Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Xuống Núi

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Xuống Núi
  3. Chương 36: Trăng

Chương 36: Trăng

Cơn gió đầu mùa thổi lùa qua, xuyên qua các những mảng tường đã không còn nguyên vẹn. Nó lùa vào tòa nhà cũ khiên mùi khói vẫn còn ám tại nơi đây tỏa ra. Trời đã tối hẳn, bên trong tòa nhà chỉ còn ánh trăng len lỏi qua những ô cửa cháy. Nhưng dù đã có ánh sắng từ trăng, nơi này vẫn khiến người ta có cảm giác vô cùng đau thương và có chút gì đó sợ hãi.

Thế mà bên trong này lại có một người trông toát ra vẻ mạnh mẽ của một người phụ nữ hiện đại chân chính nhưng cũng không thiếu đi sự mong manh của một người con gái có mái tóc đen mượt và chiếc váy trắng muốt. Cô gái đứng quay đầu nhìn ra khung cửa, nơi ánh sáng của trăng được đưa vào. Không biết cô đang nghĩ gì mà chỉ im lặng đứng đó. Xung quanh cũng chỉ có tiếng thở dài của gió.

Bỗng có tiếng bước chân từ phía sau cô, cô gái như không ngạc nhiên gì cả. Cô chỉ bình tĩnh quay đầu lại, nhìn thẳng vào mắt của người đàn ông nọ. Cô gái im lặng, người đàn ông cũng im lặng, cả hai như hiểu ý nhau mà không nói gì cả. Xung quanh vẫn chỉ có tiếng gió thổi. Lạc Tâm cũng đi tới theo ngay phía sau lão già, anh đi thật nhẹ nhàng. Nhẹ tựa như một cơn gió thổi qua.

Lạc Tâm chợt nghĩ ra gì đó, qua cuộc nói chuyện với An lần trước, anh đã thấy được thái độ vô cùng căm thù của cô dành cho lão. Anh lo rằng cô sẽ làm điều dại dột. Nập kĩ vào một chỗ bên bức tường để đảm bảo không ai nhìn thấy mà vẫn có thể nghe rõ được cuộc trò chuyện nhưng đã mấy phút trôi qua mà cả hai chưa nói gì. Một lúc sau, An mới lên tiếng:

- Ông tới rồi sao?

Lão chỉ cười nhẹ, nhẹ như không muốn ai nghe thấy. Nhưng trong không gian mà ngay cả gió cũng để lại dư âm như này thì sao mà không nghe thấy cho được.

- Ồ… Ra là cô đang đợi tôi sao, cô An?



An quay đầu lại, Khuôn mặt của cô ngược với ánh sáng của trăng khiến Lạc Tâm không thể nhìn rõ. Nhưng anh biết cô đang cười. Cô gái trả lời:

- Ông biết mình đã làm gì không vậy?

- Còn cô thì sao? Tôi biết cô đã tìm người khác để vạch trần chiêu trò siêu độ của tôi. Cô nghĩ là mọi người sẽ đứng về phía cô sao hả, con gái của chủ tòa nhà bị cháy? Tôi cùng lắm là mất đi một chút xíu uy tín hoặc mọi người sẽ còn chẳng tin cô. Tôi thừa nhận tôi là tên lừa đảo nhưng đây không phải là điều bố cô phải chịu khi xây dựng nên một tòa nhà kém an toàn như này sao?

Bỗng nhiên, An cất một tiếng cười lớn như xé toạc màn đêm, đánh vỡ tiếng gió hú bên tai mọi người. Khuôn mặt xinh đẹp của cô nhăn lại dữ tợn. Lúc này, Lạc Tâm mới có thể nhìn thấy được cánh tay luôn ở phía trước của cô. Là một con dao. Cô xông tới, muốn bổ nhào lên người của lão. Người đàn ông giật mình sợ hãi ngã nhào ra đất. Lạc Tâm thì phản ứng nhanh chạy ra giữ chặt lấy cánh tay An. Cô ta càng cười lớn hơn:

- Là anh sao? Anh không đồng ý làm chứng giúp tôi trả thù là vì lão đã thuê anh trước à? Rõ ràng là tại lão, từ khi dính đến lão nhà tôi đã xảy ra bao nhiêu truyện không hay. Chỉ có tại lão thôi, tại lão không biết nên làm bừa, làm bãi, nên nhà tôi mới thành ra như này. Tòa chung cư này, phong thủy của tòa chung cư này cũng là do lão sắp xếp. Chắc chắn là tại lão.

Lạc Tâm cướp lấy con dao trên tay An rồi khống chế cô ta. Một tay khác thì anh lấy điện thoại ra báo cho cảnh sát. Trình báo xong, anh mới nói:

- Cô nhầm rồi! Tôi có không biết nhiều lắm về phong thủy nhưng kiến thức cơ bản vẫn có kiến thức. Dựa trên những gì còn lại và ảnh trên mạng, phong thủy ở đây, đúng là không đẹp…

An nghe xong thì cười khẩy muốn mở miệng nói gì đó nhưng Lạc Tâm lại tiếp tục:

- Nhưng cũng không xấu luôn! Nó chẳng gây ra hiệu quả cũng chẳng ảnh hưởng gì xấu cả. Đừng có tự bào chữa một cách vô tội vạ cho lỗi sai của người khác như vậy An. Đây là hậu quả mà bố cô phải chịu rồi.

Một lúc sau, cảnh sát tới, An bị bắt vì tối giệt người bất thành còn người đàn ông kia đương nhiên cũng lên phường vì tôi lừa đảo.

oOo Núi Lâm Mỹ oOo



Sư phụ ngồi ở ngoài sân, bên cạnh là người bạn già của mình. Trời đã dần qua thu, không khí trên rừng ẩm ướt và đầy mùi cây cỏ. Xung quanh là cái mùi cả ướt thơm nhè nhẹ nhưng lại dễ ngửi hơn bất cứ loại nước hoa đắt tiền nào, một hương thơm khiến lòng người cảm thấy dễ chịu. Từng cơn gió lạnh thổi qua mái tóc ngắn của hai ông lão mà lại không khiến họ cảm thấy lạnh. Hai người vẫn ngồi thế trên chiếc bàn đá ở giữa sân, nhâm nhi một can rượu cũ và ngắm ánh trăng chiếu rọi cả sân vườn.

Hai người cứ ngồi thế không biết đã qua bao lâu, trăng đã ở trên đỉnh đầu. Chú mèo lông trắng từ đâu nhảy tới, cuộn tròn mình trên bàn, có vẻ nó đan cảm thấy rất lạnh. Sư phụ thấy thế thì ôm lấy nó rồi dùng tấm chăn lông ở gần đó bao lấy nó. Chú mèo tìm được hơi ấm thì híp mắt lại rồi lim dim ngủ mất. Nó mới trải qua một quãng đường dài và cần được nghỉ ngơi. Nó ghét cái ồn ào của thành phố. Nó thích trăng, ở thành phố thì khó thấy được trăng một cách đẹp nhất. Nó im lặng nằm đó như là đã ngủ. Sư phụ vuốt ve cái đầu ló ra của nó, nó cũng phối hợp mà dụi dụi vào tay ông. Sư phụ nở nụ cười hiền từ, người bạn già bên cạnh thấy thế thì nói:

- Nhớ học trò rồi sao?

- Con mèo này rất giống thằng bé luc nhỏ…

- Tôi tưởng nó là chó?

- Không ‘Chó’ là tên của nó. Con tên ‘Mèo’ mới là con chó.

Người bạn nghe thế thì à một tiếng rồi lại im lặng.

Một lúc lâu sau, chú mèo trong lòng ông đã ngủ. Ông nhẹ nhàng đặt nó lên bàn rồi bắt đầu nói chuyện với bạn mình. Bỗng người bạn hỏi:

- Ông nhớ thằng bé rồi đúng không?

Sư phụ gật đầu cười:



- Tôi đã sống cô đơn thật lâu, có thằng bé làm bạn mấy chục năm nay, tình cảm đã sâu rồi. Nhưng tôi vẫn muốn thằng bé hoàn thành hai năm này tại tôi biết tương lai thằng bé sẽ không giống tôi. Từ trước tới nay, tôi luôn dạy nó để làm một con người đúng nghĩa. Một con người đúng nghĩa là phải có lòng yêu thương. Tôi muốn nó tự thể nghiệm con người trong lời tôi dạy. Học thì đi đôi với hành mà. Nó biết đối nhân xử thế nhưng lại chưa bảo giờ được đối nhân xử thế. Đó là thứ mà nó chưa giống con người. Tôi phải chuẩn bị cho tương lai của nó, đây sẽ là bài học cuối cùng thầy dạy cho con…

Ông nhìn lên mặt trăng. Ánh trăng sáng bao trùm cả sân vườn. Trái ngược với ánh mặt trời nồng cháy, ánh trăng luôn mang đến cho chúng ta cảm giác dịu dàng, nhẹ nhàng hơn. Nó có thể là một người bạn bình tĩnh luôn muốn lắng nghe chúng ta và khi nhìn lên nó, có lẽ ta cũng có thể có được đáp án mà bản thân kiếm tìm. Trăng không thể trả lời nhưng khoảng lặng trong ta có thể trả lời.

- Nơi này cũng sắp không còn nữa rồi…

Ông đứng lên, bế lấy chú mèo rồi đi vào trong nhà. Người bạn thấy vậy cũng xách theo vò rượu và đi ra khỏi cánh cổng lớn.

Ra khỏi cổng, ông nhìn lên cái biển mà mình đã tự tay viết tặng ông bạn già của mình. Ông ấy nói đúng, thời gian của họ sắp hết, nơi này cũng sẽ chẳng còn nữa. Mỗi người bảo hộ rừng sẽ có những một nghìn năm để sống. Nghe thì có vẻ lâu nhưng thật ra lại trôi nhanh hơn con người ta tưởng. Chớp mắt cái là một năm rồi chớp cái nữa không biết đã qua bao nhiêu mùa thu lá rụng. Thời gian thật thú vị. Nó vừa nhanh lại vừa chậm, đến lúc ta nhìn lại, phía sau đã chỉ là những ký ức dài vô tận.

oOo

Lạc Tâm bước đi dưới ánh đèn đường sáng trưng. Anh ngẩng đầu nhìn lên mặt trăng rồi không biết tại sao lại nhớ tới mặt trăng ở núi Lâm Mỹ, kỳ hạn của anh sắp đến rồi. Tại sao anh lại phải cố gắng tìm kiếm một thứ mà thậm chí nó còn… Lạc Tâm tiếp tục đi. Hôm nay đã thật mệt mỏi rồi, đáng lẽ giờ này anh đã có thể nằm ngủ trên giường ấm nhưng chỉ vì phải ở lại đồn cảnh sát để lấy lời khai nên giờ mới được về. Lạc Tâm đút tay vào túi quần. Anh ra ngoài vào buổi sáng, trời lúc ấy vẫn còn hơi nóng nhưng càng về đêm lại càng lạnh. Ban nãy anh đã từ chối lời đề nghị đưa về của cảnh sát. Dù sao thì trăng đêm nay rất đẹp, không được vừa đi vừa ngắm trăng thì thật tiếc. Anh bước chậm lại rồi dừng lại ở cửa hàng điện tử bên đường. Giờ anh mới nhớ ra sư phụ còn bảo mình mua cục wifi mới.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5678 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5221 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4961 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4541 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4468 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4365 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter