Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Trùm Mãn Cấp Trọng Sinh Thành Quái Khóc Sướt Mướt

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Trùm Mãn Cấp Trọng Sinh Thành Quái Khóc Sướt Mướt
  3. Chương 107: Căn Cứ Thành Đông (6)

Chương 107: Căn Cứ Thành Đông (6)

Người nọ bổ nhào vào dưới chân Tần Chiếu, hoảng sợ: "Cứu, cứu chúng tôi, Tần Chiếu đại nhân!"

Tần Chiếu nhìn cũng lười không muốn nhìn, một chân đá người nọ văng ra, còn phủi phủi vết máu bị dính lên người, như ghét bỏ bị người nọ làm dơ.

Người đó liên tục dập đầu: "Tôi là Thập tam, ngài nhìn tôi đi, tôi là Thập Tam! Ngài nhất định nhớ tôi! Ngài sẽ bảo hộ chúng tôi, không phải ngài hứa hẹn sẽ luôn bảo hộ chúng tôi hay sao?"

"Tao không bảo vệ con chó đã bán đứng chủ nhân." Tần Chiếu ghét bỏ.

Người đàn ông biết vậy chẳng làm: "Chúng tôi, chúng tôi vẫn luôn đi theo ngài! Chúng tôi không muốn phản bội ngài, là Diệp Tân Hoa áp bức chúng tôi! Hắn bức chúng tôi, không thuận theo hắn sẽ chết, không nghe hắn nói sẽ không cho chúng tôi ăn máu của thần, chúng tôi chỉ có thể, chỉ có thể......"

"Máu thần?" Thích Miên nhíu mày, "Cái gì máu của thần?"

Người đàn ông nhìn Thích Miên lại cầm đao lên: "Ăn vào có thể trở nên mạnh mẽ, không cần, không cần dựa vào dị năng của Tần Chiếu đại nhân..."

Giống như máu mà Kim Mộng giả uống, chỉ là công hiệu khác nhau?

Thích Miên mơ hồ cảm thấy phát hiện ra liên hệ gì đó, phía ngoài làng du lịch nổi lên âm thanh khí cầu tích tác phồng lên, người đàn ông sợ tới mức bò ra.

"Nó tới, con dị chủng kia tới!" Hắn như hỏng mất, oa oa gọi bậy, "Chúng ta sắp chết, chúng ta đều phải chết! Tần Chiếu đại nhân cũng từ bỏ chúng ta, chúng ta đều xong hết!"

Hắn nói năng lộn xộn, chỉ lo kêu sợ hãi, cả nửa ngày không nói ra thêm tin tức hữu dụng nào.

Thiếu niên đã đi ra, nghe được vài giây thì mất kiên nhẫn, bắt lấy cổ áo hắn: "Một con dị chủng sao có thể vây quanh chúng ta? Rốt cuộc nó có bộ dáng gì mà dọa các người thành như vậy?"

"Thật sự chỉ có một con." Một dị năng giả khác nằm trên mặt đất, đã bị mất đi hai tay, thở hổn hển, trả lời.

Trên người anh ta còn có rất nhiều miệng vết thương, xương cốt lòi ra, thập phần thống khổ.

Nếu không phải trên người có ánh sáng nhàn nhạt lưu chuyển bảo hộ trái tim và não, nếu không phải bản thân anh ta là dị năng giả hệ chữa trị, căn bản anh ta đã không có cơ hội quay về đây.

"Dị chủng kia là dị chủng thực vật, có một đóa hoa thật lớn, mọc đầy xung quanh làng, chúng ta đã bị nó bao vây bên trong."

Người nọ ho khù khụ vài tiếng, "Bên trong còn có rất nhiều lông tơ thật nhỏ. Lúc chúng tôi đi ra ngoài, có người, có người hít vào phải đám lông tơ này, sau đó như bị khống chế đi vào bên trong con dị chủng, đi tới một nửa...."

Lộ ra biểu tình cực độ kinh hãi, "Bị cắn! Miệng như kẹo bông gòn há miệng ra, cắn người, từ đầu tới chân, toàn bộ..."

Biểu tình Thích Miên ngưng trọng lên hẳn.

Toàn bộ làng du lịch cũng không nhỏ, đặc biệt tính thêm vườn và cây cối, quảng trường, bãi cỏ, chẳng sợ thị lực như cô đã phát triển rất nhiều cũng khó có thể nhìn đến điểm cuối.

Ngay cả một con dị chủng cấp cao rêu phong cũng rất khó mọc đầy, vây quanh toàn bộ làng du lịch như vậy.

Vậy mà hiện giờ có một con dị chủng thực vật lại làm được, làm đám dị năng giả tinh anh của căn cứ Thành Đông không thể rời đi, chỉ có thể xông vào, mà trong lúc xông vào lại bị lọt vào giữa đám bông hoa mà chết...

Thích Miên nhìn đám dị năng giả vừa trở về, phát hiện thiếu vài người cấp cao, trong đó thậm chí có người cấp bậc chỉ thua cô, mập mạp và Dụ Tây.

Từ từ, dị chủng hình hoa......

Ánh mắt ngạc nhiên của Thích Miên nhìn về phía thiếu niên, thiếu niên cùng lúc cũng nhớ ra, ngơ ngác nhìn lại.

"Loại dị chủng này, chẳng lẽ có hai con sao?" Cậu hỏi ra một vấn đề có điểm ngốc nghếch.

Thích Miên lắc đầu: "Không có khả năng. Loại dị chủng đặc thù này......"

Cô còn chưa nói xong, khí cầu ngoài làng du lịch phồng lên ngày càng rõ ràng, một hô, một hấp.

Tất cả mọi người móc vũ khí ra, dàn trận địa sẵn sàng đón quân địch, quay lưng vào nhau làm thành một vòng, ánh mắt chằm chằm nhìn bốn phía.

Âm thanh đã lớn đến cơ hồ như thổi khí bên tai họ, bốn phía lại như cũ không thấy tiến đến đám bông dị chủng như họ mô tả.

"Huuu —— bang!" Tiếng nổ tung như bóng cao su.

Thích Miên bỗng nhiên cảm nhận được một uy hiếp tử vong cực độ, cô không kịp ngẩng đầu: "Nằm sấp xuống!"

Trọng lực tràn ra, mọi người bị lôi kéo quỳ rạp trên mặt đất, đao khí quét ra, xẹt qua trên đầu mọi người.

"A ——!" Nhưng vẫn có kêu thảm thiết vang lên.

Đám mây trên đỉnh đầu đã tiến tới cực gần, vô số cái miệng đầy máu khổng lồ hướng về đám người.

Dị năng giả càng mạnh, theo bản năng chống cự lại tràng trọng lực của Thích Miên, lại chậm chạp cong hạ cơ thể, đã bị đám mây mở miệng ra, ngậm lấy đầu, rút lên trên.

Đang bay lên lại bị khí đao của Thích Miên phát ra cùng lúc phạt ngang...

Máu tươi, nội tạng bắn đầy đầu cổ người bên dưới, Tiểu Hồng ở bên trong nhà vẫn nhìn lén ra bên ngoài, thấy được, sợ tới mức thét lên chói tai, ngất đi.

Tiếng hét nhắc nhở Thích Miên, cô xoay người, nhìn thấy căn nhà còn hoàn hảo, lập tức quát: "Đều đi vào!"

Mọi người cuống quít khom lưng, dưới khí đao Thích Miên phát ra mà khom lưng chạy mau hướng về căn lầu nhỏ.

"Cứu cứu tôi, cứu tôi, tôi phải về nhà, cứu cứu tôi......" Dị năng giả bỏ đi ban nãy cầu xin, anh ta tứ chi tàn khuyết không đi được, chỉ có thể miễn cưỡng bò bò.

Thiếu niên do dự một lát, Thích Miên đã xách cổ áo cậu, hung hăng đá người về hướng căn nhà.

Thích Miên đá thiếu niên xong, tự mình cuối cùng cũng khom lưng lăn đi, để lại dị năng giả bên ngoài ánh mắt đầy khát cầu, đóng cửa lại, phía sau một miệng máu to cũng đã xé xuống nửa góc áo cô.

"......" Trốn được vào trong nhà, dị năng giả căn cứ Thành Đông hô to, "Vì sao cô không cứu anh ấy!"

"Cứu không được." Thích Miên bình tĩnh nói, bước nhanh về hướng thang lầu.

"Sao lại cứu không được, rõ ràng anh ấy ở trong tầm tay, cô chỉ cần kéo anh ấy một cái, anh ấy sẽ không bị chết!" Một người khác cũng chất vấn theo, "Tên đao phủ, máu lạnh vô tình!"

Thiếu niên nóng nảy: "Các ngươi đây là đạo đức giả! Cô ấy đã cứu các người, các người còn không thỏa mãn? Muốn đi cứu thì tự các người đi cứu đi!"

"Chúng tôi đi cứu sẽ bị chết!" Người chất vấn đầu tiên đúng lý hợp tình quát trở lại, "Cô ta thì khác! Cô ta có năng lực cứu người, nhưng mà cô ta lại không làm!"

Người căn cứ đế đô giận điên: "Tình huống nguy cấp như vậy, cô ấy có thể cứu hay không, các người chỉ nói là biết được hay sao?"

Người chạy trốn ở căn cứ Thành Đông không chút do dự: "Cô ta là người mạnh nhất ở đây, cô ta không cứu thì ai đi cứu! Cô ta hại chết anh ấy, trong nhà anh ấy còn có mẹ già con nhỏ đang đợi, con anh ấy còn nhỏ như vậy!"

Người căn cứ đế đô phun nước miếng: "Sao lại có người không biết xấu hổ như vậy, được cứu rồi quay lại cắn ân nhân cứu mạng!"

"Một đám rắn độc vong ân phụ nghĩa! Cmn, nói là rắn còn không xứng, các người là một đống giòi bọ!"

Người căn cứ Thành Đông mắng: "Cô ta là đao phủ, các ngươi đều là đồng lõa!"

"Vì có những người như các người mới có thể để loại hung thủ như vậy hoành hành, ỷ mạnh hiếp yếu, làm mạt thế mới trở thành chân chính mạt thế!"

"Người căn cứ đế đô không một ai tốt!"

Thích Miên đã xách Dụ Tây và Tiểu Hồng ngất đi từ lầu hai xuống, không ngờ tới bọn họ còn cãi nhau.

Người bắt đầu trận cãi cọ đã nhảy lên trên bàn: "Cô ta cứu chúng tôi là cô ta tự nguyện! Là chúng tôi ép bức cô ta sao? Là do cô ta tự nguyện, liên quan gì đến chúng tôi!"

Thích Miên nghe không nổi nữa, kéo tên dị năng giả xuống.

Sắc mặt hắn đột nhiên thay đổi: "Cô muốn làm gì!"

Hắn hoàn toàn không thể tránh đi, thấy Thích Miên giống như đi ra về hướng cửa, phát hiện ra ý đồ của Thích Miên thì hoảng sợ: "Cô không thể, cô không thể! Cô vất vả mới cứu được tôi, cô sẽ không giết tôi. Ngay cả người xa lạ cô cũng cứu, người giả mạo kia cô cũng nhịn, tôi chỉ nói mấy câu, cô sẽ không......"

Cửa mở, người bị ném văng ra, bức lui đám bông cầu đang muốn xông vào, cửa lại khép lại.

Tiếng kêu thảm thiết trong nháy mắt thay thế bằng tiếng nhấm nuốt sung sướng.

Trong phòng yên tĩnh một mảnh, người căn cứ Thành Đông hoảng sợ, không dám nói một câu, người căn cứ đế đô cũng trợn tròn mắt.

Thiếu niên lắp bắp: "Thích, Thích đội......"

Ngay cả vừa rồi không phải cô luôn nỗ lực cứu mọi người sao? Vì sao hiện tại lại đem người vừa cứu...

Thích Miên cầm đao quay trở về, lạnh băng: "Tôi nguyện ý cứu, là tôi muốn cứu, không có nghĩa là nghĩa vụ của tôi. Tôi sẽ cứu các người, cũng có thể giết các người."

Những người chạy trốn hoàn toàn ngoan hẳn, co rúm lại bên nhau, trốn vào một góc.

Ban đầu nháo sự là do không phục Thích Miên nên rời đi, sau đó quay trở về cũng là kỳ vọng Tần Chiếu sẽ cứu họ, trước sau hoàn toàn không để Thích Miên vào mắt.

Lại nói Thích Miên thoạt nhìn thủ đoạn tàn nhẫn, nghĩ lại cô ấy lại không thật sự giết người, người chết duy nhất, mập mạp, cũng không phải chết trên tay cô.

Cho nên bọn họ mới dám chất vấn, họ chưa từng nghĩ tới cô thật sự sẽ giết đồng bào.

Đám người căn cứ Thành Đông ban đầu ở lại làng du lịch đều tỏ vẻ thật may mắn.

Thích Miên đem toàn bộ người căn cứ Thành Đông giao cho thiếu niên trông giữ, tự mình quay lại tiếp tục tra hỏi Dụ Tây và Tiểu Hồng.

Tần Chiếu vẫn luôn cười cười xem diễn, lúc này mới chậm rãi ngồi xuống cạnh Thích Miên, giúp đỡ đỡ lấy Dụ Tây, chẳng sợ trên người hắn vẫn luôn đổ máu, hắn cũng mặc kệ, tựa hồ tra tấn Dụ Tây là một chuyện làm hắn vô cùng sung sướng.

Thanh âm hắn mềm mại: "Anh còn cho rằng em không biết giận."

Lại cong mày lên, "Đám chó này, để cho bọn chúng đi chết đi, cứu cái gì."

Thích Miên lục soát một lần Dụ Tây và Tiểu Hồng, đang tự hỏi đồ vật mình muốn tìm ở đâu, nghe vậy ngẩng đầu: "Tôi sẽ cứu người, chuyện đó biểu hiện rõ ràng đến như vậy sao? Họ đều tùy tiện giẫm lên đầu tôi."

"Chẳng lẽ không phải? Mạt thế đến rồi, em còn bảo vệ đám phế vật này, cứu người đến suýt nữa bị thương, là hành vi vĩ đại cỡ nào."

Tần Chiếu khen thật hăng hái, "Chỉ thiếu điều má phải với một chữ thánh, má trái viết chữ mẫu."

Thích Miên trầm mặc thật lâu: "Không phải mọi người đều giống như bọn họ."

Đời trước, cô dẫn dắt căn cứ Phương Nam, người trong thành không người nào không lương thiện, đều biết được cảm ơn là gì.

Nếu không phải dân chúng ra người ra vật, bảo hộ cô, kính yêu cô, căn cứ Phương Nam đã sớm không còn.

Thậm chí khi người câm nhỏ chạy ra khỏi căn cứ, dẫn tới dị chủng xâm lấn lấy căn cứ, tường thành bị thất thủ, cô bị sóng dị chủng vây khốn.

Một đám người ngày thường chỉ biết nhóm lửa, nấu cơm, tưới hoa, họ tạo thành đám đông, người dùng thang, người dùng mạng sống điền vào, đưa tới một dị năng giả hệ chữa trị chữa cho cô.

Phía sau cô vẫn luôn là những người như vậy, cho nên cũng đã tạo thành thói quen người bên cạnh mình lúc nào cũng giống như họ.

Giống như trước mạt thế, nhìn đến cậu cảnh sát Tống Hoài Địch kia, vì bảo vệ bá tánh thành phố Quan Châu mà không tiếc hy sinh mạng sống, cho nên cô chung quy cũng mềm lòng mà cứu cậu ta.

Cậu ta làm cô nhớ tới giữa đám dị chủng, đám đông bị tách ra. Nhớ tới dị chủng leo lên tường thành, người tạo thành thang không ngừng rơi xuống. Còn nhớ tới người ở đỉnh thang, một đôi tay được vô số đôi tay giơ ra, vươn tới, kéo lên.

Trong nắng sớm, đôi tay dính đầy máu tươi vẫn vươn ra, gian nan, kiên định nắm lấy tay cô.

Cô là tường thành của họ.

Họ là tín niệm của cô.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5721 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5253 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4988 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4568 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4487 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4420 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter