Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Trước Và Sau Ly Hôn

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Trước Và Sau Ly Hôn
  3. Chương : 100

Chương : 100

Hạ Đình Vãn đau đớn nhận ra rằng vì thất bại của việc sắp xếp khi trước mà hôm nay y và Chu Ngưỡng rất có thể phải bại trận.

Nhưng trước khi đi, quản lý Triệu lại cười đầy thâm ý nói với Hạ Đình Vãn: “Chắc Hạ tiên sinh cũng biết Thiều Quang Entertainment là phía đầu tư lớn nhất của “Trên đường” nhỉ.”

“Nên là?” Hạ Đình Vãn hỏi.

“Thật ra có nhiều chuyện không phải không cứu vãn được.” Quản lý Triệu vừa sắp xếp tài liệu trên mặt bàn vừa nói: “Hôm nay Diệp tiên sinh của Thiều Quang đang ở TBN, ngay trong văn phòng phía sau, ngài xem… Liệu có muốn gặp mặt không?”

“Không thể.” Vẻ mặt Chu Ngưỡng thoáng cái sầm xuống, hắn híp mắt chậm rãi nói: “Lần trước Diệp tiên sinh gặp Hạ Đình Vãn ở ga ra ngầm của TBN, quản lý Triệu, anh phải biết rằng lần gặp mặt đó… Đối với chúng tôi chẳng thể nói là vui vẻ được.”

“Thế hả?” Quản lý Triệu bày ra dáng vẻ không hề biết chuyện, chỉ nhún nhún vai: “Trước đó tôi chả biết gì đâu, dù sao tôi cũng chỉ truyền lời thôi.”

“Diệp Bỉnh Văn ở chỗ này đúng không?” Hạ Đình Vãn hỏi. Y không đợi quản lý Triệu trả lời, bỗng nhiên đứng thẳng lên bình tĩnh nói: “Tôi sẽ gặp.”

Sắc mặt Chu Ngưỡng thay đổi, hắn ngẩng phắt đầu lên nhìn Hạ Đình Vãn chằm chằm.

Chu Ngưỡng biết chuyện Diệp Bỉnh Văn bắt Hạ Đình Vãn vào trong xe sau đó tát y hai cái, vì thế ban nãy hắn mới kiên quyết từ chối. Đương nhiên hắn phải bảo vệ Hạ Đình Vãn, nhưng quyết định đột ngột lúc này của y khiến nhất thời Chu Ngưỡng không biết mở miệng thế nào.

“Chu Ngưỡng, tôi không sao.”

Hạ Đình Vãn nhìn về phía hắn: “Anh chờ tôi một lúc, trong vòng mười lăm phút nhất định tôi sẽ ra.”

Mắt Chu Ngưỡng lóe lên một cái, hiển nhiên là đã hiểu rõ ý của Hạ Đình Vãn. Hắn đứng lên, rất bình tĩnh nói: “Được, thế tôi chờ cậu ở ngoài.”

Nói xong hắn vỗ vỗ sau lưng Hạ Đình Vãn, tay lại thuận thế trượt xuống dưới.

Hạ Đình Vãn bỗng cảm thấy túi áo khoác của mình hơi nặng một chút. Y không để lộ vẻ mặt gì khác thường, chỉ tự nhiên đút tay vào túi. Ngón tay vừa hơi chạm vào bên trong đã lập tức cảm giác được thứ Chu Ngưỡng thả vào hình như là một cái đồng hồ đeo tay.

Nhất thời y không nghĩ ra, nhưng vẫn đi theo quản lý Triệu vào bên trong.

Lúc thấy cánh cửa phòng làm việc đóng chặt lại, đáy lòng Hạ Đình Vãn vẫn cảm thấy hơi căng thẳng.

Lá gan y không lớn, lần trước khi bị Diệp Bỉnh Văn dẫn người nhốt trong xe, y thật sự thấy sợ hãi.

Dù Diệp Bỉnh Văn có kém cỏi vô học, nhưng cả vẻ mặt lẫn thủ đoạn vẫn mang đậm vẻ âm độc hiếm thấy của những công tử ăn chơi sa đọa.

Người này rất đáng sợ.

Gã không bình thường, cũng chẳng thể dùng lẽ thường để suy đoán. Cái lần bạt tai kia đã khiến Hạ Đình Vãn nhạy bén cảm nhận được sự cực đoan bất thường trong lòng Diệp Bỉnh Văn.

Nếu như được chọn, y không hề nguyện ý gặp lại gã ta nữa.

Nhưng tình thế đã đến mức này rồi, y bị ép vào góc tường, bỗng nảy sinh dũng khí trước nay chưa từng có.

Y biết những chuyện hiện tại chắc chắn là do Diệp Bỉnh Văn âm thầm điều khiển sau lưng. Nhất định y phải đi đối mặt với người này, phải đi thăm dò cho rõ ý nghĩ của gã ta, bằng không, y chỉ có thể liên tục bị động ép xuống dưới.

Y không ngốc, nếu như muốn gặp Diệp Bỉnh Văn thì chỉ có lúc này là tốt nhất.

Những người khác ở TBN, còn có Chu Ngưỡng đang chờ ở bên ngoài. Dù Diệp Bỉnh Văn có bị điên thì lần này cũng sẽ không dám gây bất lợi với y, còn nếu ở thời điểm khác và tình cảnh khác, y biết sẽ càng thêm nguy hiểm.

Chu Ngưỡng quả là cực kỳ thông minh, y vừa nói mười lăm phút hiển nhiên hắn đã ngầm hiểu. Chỉ cần vượt quá mười lăm phút, nhất định Chu Ngưỡng sẽ có phản ứng, vì thế lúc này y đang đối mặt với Diệp Bỉnh Văn dưới trạng thái tuyệt đối an toàn.

Hạ Đình Vãn hít sâu một hơi rồi đẩy cửa ra tiến vào.

“Hạ ảnh đế, lâu rồi không gặp nhỉ.”

Chỉ thấy Diệp Bỉnh Văn mặc một bộ tây trang màu xám nhạt đang ngồi trên sô pha, ngón giữa kẹp một điếu xì gà biếng nhác mở miệng nói.

Hạ Đình Vãn cố gắng duy trì khoảng cách rất xa với gã, bình tĩnh nói: “Diệp thiếu.”

“Uầy,” Diệp Bỉnh Văn ngoài cười nhưng trong không cười, nhíu nhíu mày: “Cậu nói xem sao tôi lại thích nghe cậu gọi Diệp thiếu thế chứ? Cảm thấy… Nghe êm tai hơn so với những người khác gọi, thú vị lắm.”

“Nghe quản lý Triệu nói anh muốn gặp tôi.” Hạ Đình Vãn không đáp những câu nói xàm xí vụn vặt của Diệp Bỉnh Văn, chỉ gằn từng chữ: “Những chuyện vốn nên nói quản lý Triệu đã nói với tôi cả rồi, nhưng nếu Diệp thiếu muốn gặp tôi thì hẳn là còn chuyện khác ấy nhỉ.”

“Đúng là có, chỉ có điều…” Diệp Bỉnh Văn đứng lên bước từng bước một đến trước mặt Hạ Đình Vãn: “Cái này phải xem năng lực của cậu rồi.”

Mùi nước hoa Cổ Long trên người gã thật nồng nặc, khiến Hạ Đình Vãn cảm thấy sự khó chịu khó diễn tả được bằng lời đang bao trùm lên người mình. Nhưng y không lùi về phía sau mà dùng hết sức để đứng lại tại chỗ, ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào Diệp Bỉnh Văn.

“Hạ ảnh đế.” Diệp Bỉnh Văn dùng điếu xì gà nhấc cằm Hạ Đình Vãn lên, chậm rãi nói: “Video hôm qua vừa đăng lên, tôi cũng đã xem rồi, haizz… Thật ra nhìn kỹ một chút cậu cũng cuốn hút đấy chứ, ăn ảnh lắm… Vết sẹo này không hoàn toàn hủy hoại cậu, khiến lòng tôi càng muốn cậu hơn.”

Mặt Hạ Đình Vãn lạnh như băng, y khẽ lùi về sau một bước tránh khỏi tay Diệp Bỉnh Văn.

Y biết gã ta như đang nói vài thứ không quan trọng, nhưng trên thực tế lại nhắc nhở rằng hoàn cảnh của y đang bất lợi nhường nào.

“Diệp thiếu, rốt cuộc anh muốn làm gì?”

Diệp Bỉnh Văn nhìn Hạ Đình Vãn, vẻ âm u tàn bạo cũng dần lộ ra trên mặt: “Hạ Đình Vãn, đây mới chỉ là video giới thiệu, thế mà cậu đã bị bôi đen đến độ không ngóc đầu lên được. Vậy cậu nghĩ xem nếu quả thật tập nào cũng bị chiếu như vậy, cậu phải làm thế nào?”

“Tôi không nói giỡn với cậu, cậu cũng đã thấy sức mạnh của việc cắt ghép biên tập rồi đấy. Thật ra show thực tế chính là như vậy, cậu muốn thể hiện thế nào cũng chả có tác dụng đâu, quan trọng là… Tôi muốn hậu kỳ thể hiện cậu thành dáng vẻ gì, trong mắt công chúng cậu chính là thế đó. Tương tự, dù bây giờ bị chửi thành như vậy, nhưng chỉ cần tôi muốn thì đăng những cảnh phim chính là có thể xoay ngược lại tình thế cứu vãn thiết lập cho cậu, tin không?”

“Hạ Đình Vãn, nhớ không? Lần trước tôi cũng đã nói tôi muốn cậu cầu xin. Tôi có thể hủy hoại cậu, cũng có thể cứu giúp cậu. Tôi còn có thể để Thiều Quang ký hợp đồng, sau đó nâng đỡ cậu lên mây, chỉ cần cậu muốn.”

Diệp Bỉnh Văn rít một hơi thuốc, gã nhìn khuôn mặt Hạ Đình Vãn, trong mắt lồ lộ dục vọng gần như tàn nhẫn.

Hạ Đình Vãn nghe với gương mặt không thay đổi. Y không mở miệng, nhưng trong ngực đang cuộn lên cảm giác ghê tởm buồn nôn và căm ghét.

Ba chữ show thực tế kia chưa bao giờ lại buồn cười đến vậy.

Y vẫn luôn là một người quen với việc tồn tại trước ống kính máy quay.

Hứa Triết luôn nói, ống kính là thứ trung thực nhất, nó sẽ không dối gạt mình, thế nên so với mắt người, nó sẽ thành thật tỉ mỉ nhìn chăm chú vào tất cả chi tiết.

Phải tôn trọng ống kính, đó là sự tôn trọng căn bản, phải dùng tiếng nói của chính mình để diễn tả nghệ thuật.

Mà đây là lần đầu tiên Hạ Đình Vãn nhận ra, hóa ra trong giới này còn có một đám người khác sẵn sàng điều khiển ống kính để đắp nặn lên những hình ảnh dối trá.

Những kẻ như Diệp Bỉnh Văn chính là người đứng sau bọn họ, mở miệng ngậm miệng là xoay ngược thiết lập hình tượng, giống như trong mắt của gã, con người chẳng qua chỉ là hai chữ thiết lập.

Gã cho rằng mình là chúa sáng thế, loại tự đại cuồng vọng vô liêm sỉ nhường này buồn cười đến nỗi trong ngực Hạ Đình Vãn trào dâng ý chí chiến đấu mạnh mẽ lạ thường.

Y bỗng nở một nụ cười nhẹ: “Diệp thiếu, không phải anh vẫn luôn ghét tôi lắm sao?”

Y nghiêng mặt qua dùng đôi mắt đào hoa nhìn lướt Diệp Bỉnh Văn.

Tuy nét mặt y tiều tụy, nhưng dùng góc độ này để nhìn người khác sẽ lộ rõ chóp mũi hơi hếch của mình, đem lại mỹ cảm xa cách mà cuốn hút, làm cho Diệp Bỉnh Văn khẽ ngẩn người.

“Đúng.” Gã khát máu cắn môi một cái, chậm rãi nói: “Cậu chính là một tên tiện nhân chó cậy gần nhà gà cậy gần chuồng, tôi ghét cậu, cũng muốn có cậu. Chỉ cần cậu chịu nghe lời… Chuyện lúc trước tôi có thể không so đo nữa.”

Giọng của gã càng lúc càng trầm, dường như gã cho rằng Hạ Đình Vãn sắp nghe theo sự điều khiển của mình, bèn lộ ra vẻ mặt hơi vội vã gấp gáp:”Bảo bối, hãy làm chó của tôi, hãy cầu xin tôi. Tôi sẽ nâng đỡ em, Thiều Quang sẽ nâng đỡ em.”

“Anh nâng đỡ thế nào? Giống như nâng Hình Nhạc ấy hả?”

Hạ Đình Vãn nghiêm túc hỏi: “Lúc quay show có phải là anh đã sai khiến Hình Nhạc gài bẫy tôi không?”

“Đúng thì sao?” Diệp Bỉnh Văn khinh thường hừ một tiếng: “Tôi đã chơi Hình Nhạc chán rồi, em theo tôi, tôi sẽ bỏ ra số tiền lớn hơn để nâng đỡ em.”

Trong lòng Hạ Đình Vãn càng lạnh lẽo hơn, nhưng nụ cười trên mặt lại càng ngọt ngào.

Ánh mắt của y thoạt nhìn vừa thuần phục vừa ngây thơ, y nhẹ giọng hỏi: “Tôi đã lờ mờ thấy được trên người Hình Nhạc có vết thương, là anh làm hả? Anh cũng sẽ đánh tôi thế sao?”

Diệp Bỉnh Văn thấy Hạ Đình Vãn hỏi cái này càng cảm thấy mình đã nắm chắc thắng lợi trong tay. Gã thỏa mãn nheo mắt lại: “Đó là xà tiên. Đương nhiên tôi sẽ đánh em, mà em sẽ cầu xin tôi đối xử với mình như vậy.”

“Được.”

Hạ Đình Vãn dứt khoát nói một chữ.

Diệp Bỉnh Văn hơi kinh ngạc, gã hỏi theo bản năng: “Được? Em đồng ý ư?”

“Tôi nói là, Được, tôi biết rồi.” Hạ Đình Vãn cúi đầu nhìn đồng hồ, đã sắp mười lăm phút rồi, y lập tức bình tĩnh ngẩng đầu lên chậm rãi nói: “Tôi không đồng ý.”

“Cái gì?” Lông mày Diệp Bỉnh Văn bất giác nhíu lại, gã nhìn về phía Hạ Đình Vãn với vẻ khó thể tin nổi.

“Tôi nói, tôi không đồng ý.” Hạ Đình Vãn gằn từng chữ.

________________

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5678 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5221 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4960 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4541 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4467 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4364 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter