Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Võng Du Chi Gia Hữu Quai Sủng

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Võng Du Chi Gia Hữu Quai Sủng
  3. Chương : 39

Chương : 39

An Nặc đã từng có một cái mộng, nếu như đem mộng này gọi là ác mộng, dường như cũng không quá đáng.

Y mơ thấy con thỏ của mình tiến hóa, nhưng là tiến hóa thành thiên sứ thỏ cỡ lớn.

Kỳ thực An Nặc cũng không chán ghét con thỏ kia, tuy nó nhìn qua không có lợi gì, có lẽ tác dụng duy nhất chính là có đủ thứ làm cho y cười nhạo.

Đoản chân, đoản tay, cái bụng mập mạp, hay oán giận, hoặc nói sủng vật cũng có nhân quyền các loại. Một bộ hình dạng không may, còn thích đứng ở trên bờ vai của y — tuy rằng An Nặc không quá xác định nếu để nó bước đi, có thể hay không khiến hắn giảm cân, nhưng là bọn hắn vẫn còn chung sống thật lâu.

Một con thỏ méo ngốc, lại có một cảm giác ấm áp.

Con thỏ trong mộng bỗng nhiên biến hóa thành một con thiên sứ thỏ thật lớn, vẫn khăng khăng phải đứng ở trên vai y, đồng thời đem bờ vai của y thành lãnh địa của mình…

Đương nhiên, hiện tại ý giống như lạp nhập vào cái mộng quỷ dị kia.

Y vẫn cho rằng thỏ chính là thỏ, không có bất luận cái gì thay đổi, tối đa là thể tích biến hóa, nhưng hiện tại có chút thay đổi.

Từng đợt khí xung quanh giống như lưỡi dao bén nhọn xẹt qua da dẻ, rất khó tưởng tượng ra, trong trò chơi cũng có cảm thụ này. Thời điểm nổ mạnh, sản sinh nhiệt độ cực nóng cùng lực sát thương kéo tới, An Nặc nghĩ, lại lần nữa về điểm hồi sinh.

Tuy rằng không tình nguyện, nhưng đây cũng là chuyện tình không có cách nào.

Y đều có quyết định này, đồng thời điều chỉnh tâm tình, chuẩn bị tiếp thu kết quả như vậy, nhưng ngoài ý muốn là những cái đau đớn cũng không có rơi xuống trên người y.

Y thấy áo choàng hắc sắc trải dài ra, rất có khí thế. Áo choàng theo khí tung bay, nhưng không có phát sinh may mảy thanh âm nào.

Y trong nháy mắt như mù, có lẽ áo choàng đen kịt vô cùng, có lẽ y thực sự trong nháy mắt không thấy.

Khi y khôi phục thị lực, y thấy được trước mặt là một thiếu niên tóc đen.

Bầu trời vẫn như cũ là đất sét làm thành trần nhà, cánh hoa kim sắc xung quanh vẫn như cũ theo từng đợt khí cuồn cuộn.

Xung quanh an tĩnh không một tiếng động, y trông thấy bóng lưng của một thiếu niên.

Y có thể thấy sợi tóc hắc sắc của hắn như dòng nước chảy rơi xuống trên vai. Sợi tóc nhẵn bóng không có một tia phản quang, giống như một địa phương cự tuyệt ánh sáng mặt trời.

Cái cổ mảnh khảnh trong cái áo choàng rộng thùng thình, nhìn từ bóng lưng, thân thể hắn hẳn là rất mảnh khảnh, áo choàng hắc sắc trên người hắn có chút suy suy sụp sụp.

Trong tay hắn cầm một cái lưỡi hái thật to, lưỡi hái kia gần như dài gấp đôi so với người, hoàn toàn kém xa, nhưng lại tương xứng ngoài ý muốn. Dường như hắn nên cầm loại vũ khí này, đứng ở trước mặt y như vậy.

An Nặc nhìn hắn một hồi, sau đó phản ứng bản năng tìm kiếm thiên sứ thỏ phấn hồng của mình.

Nhưng trong phạm vi tầm nhìn, không có thấy con thỏ thỏ phấn hồng kia,.

“Tuy không thể trở thành thiên sứ, tốt xấu gì cũng có hình người …” thiếu niên kia khe khẽ nói, sau đó quay đầu nhìn y một cái.

Ánh mắt kia đơn thuần hắc ám, An Nặc gần như nghĩ không ra có vật gì hắc ám hơn, đây là đến từ thế giới hắc ám.

Bên trong một mảnh vắng vẻ, e rằng vì đó là con mắt nhìn thấu sinh tử.

An Nặc bỗng nhiên nhớ tới Thần Chi của thanh niên kia, thiếu niên hắc bào sáng tạo ra Kim Hoa Đô, cầm sinh mệnh chi hoa phóng vào đất.

Đây là một hiện thực so với cảnh trong mơ còn hoang đường hơn.

“Thỏ …?” An Nặc nhìn hắn, ngay cả An Nặc cũng không dám tin, con thỏ ngây ngốc nho nhỏ kia, thực sự đột phá 99% hạn chế, thành một người.

Thiếu niên tóc đen thiêu thiêu mi, lúc hắn nhíu mày, có loại ngây thơ: “Thỏ … ngươi thực sự là chưa từng có kêu lên tên của ta a … tuy tên là do ngươi đặt.”

“…La Lan?” An Nặc thử kêu một tiếng.

Tử La Lan cười cười: “Thiên sứ tuy rằng không tệ, có lẽ tử thần càng thích hợp với ta hơn ni.”

Tử La Lan quay đầu, nghĩ thầm thấy biểu tình kinh ngạc như thế của An Nặc, đáng giá thế nào, quả thực là kiếm được gấp 3.

Lực lượng thiên sứ rất mạnh, quang hệ ma pháp dùng để phối hợp kỹ năng ‘tuyết’ của An Nặc, hiệu quả nhất định tốt lắm, bất quá nếu đã vượt hơn dự liệu của mình thành tử thần, kia chỉ làm cho sự tình phái triển thêm nữa.

Tử La Lan một tay nắm lưỡi hái, hắn đã thật lâu không có tiếp xúc chân thực trong trò chơi như vậy. Khi còn là con thỏ, sờ vật gì cũng đều cảm thấy kì quái, không ngờ xúc giác ngón tay bây giờ rất thoải mái ni.

“Đại nhân …” Lola trước mắt khe khẽ thốt ra tiếng, kinh ngạc nhìn Tử La Lan, “đúng là người sao …?”

“Ánh mắt khát vọng … Lola, đây là thế giới trong trí nhớ của ngươi sao?” Tử La Lan nhìn nữ hài kia khe khẽ nói.

Lola ngơ ngác nhìn Tử La Lan, trong tay vẫn còn cầm đóa hoa kim sắc kia.

“Ta cùng An Nặc đã hoàn thành nhiệm vụ ánh mắt khát vọng, kế tiếp là ‘kim sắc hoa’ nhiệm vụ.” Tử La Lan khe khẽ nói, hướng về Lola vươn tay, “đem đóa hoa giao cho ta.”

“…cho dù người là đại nhân … ta cũng không làm được.” Lola nắm chặt hoa trong tay.

Trong nháy mắt, biển hoa thoáng cái bắt đầu nở hoa, địa phương nguyên bản vì chiến đấu mà hư hỏng, lần nữa lại được hoa bao phủ, những đóa hoa nhanh chóng đâm chồi nẩy mầm, với tốc độ kinh ngạc lần nữa phát động cánh hoa. Chúng nó ôn nhu mà động nhân, thế nhưng hiện tại lan tràn như sóng biển, với tốc độ sinh trưởng nhanh chóng, hướng Tử La Lan cùng An Nặc tuôn đi.

Tốc độ này lộ ra một loại điên cuồng cùng lực sinh mệnh cường thịnh, vận dụng rất nhiều ma pháp, sinh mệnh ma pháp vẫn không được coi trọng, suy cho cùng giống như ma pháp hệ nguyên tố, thoạt nhìn lực sát thương còn lớn hơn nữa.

Thế nhưng mọi người luôn luôn không cách nào xem nhẹ sinh mệnh.

Những đóa hoa kia đang nảy mầm, con mắt lam sắc của Lola hung hăng trừng mắt Tử La Lan.

Tử La Lan thật không rõ một con BOSS làm thế nào lại có nhiều biểu tình phong phú như thế.

Tử La Lan đứng ở nơi đó, hắn hiện tại là tử thần, là người sở hữu sinh mệnh sau cùng, là đại biểu kết thúc của Thần Chi.

Hắn an tĩnh đứng ở nơi đó, có chút phiền muộn làm như thế nào đối mặt với An Nặc, dù sao Tử La Lan còn không có cùng Tạp Lạc Tư ngoài đó quá thân thiết. (Yu Ming: liên quan gì đến Tạp Lạc Tư a =,=!!!)

Tốc độ những đóa hoa này đã chậm rãi giảm bớt, cuối cùng cách Tử La Lan 2 thước ở bên trên.

Chúng nó lộ ra một cái vòng tròn hoàn mỹ, không dám tiến gần, mà ngoài 2 thước chúng nó lớn lên, mà 2 thước bên trong đất đai cằn cỗi, đồng khô cỏ cháy.

Cánh hoa kim sắc phản xạ ánh sáng nhàn nhạt, thật giống như vàng làm thành, cao ngất lại xinh đẹp, nhưng không dám tiếp cận Tử La Lan.

Lực lượng tử thần có đúng mạnh mẽ hay không? Tại trong hệ thống sủng vật, sẽ phân thành vài loại, tỷ như nói thú tộc, thủy tộc, nhân tộc, thực vật hệ các loại, trong đó cao cấp nhất chính là thần tộc.

Mà thần chết không hề nghi ngờ chính là thần tộc, sinh vật kia đứng đầu trong các chủng tộc, chúng nó nhìn toàn thảy vũ trụ chỉ bằng nửa con mắt. (Yu Ming; không sợ bị lé sao =]])

Có rất ít sủng vật có thể tiến hóa thành thần tộc, có thể tiến hóa đến thiên sứ cũng không nhiều. Trong Dã Vọng ol, có thể có sủng vật tử thần chỉ có 1,2 người, đối với số liệu tử thần còn chưa có đầy đủ.

Tử La Lan bỗng hướng về phía Lola đi đến, lôi kéo áo choàng hắc sắc tại giữa các khóm hoa, những đóa hoa dưới chân hắn giống như ăn phải thuốc kích thích, lớn lên rất nhanh, nhưng thoáng chốc tàn lụi.

Kỵ Sĩ Chi Huyết phát hiện, cái này giống như một đóa hoa khi còn sống, mỹ lệ nhất, nhanh chóng chạy về hướng tử vong, tiêu tan, quay về cát bụi.

Một mảng hoa tàn lụi, chúng nó nhanh chóng rồi tàn lụi.(nhanh nở chóng tàn)

Mà Lola khống chế tốc độ sinh trưởng của đóa hoa, hoàn toàn không cản được bước tiến của tử thần, những đóa hoa mới nở, với những đóa hoa xa xa chết đi.

Nàng mở lớn con mắt lam sắc, nhìn tử thần từng bước một tiếp cận. Tử thần kia thoạt nhìn là thanh niên, sợi tóc hắc sắc giống như nước chạy dạng động, áo choàng rộng thùng thình không hề phát sinh một chút tiếng động.

Chờ đến khi nàng chú ý, tử thần đã đứng trước mặt nàng.

“Đại nhân … ta…” Lola ngơ ngác nhìn hắn, ngay cả ngôn ngữ đều không thể nói nên lời.

Tử La Lan từ trong tay nàng đem đóa hoa kim sắc rút ra. Động tác hắn nhẹ nhàng mà thong thả, Lola nghĩ mình một chút cũng không muốn thương tổn hắn, một chút cũng không muốn … mặc dù nàng không muốn buông tay ra, nhưng lần này nàng cũng không nắm được đóa hoa kia.

Tử La Lan cầm đóa hoa kim sắc trong tay, thân thể Lola dần dần biến trong suốt, cuối cùng tiêu thất trong không khí.

Tử La Lan cầm hoa kim sắc trong tay, lúc nó trong tay Lola có lộ ra thủy hoạt trơn bóng, nhưng tới trong tay Tử La Lan, nó bắt đầu khô héo, phiến lá trở nên mềm mại, thân hoa cũng đang rút ngắn, cánh hoa mỹ lệ khép lại thành một cái nụ hoa, rút ngắn thành tình trạng một hạt giống.

Hạt giống kim sắc xinh đẹp, hạt giống sinh mệnh của Thần Chi ban đầu ở giữa hoang mạc.

Tử La Lan cầm ở trong tay, có chút hiếu kì vì sao Lola không chống lại, Lola thoạt nhìn không giống một tiểu cô nương nhu nhược như vậy.

Trong lúc đóa hoa khép lại thành hạt giống kim sắc, toàn bộ biển hoa trong nháy mắt héo rũ, thành một loại bột mịn không có sự sống.

Bầu không khí chưa hề bị chấn động, thế nhưng biển hoa cứ như vậy mà tiêu thất dần dần trong tầm mắt của mọi người.

Kỵ Sĩ Chi Huyết đã có thể tự do hành động, nguyên bản là dây leo quấn trên người hắn đã sớm khô héo, tránh một cái thì chặt đứt.

Hắn từ trên mặt đất đứng lên, vỗ vỗ bụi bặm trên người mình — tại một vài giây trước, trên người hắn vẫn còn một ít đóa hoa,

Khi Tử La Lan đi tới trước mặt hắn, hắn quan sát.

“Chúng ta gặp qua ở nơi nào.” Hắn nói. (Kỵ Sĩ Chi Huyết nói)

Còn hơn lực công kích của Lola, có lẽ lời nói của Kỵ Sĩ Chi Huyết rất có lực công kích, khiến cho La Lan ngây người vài giây.

“Chúng ta đương nhiên đã gặp qua …” Tử La Lan nhỏ giọng nói, “ta từ trước đến nay cùng An Nặc ở một chỗ a.” ý đồ lừa gạt của Tử La Lan đột nhiên nổi lên, vì trong lúc vô tình bị Kỵ Sĩ Chi Huyết chứng kiến lúc mở hội nghị trong học viện.

Tổ chức hội nghị gì chứ, sao nhất định phải ở trong học viện … Tử La Lan phẫn nộ nghĩ.

Kỵ Sĩ Chi Huyết ngược lại không nói gì, chẳng qua cười cười: “A, quay về, về sau còn nhiều cơ hội,” hướng về Tử La Lan chìa tay ra, “đưa hạt giống cho ta đi.”

Tử La Lan do dự một chút, vẫn là đem hạt giống đặt trong tay Kỵ Sĩ Chi Huyết.

“Cám ơn.” Kỵ Sĩ Chi Huyết như trút được gánh nặng, cầm hạt giống tiếp tục đi về phía trước.

Tử La Lan vội vã xoay người, đã thấy An Nặc hướng về phía mình đi tới.

“Úc, An Nặc, ta tiến hóa thành tử thần …” Tử La Lan một bộ hưng phấn chuẩn bị hướng về phía An Nặc tranh công.

An Nặc nhìn hắn một cái, một bộ dáng đang xem sự vật quỷ dị, sau đó lách qua hắn hướng Kỵ Sĩ Chi Huyết.

Nhân tiện vừa nói, Tử La Lan thật ra chưa từng gặp qua nhãn thần như vậy, ít nhất lần gặp đầu tiên cũng không có bị đối xử như vậy, cảm giác cả người như hóa thạch.

An Nặc cùng Kỵ Sĩ Chi Huyết đi tới địa phương Lola đã nằm.

Nơi đó chỉ còn lại một bãi đã cỡ cái giường đơn, phía trên có các loại hoa vây quanh, căn bản nhìn không ra một bãi đá.

Mà hiện tại cái gì cũng không có, càng hiển hiện ra cái loại băng lãnh của thạch chất.

Ở trên mặt xuất hiện một cái rương kim sắc — đó là đương nhiên, phần thưởng của trò chơi.

Kỵ Sĩ Chi Huyết nhẹ nhàng vươn tay mở cái rương.

Tử La Lan lúc này vẫn còn trong trạng thái hóa thạch, cho dù An Nặc đối với lần tiến hóa này cũng chưa từng lên tiếng, nhưng đối với Tử La Lan mà nói, nhãn thần y đã giải thích hết tất thẩy…

Trong lúc Tử La Lan âm thầm ủ rũ, một đạo quang mang ngân bạch sắc đi qua, ma sát thân thể hắn rất nhanh.

Áo choàng hắc sắc bị lực đạo kia kéo xuống, hắn kinh ngạc thấy đạo bạch quang kia rất nhanh nhằm vào Kỵ Sĩ Chi Huyết.

Hắn chỉ kịp chìa một tay nắm bắt đạo bạch quang cuối cùng — chỉ bất quá tốc độ quá nhanh, Tử La Lan mặc dù bắt được, chính là không có nắm chắc, khiến cho đạo bạch quang kia dọc theo quỹ tích ban đầu nhắm vào lưng Kỵ Sĩ Chi Huyết.

*******************

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5673 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5218 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4957 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4539 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4462 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4358 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter