Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Xuyên Không Chồng Vương Gia Khó Bỏ

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Xuyên Không Chồng Vương Gia Khó Bỏ
  3. Chương 46: 46: Tính Bướng Bỉnh Sẵn Rồi Thì Phải Bướng Cho Ra Hồn

Chương 46: 46: Tính Bướng Bỉnh Sẵn Rồi Thì Phải Bướng Cho Ra Hồn

“Ta làm gì á?" Vân Hiểu Tinh nghĩ ngợi, sau đó vỗ tay cười đáp: “Tóm lại chỉ là ta mua cuốn sách mà Tề Trắc phi muốn mua cúng cho cha mình, nàng ta đòi ta nhường nhưng ta không chịu, thế là nàng ta nói ta ỷ thế hiếp người, đánh chửi nàng ta, bắt nạt nàng ta.

Ta tóm tắt đủ chưa?”

Bên cạnh không biết có ai đó cười khúc khích.

Sao Tề Lâm Mạn có thể ngờ được Vân Hiểu Tinh sẽ nói ra hết những lời ban nãy, nàng ta nhất thời vừa sợ vừa hoảng, theo bản năng nắm chặt cánh tay Tiêu Quân Hạo: “Sư huynh, muội không có...!

“Không có?" Vân Hiểu Tinh chưa bao giờ sợ đánh rắn phải đánh dập đầu, nàng quay đầu lại hỏi Ngọc Trân: "Ngọc Trân, Tề Trắc phi có nói những lời đó không?”

Ngọc Trân lớn tiếng đáp: “Có ạ!”

Vân Hiểu Tinh lại thân thiết nhìn sang tên hầu trà: “Tề Trắc phi nói ta mua mất cuốn sách mà nàng ta đã đặt trước, có chuyện này không?”

Tên hầu trà cũng khá tức chuyện Tề Lâm Mạn đẩy hắn ta vào hố lửa, bèn nghiến răng, lớn tiếng đáp: “Ở đâu cũng có quy định riêng của nơi đó, nếu có người đặt trước thật, tiểu nhân nào dám bán cho người khác!”

Vân Hiểu Tinh nhún vai: “Tiêu Quân Hạo, ngươi nghe rõ chưa?”

Tề Lâm Mạn bối rối nắm lấy vạt áo của Tiêu Quân Hạo, mặt mày trắng bệch, rụt rè nhìn hắn, trong mắt tràn đầy tủi thân và sợ hãi: “Sư huynh.”

Tiêu Quân Hạo chợt nghĩ đến cô bé thắt bím tóc sừng dê mà hắn gặp trong lần đầu tiên lên núi với Huyền Sơn lão nhân, chỉ là thời gian thấm thoắt trôi nhanh, người sư phụ có ơn nặng như núi với hắn đã qua đời, cô bé ngây thơ và cố chấp năm xưa cũng đã thay đổi thành dáng vẻ như bây giờ.

Hắn khẽ thở dài trong lòng, kéo nàng ta ra sau lưng mình, lạnh nhạt nói: “Cuốn khúc Quảng Lăng Tán này đúng là thứ mà sư phụ ta yêu thích, nàng ấy nhất thời mất lý trí cũng dễ hiểu thôi.

Nếu Vân Đại cô nương không muốn nhường thì chuyện này coi như xí xoá.

Dứt lời, hắn chắp tay nói với mọi người: “Hôm nay làm phiền các vị rồi, tất cả những cuốn sách mà các vị vừa mua cứ ghi tên ta, chốc nữa sẽ có quản sự đến trả tiền”

Mọi người hết sức mừng rỡ: “Cảm ơn điện hạ!”

Tiêu Quân Hạo khẽ gật đầu, không thèm nhìn Vân Hiểu Tinh lấy một cái đã xoay người kéo Tề Lâm Mạn đi ra ngoài.

Vân Hiểu Tinh đưa mắt nhìn theo bóng lưng của họ, trầm tư suy nghĩ.

“Tiểu thư?” Ngọc Trân hỏi: “Người đang nhìn gì vậy?”

“Ngọc Trân, ngươi nói xem có phải đầu óc Tiêu Quân Hạo có vấn đề không?”

“Dạ? Điện hạ anh minh thần võ, làm sao có thể có, có cái đó được?”

“Nhưng nếu đầu óc không có vấn đề, tại sao lần nào hắn ta cũng bị Tề Lâm Mạn xoay vòng vòng thế? Tình yêu đích thực làm cho con người ta mù quáng à?”

Hai chủ tớ nhìn nhau, không thể nào hiểu được.

Thời gian trôi qua như nước chảy, Vân Hiểu Tinh quản gia dần dần cũng có kinh nghiệm.

Nàng không phải là kiểu người thích cầm quyền tạo thế, chỉ quản lý mảng tiền bạc quan trọng này thôi, những việc khác đều giao cho người phụ trách làm, nàng cũng nhẹ nhõm, những người khác trong phủ cũng được tự tại.

Bỗng chốc, danh tiếng của nàng còn vượt xa Lục Thị đã quản gia mấy chục năm trời.

Lão phu nhân và Vân Giai Ý đều không ngờ tình hình sẽ như vậy, họ không nói gì, nhưng tạm thời cũng không nghĩ ra được cách nào bắt Vân Hiểu Tinh giao trả quyền quản gia, đành phải dằn lòng lại, nén cơn tức trong lòng.

Lại thêm mấy ngày trôi qua, vào một buổi sáng nọ chợt có thiếp mời gửi đến phủ, quản sự rất cung kính bẩm báo với Vân Hiểu Tinh: “Là thiếp mời của Ngũ Hoàng tử, nói là tình cờ mua được một chậu hoa lan phỉ thuý, hoa này vô cùng quý giá, không dám ngắm một mình nên muốn mời các quý nhân trong Kinh Thành đến ngắm hoa lan.

“Chỉ có nữ quyến thôi sao?”

“Cả nam nữ quyến đều đi, nghe nói cũng có mời mấy vị điện hạ nữa.”

Vân Hiểu Tinh híp mắt lại: “Mấy vị Hoàng tử cũng sẽ đi?”

“Ngũ Hoàng tử điện hạ quen biết rất nhiều người, chắc là mấy vị Hoàng tử khác trong Kinh Thành đều sẽ nể mặt.” Quản sự trả lời.

Vân Hiểu Tinh suy tư.

Hiện giờ trong Kinh Thành đang đồn đại rất xôn xao, rõ ràng Càn Khang Đế đã bắt đầu nghi kị Vân Duệ Khải.

Một khi lòng nghi kị xuất hiện thì sẽ rất khó loại bỏ, thay vì treo cổ mãi trên một cành cây, tốt hơn là nên thay đổi chỗ dựa.

Càn Khang Đế đã lớn tuổi, hiện nay tình hình tranh đấu vô cùng khốc liệt, nếu như lúc này có thể chọn ra một vị minh quân, theo phe thành công thì cũng vẫn có thể coi là một biện pháp tốt để bảo vệ Vân gia.

Càn Khang Đế con đàn cháu đống, ngoại trừ Tiêu Quân Hạo, nàng chưa tìm hiểu kĩ càng về những vị Hoàng tử khác, nhân cơ hội này cũng có thể tìm hiểu về

họ.

Vân Hiểu Tinh cười bảo: "Chuẩn bị giúp ta một món quà, lúc đó ta sẽ đi.”

Vân Hiểu Tinh quản gia đã mấy ngày, kỉ luật nghiêm minh, quản sự lập tức dạ vâng rồi lui ra.

Nhưng chỉ một lát sau, người của lão phu nhân đã cho mời Vân Hiểu Tinh qua đó.

Ngọc Trân kinh ngạc: “Tiểu thư, bình thường lão phu nhân hay lơ người lắm mà, sao hôm nay lại gọi người qua đó?”

Vân Hiểu Tinh đã đoán được đại khái lý do, bèn cười khẩy: “Chắc là muốn ngăn cản ta, không cho ta ra ngoài làm mất mặt đây mà!”

Ngọc Trân không cầm lòng được thấy uất ức thay nàng: “Cùng là tiểu thư Vân gia, lão phu nhân yêu thương Nhị tiểu thư vô đối, tại sao đến lượt người thì lại khác chứ, thiên vị một cách quá đáng!”

“Bà ta thiên vị thì kệ bà ta, cha ta bênh ta là được rồi.” Đúng lúc Vân Hiểu Tinh đang rảnh, nàng bật nhảy lên, cười vô tư bảo: “Đi, chúng ta đi gặp tổ mẫu của ta thôi nào.

Khi hai người đến căn viện của lão phu nhân, quả nhiên Vân Giai Ý đã ở đó, bộ váy xanh càng làm tôn lên dáng người thanh thoát của nàng ta, trông như một đoá hoa sen trắng đang nở rộ.

“Hiểu Tinh bái kiến tổ mẫu.” Vân Hiểu Tinh hành lễ với lão phu nhân.

Vân Giai Ý cũng dịu dàng chào hỏi: “Chào tỷ tỷ ạ.”

Vân Hiểu Tinh cười một tiếng: “Chào muội muội, trông sắc mặt muội hồng hào nhỉ, không nhọc lòng vất vả như ta, dạo này bận bịu việc quản gia đến tiêu tuy luôn rồi.”

Tiều tụy?

Nhìn làn da trắng hồng mịn màng, trông càng xinh đẹp hơn của Vân Hiểu Tinh, Vân Giai Ý siết chặt chiếc khăn trong tay, sợ mình không nhịn được sẽ tát nàng một bạt tai!

Nếu Vân Hiểu Tinh mà tiều tuỵ, vậy nàng ta và những người khác sẽ bệnh nguy kịch luôn!

Hơn nữa có ai mà không biết, tuy Vân Hiểu Tinh bận quản gia nhưng ngày nào cũng ngủ đến lúc mặt trời lên cao, mỗi ngày chỉ dành ra một canh giờ cho việc xử lý gia sự, còn kiểu một tuần nghỉ hai ngày, nói hoa mỹ là cần nghỉ ngơi hợp lý.

Nhưng vấn đề là dù nàng lười như thế, mọi việc trong nhà vẫn đâu ra đấy, thậm chí còn ổn thoả hơn cả lúc Lục Thị còn ở nhà.

Thật vô lý!

Vân lão phu nhân họ một tiếng, chậm rãi nói: "Tinh Nhi, con quản gia cũng vất vả, ta mới mua được vài chậu hoa tươi, lát nữa con đem về trồng đi, để ngắm cho thoải mái.”

Vân Hiểu Tinh cười khanh khách đáp: “Cảm ơn tổ mẫu ạ.

Lão phu nhân nhìn nàng, tiếp tục nói: "Tính ra hoa tươi còn nụ vẫn đẹp hơn, lung linh diễm lệ, hoa nở rồi sẽ cách ngày héo tàn không xa, quả thật vô cùng đáng tiếc.

Vân Hiểu Tinh mỉm cười, cố ý nhìn vào những nếp nhăn chồng chất trên mặt lão phu nhân, nói hùa theo: “Tổ mẫu từng trải sự đời, đương nhiên chuyện gì cũng biết rồi.

Lão phu nhân nghi ngờ mình bị mỉa mai nhưng tạm thời không tìm ra bằng chứng, đành phải xụ mặt nói: “Nghe nói mấy ngày nữa Ngũ Hoàng tử sẽ tổ chức bữa tiệc ngắm lan, mời các quý nữ chưa lập gia đình đến dự, có chuyện này không vậy?"

Bà ta nhấn mạnh mấy chữ “chưa lập gia đình”.

Ánh mắt Vân Hiểu Tinh chớp động.

Đúng như nàng đã đoán, bà ta muốn nữ tử từng hoà ly như nàng không được đi ra ngoài làm xấu mặt đây mà..

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5690 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5228 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4965 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4547 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4474 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4377 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter