây gió, có nhớ cái gì là trang hay không trang, giờ nhìn lại, áo ngủ của Lục Kiêu cũng bị cậu cọ tới có lui, dính một tí phấn nền. Lục Kiêu trong quân đội luôn chỉnh chu, chắc không thích mấy thứ này. Nói rồi vội vàng đạp đạp muốn đứng lên.

“Đừng nhúc nhích.” Lục Kiêu vội giữ chặt Lăng Sầm lại, “Để anh nhìn một chút, xinh đẹp lắm.” Cùng Lăng Sầm lúc ở nhà mang một phong vị khác hẳn, trước là thanh thủy như hoa phù dung, sau lại là diễm lệ sắc sảo, không thể nói cái nào đẹp hơn cái nào, tất cả đều làm anh say mê.

“Em ăn cơm tối chưa?” Đột nhiên Lục Kiêu hỏi một vấn đề chả liên quan gì.

Lăng Sầm sửng sốt, khó hiểu nhưng vẫn ngoan ngoãn đáp: “Em ăn rồi, hôm nay nhiều việc, Hailey mang cơm hộp cho em.” Cậu lúc sớm đã nhắn tin nói Lục Kiêu ăn trước không cần chờ mình.

Lục Kiêu gật gật đầu, tay luồn vào trong áo Lăng Sầm, nhẹ nhàng chơi đùa. Lăng Sầm bị Lục Kiêu sờ đến run rẩy, khi bị xoa đến hai hạt tròn tròn thì vội la lên:

“Đừng… đừng chạm như vậy, em chịu không được!!” Nói rồi vừa uốn éo vừa cười, đột nhiên nhớ lại chuyện cũ, nhỏ giọng rủ rỉ: “Chồng ơi, anh có nhớ chuyện lúc trước không?”

“Chuyện gì em?” Lục Kiêu hơi ngừng động tác.

“Chính là ngày em quay về tìm anh đó, lúc em ngủ say… anh đã… làm… còn nhiều đêm, anh cũng chạm em… như vầy…” Âm cuối Lăng Sầm hơi kéo dài, đầy trêu chọc.

Nhớ lại chuyện cũ, Lục Kiêu xấu hổ vội rút tay ra khỏi áo Lăng Sầm, lúng túng nói: “Ta… khi đó, cũng không có làm cái gì…”

Nhớ tới ngày hôm đó, Lục Kiêu thiệt muốn đào lỗ chui xuống đất, thật sự quá mất mặt. Lại còn chưa kể biết bao đêm, khi hai người chung chăn gối, dù anh không chấp nhận, cậu vẫn lăn vào vòng tay anh ngủ ngon lành. Đêm khuya tĩnh lặng, thụy nhan người nguyện ý yêu anh an tường bên gối khiến anh không thể nào dời mắt, đôi khi anh sẽ nhịn không được, dùng đầu ngón tay chạm nhẹ lên những phần da thịt của Lăng Sầm lộ ra bên ngoài, cảm xúc mềm mịn ấm áp dưới ngón tay tựa như có ma lực, khiến anh thỏa mãn hồi lâu. Anh cũng thấy bản thân mình biến thái, ngày thì từ chối, đêm lại lợi dụng người ta ngủ mà đụng chạm, nhưng tình càng lúc càng sâu, làm cách nào cũng không thể kìm nén. Cứ tưởng Lăng Sầm thật sự ngủ say, không nghĩ tới cái gì cậu cũng biết, Lục Kiêu ngại đến không biết giấu mặt vào đâu.

Lăng Sầm cũng đoán được anh nghĩ cái gì, cười nói: “Anh có biết lúc đó em nghĩ gì không?”

“Em nghĩ gì?”

“Em sốt ruột nha, sao anh lại có thể chỉ dùng đầu ngón tay, cọ lên cánh tay một chút, có khi cọ lên má một chút, quá lắm là cọ lên eo một chút, xong rồi tự thỏa mãn.” Cọ xong rồi thì tự giác yên lặng nhắm mắt ngủ, cọ một lần là có thể mỹ mãn đến tận cả tuần sau, cứ như vậy cậu có thể không sốt ruột sao? Nhiều lần cậu tức đến mém không giả bộ nỗi, căn cứ theo trình ngây thơ của Lục Kiêu, không biết đến 400 tuổi hai người có thật sự ngủ được với nhau không nữa. Đây cũng là lý do tại sao khi vụ việc Morris xảy ra, sống chết gì cậu cũng phải về tìm anh, chứ không khéo cậu sẽ trở thành Omega đầu tiên trong lịch sử dù có chồng vẫn chết già trong sự trinh tiết mất thôi, thật đáng sợ.

“Anh đó, một hành động cũng không làm, làm em cứ tưởng mình là môt Omega xấu xí nhất Liên Bang. Khi đó em chỉ muốn anh… làm thế này…” Nói rồi kéo tay Lục Kiêu áp vào eo của mình, lại dịu giọng nỉ non yêu cầu: “Anh sẽ dùng sức mạnh hơn… Sau đó, lại tùy ý di chuyển đến đây…” lại đẩy tay Lục Kiêu trượt xuống mông, “Sau đó… anh muốn làm gì… thì làm đó, muốn chạm ở đâu… thì chạm đó…mỗi một nơi trên người em đều được anh chạm… vào…” âm thanh càng lúc càng mị hoặc làm Lục Kiêu phải nuốt khan một cái, mới khàn giọng hỏi:

“Đi… vào phòng ngủ nhé?” Nói rồi cố ý hít thở chậm để bình tĩnh nói hết câu. Lần trước ở nhà Lăng Sầm có vẻ không thích làm trên sô pha.

“Không cần.” Lăng Sầm cười cười, đè tay Lục Kiêu xuống bụng mình, “Anh biết đây là gì không?”

Lục Kiêu nhíu mày, không biết Lăng Sầm muốn gì.

“Cơ bụng đó, còn không phải là anh giúp em luyện ra.” Lăng Sầm hơi nghiến răng nói, nhưng cũng chỉ làm bộ, chứ cậu không có thật bất mãn. Cậu còn không biết tính Lục Kiêu sao, chỉ cần cậu nói một chữ ‘không’ anh có thể tự nghẹn chết chính mình cũng không cưỡng ép cậu, mà bản thân cậu cũng không hơn gì anh, một cái nhíu mày khó chịu của anh cậu cũng không chịu nỗi.

Lục Kiêu hơi nghĩ một chút mới hiểu được ý Lăng Sầm, mặt hơi đỏ, đúng là nhu cầu của Alpha luôn nhiều, nhà khác thì không vấn đề gì vì chủ yếu Alpha xuất lực, chỉ có nhà họ, mọi việc dựa vào Lăng Sầm hết, “Là ta không tốt…”

“Anh thôi đi, là em lựa chọn anh, anh làm cái gì em cũng thấy vui. Anh biết Hailey nói gì không? Cô ấy hỏi em tìm đâu được một huấn luyện viên thể hình mới… Huấn luyện viên thể hình của em ơi…” Lăng Sầm nỉ non gọi một tiếng, nhào vào lòng Lục Kiêu, cọ cọ lên cổ Lục Kiêu, từng nhịp thở nóng ấm phả vào cổ anh. Lục Kiêu bật cười, giang rộng tay ôm cậu thật chặt vào lòng, hô hấp cũng càng lúc càng dồn dập. Đều nói mộng đẹp nhanh tỉnh, anh lại có một cảm giác, giấc mộng của anh sẽ kéo dài thật lâu, Omega của anh mỗi ngày đều sẽ đem đến cho anh một giấc mộng đẹp không cần tỉnh. Hôm nay lại là một trải nghiệm khác, một Lăng Sầm trang điểm tinh mỹ, quỳ trên thảm lông dê, tận tình khiến anh sung sướng trên chiếc sô pha bé nhỏ, hóa ra sô pha cũng có thể vui vẻ đến vậy.

……………….

Lăng Sầm chậm rãi đứng lên, tủm tỉm cười: “Huấn luyện viên của em, anh có vừa lòng không?” Giọng nói còn khàn khàn, đủ để biết cậu vừa hoàn thành chuyện gì. Lăng Sầm cảm thấy có lẽ mình hơi mắc bệnh nghề nghiệp, luôn thích cùng Lục Kiêu sắm vai một vài nhân vật, để tăng thêm tình thú. Xem ra người ngoài nói cậu là người trên giường phóng đãng cũng không sai, chỉ là chỉ mình Lục Kiêu được nhìn thấy sự phóng đãng này của cậu thôi.

Lục Kiêu vẫy tay với Lăng Sầm, cậu chống hai tay lên ghế, đưa mặt lại gần anh: “Sao vậy anh?”

Lục Kiêu đặt ngón trỏ lên yết hầu của Lăng Sầm, vỗ về vuốt ve: “Đau không em?”

Lăng Sầm không quá để ý: “Có một chút thôi…”

“Vậy, về sau không làm vậy nữa.” Lục Kiêu hơi mất tự nhiên lại pha thêm chút đau lòng.

“Đừng nha…” Lăng Sầm cọ cọ mặt vào tay anh, “Em cũng thích như vậy mà, chúng ta làm nhiều hơn, quen rồi thì sẽ không đau nữa. Không được nói không với em.” Lăng Sầm vờ hung dữ, sau đó cười nói: “Em đi đánh răng đây, còn phải tẩy trang nữa.”

Mang một mặt đầy đồ trang điểm, làm đủ thứ trò mèo thế này, không biết mặt cậu đã bê bết thành cái dạng gì, phải nhanh chóng rửa đi thôi.

Lục Kiêu gật gật đầu, buông tay khỏi eo cậu, Lăng Sầm cười tủm tỉm, hôn lên môi anh một cái mới quay người đi vào toilet.

“Hôm nay anh không cần soạn bài giảng sao?” Lăng Sầm bước ra thấy Lục Kiêu đã chuyển sang nằm một bên giường, nghi hoặc hỏi. Bình thường tối nào Lục Kiêu cũng nghiêm túc soạn bài vở, đem kiến thức mới nhất cập nhật vào bài giảng, phải hoàn tất anh mới chịu nghỉ ngơi.

Lục Kiêu nhún vai: “Ta đã làm xong hết rồi.” Lăng Sầm không ở khách sạn, cả ngày nay anh đã chuẩn bị đầy đủ rất nhiều bài. “Lại đây với ta.”

Lăng Sầm từ tốn trèo lên giường, thói quen cọ cọ chui vào lòng anh, thấy Lục Kiêu chăm chú nhìn mình cũng chớp chớp mắt nhìn lại anh tỏ vẻ khó hiểu.

“Hôm nay em nhắc lại chuyện trước kia, làm ta cũng nhớ tới một yêu cầu của em ngày trước.” Đáy mắt Lục Kiêu toát lên niềm vui nho nhỏ.

“Em yêu cầu cái gì?” Lăng Sầm nghe vậy thì hơi mông lung. Cậu đâu có yêu cầu gì mà khiến Lục Kiêu như mèo trộm được cá thế này? Thiệt là nghĩ không ra.

Tay trong mền của Lục Kiêu nằm lấy đai lưng áo ngủ của Lăng Sầm, khẽ rút nhẹ, toàn bộ áo đều bung ra. “Em từng nói muốn xăm một hình xăm, làm dấu ấn của ta, đúng không?” Ánh mắt Lục Kiêu khi nói câu này dần trở nên thâm trầm, mê muội.

Tiểu kịch trường:

Lục lão đại: Mỗi ngày đều có một hạnh phúc khác nhau, người ngoài không hiểu được đâu, sướng lắm!!

……….

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5691 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5228 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4966 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4548 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4474 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4378 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter