Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Vô Hạn Nhiệm Vụ Thế Giới

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Vô Hạn Nhiệm Vụ Thế Giới
  3. Chương : 14

Chương : 14

Ngọc Trinh nghe xong lời Tổng Giám đốc nói, miệng nhỏ mở lớn, hai mắt trợn trừng.

Nhìn điệu bộ này khiến cho Trương Tam Phong phần nào thoải mái hơn một chút, cậu cũng không muốn mất thêm thời gian để trêu chọc cô nàng này.

“Nói đùa với em thôi. Vào việc chính, anh muốn tìm kiếm một huấn luyện viên võ thuật. Tốt nhất là tuyển thủ đã từng thi đấu ở các giải.”

“Dạ dạ... Không đuổi việc em là được. Mà anh kiếm huấn luyện viên làm gì, đằng nào anh chả sắp chết rồi?”

Trương Tam Phong mặt mày đen kịt lại hắng giọng nói: “Đấy là việc của anh mày. Tiền bạc không thành vấn đề, nội trong tối nay phải có người đấy biết không.”

Ngọc Trinh: (~ ̄▽ ̄)~

“Còn không mau đi tìm ngay đi!”

Nhìn cái bộ mặt đáng ghét của cô nàng, Trương Tam Phong quát một tiếng rồi liền tắt điện thoại.

“Xì! Cái thằng cha chết tiệt. Gọi gái thôi mà còn đòi yêu cầu cao như thế mà cái gì. Đúng là sở thích biến thái mà!”

Ngọc Trinh làu bàu dùng xe công vụ rời khỏi công ty, một mạch hướng tới thiên dường Trần Duy Hưng tìm người.

Trong sân nhỏ nhà Trương Tam Phong.

Trương Tam Phong mặc một thân quần áo thể thao rộng rãi và bắt đầu vận động làm nóng cơ thể.

Hai thanh vũ khí lạnh cũng được mang ra để tập vung vẩy cho quen tay. So với kiếm thì cậu vẫn ưu thích sử dụng rìu hơn, đặc biệt cây rìu CF này được thiết kế vô cùng ngầu lòi bá bạo.

Mấy khối thân cây xanh si Trương Tam Phong xin được ở nhà hàng xóm đối diện được sử dụng làm bia cho cậu luyện bổ củi.

Phập!

Lưỡi rìu CF sắc bén găm sâu vào khúc cây, và nó mắc kẹp luôn ở đó.

“Này không ổn rồi. Có lẽ nên chuyển qua chơi gạy bóng chày.”

Đang đánh nhau với zombies mà vũ khí bị mắc kẹt lại như thế này thật không ổn. Mất vũ khí, thậm trí là mất luôn cả mạng.

Suy cho cùng thì gậy bóng chày tương đối tối ưu hơn, nếu lực lượng đủ lớn, chỉ cần một gậy là đủ để đánh trấn thương sọ não hoặc trực tiếp gãy luôn cột sống cổ của zombies luôn.

“Nhưng mà mình vẫn thích dùng rìu hơn.”

Trương Tam Phong vô cùng xoắn xuýt việc vũ khí sau này của bản thân, thế nhưng cậu là một người có lý trí. Đam mê mà không thực tế thì cũng chỉ có thể xếp lại sau.

Đổi lại thành một cây gậy bóng chày, Trương Tam Phong chuyển sang thân cây lộc vừng trồng bóng mát trước cửa nhà Đặng Thùy Dương là bia tập đánh.

Bộp! Bộp! Bộp!...

Mỗi một cú vung gậy đều là toàn lực, thân cây lộc vừng vì thế mà liên tục vang lên những âm thanh va chạm chắc nịch, vỏ cây cũng bong chóc ra một mảng lớn.

Đang khí thế bừng bừng nện thân cây. Bỗng từ trong nhà truyền tới tiếng thét đầy giận dữ.

“Thằng đầu hói kia! Mày không cho ai ngủ trưa à!”

Trương Tam Phong đánh đập cây lộc vừng quên cả trời đất bị tiếng hét kia làm cho giật mình. Cậu nhìn qua thì nhận ra Đặng Thùy Dương mặc một thân quần áo ngủ màu hồng phấn, tay phải dơ cao chiếc dép bông kiểu dáng gấu trúc hùng hổ chạy ra ngoài cổng.

“Anh Phong!?”

Bốn mắt nhìn nhau, tình cảnh có điểm lúng túng.

Trương Tam Phong họ nhẹ mấy tiếng cười nói: “Xắp tới giờ ăn cơm tối rồi, anh qua gọi em dậy. Còn nhớ buổi hẹn tối nay không?”

Đặng Thùy Dương khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, cô nàng chỉ hận không có cái hố nào để mà nhảy xuống. Cuối cùng cũng chỉ có “Ba mươi sáu kế, chuồn là thượng sách”.

Nhìn theo bóng dáng đã biến mất vào trong nhà, Trương Tam Phong gãi gãi mái đầu địa trung hải cười khổ.

“Phải mau trong chữa khỏi bệnh mới được.”

Xem thời gian đã gần tối, cũng không thể đứng trước cổng nhà người khác mà phá phách được nữa, Trương Tam Phong quyết định trở về nhà tắm rửa một cái rồi nghỉ ngơi. Cơ thể vừa mới chuyển biến tốt một chút, không nên quá sức, phải hiểu “Giục tốc bất đạt”.

Thời tiết gần tết âm lịch về tối bắt đầu trở lạnh, không thể tùy ý mà ra sân giếng tắm, Trương Tam Phong đun mười ấm nước siêu tốc đổ đầy vào chiếc chậu thau. Tắm rửa qua loa cho sạch mồ hôi trên người rồi cậu thay một bộ quần áo ngủ thoải mái, trèo lên ghế sofa nằm lướt xem nhiệm vụ Vạn Giới.

Nhiệm vụ (E) [Đổi mới sau 4:32:43]

Robinson ngoài đảo hoang: Sống sót tối thiểu một tháng ở hoang đảo [Người tham gia 10/10]

World War II: Giết chết tối thiểu mười tên lính Đức Quốc Xã [Người tham gia 50/50]

....

Có rất nhiều nhiệm vụ tốt đều đã chiếm hết danh ngạch. Trương Tam Phong tính toán sơ sơ thấy số lượng người chơi hạng E cũng phải tới một ngàn người.

“Không biết bọn họ là người ở đâu? Có cùng một hành tinh với mình hay không?”

“Bất quá cũng không liên quan tới bản thân.”

Vừa mới tắt giao diện bảng nhiệm vụ, bên ngoài cổng nhà Trương Tam Phong vang lên động cơ ô tô. Một lát sau xuống xe có hai cô gái, bọn họ một mạch tiến thẳng vào trong nhà của cậu.

Ngọc trinh dẫn theo một cô gái trẻ tuổi khác trong bộ đồ võ phục màu trắng đai đen hồ hởi gọi.

“Tổng Giám đốc ơi, tìm được người rồi! Đúng yêu cầu của anh luôn nhé.”

Trương Tam Phong nghe được tiếng thư ký gọi, cũng vội vàng chạy ra đón tiếp vị huấn luyện viên.

Thế nhưng...

“Ngọc Trinh! Đây là sao?”

Trương Tam Phong chỉ tay vào cô gái trẻ đẹp chỉ mặc duy nhất một bộ võ phục khiến để lộ ra khẽ rãnh sâu mê người của bộ ngực thiếu nữ đôi mươi tròn trịa căng mọng mà hỏi.

Cậu đâu có yêu cầu cô ta đi tìm ả đào. Cái mà cậu muốn là huấn luyện viên dậy võ thuật!

Trông thấy ánh mắt đầy giận dữ của Tổng Giám đốc, Ngọc Trinh hơi rụt cổ lại giải thích.

“Cô gái theo yêu cầu của anh cơ bản là không thể tìm được, nên là em mới nghĩ ra là anh muốn chơi Cosplay. Anh cứ yên tâm đi, đây là rau sạch á. Ẻm ấy bán thân để lấy tiền chữa bệnh cho em trai.”

“Không nghe phò kể chuyện, không nghe nghiện trình bày!” Trương Tam Phong gằn giọng lên.

Điều này khiến cho cô gái được Ngọc Trinh dẫn đến vô cùng ủy khuất, đôi mắt to tròn long lanh nước như sắp khóc.

“Ài~ Thôi được rồi, Ngọc Trinh đưa cô ấy về. Số tiền đã thỏa thuận thì cứ trả đi, dùng tài khoản của anh.”

Ngọc Trinh cũng biết mình đã làm sai, hai cô gái nhanh chóng lên xe ô tô và rời đi.

Còn lại một mình Trương Tam Phong đứng ở trong sân nhìn theo mà lắc đầu thở dài.

[16668]

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5673 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5218 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4957 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4539 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4462 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4357 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter