Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Truy Tình Nhẫn Vị

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Truy Tình Nhẫn Vị
  3. Chương 27:

Chương 27:

“Cô Đới vậy là xong rồi. Cô giúp tôi mang lên phòng cho cậu chủ nhé!” Thím Chu điềm đạm đặt đồ ăn ngay ngắn vào khay.

“Vâng ạ” Dù cho chuyện này An Lạc không hề muốn nhưng cô vẫn nhận lời.

Lưu quản gia dẫn đường cho cô, nhà Trác Nhất Phong có hẳn thang máy nên di chuyển lên lầu không cần phải leo thang bộ.

Thang máy dừng ở tầng 3, phòng làm việc của Trác Nhất Phong nằm ở tầng này. Cửa thang máy vừa mở ra Đới An Lạc đã nhìn thấy một bức ảnh rất to treo ở trên tường. Một cậu bé khoảng 14-15t đứng ở giữa nắm chặt tay một người đàn ông tuấn tú và một người phụ nữ xinh đẹp. Cậu bé ấy cười rất tươi, sự hạnh phúc là điều không thể che giấu trong bức ảnh này.

Đây là ảnh gia đình Trác tổng chăng?

“Chú Lưu, cậu bé này có phải Trác tổng không ạ?” An Lạc nhìn chằm chằm vào bức ảnh.

“Phải, đó chính là cậu chủ” Lưu Tu Kiệt nhỏ giọng, trong lời nói có pha lẫn chút nỗi buồn man mát.

Thì ra Trác Nhất Phong đã đẹp trai từ lúc nhỏ rồi, chỉ là anh đã không còn là cậu thiếu niên ngây thơ thuở đó nữa, nụ cười tươi tắn rạng rỡ đã mất đi từ ngày ba mẹ anh lìa xa dương trần này. Thế giới của anh bỗng chốc sụp đổ, màn đêm cứ bủa vây lấy tâm hồn anh. Tình thương của ba, hơi ấm của mẹ đối với anh chỉ còn là một mảng ký ức khó phai mờ.

Anh phải biến bản thân mình trở nên mạnh mẽ, kiên cường hơn, học cách gánh vác dẫn dắt tập đoàn New Wind ngày càng phát triển, đó là tâm huyết cả đời của ba anh và ông nội, không ngại mệt mỏi lao đầu vào công việc. Ở cái độ tuổi những đứa trẻ khác còn đang ham chơi, Trác Nhất Phong đã phải tôi luyện cho mình những kiến thức về thị trường, rồi ở cái độ tuổi những người đồng trang lứa khác đều thành gia lập thất thì anh lại bận rộn đưa New Wind lên xếp hạng tập đoàn thịnh hành trong top 20 tập đoàn giàu có nhất thế giới.

Trác Nhất Phong, anh đã quá vất vả rồi. Đôi lúc con người ta thường hay tự tìm cách đối mặt với những khó khăn thay vì kể lể ra những đau khổ mình đang gánh chịu. Trong tâm hồn mỗi người đều có một góc khuất của riêng mình, nơi đó chứa đựng những điều tồi tệ nhất.

Suy nghĩ đến đây, đôi mắt An Lạc bất giác đỏ hoe, cô đồng cảm với anh.



Lưu quản gia gọi tên của cô, giúp tâm hồn cô quay về với thực tại “Cô Đới, phòng làm việc của cậu chủ ở bên hướng kia”

Trong căn biệt thự rộng lớn, không gian tiện nghi hiện đại, không thiếu những người hầu kẻ hạ, còn có cả Lưu quản gia và thím Chu luôn yêu thương chăm sóc, nhưng Trác Nhất Phong chưa bao giờ nguôi ngoai chuyện cũ.

Anh đứng dựa tường nhìn ra cửa kính ban công, bầu trời hôm nay đầy sao sáng nhưng ánh trăng lại khuyết mất một nửa.

“Cậu chủ, cô Đới mang đồ ăn đến cho cậu” Lưu quản gia đứng bên ngoài cửa thông báo.

“Vào đi”

Dù ở cty hay ở nhà giọng điệu lạnh lùng bá đạo tổng tài vẫn không hề thay đổi chút nào.

Đới An Lạc không muốn vào trong, cô không muốn đối mặt với anh. Cô hạ giọng thương lượng với Lưu quản gia “Chú Lưu, hay chú vào đi”

Lưu Tu Kiệt liền xua tay tránh né “Cô Đới, vẫn là cô vào thì hơn”

Bộ dạng này của Lưu quản gia sao có vẻ còn sợ Trác Nhất Phong hơn cả cô nữa vậy?

Hết cách rồi, liều mạng vậy.

Lưu Tu Kiệt mở cửa cho Đới An Lạc vào trong, ông nháy mắt với cô, làm ra điệu bộ tiếp sức cho cô ‘hãy can đảm lên’.

Đới An Lạc gật đầu, vừa quay lưng tiến được vài bước vào trong đã nghe cửa phòng đóng sầm lại, các giác quan cô căng cứng, mắt trợn tròn, nội tâm không ngừng gào thét dữ dội ‘Chú Lưu ơi mở cửa ra, làm ơn mở cửa ra đi mà’

Trác Nhất Phong vừa mới tắm xong, anh mặc một chiếc áo thun trắng tay lỡ kèm theo chiếc quần short màu xanh da trời trông thật năng động khỏe khoắn.

"Đứng ngây ra đó làm gì?’’

Bộ anh ta có con mắt thứ 3 ở phía sau đầu a?

Bàn làm việc rất lớn, cô cẩn thận bê khay đồ ăn lại đặt lên đó “Trác tổng, tôi để ở đây nhé!”

Nhanh chóng quay bước muốn rời khỏi hang cọp ngay lập tức.



“Đứng lại, ai cho phép cô rời đi”

Đôi chân của cô như bị điểm hóa, nghe lời anh ta đến mức vô thường, muốn nhấc cũng khó lòng nhấc lên được.

Trác Nhất Phong lại bàn ngồi xuống, đảo mắt nhìn vào khay thức ăn rồi lại nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của cô gái đang đứng phía trước.

Bỗng dưng cơn phẫn uất bấy lâu trong lòng anh lại thức tỉnh “Tại sao lại có món thịt viên cà chua?”

Đới An Lạc ngạc nhiên chưa hiểu chuyện gì, lẽ nào Trác Nhất Phong không thích ăn món này ư?

An Lạc giọng điệu nhẹ nhàng “Nếu Trác tổng không thích món này thì tôi mang đi nhé!”

Trác Nhất Phong đột nhiên lại hét lớn “Lưu quản gia”

Lưu Tu Kiệt bên ngoài nghe thấy Trác Nhất Phong gọi tên mình vội vàng mở cửa vào trong “Cậu chủ, có tôi đây”

“Mang đổ hết những thứ này cho tôi” Trác Nhất Phong đứng dậy chỉ tay vào khay đồ ăn đang để ở trên bàn.

Lưu Tu Kiệt chỉ có thể “Vâng cậu chủ”

An Lạc không nhịn được vội lên tiếng muốn ngăn cản mọi chuyện “Trác tổng, tại sao anh làm vậy chứ? Bên ngoài kia bao nhiêu đứa trẻ không có chút gì để ăn. Tại sao anh có thể phí phạm thức ăn như vậy? Huống hồ đây còn là công sức thím Chu đã làm cho anh mà”

Trác Nhất Phong nghe lời chất vấn từ Đới An Lạc liền cười khẩy “Cô còn hỏi tôi tại sao ư?”

Đới An Lạc càng ngày càng sắp trở nên điên loạn với Trác Nhất Phong rồi, nhiều lời lẽ anh nói ra chỉ trích khiến cho cô không hiểu bản thân mình đã gây nên tội tình kinh thiên động địa gì.

Cô không nhịn được mà lớn tiếng với anh “Tôi đã làm gì sai chứ?”

Câu hỏi làm cho Trác Nhất Phong càng siết chặt nắm đấm hơn, anh dường như đang cố kiềm chế cho cơn lửa giận trong lòng không bùng phát ra.

“Sai…là cô đã bước chân vào căn nhà này, động tay vào món thịt viên tôi thích, sai là cô thì sống còn họ thì không?”



Anh càng nói cô càng nghe thấy vô lý, là do bản thân cô sai ư?

Trước giờ cô đã nhịn đủ lắm rồi, lần này cô nhất quyết không để bản thân nhún nhường trước con người tính khí thất thường như anh nữa.

“Trác tổng, anh nhớ cho rõ…là do tôi muốn đến nhà anh sao? Con người của tôi làm sao? Động vào món ăn anh thích thì làm sao? Còn nữa…anh từng nói tôi có được ngày hôm nay là nhờ họ, tôi còn sống nhưng họ thì không…Anh làm ơn nói rõ ràng một chút đi, rốt cuộc anh có hiềm khích gì với tôi. Tôi chẳng qua chỉ là đã từng ngây dại thích anh, tôi chưa từng gây chuyện bất lợi cho anh nhưng anh lại ghét tôi đến thế này”

“Trác Nhất Phong, tôi nói cho anh biết…tôi đã từ bỏ ý định thích anh rồi. Mong anh sau này cũng không cần để tôi trong tầm mắt, đỡ làm bẩn đôi mắt châu báu của anh”

Trước nay, Đới An Lạc vẫn luôn cung kính gọi anh là Trác tổng, nhưng vừa rồi cô gọi hẳn tên úy của anh, có lẽ lần này Đới An Lạc đã thực sự tức giận.

Sự phẫn nộ của cô làm cho Lưu quản gia cảm thấy xót thương trong lòng, ông thương cho cô gái nhỏ bé lại dám đương đầu chống lại một con mãnh hổ đang oai hùng giương nanh vuốt…và cũng thương cho tâm hồn vỡ nát của Trác Nhất Phong.

“Biến ngay cho khuất mắt tôi”

Lòng tự trọng của Đới An Lạc bị câu nói kia làm tổn thương sâu sắc, những đồng cảm ban nãy dành cho anh giờ tan biến không còn chút nào sót lại. Cô không có lý do gì để ở lại đây nữa, lập tức quay bước chạy đi, càng chạy càng nhanh. Cô muốn thoát khỏi đây, thoát khỏi con người lập dị như Trác Nhất Phong.

Dù biết bản thân mình chẳng làm gì sai nhưng sau cuộc chất vấn đầy kịch tính cô đau lòng đến mức tim không ngừng co thắt lại, đau buốt nhói lên từng cơn. Nước mắt rơi lã chã trên khuôn mặt, cô lấy tay gạt đi vì không muốn người khác nhìn thấy bộ dạng hiện tại của mình.

Đới An Lạc chạy vụt nhanh qua cửa trong sự ngỡ ngàng của thím Chu và những người làm khác.

Không phải lúc nãy còn rất vui vẻ hay sao!!!?

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5724 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5255 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4991 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4571 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4489 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4423 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter