Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Từ Một Tin ‘Tìm Bạn Trăm Năm’ Trở Thành ‘Vợ’ Người

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Từ Một Tin ‘Tìm Bạn Trăm Năm’ Trở Thành ‘Vợ’ Người
  3. Chương : 63

Chương : 63

“Ắt ─── xì!” Quan Tiểu Cẩn hắt xì một cái, thanh âm vang dội.

Mọi người trong bàn ăn dừng đũa lại, nhìn cô.

“Cô, lúc cô hắt xì không thể hắt vào bàn cơm!” Quan Quan phụng phịu, nói rất hợp lý.

Lúc ăn trưa trên trường, Davy hắt xì một cái vào cơm đã bị cô giáo phê bình đấy.

Trong lòng Quan Quan, cô giáo là một nhân vật giỏi giang, biết hát, biết vẽ tranh, còn biết cắt giấy, giỏi hơn hẳn chú nó nữa.

Cho nên lời cô giáo nói đối với Quan Quan y như thánh chỉ vậy, còn cô Cẩn không làm theo lời cô giáo nói, vậy là sai.

Quan Quan duỗi cánh tay ngắn nhỏ của nó ra, rút giấy đưa cho cô Cẩn. “Hắt xì thì phải lấy giấy che miệng, uổng cho cô là người lớn, một chút cũng không ngoan.”

Bị cháu trai quở trách, Quan Tiểu Cẩn cảm thấy đặc biết mất mặt, dở khóc dở cười nhận giấy, sau đó…

“Hắt xì ─── hắt xì ─── ắt xì!!!”

Ba phát liền hoàn mỹ.

“Hì hì, mới sáng sớm, không biết ai đang nhắc em.” Quan Tiểu Cẩn bị  cháu trai ghét bỏ, chỉ đành cười gượng.

“Đêm qua cũng thế, không biết ai nói sau lưng em, hắt xì vài cái liền, cứ tưởng đã tốt rồi, hôm nay lại bắt đầu.”

“Ack…” Mộc Tử Duy áy náy nhìn cô. “Xin lỗi, hôm qua tôi nói sau lưng cô.”

Quan Tiểu Cẩn: “???”

Mộc Tử Duy vội vàng giải thích: “Nhưng không nói bậy, cũng chưa nói được lâu, nói cái đã quên mất rồi.”

Quan Tiểu Cẩn: “…” Là người bị nghị luận, bị người khác nói liền quên, cô nên vui không? Tiểu ngốc thụ, kỹ năng an ủi người khác của anh có thể kém hơn không vậy?

“Nhưng sáng hôm nay tôi tuyệt đối không nói gì cô.” Mộc Tử Duy nghiêm túc nói.

Vừa dứt lời.

“Hắt xì ─── hắt xì ─── hắt xì ─── hắt xì ─── ắt ────── xì!!!”

Năm phát liên hoàn.

Quan Chước cuối cùng không nhịn được nữa, đứng dậy, đưa tay ra, sờ trán Quan Tiểu Cẩn.

Quan Tiểu Cẩn bởi vì hắt xì liền năm phát mà thở không nổi, đầu óc mơ hồ thiếu dưỡng khí, mơ mơ màng màng nhìn anh cô với hai con mắt ngấn nước.

“Em bị sốt rồi.” Quan Chước nói.

“Hả?”

“Hôm nay ở nhà đi, đừng đi đâu cả.”

“Đừng a ─── hôm nay cuối tuần mà anh!” Quan Tiểu Cẩn kêu rên.

Nhưng dù Quan Tiểu Cẩn có kháng nghị thế nào, cô vẫn bị nhốt ở nhà. Trong cái thời tiết nắng nóng này mà cô bọc người trong ba cái chăn, làm người cô như con nhộng, cố cho ra mồ hôi.

“Tiểu Cẩn, cô đừng chạy loạn trong nhà.” Trước khi đi Mộc Tử Duy còn lo lắng qua thăm.

“… Ừ.” Quan Tiểu Cẩn uể oải trả lời, cô sắp khóc đây.

“Quan Quan, cháu ở nhà trông cô nhé.” Quan Chước dặn dò Quan Quan.

“Vâng! Cháu sẽ không để cô Cẩn chạy mất!” Quan Quan nghiêm trang bảo đảm.

Quan Tiểu Cẩn thực sự muốn khóc.

Vốn hôm nay Lăng Mị không định tìm Quan Tiểu Cẩn, nhưng hắn nghĩ tới chuyện hôm qua, nghĩ cần phải xin lỗi cô.

Điện thoại gọi tới rất lâu mới có người nhận máy.

“Alô, ai đấy ạ?” Đầu kia điện thoại là giọng trẻ con.

“Quan Quan? Anh là Lăng Mị, anh tìm cô em, mau đưa điện thoại cho cô ấy.”

Nói xong, hắn lập tức nghe thấy tiếng bước chân và tiếng gọi của trẻ con.

“Cô Cẩn, điện thoại của anh hôm nọ!”

Một lát sau, giọng Quan Tiểu Cẩn truyền tới, thanh âm như bọc trong vải, có vẻ rất nặng nề, ngột ngạt, còn hơi uể oải.

“Alô, Lăng Mị…”

“Tiểu Cẩn sao? Chuyện hôm qua tôi xin lỗi, là anh tôi nói năng lung tung, cô đừng để tâm.

“… Lăng Mị, anh nói gì tôi nghe không rõ….”

“Tôi cảm thấy tôi sắp chết…”

Lăng Mị quá sợ hãi, thu dọn qua loa đồ rồi xông ra khỏi cửa.

Hắn biết nhà Quan Tiểu Cẩn ở đâu. Con đường nào, tiểu khu nào, tòa nhà nào, tầng nào, đều biết rõ.

Quan Tiểu Cẩn vốn là người dễ ở chung, hơn nữa Lăng Mị lại có ý tiếp cận, hai người thường xuyên qua lại cũng thành bạn. Có một lần hai người tình cờ gặp trên đường, Lăng Mị liền mượn cớ ‘tiện đường’, đưa Quan Tiểu Cẩn về nhà.

Tới dưới nhà rồi, Quan Tiểu Cẩn còn hưng phấn chỉ cho hắn: “Anh thấy chưa, nhà tôi ngay tầng năm. Nói anh biết, lúc trước tôi quên chìa khóa đã từng tay không bò lên trên. Ừm.. tuy là cuối cuối bị bảo vệ phát hiện suýt thì bắt làm trộm, nhưng mà, tôi rất giỏi nha ~”

Nhớ lại khi đó, Quan Tiểu Cẩn tinh thần phấn chấn, còn hôm nay, nghe thấy giọng nói uể oải mệt mỏi ấy, Lăng Mị càng thấy lo, xông thẳng năm tầng, ấn chuông cửa.

Trong hành lang rất an tĩnh, Lăng Mị có thể nghe thấy tiếng bước chân bên trong cửa.

“Ai đấy?” Giọng Quan Quan.

“Anh là anh hôm nọ đây, Quan Quan mở cửa nhanh.”

“Anh Dương, chú nói có người tới không thể mở cửa. Ừm… cho dù là người gọi tên Quan Quan cũng không được mở.”

Trong nháy mắt, Lăng Mị gấp đến độ suýt tông thẳng vào cửa. “Quan Quan, mở cửa đi mà, anh tới thăm cô em, anh không phải người xấu.”

Đợi mãi mà không thấy động tĩnh gì.

“Quan Quan, hôm qua anh còn mang em đi chơi đúng không? Em mở cửa mau, mở cửa lần sau anh lại mang em đi chơi.”

“Thật chứ?”

“Thật.” Sau đó nghe thấy tiếng kéo đồ. Một lát sau, cửa mở.

Lăng Mị nhìn Quan Quan ngồi trên ghế, không hiểu gì.

Quan Quan nhảy xuống, “Chỉ nghe tên không thể mở cửa, thấy người là có thể mở.”

Con thỏ trong 《Thỏ con ngoan ngoãn》 làm như thế đấy, chẳng qua nhà thỏ không có mắt mèo, còn phải bảo sói xám đút đuôi vào.

“Ack…” Lăng Mị phát hiện hắn không thể nào hiểu nổi tư duy của trẻ nhỏ, cũng không có thời gian hiểu hơn nữa, hỏi thẳng: “Quan Quan, cô em đâu?”

Quan Quan thoáng cái vênh mặt, không vui, còn ‘hừ’ một tiếng. Hừ xong còn lén nhìn Lăng Mị, phát hiện hắn không phản ứng gì, càng không vui, bĩu miệng dẫn Lăng Mị vào phòng Quan Tiểu Cẩn.

“Hừ ~ chỉ biết có cô, không để ý tới em.”

Lăng Mị thấy thằng bé vừa đi vừa lầu bầu, cùng nó đi thẳng tới cửa phòng Tiểu Cẩn.

“Tiểu Cẩn, tôi Lăng Mị đây, tôi có thể đi vào không?”

Không đợi người bên trong trả lời, cửa bị Quan Quan đẩy ra, đụng vào tường kêu ‘phành’ một cái.

Quan Tiểu Cẩn bị dọa giật cả mình, quên thu cánh tay và chân lại ổ chăn.

Quan Tiểu Cẩn: “…”

Lăng Mị: >/////<

Quan Quan: “Cô! Cô không nghe lời chút nào!” Nói xong, kéo chăn lên cho cô.

Quan Tiểu Cẩn ngẩn ngơ phản ứng chậm chạp, chờ đến lúc bị đắp kín như bưng mới tỉnh ra. “Quan Quan, cháu không thể đối xử với cô như thế, cô sắp chết… sắp nóng muốn chết…”

“Anh lùn bảo phải che thế thì mới đỡ sốt.”

“Nhưng nóng lắm, cô nóng muốn khóc rồi đây nè.”

Quan Quan tỉ mỉ suy nghĩ, cầm một cuộn giấy vệ sinh tới: “Cô khóc đi.”

Quan Tiểu Cẩn: “…”

Lăng Mị vào phòng rồi vẫn bị ngó lơ yếu ớt mở miệng: “Ừm… Tiểu Cẩn, nhà cô có túi chườm nước đá không? Đắp lạnh một chút sẽ tốt.”

Cuối cùng, trong nhà không có túi chườm nước đá, Lăng Mị nhận một chậu nước lạnh, ngấm ướt khăn mặt rồi đắp lên trán Quan Tiểu Cẩn.

“Thoải ~ mái ~ quá ~” Giọng điệu của Quan Tiểu Cẩn sướng như bay trên mây. “Ừm, không còn lạnh nữa rồi, đổi cái khác.”

Lăng Mị lập tức gỡ khăn mặt xuống, lại dấp nước lạnh, đắp lên.

Quan Quan: “Anh trông cô em, em đi xem TV đây.” Vì cô ngốc, hôm nay nó cũng chưa xem phim hoạt hình.

Nói xong liền rảo bước chạy.

“Quan Quan, cháu là đồ vô lương tâm.” Quan Tiểu Cẩn cắn chăn căm giận nói.

Lăng Mị thấy động tác cắn chăn của Quan Tiểu Cẩn đáng yêu quá, càng bán mạng hầu hạ cho Tiểu Cẩn như đại gia. Vừa đắp khăn mặt, vừa gọt táo, vừa bưng nước, hai mươi bốn điều hiếu cũng không bằng cái này.

Cuối cùng, Quan Tiểu cũng cảm động sâu sắc, động dung nói: “Tiểu Dương, anh thật tốt, sau này nhất định là bà xã tốt!”

Lăng Mị dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn cô: “Vì sao lại là bà xã tốt, mà không phải ông chồng tốt?”

“… Anh muốn làm ông chồng tốt cũng được, sau này ai gả cho anh đều được hưởng phúc ~” Nhưng mà, thật không ngờ, Lăng dê con còn có chí hướng vĩ đại làm tiểu công đấy.

Lăng Mị nghe thấy mà đỏ mặt: “Cô… cô nghĩ thế thật à?”

“Thật thật!” Quan Tiểu Cẩn vẻ mặt chắc chắn.

“Vậy…” Lăng Mị mắt sáng quắc nhìn cô. “Cô có đồng ý gả cho tôi không?”

“Được.” Quan Tiểu Cẩn đồng ý theo phản xạ có điều kiện, chờ đến lúc nghĩ tới lời Lăng Mị nói lại như bị sét đánh, cả người dại ra.

“Tiểu Cẩn, cô đồng ý rồi?!” Lăng Mị vui mừng, hắn vốn chỉ ôm tâm tính nửa nghiêm túc nửa đùa giỡn thử xem Tiểu Cẩn có cảm giác với hắn không, nhưng trăm triệu không ngờ Tiểu Cẩn lại thẳng thắn đồng ý như thế!?

“Chờ chờ đã!!” Đầu óc Quan Tiểu Cẩn như bị sốt quá, bên trong cứ đặc quánh như tương hồ.

“Anh nói tôi gả cho anh?”

“Ừ.” Lăng Mị ngại ngùng lại vui vẻ gật đầu.

“Thế còn Tần Cáp thì sao?”

Mặt Lăng Mị thoáng cái đã đen như đít nồi.

><><><><

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5702 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5237 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4976 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4557 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4481 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4395 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter