Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Trọng Sinh Độc Sủng Cửu Thiên Tuế

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Trọng Sinh Độc Sủng Cửu Thiên Tuế
  3. Chương 114: Này, người đánh nhẹ thôi, con sợ đau

Chương 114: Này, người đánh nhẹ thôi, con sợ đau

"Hoàng thượng, bình tĩnh."

Khương hoàng túm lấy cái roi, nhưng rút không ra, tức giận quát: "To gan!"

"Ngươi còn chưa buông tay?"

Ngược lại Tô Diệc Thừa còn nở nụ cười, gương mặt tái nhợt kia dưới ánh trăng lại mang theo vẻ đẹp thê lương dị thường.

"Hoàng thượng đã phái ta đi mê hoặc công chúa, sao lại còn để Khương Thù xem vào?" Tô Diệc Thừa run rẩy chất vấn.

Khương hoàng đá hắn một cước: "Còn không phải thứ phế vật nhà ngươi mãi vẫn không tóm được nàng ta? Trẫm chỉ mới thuận thế đẩy thuyền cho Thù nhi thử xem, chứ ngươi thật sự cho rằng trẫm muốn nhi tử của mình cưới một nữ nhân điên về sao?"

Tô Diệc Thừa căm phẫn nói: "Nếu như không phải Thái tử Khương Thù nhúng tay vào thì vi thần đã sớm tóm gọn được nữ nhân kia, bây giờ hoàng thượng lại đem mọi tội lỗi đổ lên người vi thần, vi thần bị oan!"

"Vút!!" Lại một đòn giáng xuống rạch ra một vết thương dài trên cánh tay hắn.

"Vậy chuyện ngươi hại Thù nhi cũng là oan ức sao? Trẫm xem ngươi như một con chó trung thành, vậy mà ngươi lại thật sự dùng cái gan chó của mình hãm hại Thù nhi của trẫm."

"Vút!!!" Tô Diệc Thừa lại bị đánh đến lăn lộn trên mặt đất.

Hắn không khỏi nhớ tới cái đêm bị tiểu công chúa cầm roi hành hạ, bi phẫn đan xen.

Tốt! Tốt lắm! Một đám các ngươi đều đối xử với ta như một con chó đúng không? Vậy ta phải chống mắt lên xem các ngươi bị ta cắn chết ra sao!!!

Tô Diệc Thừa đau đớn, hận nghiến răng nghiến lợi nhưng ý niệm trong đầu lại ngày càng điên cuồng.

"Hoàng thượng." Tô Diệc Thừa quệt đi vết máu trên khóe môi, cười lạnh.

"Ngài phái ta nằm vùng ở Bắc quốc nhiều năm như vậy, ta vừa đi vừa bò cả một đoạn đường dài mới leo lên được vị trí như ngày hôm nay, mang về cho ngài nhiều tin tình báo như vậy, không có công lao ắt có khổ lao. Nhưng hôm nay chỉ vì một lần sai lầm mà muốn đoạt lấy cái mạng nhỏ này, ngài cũng thật nhẫn tâm."

"Nhưng mà ngài cũng đừng quên, nếu ta đã là nội thám của Khương quốc, những bí mật mà Khương quốc không muốn tiết lộ ta cũng nắm rõ phần nào.

Lúc trước ta đã đem vài thứ chỉnh sửa lại một chút, giao cho thân tín, nếu như ta không thể bình an trở về Bắc quốc, những thứ kia nhất định sẽ xuất hiện ở chỗ ngài không muốn nhất."

Khương Hoàng tức đến choáng váng đầu óc, liên tiếp giáng xuống mấy roi, nhưng Tô Diệc Thừa không nói gì nữa, chỉ điên cuồng cười lớn.

Cuối cùng ông ta cũng thấm mệt, vứt cái roi dính máu đầm đìa sang một bên, nói với cung nhân: "Ném ra ngoài."

Tô Diệc Thừa bị cung nhân vác lên, ném ra ngoài điện.

Thái giám thân cận của Khương hoàng trước khi đi còn không quên nhổ nước bọt vào hắn.

"Phi! Nuôi ra một con chó cắn chủ, thật xui xẻo!"

Cuối cùng, Tô Diệc Thừa lại phải từng bước từng bước bò về phòng.

Mỗi một bước, hắn đều cắn răng thề.

Nỗi nhục ngày hôm nay, hắn sẽ không bao giờ quên! Không thể nào quên!

Hắn nhất định sẽ đòi lại gấp trăm, gấp ngàn lần!

Đòi lại bằng sạch!

Đêm nay có ánh trăng và hoa quế bầu bạn, Lục Khanh ngủ vô cùng thoải mái.

Buổi sáng hôm sau, sau khi ăn sáng hai người bắt đầu xuất phát.

Lục Khanh nhìn những thành trì Khương quốc phía xa xa, nhoẻn miệng cười.

Nàng còn muốn tặng cho Khương hoàng một món quà lớn.

Đã nói rồi, nàng muốn Khương hoàng xin lỗi Cửu Cửu, nàng nhất định làm được.

Nàng rút ra một phong thư, giao cho Mạc Ly.

"Cái này đem cho Khương hoàng, nói với ông ta nếu trong vòng bảy ngày không thấy ông ta đích thân xin lỗi Đốc Công đại nhân của bổn công chúa, nội dung trong thư sẽ lan truyền khắp nơi, không bỏ sót nơi nào.

Còn nữa, không cần thử thách sự kiên nhẫn của bản công chúa. Trừ thứ này, những ngày "làm khách" của Khương Thù ở Bắc quốc xảy ra không ít chuyện thú vị đâu, bản công chúa cũng không phiền kể cho ông ta nghe từng chuyện, từng chuyện một."

"Vâng."

Mạc Ly nhận lấy thư rồi biến mất.

Trên xe ngựa, Quân Diễm Cửu nhìn bóng dáng Mạc Ly, hỏi Lục Khanh: "Cái gì vậy?''

Lục Khanh vô cùng đắc ý: "Bí mật!"

"Nhưng mà cái thứ kia phỏng chừng có thể chọc lão già đó một tuần không lên triều nổi."

Quân Diễm Cửu cười, không nhận xét gì.

Bồ câu đưa thư chỉ mất hai ngày đã đưa thư đến tay Khương hoàng.

Nhìn nội dung bức thư, Khương hoàng trợn tròn hai mắt, ngón tay run rẩy.

"Tô Diệc Thừa! Tô Diệc Thừa đâu?"

Hôm nay vốn dĩ là ngày Tô Diệc Thừa dự định khởi hành.

Hắn bị đánh nằm liệt giường mất hai ngày, đến hôm qua mới có thể miễn cưỡng đi lại. Biết được Quân Diễm Cửu vốn đã sớm được cứu thoát, hôm nay hắn cũng định trở về luôn.

Khương hoàng đột nhiên triệu kiến làm hắn hoảng sợ trong lòng.

Vừa đến đã nhận lại một cái tát như trời giáng, hai tai hắn ù đi, vẻ mặt hoang mang bối rối.

Khương hoàng ném ra một xấp giấy phác họa trước mặt hắn, hai tay tức đến run rẩy.

"Ngươi nhìn cho kỹ, xem ngươi đã làm ra chuyện tốt gì đây!"

Tô Diệc Thừa vừa thấy những bức vẽ, đầu óc như bị sét đánh, ngay sau đó cả người xụi lơ ngồi xụp xuống đất.

"Đây có phải thật không? Có thật là ngươi với Thù nhi...hoặc là nói Thù nhi với ngươi..."

Hai chữ này, thân là vua một nước, ông ta thật sự không nói lên lời!

Những hình ảnh cay mắt kia thật không khác gì mấy cuốn xuân cung đồ đang bán chui bán lủi ngoài chợ, nhưng khuôn mặt của hai người trong đó vậy mà lại là...lại là...

Sắc mặt Tô Diệc Thừa xám như tro tàn.

Hắn cứ ngây ngốc quỳ ở đó, không nói lời nào.

Im lặng nghĩa là lời thú tội lớn nhất.

Khương hoàng lấy tay che mặt: "Oan nghiệt! Oan nghiệt!"

"Truyền chiếu thư của trẫm. Phế thái tử!"

Tin tức Khương quốc phế thái tử còn đến hoàng thành Bắc quốc trước cả Lục Khanh.

Kỳ thật thì việc nàng trốn khỏi cung chỉ sau một ngày đã bị Lục Triệt phát hiện, hắn cũng đã nhìn thấy bức thư nàng để lại nên lập tức bẩm báo cho Tiêu Hòa Đế.

Tuy rằng trong lòng lo lắng nhưng Tiêu Hòa Đế vẫn luôn giấu kín tin tức này.

Bởi một khi tin này truyền đến Khương quốc, nữ nhi của ông chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm.

Lúc này Khương Thù một trời mù mịt, tại sao hắn đang ngoan ngoãn làm tù binh ở đây lại đột nhiên bị phế truất?

Chẳng nhẽ tên Khương Duy kia lấy lòng phụ hoàng nhanh như vậy sao?

Hắn nhờ Khương Noãn truyền tin đến cữu cữu, xem cữu cữu có nghe ngóng được thông tin gì không, nhưng cho đến giờ ông ta cũng chỉ biết lắc đầu thở dài.

Lục Khanh cùng Quân Diễm Cửu trở về sau một ngày tin phế truất được truyền đến.

Lục Khanh rón rén đẩy cửa lớn Kiêu Dương Điện, không ngờ bắt trọn khoảng khắc lão cha già mặc long bào đang ở phòng khách uống trà, bên cạnh còn có Lý ma ma mặt vô cảm cầm chổi lông gà đứng cạnh.

"Phụ hoàng, chào buổi sáng!" Lục Khanh lập tức cảm thấy sự việc không ổn, xoay người muốn chạy, nhưng một tiếng động lớn vang lên, cửa lớn dần đóng lại.

Lục Khanh cảm nhận được áp lực phía sau lưng.

Giọng nói sắc bén của Tiêu Hòa Đế vang vọng đằng sau: "Quỳ xuống!"

Từ khi sinh ra tới nay, phụ hoàng rất ít khi bắt nàng quỳ, cho nên khi nghe được câu này nàng cảm thấy vô cùng ấm ức.

"Người lớn tiếng như vậy làm gì chứ? Khanh Khanh nghe thấy mà!" Nàng xoay người, mếu máo, từng giọt nước mắt to như hạt đậu thi nhau rơi xuống.

Tiêu Hòa Đế:.....

Ông đã làm gì đâu? Không phải chỉ mới quát một câu thôi à? Sao bây giờ người đau lòng lại là ông? Nha đầu này chắc chắn là do chiều quá sinh hư rồi!

Nàng chậm chạp quỳ xuống, ngoan ngoãn giơ tay nói với Lý ma ma: "Này, người đánh nhẹ thôi, con sợ đau."

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5670 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5217 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4955 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4538 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4460 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4354 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter