Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Vô Hoa Quả

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Vô Hoa Quả
  3. Chương : 73

Chương : 73

Hai người tình cảm mãnh liệt một đêm, ngày hôm sau tỉnh lại đã là lúc mặt trời lên cao.

Niệm Nghiễn vẫn chui chặt đầu trong chăn, khuôn mặt đỏ ửng, không dám đối mặt với nam nhân, chỉ để lộ ra tấm lưng trần gợi cảm – tùy ý để Thôi Ân Trạch vuốt ve.

Thôi Ân Trạch một tay làm gối cho Niệm Nghiễn, tay kia dịu dàng vuốt ve thân thể ngọc ngà của ái nhân – miệng cười đến nỗi không khép miệng lại được. Sự hưởng ứng nhiệt tình của Niệm Nghiễn đêm qua khiến hắn vô cùng hài lòng, mừng rỡ như điên, tuy “vất vả” đến hơn nửa đêm nhưng sáng nay hắn lại dạy thật sớm, không thể chợp mắt thêm được nữa, cứ cười mãi không thôi – cười như một tên ngốc lần đầu biết đến ái tình vậy.

Cảm giác thỏa mãn vẫn còn dư âm trong người, dấu vết hoan ái cuồng nhiệt vẫn chưa phai – Thôi Ân Trạch lâng lâng như đang đi trên mây.

“Uy, ngươi. . . . . .”

“Không giả bộ ngủ nữa à?” Từ lúc Niệm Nghiễn mới tỉnh hắn đã biết, tính y hay xấu hổ nên hắn không muốn chọc y thêm làm gì.

“Rút, mau rút ra, mau. . . . . .” Niệm Nghiễn thấp giọng tỏ vẻ hờn giận.

“Rút cái gì, ta không biết gì hết.” Thôi Ân Trạch cố ý giả bộ.

“Ngươi. . . . . .” Niệm Nghiễn đỏ mặt, quay đầu hung hăng trừng mắt Thôi Ân Trạch.

“Được rồi, được rồi, không đùa ngươi nữa .” Thôi Ân Trạch ngồi dậy, hai tay nắm nhẹ hông Niệm Nghiễn. Hóa ra, sau khi tình cảm mãnh liệt trôi qua, Thôi Ân Trạch vẫn chưa rút cự vật của mình ra khỏi người y, cứ như thế mà giây dưa trong nơi ấm nóng suốt một đêm.

“A. . . . . . tại sao lại kẹp chặt như vậy? Tối hôm qua rõ ràng bị ta làm cho. . . . . .”

“Ngươi câm miệng cho ta!” Niệm Nghiễn khó thở, đối phương cố tình kiếm chuyện, rút ra một chút rồi lại cố tình cắm vào thêm chút nữa, đã nửa ngày mà vẫn chưa có tiến triển gì.

“A. . . . . .” Thôi Ân Trạch bắt đầu không ngần ngại mà nắc mạnh.

“Ngươi không . . . . .” Không rút ra sao?

Niệm Nghiễn bất mãn nhìn nhìn Thôi Ân Trạch.

Đôi mắt tròn trịa, ửng đỏ, khóe mắt ngấn lệ của Niệm Nghiễn khiến Thôi Ân Trạch càng thêm bùng nổ. Hai tay, nâng thắt lưng Niệm Nghiễn lên, Thôi Ân Trạch điên cuồng mà sáp nhập.

“A. . . . . .Á . . . . Ơ . . . . .” Thanh âm dần gợi dục, Niệm Nghiễn trong lòng lại oán Thôi Ân Trạch —— tên này, thật giống dã thú động dục suốt ngày không biết mệt !

. . . . . .

Giữa trưa, Thôi Ân Trạch sảng khoái, vui vẻ mà tung tăng mở cửa bước ra ngoài hóng gió bỏ lại một kẻ thắt lưng đau ê ẩm không lết dậy nổi trên giường.

Chống lấy thắt lưng mềm như cá không xương, Niệm Nghiễn cố gắng xuống giường, sai hạ nhân mang nước ấm tới để tắm rửa. Tên kia đã giúp y lấy hết mấy thứ hỗn trướng kia ra ngoài, chỉ cần tẩy trần cho da dẻ sạch sẽ, bớt mùi hăng nồng đi mà thôi.

Tắm xong, Niệm Nghiễn bắt đầu thu dọn hành lý. . . . . .

Đồ đạc cũng chẳng có gì nhiều, chỉ có vài bộ quần áo cộng thêm một ít ngân lượng. Cuộc sống của Niệm Nghiễn vẫn đơn giản như vậy, nếu không có Thôi Ân Trạch bên cạnh, chỉ sợ y cũng chẳng khác gì một gã hành khất lang thang.

Trốn đi?

Trốn ai?

Thôi Ân Trạch ư? Biết rằng không thể nhưng Niệm Nghiễn vẫn muốn hy vọng thêm một lần nữa, bởi vì, Niệm Nghiễn không muốn vứt bỏ thê nhi mà Thôi Ân Trạch thì làm sao có chuyện để cho y nhận lại thê tử được.

Trốn đi, cứ trốn đi, cùng lắm thì bị hắn tóm về lần nữa là cùng.

Nhưng, người mà ta không muốn đối mặt thật sự là ai?

Không phải Thôi Ân Trạch, có lẽ, chính là những kỳ vọng của bản thân và cái gọi là số phận của chính mình?

Bóng dáng của thiếu niên đầy nhiệt huyết khi rời khỏi Bích Nguyên sơn đã dần mơ hồ .

Giấc mộng hùng tâm tráng chí, đỉnh thiên lập địa của một giáo chủ cũng đã rời bỏ y từ lâu, lúc này, ngồi đây, có chăng chỉ là không người không tương lai, không mục đích. . . . . .

Niệm Nghiễn phiền muộn, nhìn ra thái dương ngoài cửa sổ, mặt trời hôm nay thật sáng, thậ chói mắt. . . . . .

Niệm Nghiễn đeo túi hành lý giấu dưới gầm giường, tung một gói mê dược ra khắp căn phòng.

Thôi Ân Trạch không bao lâu đã trở lại , thấy Niệm Nghiễn không có trên giường thì rất ngạc nhiên; lúc mới đi, y còn mềm nhũn như vòi bạch tuộc . . . . . mà bây giờ lại khôi phục bộ dáng một thanh tiên tuấn tú phi phàm.

Hôm nay Thôi Ân Trạch tâm tình rất tốt, vì thế, mở cửa bước ra, hắn đi thẳng đến nhà bếp căn dặn hạ nhân chuẩn bị thật nhiều món bổ dưỡng, những món mà Niệm Nghiễn thích ăn nhất.

Thấy Thôi Ân Trạch vui mừng như đứa trẻ, hết gắp cái này lại múc cái kia cho mình – Niệm Nghiễn cảm thấy áy náy, miễn cường mà cười, gắp mấy miếng vào miệng cho hắn vui. Bình thường không uống rượu nhưng hôm nay lại uống vài chung, không muốn Thôi Ân Trạch nghi ngờ – no say rồi, Niệm Nghiễn quay về phòng đi nằm.

Thôi Ân Trạch cho là Niệm Nghiễn phát sốt vì chuyện tối qua, vội vàng chạy tới bên cạnh.

“Mệt sao?” Sờ sờ trán Niệm Nghiễn, không thấy nóng, Thôi Ân Trạch mới yên lòng.

“Không sao.” Đúng là có chút khó chịu, thắt lưng cứ đau âm ỉ không thôi.

“Do ta không biết kiềm chế, biết ngươi chưa quen lại còn. . . . . .” Nắm lấy tay Niệm Nghiễn, đặt lên môi hôn nhẹ. Thôi Ân Trạch rất đau lòng, không biết vì sao sự nhiệt tình của mình lại luôn khiến y bị thương tổn.

Ngươi đúng là sắc lang, sắp tuổi tứ tuần rồi còn hoang *** vô độ. . . . . .

Niệm Nghiễn không nói thêm gì, yên lặng ngắm nhìn thật kỹ Thôi Ân Trạch – tự hỏi – nam nhân này yêu mình thật lòng sao?. . . . . .

Nhưng y không thể chấp nhận tình yêu này được. Vì sao? Vì sao ư? Y không biết – hay chỉ đơn giản là cố chấp. . . . . .

Dưới ánh nến nhè nhẹ, đôi môi mọng đỏ như đòi hỏi sự yêu thương, nam nhân làm sao thoát khỏi sự quyến rũ này, hắn cúi đầu nhẹ nhàng cắn môi Niệm Nghiễn.

“Ân. . . . . .” Lần này Niệm Nghiễn có vẻ thực bình tĩnh, thậm chí còn hưởng thụ nụ hôn ngây ngất này.

Thật lâu sau, khi Thôi Ân Trạch rời khỏi môi mình, trong mắt Niệm Nghiễn chỉ còn mê ly, hài lòng.

“Thôi Ân Trạch. . . . . .”

Tiếng gọi trầm thấp, mơ màng của Niệm Nghiễn khiến Thôi Ân Trạch ngỡ ngàng trong giây lát. Sau đó, hắn nhẹ nhàng cởi áo Niệm Nghiễn, âu yếm vuốt ve chữ “Ân” đầy yêu thương nơi ngực trái của y.

“Nhớ kỹ, ngươi là của ta, cho dù ngươi ở nơi nào, ta cũng sẽ đem ngươi trở về bên ta.”

“. . . . . .” Niệm Nghiễn bất ngờ, nhưng y đã cố tình dùng một loại mê dược vô sắc, vô vị trao kèm cho Thôi Ân Trạch cùng nụ hôn mê người kia.

Không bao lâu, Thôi Ân Trạch cứ như vậy tựa vào ngực Niệm Nghiễn, không có phản ứng.

Niệm Nghiễn đặt hắn nằm ngay ngắn trên giường, lấy tay nải dưới gầm giường, nhìn kỹ người kia một lần nữa, nhẹ nhàng bước khỏi tiểu viện. . . . . .

Gió nhẹ phất phơ khiến tinh thần người ta sảng khoái, không còn cảm giác bức bối nóng nực ban ngày. Niệm Nghiễn hít một hơi thật sâu, hướng tới cửa nam của kinh thành – con đường sẽ dẫn y về nhà, về với thê nhi, với sư phụ. . . . .

Mất một canh giờ cước bộ, Niệm Nghiễn tới cửa nam, qua được vòng kiểm tra của binh lính canh giữ cửa thành, Niệm Nghiễn thuận lợi bước qua cánh cửa to lớn này.

Lúc này tâm trạng của Niệm Nghiễn vô cùng phức tạp, nhưng nỗi vui sướng khi sắp được gặp lại người thân khiến y rảo bước nhanh hơn, định bụng tới tiểu trấn kế tiếp sẽ mua một con ngựa đi cho nhanh.

Đêm đã khuya, dù thân thể mệt mỏi nhưng Niệm Nghiễn quyết định sẽ ngủ lại rừng đêm nay. Vì sợ Thôi Ân Trạch phát hiện, Niệm Nghiễn quyết định không đi đường lớn, cứ theo rừng núi mà đi.

Ân Trạch phát hiện, cho nên Niệm Nghiễn chỉ tính toán tiểu khế một hồi.

Đang lúc trải cỏ khô chuẩn bị nằm xuống, một bóng người từ đằng sau xuất hiện, nhìn lại, tim của Niệm Nghiễn như nhảy ra ngoài —— tân đế Hách Lạp Quốc – Trát Lạp Mạc Đa./

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5674 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5219 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4957 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4539 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4463 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4359 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter