Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Xướng Môn Nữ Hầu

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Xướng Môn Nữ Hầu
  3. Chương : 13

Chương : 13

Lưu Diệu ngồi trong căn phòng trang nhã, kiêu ngạo nhìn Giang Tiểu Lâu. Không thể phủ nhận, hắn thông minh hiếu học, đầu óc linh hoạt, nhưng từ nhỏ được sinh trưởng dưới sự bảo bọc, coi trời bằng vung, rất ít nghe lời người khác khuyên nhủ, người duy nhất hắn sợ chính là vị trưởng tỷ được gả vào Tần gia kia.

Lưu Diệu đánh giá Giang Tiểu Lâu từ trên xuống dưới, biểu hiện sự thưởng thức không thể che giấu: “Từ trước kia ta đã biết nàng là một mỹ nhân, nhưng không nghĩ lại phong tình đến mức này. Nghe nói nàng vào phủ Tử y hầu không được sủng ái, lại được ban cho Bùi tướng quân, ai ngờ Bùi tướng quân đó lại là tên đầu gỗ, đành lòng đưa nàng đến những nơi như thế này, chà chà”

Ngay từ lần đầu tiên gặp mặt, Lưu Diệu đã kinh ngạc phát hiện vị tỷ phu tuấn mỹ nho nhã của hắn vẫn còn một vị hôn thê mỹ mạo thoát tục thế này.

Quả thật, Giang Tiểu Lâu mỹ mạo, dịu dàng, cầm kỳ thư họa mọi thứ tinh thông, nhưng đáng tiếc Giang gia bất quá chỉ là thương hộ, nàng lại không có chỗ nương tựa, làm sao địch nổi Lưu Yên xuất thân từ phủ Ngự Sử. Sau khi Lưu Yên cao quý trang nhã được gả vào Tần phủ, chuyện đầu tiên chính là xử lý vị hôn thê này. Dù cho mấy lần Giang Tiểu Lâu cầu xin được ra đi, nhưng Lưu Yên không yên tâm. Nên biết để cho Giang Tiểu Lâu xuất phủ thì quá dễ, triệt để loại bỏ tâm tư trái ôm phải ấp của tướng công mới là khó. Sau đó Lưu Yên mới tìm đến đệ đệ lắm mưu nhiều kế là Lưu Diệu, bảo hắn giải quyết chuyện này. Lưu Diệu khẽ mỉm cười, vỗ ngực hướng về Lưu Yên đảm bảo, không quá ba tháng sẽ khiến Tần Tư cam tâm tình nguyện đưa Giang Tiểu Lâu ra khỏi phủ, hơn nữa, tuyệt không hậu hoạn.

Quả thật hắn có biện pháp, hơn nữa hắn vô cùng hiểu Tần Tư, chỉ cần một câu “gương mặt đẹp như vậy, sao không tìm một cây đại thụ mà dựa” liền khiến Tần Tư thay đổi suy nghĩ, cho nên Giang Tiểu Lâu mới phải vào Hầu phủ.

Giờ khắc này, giọng điệu của hắn ngả ngớn, xem thường, nhưng khó nén sự ngạc nhiên và thèm thuồng nơi đáy mắt.

Giang Tiểu Lâu khẽ mỉm cười với hắn, âm thanh uyển chuyển: “Lưu công tử quá khen, Đào Yêu đi một vòng lớn, mới phát hiện thì ra nơi này cũng là một nơi tốt để an thân.”

Lúc này Kim Ngọc tới, cười khanh khách đẩy một ly rượu đến: “Nếu hai vị đều là người quen cũ, thì nể tình Kim Ngọc ta, từ nay hòa hảo đi.”

Giang Tiểu Lâu cũng không chối từ, ngón tay nhỏ dài nhận lấy ly rượu.

Lưu Diệu nhìn chằm chằm đối phương, tinh tế thưởng thức hai chữ Đào Yêu, đột nhiên nở nụ cười, đôi mắt tràn đầy vẻ đắc ý. Hắn giơ ly rượu lên: “Kim Ngọc, có thể để bọn ta ở riêng với nhau không?”

Kim Ngọc nhìn Giang Tiểu Lâu một chúy, có hơi do dự: “Chuyện này…”

Giang Tiểu Lâu vẻ mặt như thường, giọng điệu mềm nhẹ: “Kim Ngọc tỷ, ta cùng Lưu công tử chỉ ôn chuyện thôi, không bao lâu sẽ ra ngoài biểu diễn.”

Kim Ngọc yên lòng, cười hì hì đi ra.

Lưu Diệu cảm thấy rất húng thú nhìn nàng, không hiểu sao trước kia Giang Tiểu Lâu luôn coi mình không ra gì bây giờ lại cười nói vui vẻ với mình, rốt cuộc nàng có ý đồ gì?

Đại tỷ Lưu Yên của hắn đoạt nhân duyên của nàng, hại nàng lưu lạc đến đây, nàng không oán hận sao?

Gặp gỡ lần này, hắn cho rằng nàng sẽ giương cung bạt kiếm, nhưng không ngờ nàng rất bình tĩnh, thậm chí còn nghe lời Kim Ngọc đến kính rượu hắn.

Vậy thì chỉ có một khả năng, nàng đang tìm cơ hội báo thù. Đáng tiếc, nàng đã tìm sai người rồi, hắn không phải tên ngốc chỉ cần nữ nhân nịnh nọt một chút đã không biết gì nữa. Lưu Diệu thẳng thắng ngồi ở đó, chờ xem Giang Tiểu Lâu lấy lòng mình.

Không ngờ Giang Tiểu Lâu lặng lẽ ngồi đó, một lúc sau cũng không có động tĩnh gì.

Không giương cung bạt kiếm hô hào báo thù, cũng không trăm phương ngàn kế sử dụng mỹ nhân kế, nàng chỉ im lặng ngồi đó như tượng gỗ, sao có thể đánh động hắn?

Lưu Diệu nghi hoặc nhìn đối phương, nhưng rất nhanh, hắn đổi thành kinh ngạc. Trong đôi mắt như làn thu thủy kia có một tầng nước, chỉ rưng rưng ở đó chứ không chảy xuống.

Hắn cho rằng nàng sẽ giả ý thân cận mượn cơ hội báo thù, nhưng không ngờ nàng lại hiện ra dáng dấp điềm đại đáng thương đến thế.

Giang Tiểu Lâu cũng không nhìn hắn, chỉ cúi đầu, sâu kín nói: “Cho đến nay, oán hận của ta đối với tỷ tỷ huynh Lưu Yên vẫn còn đó.”

Lưu Diệu nhìn nàng, nhất thời có chút bất ngờ, lại nghe nàng tiếp tục nói: “Tần Tư vốn là hạng người vô tình vô nghĩa, hoàn toàn quên mất những gì Giang gia từng làm cho hắn, chỉ nghĩ đến việc thăng chức mà vứt bỏ thanh mai trúc mã, loại người đó ta vốn không lưu luyến. Sau khi hắn và tỷ tỷ huynh kết hôn ta đã nhiều lần muốn rời đi, tỷ tỷ huynh lại sai người trông chừng ta. Năm đó khi Tần gia gặp rủi ro, ta mang hết mười vạn lượng đồ cưới của phụ thân để lại để giúp đỡ, nhờ có ta, Tần gia mới có thể có cuộc sống hoa lệ đó. Nhưng trong chớp mắt, ta lại bị tỷ tỷ huynh đẩy từ trong chăn êm nệm ấm đến nơi tiểu viện lạnh giá, nàng biết ta giỏi ca múa, liền buộc ta chân trần đi vào phòng chứa đàn, giúp nàng lau đàn, điều chỉnh dây đàn, thậm chí vào lúc nàng cùng Tần Tư ăn no uống say, lại bắt ta phải ca múa hiến nghệ như một ca kỹ thấp hèn. Đến tối, nàng còn bắt ta đến phòng tạp dịch, đổ nước, bổ củi, dọn dẹp, sai ta làm việc không ngừng, chỉ cần ta làm sai một chút, thì sẽ phải chịu đòn roi mắng chửi.”

Lưu Diệu kinh ngạc cực kỳ, một Giang Tiểu Lâu yểu điệu mềm yếu, một Giang Tiểu Lâu trần thuật êm tai, đối với hắn mà nói, vừa xa lạ, vừa cảm động.

Tâm tình của nàng cũng không hề phẫn nộ, nhưng sự bi thương trong đáy mắt đó, sự bi thương trong giọng nói đó, nhẹ nhàng lặng lẽ làm lòng người tan chảy.

Bình tâm nghĩ lại, Lưu Diệu cũng không vì những chuyện mình đã làm mà hối hận, có người trời sinh là để cho người ta chà đạp, ai bảo xuất thân nàng không sánh bắng Lưu Yên? Nhưng có lẽ do Giang Tiểu Lâu quá xinh đẹp, âm thanh quá mức ôn nhu, giọng điệu quá mức bi thương, khiến cho hắn nhất thời sinh ra ý thương tiếc.

Đuôi mày khóe mắt Giang Tiểu Lâu hoàn toàn là phong tình, nhưng là một bộ dạng mờ mịt không rõ, lén lút như một con hồ ly giảo hoạt, lặng yên không tiếng động xem xét đối phương. Muốn Lưu Diệu tin rằng nàng hoàn toàn không có ý thù hận là không thể, hắn không chỉ không ngu ngốc, ngược lại còn là người khá thông minh, vì lẽ đó hành vi của nàng phải rất đúng chừng mực mới được.

Sai một ly, đi ngàn dặm.

Giang Tiểu Lâu dừng một chút, thở dài: “Họ đối xử với ta thế nào cũng không quan trọng, nhưng tại sao lại không buông tha cho nhũ mẫu của ta? Ta từ nhỏ đã không có mẫu thân, là nhũ mẫu nuôi ta khôn lớn, trong lòng ta, bà và mẫu thân cũng không khác nhau mấy. Bà đã lớn tuổi, lại bị sai đến phòng giặt quần áo, mùa đông khắc nghiệt còn phải giặt đồ riêng cho của tỷ tỷ huynh. Huynh có biết, mỗi khi ta nhìn thấy mái tóc hoa râm của nhũ mẫu, lưng cong lên, ngón tay sưng đỏ, nội tâm ta đau đớn thế nào không? Tỷ tỷ cao quý của huynh mỗi ngày thay không biết bao nhiêu là y phục, tơ lụa, gấm vóc, váy dài, áo ngắn, áo choàng, áo lông thú…Toàn bộ khoảng sân đều phơi đầy những bộ quần áo khiến người ta nhìn mà thèm muốn, đâu có ai nghĩ đến chuyện thương tiếc nhũ mẫu già nua, suy yếu của ta? Bà cũng đâu có làm gì sai chứ, chỉ là giúp đỡ ta bỏ trốn thôi mà, vậy mà tỷ tỷ và tỷ phu huynh lại đánh bà cho đến chết, hoàn toàn không quan tâm ta khóc lóc đến cỡ nào, lẽ nào lòng người lại có thể tàn nhẫn đến vậy sao?”

Lưu Diệu trợn mắt ngoác mồm, những chuyện này quả thật hắn tai nghe mắt thấy nhưng chưa từng để ở trong lòng, tỷ tỷ đối xử với tình địch như thế này cũng là chuyện đương nhiên. Huống chi năm đó, hắn từng mơ ước mỹ mạo của Giang Tiểu Lâu, tìm mọi cách lấy lòng nhưng đều bị nàng từ chối thẳng thừng. Bây giờ mỹ nhân này như biến thành người khác, giơ tay nhấc chân là có thể câu mất hồn người đối diện.

Những cảnh giác ban nãy, những phòng bị ban nãy, dĩ nhiên trong lúc vô tình đã tan thành mây khói.

Giang Tiểu Lâu giương mắt nhìn hắn, nhẹ giọng nói: “Cuộc đời của ta đã bị Tần gia và tỷ tỷ ghen tị của huynh phá hủy, huynh nói ta có thể không oán hận sao?”

Lưu Diệu nhìn nàng, thật sự phi thường động lòng, có chút hối hận.

“Tỷ tỷ ta cũng hơi ghen một chút, dù sao nàng cũng từng là hôn thê của tỷ phu, lại nhiều lần thỉnh cầu rời đi, chưa từng có lòng phá hoại bọn họ, nhưng tỷ ấy lại không chịu tha cho nàng, ta cũng nên khuyên nhủ tỷ ấy mới phải.”

Lưu Diệu nói như bị quỷ thần xui khiến, có trời mới biết mỹ nhân cứng đầu này sau khi thông suốt lại phong tình đến mức này, sớm biết như vậy hắn sẽ không khuyên Tần Tư đưa nàng vào Hầu phủ, mà phải tìm đủ cách biến nàng thành của mình.

Mặc dù hắn là một công tử bột có tâm kế, nhưng dù sao cũng không đủ định lực, Giang Tiểu Lâu oán hận mà cũng ôn nhu uyển chuyển như vậy, tựa như nước không hở chỗ nào, dĩ nhiên là đã đánh thủng được tâm tư hắn tự cho là không gì xuyên thủng được.

Hắn căn bản không nghe rõ nàng nói cái gì, chỉ nhìn thấy một đôi mắt dịu dàng đang lay động trong đầu.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5674 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5219 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4957 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4539 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4463 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4359 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter