Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Vấn Đạo

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Vấn Đạo
  3. Chương : 7

Chương : 7

Thu lão gấp gáp đi đi lại lại. Trong lòng lão dấy lên cơn sóng ngập trời. Bên cạnh lão, tên trẻ tuổi cưỡi kỳ ngưu kia thì nhởn nhơ nhìn ngó xung quanh. Hắn nhìn qua Thu lão tủm tỉm cười.

Hai người bọn họ đang ở trước Dị Đạo Viện.

Từng dãy tiểu viện trang nghiêm cổ kính nằm san sát nhau. Toàn bộ Dị Đạo Viện tỏa ra khí tức tang thương cổ lão.

- Là hắn sao?

Thu lão trong lòng ngưng trọng tự hỏi. Vừa rồi tên trẻ tuổi này nói một câu nhưng khiến duyên đạo của lão tăng lên một bậc. Phải biết lão đã có duyên đạo vượt qua Đỉnh Thế tồn tại. Tới cấp bậc của lão thì đừng nói một bậc mà chỉ một ly thôi cũng đủ xài dư dả. Hơn thế do đặc điểm của duyên pháp tu luyện nên Thu lão coi như cả đời khó có thể tăng lên.

Nếu tăng lên dễ dàng được thì lão cũng chẳng phải đứng trên Vọng Tiên Phong, ngọn núi cao nhất Phi Dao Học Cung, khổ sở bày ra tư thế, biểu cảm mỗi ngày nữa.

Nhưng nghe Lục Đạo Tử nói một câu duyên đạo của lão tăng lên một bậc.Nói chính xác là Thế Hà tăng lên một trọng. Điều này thì không phải ước số bình thường có thể đo lường. Thật kinh khủng.

Quan trọng hơn chính là sấm ngôn truyền đời của Dị Đạo Viện kia. Tên nhóc này nói đúng với những gì được ghi trong đó. Đáng tiếc Thu lão đã bị cấm chú không được nói ra.

Chính vì vậy lão vội vàng mang Lục Đạo Tử tới đây. Hắn cảm thấy Phi Dao Học Cung có thể tìm ra lối thoát từ trên người tên trẻ tuổi này.

- Công tử, ngươi tên là gì?

Thu lão cẩn trọng hỏi. Là người ứng thế thì lão phải đối đãi cẩn thận.

Lục Đạo Tử nhìn lên dấu ấn hình cái cây khắc trên một cây cột phía Dị Đạo Viện mà không trả lời. Thu lão đành đứng đợi.

- Haizzzz….

Lục Đạo Tử cố ghi nhớ cái dấu ấn đó xong nhìn qua một hàng phù điêu ở phương Bắc. Sau đó hắn giơ tay lên bấm đốt tính toán.

Hết rồi hắn lại nhìn qua một gốc cây Hỏa Thụ, trên thân cây có vài vết đao kiếm còn để lại, Lục Đạo Tử cố ghi nhớ nó. Rồi hắn lại nhìn đến cây cầu cong cong phía xa. Trên đó có điêu khắc một thạch đồ tỉ mỉ. Lục Đạo Tử lại cố gắng ghi nhớ.

Ánh mắt mơ mơ màng màng, Lục Đạo Tử đưa tay lên bấm đốt suy tính.

- Ngươi tên là gì?

Thu lão thấy vậy không còn giữ được kiên nhẫn quát lên.

- Im miệng.

Lục Đạo Tử thấy vậy tức giận nhìn qua. Nhưng nhìn đến dáng vẻ râu tóc tung bay, mắt trợn ngược lên của Thu lão hắn lại kìm xuống.

- Ta gọi Lục Đạo Tử.

Lục Đạo Tử lắc đầu khai ra ba chữ. Hắn không khỏi đau đầu nhìn xung quanh.

Những nơi hắn vừa nhìn, những thứ hắn vừa ghi nhớ thực ra là những ký hiệu để hắn khởi động Thần Vực. Nhờ đó hắn mới lấy lại được kí ức ban đầu do hắn đã chia ký ức ra để đánh lừa luân hồi. Nhưng đáng tiếc Lục Đạo Tử nhìn mãi vẫn không kích hoạt được. Trong Thần Vực của hắn vẫn là một mảnh mông lung. Hình như có thứ gì đó mà hắn quên mất.

“Cũng không biết mình hay là tên bằng hữu thiếu nghiêm túc nào nghĩ ra cái chủ ý này. Đúng là quá nghiêm túc cũng chết người.”

Lục Đạo Tử trong lòng thầm chửi như vậy.

Thu lão đứng một bên thì nghiêm túc cân nhắc cái tên của Lục Đạo Tử. Nghe nó giống một danh hiệu hơn là một cái tên.

Họ Lục sao? Sao không phải họ Thất, họ Bát hay Cửu? Sao lại là Lục? Quan trọng hơn là nghe nó có vẻ nghiêm túc quá chẳng có chút động lòng gì cả.

- Ngươi vừa rồi là do được trưởng bối truyền dạy hay tự nghĩ ra?

Thu lão nhìn qua Lục Đạo Tử, cẩn trọng hỏi. Chuyện này can hệ quá trọng đại. Từ lúc duyên đạo đại thành tới nay Thu lão chưa từng gấp gáp như vậy. Thậm chí lúc trở thành Đỉnh Thế tồn tại hay vượt qua Đỉnh Thế lão cũng chưa thèm quan tâm để ý.

- Ta không biết. Đó là ý muốn của ta thôi. Trong lúc tỉnh tỉnh mơ mơ nó cứ thôi thúc ta. Ta đến đây để tìm câu trả lời.

Lục Đạo Tử mê man trả lời. Quả thật hắn còn rất mê mang.Trí nhớ cũng không đầy đủ nữa.

Quan trọng hơn là Lục Đạo Tử thấy hắn không cần thiết phải trả lời. Có gì đâu, độ luân hồi việc động lòng lắm sao.

- “Ý muốn của ngươi? Trời ơi. Đúng là duyên mệnh rồi.” Nghe Lục Đạo Tử thẳng thắn trả lời trong lòng Thu lão dậy sóng ngập trời. Thậm chí lão muốn nhảy múa, thậm chí lão muốn hoan ca. Lời sấm truyền kia đã đúng. Thu lão cảm thấy chưa lúc nào hắn thấy tự hào mình là người của Dị Đạo Viện như hôm nay.

Dị Đạo Viện tuy nhỏ bé hẻo lánh, tuy khỉ cũng không có mà cò lại càng không, nhưng nó là nơi do Phi Dao Nữ Đế đích thân an bài. Nhiệm vụ của nó chính là thu nạp những người có duyên mệnh phù hợp với Phi Dao Học Cung. Viện chủ của Dị Đạo Viện sẽ nghiễm nhiên được trở thành nguyên lão bất chấp tu vi, lợi lộc tài nguyên cũng rất phong phú.

Nhưng có một điều là bắt buộc phải học thành Trần Thế Bách Niên, một bộ duyên pháp nghe nói là Tuyệt Thế Duyên Pháp. Người học nó phải chịu vô vàn đau đớn, duyên đạo tăng trưởng cũng rất chậm. Hơn thế phải chịu cấm chú không được tiết lộ nội dung với người ngoài, cũng cả đời phải gắn bó với Dị Đạo Viện.

Rất nhiều người từng thử qua kết quả duyên đạo lụn bại trở thành công cốc. Vì vậy nó cũng là một khúc xương khó gặm.

Tuy thế hôm nay Thu lão lại vui mừng tột độ. Vì những lời sấm truyền ấy có nhắc đến bí mật kinh thiên về một vị trên cả Tuyệt Thế Cường Giả. Người có tư cách tranh luân hồi nếu tìm được.

Tất nhiên ở bên ngoài thì Thu lão vẫn giữ thái độ cân nhắc thâm trầm. Tư thế biểu cảm vô cùng siêu phàm thoát tục. Như tiên ông lắng nghe thiên âm trên núi cao ngẫm đại đạo. Như đại đế nhìn nhân gian tính toán việc thế sự.

Lão vừa tăng lên một bậc nhưng cũng không được quên tư thế, biểu cảm.Thiên địa nào có nghiêm túc chờ ai. Phải tận tâm mỗi ngày.

- Không sao. Lát nữa ngươi gặp bọn họ cứ nói y chang hồi nãy là được.

Thu lão thấy vậy xua tay nói. Tin tức lão đã báo lên trên cao tầng của Phi Dao Học Cung. Tin rằng nó sẽ mang đến chấn động không nhỏ. Thậm chí khi nhìn về phía Lục Đạo Tử, ánh mắt Thu lão có vẻ nóng bỏng. Chỉ sợ nếu không phải giữ gìn tư thế có khi Thu lão sẽ lại ôm hắn một cái mất.

Vừa dứt lời thì từ phía xa từng thân ảnh phiêu du lướt tới. Có tất cả sáu lão giả và một người trung niên. Ai nấy trông đều như thiên cổ chi nhân không nhiễm bụi trần.

Tư thế cùng biểu cảm chuẩn mực thượng cấp tồn tại.

- Thu Ba, người ngươi nói đây sao? Haha, Không nhìn lầm chứ.

Một lão giả tiến lên nhìn khắp một lượt Lục Đạo Tử sau đó quay qua Thu lão. Lão chắp tay sau lưng, đạo bào một mảnh màu xám, ánh mắt nhìn mà như không nhìn, đôi môi cười mà như không cười, tay khẽ vuốt chòm râu dài tiên phong đạo cốt, phong thái vô cùng thần thánh.

- Vương Nhân, ngươi nói vậy là sao? Cần phải giữ tư thái chứ.

Thu lão nhìn qua lão giả tên Vương Nhân này giọng bực tức hỏi lại. Hai người bọn họ vốn không ưa nhau nên lão tức giận cũng không có gì là lạ.

- Thu Ba, Vương Nhân không có ý đối chọi với ngươi. Chuyện này trọng đại. Chúng ta đã đồng ý phò tá Vạn Thế Thiên Tử. Ngươi không nên hồ đồ làm trò cười cho người ta.

Lên tiếng là một lão giả ánh mắt sắc bén. Lão nhìn qua Lục Đạo Tử đánh giá sau đó không nhìn nữa mà chỉ nhàn nhạt nói.

- Chu Nguyên Lão, ta cũng không dám hí lộng mọi người. Nhưng vị công tử này chỉ nói một câu khiến duyên đạo của ta tăng lên một bậc. Thế Hà Cửu Trọng. Vạn Thế Thiên Tử cũng không được như vậy. Ta tin vào cảm ứng của mình.

Thu lão nghiêm cẩn nói. Chính lão cũng biết chuyện này như mộng ảo quá khó tin.

Ngày đó khi Phong Mạc Danh đến Phi Dao Học Cung cũng nói qua một câu kinh thế khiến chư lão chấn động. Tiên sơn rung động, bầu trời đại địa cộng minh. Từng đàn đạo cầm đạo thú nhao nhao tụ tập. Ánh sáng vạn sắc bao phủ Phi Dao Học Cung. Tất cả sinh vật tồn tại dường như chào bái hắn vì hắn mà sinh tồn vì hắn mà dâng hiến. Ngay cả những tồn tại cổ lão như bọn họ cũng sinh ra cảm giác sùng bái. Cảnh tượng khi đó hoành tráng vô cùng.

Thật sự là thiên địa động lòng, thiên địa ghi nhớ.

Vạn Thế Thiên Tử Phong Mạc Danh khi đó chỉ nói một câu: Ta muốn ngự luân hồi.

Sau đó Phi Dao Học Cung ngay lập tức lựa chọn phò tá hắn trên con đường chinh phục Vạn Thế Đại Năng tồn tại. Thế này không ai qua nổi Phong Mạc Danh. Người sẽ chưởng ngự luân hồi thành chúa tể Thập Vực là hắn. Đây là điều ai cũng tin tưởng. Đây là tia sáng cực thế cho Vi Tiên Vực.

Nhưng liệu ai có nắm chắc? Tranh luân hồi không phải quá xa vời?

Tuy nói Lục Đạo Tử nói một câu khiến Thu lão tăng lên một bậc nghe ra không bằng Phong Mạc Danh nhưng cũng không kém. Hơn nữa lão tin vào lời sấm truyền kia, tin vào duyên pháp của mình. Ngày đó Phong Mạc Danh nói một câu cũng không làm lão tăng lên được, không ứng với lời sấm truyền.

- Có phải ngươi quá mẫn cảm không, Thu Ba?

Một vị lão giả già nhất trong bảy người lên tiếng hỏi Thu lão. Vị này chính là người được bọn họ kính ngưỡng, Thượng Tôn Diệu Vi Tinh. Trong Phi Dao Học Cung một lời nói của ông ta không ai dám không nghe.

Thập Vực được coi là bộ khung cấu thành Tự Tại Thiên. Đến Vạn Thế Đại Năng là chung cực duyên đạo sẽ đi tranh chấp luân hồi. Ai nắm giữ luân hồi sẽ giành được ngôi bá chủ Tự Tại Thiên. Ngàn vạn thế qua đi đều như vậy.

Nhưng từ khi Hoa Thần chết đi một cách khó hiểu, Suy thế xuất hiện như một cơn bệnh dịch trầm trọng hủy hoại các thế lực, ảnh hưởng tới toàn bộ Thập Vực. Không biết đâu là thế lực đầu tiên bị chôn vùi, không biết ai là cổ lão bách thế tồn tại phải mai táng nhưng nó thật sự đáng sợ.

Mà hiện tại Suy thế đã xuất hiện tại Phi Dao Học Cung. Chính là do Thượng Tôn Diệu Vi Tinh xác nhận.Ông ta cũng chính là người gánh duyên hỏa hiện tại của Phi Dao Học Cung.

- Đúng vậy Thu huynh. Nếu thật vậy thì vị công tử này nói thêm vài câu không phải chúng ta sẽ mạnh nhất Vi Tiên Vực. Không, thậm chí mạnh nhất Thập Vực duyên nghiệp truyền khắp Tự Tại Thiên cũng không phải không có khả năng.

Lên tiếng là một vị lão giả quắc thước phúc hậu. Lão cũng nói ra nỗi lòng của mọi người. Ai cũng biết Phi Dao Học Cung tuy xứng danh đệ nhất học viện tại Vi Tiên Vực này nhưng vũ lực chỉnh thể không phải cao. Hơn thế đó còn là chuyện rất lâu rồi.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5919 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5390 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5113 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4710 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
5

Chí tôn đặc công

2566 chương
4664 View
4
Đô Thị Truyện VIP
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4643 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter