Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Xung Động

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Xung Động
  3. Chương : 49

Chương : 49

Trịnh Diệu Dương nhét vào tay ta một vật kim loại lạnh lạnh: “Đây là chìa khóa phòng ở Lệ Nguyệt Cung, anh ở tạm đó đi. Phòng làm việc của anh… tôi còn để.”

“Không cần, cậu điều Trương Ký Vân vào đi, tôi ngồi tầng dưới.” Ta đi được hai bước lại quay lại trỏ cậu ấy, “Nếu không phải cậu tính chỉnh tôi, đừng có bắt tôi ngồi sát vách.”

“Này, muốn đi ăn hải sản không?” Chờ ta sắp ra khỏi hẻm, cậu ấy gọi với lên.

Quay lại, “Cậu không sợ mất vệ sinh hả?”

Cậu ấy rảo bước tới trước mặt ta, cười lạnh: “Hừ, đúng là coi tôi như cậu ấm.”

“Bộ không phải hả? Ầy, kệ đi, hôm khác đi ăn, tôi muốn về nghỉ chút đã.”

“Hành lý anh đâu?” Giờ đến phiên cậu ấy hỏi ta câu này.

“Bàn chải và kem đánh răng có tính không?”

Cậu ấy bất đắc dĩ hết ngó tường lại ngó sang ta, tranh cãi với ta một hồi rõ ràng có người cũng muốn nhức đầu: “Đi, tôi đưa anh về.”

“Khỏi, tôi đi taxi.”

“Đừng có dùng dằng với tôi.” Ta cũng không cãi nữa, lại đi cùng cậu ấy qua ba con phố quay về bãi đỗ xe của Trụ Phong, cậu ấy chợt hỏi: “Anh bán xe rồi à?”

“Ai nghĩ còn quay lại đây đâu.”

Cậu ấy không nói gì, mở cửa xe, ta ngồi ghế phụ, suốt dọc đường cũng không trò chuyện gì thêm.

Trịnh Diệu Dương thành thạo đưa chiếc Aston Martin thể thao màu xám vào điểm đỗ xe trong bãi đỗ Lệ Nguyệt Cung, xong xuôi cậu ấy thảy chìa khóa xe cho ta: “Xe này để cho anh.”

Bắt lấy chùm chìa khóa: “Quân tử không đoạt đồ của người khác, cậu giữ đi, tôi không cần xe tốt vậy.”, thảy khóa trả lại.

“Anh có bệnh a~ gì quân tử tiểu nhân, coi bộ không khí ngoại ô Pháp dễ làm ngu người.” cậu ấy lại quăng sang ta, “Nói nhảm vừa, của tôi cũng là của anh.” vừa buột khỏi miệng, chắc cũng nhận ra ngay câu này có chút quá thân mật, cậu ấy có vẻ ngượng ngùng, ngậm tăm đóng cửa xe rồi rảo chân đi trước, ta liếc nhìn con xế cưng của cậu ấy lần nữa rồi lắc đầu bước theo.

Dừng ngay trước thang máy, ta chống tay ngăn cậu ấy lại: “Cậu tốt nhất đừng lên.”

Cậu ấy buồn cười nhìn ta: “Ờm… nhưng ấy là phòng tôi mà.”

“Không, giờ không phải rồi, đừng có quên, nửa tiếng trước cậu chuyển giao cho tôi rồi, à phải, cả con xe kia nữa.”

“Trước đã bảo anh chuyên qua cầu rút ván, quả nhiên không sai.”, có vẻ không vừa lòng lắm, “Tôi có chìa khóa dự phòng.”

“Khuyên cậu tốt nhất đừng nên dùng.”

Vừa lúc cửa thang máy mở, ba người từ bên trong bước ra. Một trong số đó là quản lý bảo vệ toàn Trụ Phong – Hoàng Lệnh Thân, anh ta vừa thấy ta và Trịnh Diệu Dương đứng chắn trước cửa thang máy thì giật mình ngạc nhiên.

Hoàng Lệnh Thân chào hỏi đại ca xong lập tức quay sang hớn hở nhìn ta: “Anh Trần cuối cùng cũng về hả, nghe nói chị Phương tìm anh dữ lắm, anh chơi mất tích a? Chả bắn tin gì về sất~” Anh chàng này vốn là người bỗ bã, ăn nói cũng không lịch sự mấy.

“Tôi biết rồi, lát sẽ gọi cho cô ấy.” thực cũng hơi áy náy, cư nhiên đến tận giờ vẫn không hề nghĩ đến liên lạc với Tú Phương.

“A Thân.” Trịnh Diệu Dương ngắt ngang câu hỏi của anh ta.

“Anh Trịnh, có việc gì ạ?”

“Đưa xe lại đây, chở tôi đến Phong Vận, tôi có việc tìm Bolde.”

“Ba phút nữa tôi đưa lại.” Hoàng Lệnh Thân trước khi đi còn quăng về phía ta một ánh mặt nghi hoặc.

Ta bước vào thang máy, được hai giây, Trịnh Diệu Dương đột nhiên vung tay giữ cánh cửa đang đóng lại, tay kia trỏ trỏ ta: “Chín giờ tối, anh đến Phong Vận.”

“Làm gì? Ôn chuyện xưa?”

Khóe môi cậu ấy tà tà nhếch lên thành một nụ cười lạnh, thả tay lùi lại. Cửa thang máy rốt cuộc đóng kín, trong mắt ta còn lưu lại bóng lưng ung dung bỏ đi của Trịnh Diệu Dương.

Trở về phòng 305, có cảm giác vừa xa lạ vừa vô cùng quen thuộc, vừa hay hợp với tâm trạng ta lúc này, nơi này từng khiến ta cảm thấy bức bách, nhưng giờ, ta thản nhiên đứng đây thả lỏng một thân uể oải. Bước vào trong bồn tắm rộng, gân cốt toàn thân như thể được giải phóng, hơi nước lờ mờ bốc lên phảng phất cũng nhiễm hơi thở của Trịnh Diệu Dương, ta lắc lắc đầu dứt khỏi thứ ảo giác kỳ quái, từ từ thả mình vào giấc ngủ.

Cho đến khi làn nước đã hơi lạnh ngập qua cả tai, mũi, ta mới giật mình ngồi thẳng dậy, vuốt vuốt mặt, kiện tướng bơi lội suýt chết đuối trong bồn tắm bự, ta còn chưa định mở đường cho loại tin tức gây cười ấy.

Vào phòng ngủ, mở cửa ra khoảng sân thượng ta vẫn rất ưa ngồi một hồi rồi mới trở lại giường nằm ngủ… Đến khi tỉnh lại nhìn đồng hồ đã mười rưỡi, chẳng hiểu lấy đâu ra sức mà vẫn đứng dậy mặc được đồ chỉnh tề, xuống lầu lấy xe phóng ra đường, đến khi bước vào bar Phong Vận vừa lúc đụng Trịnh Diệu Dương đi ra, hai chúng ta cùng ngẩn người.

“Anh muộn đúng một tiếng bốn lăm phút.”

“Tôi có nói chắc chắn sẽ đến hả?” Nghiêng người lách qua cậu ấy.

Không khí Phong Vận vẫn náo nhiệt, ta lựa chỗ ngồi ở góc quầy bar. Cậu nhân viên pha rượu tên A Minh lần trước nhìn thấy ta liền chủ động tiến lại: “Trần Thạc phải không? Lâu lắm mới thấy anh.”

Trịnh Diệu Dương lúc này cũng đến ngồi xuống cạnh ta, bộ dạng làm như tình cờ, ta cũng làm lơ, tán gẫu với A Minh: “Ừm, lâu không đến đây… đi công tác.”

“Anh Trịnh.” A Minh có chút kính nể mời cậu ấy một ly vang đỏ.

Trịnh Diệu Dương nhẩn nha xoay cái ly nhưng không uống, lại nghiêng đầu hỏi ta: “Nghĩ sao mà lại đến?”

“Ngủ dậy thì đến, nghĩ gì.”

Một tràng cười trầm trầm lọt vào tai ta, cậu ấy tùy tiện vươn tay sờ sờ sau gáy ta, ta quờ tay vuốt lại mấy sợi tóc không vào nếp, tắm xong ngủ luôn tự nhiên tóc tai có chỗ lỉa chỉa.

Đột nhiên cảm thấy ánh mắt sửng sốt của A Minh đang chiếu về phía mình, ta lập tức ý thức được hành động của ta và Trịnh Diệu Dương có chút không thích hợp, liền đứng lên bỏ đi.

Vừa lúc, một thân người ấm áp nhào vào lòng ta: “Trần Thạc, Trần Thạc, anh làm người ta tìm muốn chết!”

“Bộ trách tôi hả?” Ta cười ôm Tú Phương.

“Không không, anh tái xuất giang hồ là tốt rồi, tôi còn lo có chuyện gì, giờ thấy anh hoàn hảo không sứt mẻ coi như miễn luôn truy cứu trách nhiệm~”, cô ấy nhìn trên nhìn dưới ta, “Diệu Dương vừa bảo tôi anh trở về rồi, tôi chờ nãy giờ a~”

“Cô phát lệnh truy nã tôi suốt mấy tuần nay còn gì.”

Cô ấy khẽ vuốt má ta: “Đừng khách sáo đừng khách sáo. Anh gầy đi trông thấy này, ở chỗ nào chịu khổ a?”, lại thoải mái vỗ vỗ ngực ta, “Bất quá vóc người vẫn chuẩn lắm, vừa hay, làm bạn trai là hợp nhất, phải tận dụng mới được. Giờ bao nhiêu tiểu thư chưa chồng ở Trụ Phong đều muốn làm quen với anh nha, Trần Thạc, anh thành người đàn ông độc thân lý tưởng quanh đây rồi nha~”

“Đa tạ cất nhắc.”

Ta quay đầu lại, vừa lúc đụng ánh mắt Trịnh Diệu Dương, lập tức tránh đi…

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5691 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5228 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4965 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4548 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4474 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4378 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter