Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Vờ Như Không Biết Sẽ Không Bị Ăn Thịt

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Vờ Như Không Biết Sẽ Không Bị Ăn Thịt
  3. Chương 9: Hổ lợi hại nhất

Chương 9: Hổ lợi hại nhất

Trường học cũ của Nguyên Ngải rất thích tổ chức liên hoan. Chủ nhiệm giáo dục là người cuồng tiệc tùng, có đồng nghiệp mới sẽ tổ chức liên hoan, kiểm tra tháng xong cũng liên hoan, thanh tra xuống giám sát xong cũng sẽ liên hoan. Hai tuần một bữa tiệc là chuyện thường tình.

Nguyên Ngải không phải người thích tiệc tùng, bởi vì phải uống rượu, mà tửu lượng của cô thì không tốt lắm.

Ngôi trường mới nghèo nàn hóa ra cũng có điểm tốt, đã 1 tháng kể từ khi cô đến đây mà vẫn chưa liên hoan lần nào.

"Cô Nguyên, cuối tuần văn phòng chúng ta có liên hoan, cô đi cùng nhá." Cô Ngũ hào hứng nói.

"Được." Dù sao đây cũng là bữa tiệc đầu tiên từ khi cô tới trường, vẫn nên tham gia thì hơn.

"Để tôi thêm cô vào nhóm WeChat!"

Động tác cô Ngũ nhanh nhẹn, WeChat của Nguyên Ngải lập tức xuất hiện một nhóm mới.

Tên nhóm--

"Người một nhà tương thân tương ái".

Không khí gia đình lan đến cả trước mặt Nguyên Ngải.

Cô mở danh sách thành viên lên xem, thấy được một đống avatar động vật.

Cô không nhìn được quá rõ, bởi vì biệt danh của bọn họ đập ngay vào mắt.

Tiêu diệt gấu trúc, ta sẽ thành quốc bảo.

Phế vật được quốc gia bảo hộ hàng đầu.

Hôm nay chim công cũng không muốn bay.

Có chín mạng sống sao thì sống.

Xi Vưu, con nhớ người.(*)

Xi Vưu là một anh hùng cổ (không rõ có thật không) của người Miêu ở Trung Hoa cổ đại. Tương truyền Xi Vưu là đại ma thần đầu trâu, lưng có hai cánh, cưỡi em pet gấu trúc khổng lồ.

.............

Tất cả đều là đồng nghiệp của cô thật ư!!!

Nguyên Ngải nhanh chóng nhìn thấy một cái tên quen thuộc giữa dàn biệt danh trẻ trâu.

"Phó Trăn".

Dùng tên thật làm biệt danh, hoàn toàn phù hợp với hình tượng của anh.

Hồ lô con, bà đây ăn luôn ông nội cưng rồi: "Hoan nghênh cô giáo Nguyên gia nhập nhóm chat."

"Liên hoan tuần này đã định ngày giờ, ngoại trừ thầy Phó, tất cả thầy cô khác đều tham gia đúng không?"

Cả nhóm nháo nhào nhắn tin.

Đối với chuyện Phó Trăn không đi, Nguyên Ngải chẳng thấy gì lạ. Đồng nghiệp liên hoan, đại khái cũng chỉ là ăn uống nhậu nhẹt, ca múa hát hò.

Cô không quá để ý, tiếp tục chữa bài về nhà.

Bài tập là đọc hiểu tác phẩm văn xuôi của Thẩm Tòng Văn.

Nguyên Ngải ngừng lại, cô đang cầm bài của Đàm Việt, chữ thằng bé xấu như gà bới.

"Hành động hỏi rằng khi nào nổ súng của nhân vật chính đã biểu lộ nhân vật ý thức được sự tàn khốc của kẻ thù, cũng ý thức được tình thế hiểm nguy mình đang gặp phải. Lúc này đây, nhân vật chính đã thức tỉnh, sẵn sàng đứng lên bảo vệ tôn nghiêm và tự do, bằng tất cả máu tươi và sinh mệnh. Không một ai có thể sống mãi dưới cảnh áp bách quẫn cùng!"

Vài dòng đáp án ngắn ngủi không giấu được xúc cảm cuồng nhiệt trào dâng bên dưới ngòi bút của chàng trai trẻ, cậu đánh một dấu mũi tên, nặng nề viết xuống--

"Đấu tranh vì tự do, không kẻ nào được phép khinh thường chúng ta làm nhục chúng ta!"

Bài tập đọc hiểu lần này là một áng văn xuôi của Thẩm Tòng Văn, thể hiện niềm hi vọng về nền hòa bình, nhớ nhung những ngày còn êm ấm và bộc lộ sự chán ghét đối với chiến tranh.

Nhưng những dòng đáp án mà Đàm Việt viết, tất cả đều toát ra phẫn nộ tột cùng, tràn ngập ý phản kháng thô bạo.

Hàng chữ sau dấu mũi tên hẳn là cảm xúc nội tâm mà cậu muốn phát tiết, Nguyên Ngải nhìn chằm chằm tám chữ "khinh thường chúng ta, làm nhục chúng ta".

Đàm Việt ngày thường cũng rất ít giao tiếp với người khác, nhưng tình huống của cậu hoàn toàn không giống Phó Trăn.

Mà Đàm Việt càng giống như một đứa trẻ hi vọng được thế giới chú ý, bằng những trò gây gổ đánh nhau, cậu mong muốn, khát khao người khác chú ý tới mình.

Nguyên Ngải không chấm điểm, cô để riêng bài của Đàm Việt ra, tìm dịp nói chuyện riêng với cậu nhóc.

"Tôi hiểu như vậy, cô không muốn chấm thì mặc cô. Tôi cũng không làm gì phạm pháp, cô đánh tôi được sao?" Đàm Việt nhất quyết không chịu hợp tác.

Nguyên Ngải không giận, cô nói: "Không phải, cô thấy quan điểm của em rất mới mẻ. Cho nên cô muốn hỏi thêm một chút, nếu ngoài đời thật có người bắt nạt em, em sẽ làm gì?"

"Dĩ nhiên là đánh trả, chẳng lẽ đứng im đó cho người ta ức hiếp?" Đàm Việt ngẩng đầu vênh mặt đáp.

"Ừ, cô đồng ý với em." Nguyên Ngải nhìn cậu thiếu niên trước mặt: "Lần trước Đồ Tứ bị đánh, cô cũng không bảo em đừng đánh nữa, cô chỉ nói Đồ Tứ phải biết phản kháng."

"Chuyện đó thì khác, cậu ta vốn nên bị khinh rẻ." Đàm Việt nói như lẽ hiển nhiên.

"Vậy tại sao em thì không thể bị người khác ức hiếp?"

"Vì tôi sinh ra đã có quyền khi dể người khác, ai mạnh hơn người đó là chính nghĩa!"

"Vậy nếu nói theo em, người khác bắt nạt em, em cũng không nên đánh lại. Bởi vì thời điểm bắt nạt em, bọn họ mạnh hơn em nên mới có thể ra tay." Nguyên Ngải nói.

Đàm Việt nghẹn họng, nhưng lòng tự trọng không cho phép cậu nhận sai, chỉ có thể gân cổ lên cãi: "Dù sao cũng không ai có khả năng ức hiếp được tôi!"

"Được rồi, cô hỏi một câu cuối, em có nghĩ những người từng bắt nạt em là kẻ mạnh không?"

"Mạnh cái rắm gì! Bây giờ tôi cắn một phát là bọn họ chết tươi!"

Nguyên Ngải nhìn vào đôi mắt cậu thiếu niên: "Cô cũng không nghĩ bọn họ là kẻ mạnh. Kẻ mạnh không phải là kẻ giẫm lên vai người yếu hơn mình, dù cho đó là việc họ hoàn toàn có khả năng làm được. Khi ức hiếp người yếu thế hơn, ta chiến thắng người đó, nhưng nếu có thể khống chế cảm xúc của bản thân, không tùy tiện khinh dể người khác, ta mới chiến thắng được chính mình."

"Em cảm thấy thế nào mới là kẻ mạnh thực sự? Thế nào mới nhận được sự tôn trọng từ mọi người?"

Đàm Việt trở nên an tĩnh, không nói gì nữa.

"Cô biết em là người rất lợi hại." Nguyên Ngải mỉm cười: "Về phòng học thôi. Khi nào nghĩ ra đáp án em có thể đến nói với cô."

Đàm Việt trở lại phòng học, mấy cậu bạn hàng trên quay xuống hỏi: "Anh Sói, cô ta lại quấy rầy anh à? Chúng ta cắn chết cô ả thôi, dù gì cũng chỉ là một nhân loại yếu ớt. Cắn một phát là chết!"

Đàm Việt nhìn đồng bạn trước mắt, cắn chết nhân loại này thì sẽ là kẻ mạnh sao?

Hay là, có thể cắn chết cô, nhưng cậu quyết định không làm.

Tựa như... Tựa như thật lâu trước kia.

Những kẻ ném đá vào người cậu, ném cho cậu chảy máu đầm đìa, bọn họ là kẻ mạnh chăng?

Bọn họ là kẻ mạnh chăng?

"Anh Sói?"

"Im miệng đi. Tôi đang bận, đừng làm phiền!"

Tối đó, Nguyên Ngải nhận được một tin nhắn nặc danh--

"Nếu cô nhìn thấy một con sói con, cô có ném đá nó không? Người ném đá có phải là kẻ mạnh không?"

Nguyên Ngải không rõ lắm, vì sao Đàm Việt lại hỏi chuyện này?

"Dĩ nhiên là không." Nguyên Ngải trả lời: "Bọn họ bị nỗi sợ che lấp lý trí."

"Ah?"

"Con người sợ sói, mà sở dĩ bọn họ sợ hãi, bởi vì bản thân quá nhỏ bé, nên mới làm ra hành động như vậy. Nếu những người đó là kẻ mạnh, bọn họ sẽ tự tin sói con không tấn công mình, và sẽ không ném đá."

"Tôi biết rồi, có phải cô cảm thấy sói là động vật lợi hại nhất trong giới động vật không?"

"Sói lợi hại trong tự nhiên bởi vì chúng biết phối hợp lẫn nhau."

Rồi đó, lại bắt đầu nói về sói.

Nguyên Ngải nhân cơ hội này dạy dỗ cậu nhóc: "Sói hiểu được tinh thần đồng đội, riêng điểm này đã đủ để thắng vô số loài."

"Tôi biết rồi, tức là cô cảm thấy sói rất lợi hại. Nhưng lúc ở trường đừng nói với người khác sói lợi hại nhất, phải nghe theo mọi người, nói rằng hổ lợi hại nhất."

Cô giáo Nguyên mới tới rơi vào trầm tư.

Trường học của cô còn có vụ xếp hạng động vật nào lợi hại nhất???

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5743 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5270 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5003 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4580 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4502 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4450 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter