Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Xuyên Qua Chi Thú Nhân Quốc Gia

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Xuyên Qua Chi Thú Nhân Quốc Gia
  3. Chương : 16

Chương : 16

Tây Lợi Á cảm thấy bản thân rất bi thảm, nhiều năm hắn rửa chén, kết quả để bản thân cũng biến thành cái bàn trà.

Bất quá chỉ sợ tình tiết tiểu thuyết Quỳnh Dao con bà nó cũng chỉ như thế đi…… Tây Lợi Á sờ soạng nước đọng trên mặt, lành lạnh là mưa, ấm áp là nước mắt. Cười khổ lắc lắc đầu, bản thân vô tình biến thành nữ (nam) nhân vật chính đau khổ trong tiểu thuyết tình cảm, loại cảm giác này con mẹ nó thực khó chịu!

Mưa to trong rừng rậm có vẻ âm trầm khủng bố, hắn không biết chính mình phải đi đâu, đã không thể trở về bộ lạc, hắn sợ sau khi trở về, chờ đợi hắn là một hồi cực hình hoặc là vô tình xua đuổi, như vậy không bằng tự bản thân rời đi sẽ tốt hơn.

Nghiêng ngả lảo đảo đi sâu vào trong rừng rậm, Tây Lợi Á nhìn xung quanh, muốn tìm một địa phương có thể trú mưa. Nơi này chỗ nào cũng là đại thụ che trời cùng lùm cây rậm rạp, hắn sợ đột nhiên có thứ gì đó lao ra, hoặc một đạo thiên lôi đánh xuống, làm cho chính mình hoàn toàn thần hình tiêu tán.

Kỳ thật như vậy cũng tốt…… Tây Lợi Á tự giễu, cái gì đều không có, cũng không cần phải lo lắng điều gì.

Đi tới đi tới, đột nhiên trên lưng căng thẳng, cả người nhẹ nhàng bị nâng lên.

Tây Lợi Á bị dọa hét to một tiếng, phát hiện bản thân bị mấy dây leo quấn lấy, mắc ở giữa không trung lắc lư lắc lư, mà ở phía dưới, cư nhiên xuất hiện một loài cây kỳ quái. Nhìn qua giống như hòn đá bán đầy rêu xanh, nhưng hiện tại lại xòe ra tám cánh hoa phủ đầy gai nhọn, đang chờ mong thức ăn mĩ vị.

Ta dựa vào a! ! Tây Lợi Á dùng sức giãy dụa, hắn tình nguyện bị sét đánh chứ không muốn làm mồi ngon cho quái vật! ! Dây càng quấn càng chặt, Tây Lợi Á càng giãy dụa càng tuyệt vọng: A Tư Lan…… Tiểu Đạt Tây…… A Thụy Nhĩ…… Tuyết Lai…… Hẹn gặp lại. A Tư Lan, kỳ thật ta rất thích ngươi, chưa từng có ai đốt với ta tốt như ngươi, còn có tiểu Đạt Tây, con ta…… Ta rốt cuộc không được nhìn thấy bộ dạng hóa thú của ngươi, thật đáng tiếc……

Tây Lợi Á không giãy dụa nữa, nhắm mắt lại: Chết thì chết đi, dù sao sớm muộn gì cũng chết, chỉ khác nhau là chết ngoài ý muốn hay chết già mà thôi!

Chính là miên man suy nghĩ, dây đột nhiên chấn động, Tây Lợi Á phát hiện mình được ôm chặt vào trong một khuôn ngực ấm áp.

“A Tư Lan?” Hắn kinh hỉ mở hai mắt, trước mặt lại là một thú nhân xa lạ:“Ngươi, ngươi là ai?”

“Chậc chậc, nơi này cư nhiên có một tiểu giống cái, ta thật may mắn……” Thú nhân cao lớn kia có một đầu tóc vàng xoăn, con ngươi màu ngân hôi (xám bạc) tràn ngập thú vị nhìn giống cái trong lòng mình:“Uy, người là người của bộ lạc nào lại chạy đến đây?”

“Không cần ngươi quản!” Tây Lợi Á không thích bị giống đực xa lạ đến gần, hắn dùng lực chống lên bả vai thú nhân, để y buông mình xuống.

“Hắc, ta là ân nhân cứu mạng của ngươi a, ngươi đối đãi ta như vậy sao?” Thú nhân kia buông tay, sau đó vuốt cằm mình bĩ bĩ cười (cười đểu): “Ngươi không phải là thất tình đi? Như thế nào? Cái kẻ tên A Tư Lan không cần ngươi ? Vậy không bằng đi theo đi ta thế nào?”

“Không tốt lắm!” Tây Lợi Á phẫn hận trừng mắt liếc y một cái, người này, thật sự là thế nào hồ nháo không ra thể thống gì: “Còn có, cám ơn ngươi đã cứu ta, nhưng mà ta không biết làm thế nào để báo đáp ngươi.”

“Làm bạn lữ của ta là được.” Tuổi trẻ thú nhân nhún nhún vai: “Ta là đi ra ngoài du lãm, thuận tiện mang bạn lữ trở về, đúng lúc gặp được ngươi……”

“Ta thật may mắn, nhưng mà không được……” Tây Lợi Á có điểm uể oải: “Ta không thích ngươi, ta đã thích người khác.”

“Dù sao y cũng không muốn ngươi thôi……” Âm cuối biến mất trong ánh mắt bi ai của Tây Lợi Á: “Được rồi, được rồi, ngươi có muốn ta đưa ngươi trở về bộ lạc không?”

“Không cần!” Tây Lợi Á hạ mi mắt, hắn biết bản thân hiện tại rất chật vật, hơn nữa có chút váng đầu: “Ngươi không phải cũng có bộ lạc sao? Ta có thể đi với ngươi không?”

Tuổi trẻ thú nhân bắt vò tóc, tò mò nhìn giống cái không được tự nhiên trước mặt: “Ngươi thật phiền toái, vì sao không quay lại bộ lạc của mình? Ngươi theo ta trở về, sẽ bị người khác cho là bạn lữ của ta.”

“Vậy quên đi……” Tây Lợi Á quay đầu bước đi: “Dù sao đã như vậy, ta vốn cũng không nghĩ có thể tiếp tục sống sót.”

“A uy!” Thú nhân thất bại, y vội vàng túm lấy bả vai Tây Lợi Á: “Ngươi tại sao lại như vậy? Các giống cái ta gặp đều rất ôn nhu a.” Y bắt đầu nóng nảy: “Ngươi rốt cục cùng cái kẻ kêu A Tư Lan kia làm sao vậy? Bất kì giống đực thú nhân nào cũng sẽ không để giống cái một mình đi vào địa phương nguy hiểm như vậy, y khả năng rất không đáng tin, thú nhân như vậy tuyệt đối không có tư cách có bạn lữ nha.”

“Ngươi câm miệng, ngươi cái gì cũng không hiểu, không được nói lung tung!” Tây Lợi Á không cho phép có người nói xấu A Tư Lan, y là bạn lữ rất tốt, chính là, bản thân hắn ….. Hắn che mặt, cảm giác trong mắt lại có dòng nước nóng bỏng chảy ra:“Y rất tốt, y so với bất kỳ kẻ nào cũng tốt, chính là bản thân ta rất xấu, ta là kẻ ti bỉ, ta đoạt hạnh phúc của y…..” (ti bỉ =ti tiện +thô bỉ)

“Ách, ngươi đừng khóc a…… Ai ai, đừng khóc …… Được rồi được rồi, ta đưa ngươi đến bộ lạc của ta chơi.” Tuổi trẻ thú nhân thỏa hiệp, y cõng Tây Lợi Á đang khóc ở trong rừng rậm chạy như điên, vượt qua rất nhiều địa phương nguy hiểm: “Bộ lạc của ngươi là ở phương bắc đi? Ta nhớ ở phương bắc có một bộ lạc rất được, bộ lạc của ta ở phía tây, không có nhiều cây như vậy, nhưng lại gần đại thảo nguyên xinh đẹp, so với nơi này tốt hơn nhiều……” Y đột nhiên dừng lại cước bộ, chui vào một huyệt động: “Trú mưa trước đã, đợi tạnh mưa, ta mang ngươi bay về.”

“Ngươi cũng biết bay sao?” Tây Lợi Á nhìn thú nhân này, hắn vẫn nghĩ chỉ có thú nhân trong bộ lạc của mình mới biết bay.

“Đương nhiên, ta là thuộc tộc có cánh.” Tuổi trẻ thú nhân làm tư thế ta rất cường đại. Y dừng một chút, trên mặt lộ ra một tia thần sắc tò mò: “Bên ngoài, có thú nhân đang bay…… Hình như là đang tìm cái gì, ngươi nói, có phải tới tìm ngươi hay không?”

Tây Lợi Á hoảng sợ, hắn vụng trộm nhìn lên trời xem xét, quả nhiên phát hiện có thú nhân đang bay phía trên, nhưng mà khoảng cách quá xa, không thấy rõ ràng là ai, cũng không biết có phải A Tư Lan hay không…… Bọn họ muốn tìm mình làm gì? Chẳng lẽ muốn mình giao ra thân thể Tây Lợi Á? Vẫn là…… Tây Lợi Á cắn cắn môi, cúi đầu lùi vào trong:“Dù sao ta cũng không quay lại được, cũng không muốn trở về……” Hắn ngẩng đầu nhìn thú nhân cầu xin: “Cái kia, ngươi không cần đem ta  giao cho người trong bộ lạc của ta, ta tình nguyện chết cũng không muốn trở về!”

Tuổi trẻ thú nhân há miệng thở dốc, kinh ngạc nói:“Ngươi thật sự là giống cái cái kỳ quái……”

Trong sơn động lại im lặng đứng lên.

Tây Lợi Á tới gần vách núi, rét lạnh phát run. Tuổi trẻ thú nhân thấy thế, từ sau lưng biến ra đôi cánh, đem Tây Lợi Á vây lại chặt chẽ.

Mặc kệ bao nhiêu lâu, mỗi lần nhìn thấy các thú nhân từ sau tấm lưng bóng loáng rắn chắc biến ra cánh chim to lớn, đều làm cho Tây Lợi Á giật mình không thôi, đây thật sự là một chủng tộc kỳ dị.

“Cám ơn……” Tây Lợi Á tham lam hưởng thụ loại ấm áp này: “Ta còn chưa biết tên ngươi.”

Tuổi trẻ thú nhân ôm cánh tay ngồi ở động khẩu nghênh diện phong: “Ta? Ta gọi Khắc Lợi Tư, còn ngươi?”

Tây Lợi Á suy nghĩ một chút, quyết định nói một cái tên giả:“Ta, ta gọi là Tạp La……” Tạp La là tên một tiểu thú nhân trong bộ lạc, hắn chính là mượn đến dùng. Nếu không trở về được, hắn cũng không muốn dùng tên trước kia của mình, cũng không muốn dùng cái tên Tây Lợi Á.

“Tạp La? Được rồi, Tạp La…… Mưa sắp ngừng, tuy rằng trời đã rất tối, bất quá ta mang ngươi bay cả đêm là có thể rời khỏi rừng rậm này, qua ba bốn ngày nữa là có thể đến được bộ lạc của ta, như thế nào? Thật sự muốn theo ta trở về?” Khắc Lợi Tư nhìn giống cái kia cau mày vẻ mặt đầy tâm sự.

“Ân! ta trở về cùng ngươi……”

Bộ lạc Khắc Lợi Tư cũng rất lớn, ở trên thảo nguyên rộng bao la, phòng ở phân bố từng cụm như những ngọn núi nhỏ. Nơi này không có núi, không có nhiều đại thụ, chỉ có thảo nguyên mênh mông vô bờ.

Tây Lợi Á biết Khắc Lợi Tư bay rất nhanh, nhưng mà nhanh như vậy đã không nhìn thấy rừng rậm kia, làm cho trong lòng hắn thoáng có chút mất mát.

Tây Lợi Á đến bộ lạc Khắc Lợi Tư được nhiệt liệt hoan nghênh, rất nhiều người nghĩ hắn là bạn lữ mà Khắc Lợi Tư mang về, sau khi y nói rõ, mới biết được đây là giống cái độc thân.

Giống cái độc thân a, này là cỡ nào đại dụ hoặc đối với độc thân giống đực trong bộ lạc! Hơn nữa hiện tại vừa vào mùa xuân, là thời khắc các loại xuân tình nhộn nhạo, vì thế có rất nhiều giống đực độc thân đều chạy đến tỏ tình cùng Tây Lợi Á, làm hắn dở khóc dở cười.

“Ngượng ngùng, ta đã thích người khác, thật sự…..” Tây Lợi Á chống đỡ .

Các thú nhân không cam lòng: “Tạp La, ngươi thật sự có người trong lòng rồi sao? Nhưng mà y không thích ngươi đi? Nếu không ngươi đã không cùng Khắc Lợi Tư đi đến bộ lạc của chúng ta đúng không?”

Tây Lợi Á cười khổ:“ Đúng, bởi vì ta tổn thương y, nhưng cho dù như vậy, ta vẫn thích y, rất xin lỗi…..”

Các thú nhân đều thất vọng ly khai, chỉ để lại Khắc Lợi Tư vui sướng khi người gặp họa: “Hắc, Tạp La, ngươi làm thương tâm các thú nhân trong bộ lạc chúng ta.”

“Thật xin lỗi……” Tây Lợi Á không biết phải nói cái gì cho tốt.

“Quên đi, quên đi……” Khắc Lợi Tư không có hứng thú đùa giỡn một giống cái thương tâm: “Ngươi liền ở đây đi, đây là phòng ở của đệ đệ ta, hắn đã cùng bạn lữ chạy đi nơi khác ở….. Ân, hy vọng ngươi có thể vui vẻ ở đây, nếu có thể nên quên cái kẻ kêu A Tư Lan kia đi, lựa chọn một thú nhân trong bộ lạc của chúng ta là được rồi.” Y vẫn như trước mang bộ dáng bĩ bĩ: “Ta đi xem xem có gì cho ngươi ăn không, đúng rồi, lát nữa ta bảo A Phù đến chiếu cố ngươi, hình như có điểm phát sốt, dù sao một đường đi đến cũng quá mệt mỏi…  A Phù là tiểu dược sư, ngươi yên tâm đi.”

Tây Lợi Á cảm kích gật gật đầu.

Một đường này, tuy rằng vẫn là Khắc Lợi Tư cõng mình, nhưng tổng không thể thoái mái an ổn như trong bộ lạc, hơn nữa ngày đó hắn gặp mưa, này vừa buông lỏng xuống, có thể cảm thấy phi thường không thoải mái, bất quá Khắc Lợi Tư rất cẩn thận, y vẫn phát hiện hắn không thích hợp.

Tây Lợi Á đem bản thân chôn trong da thú mềm mại, âm thầm an ủi chính mình: “Để cho tất cả đều qua đi, quên A Tư Lan đi…… Y đã không thuộc về mình, cũng sẽ tìm được một giống cái có thể chiếu cố y làm bạn lữ … A Tư Lan, thật xin lỗi……”

****

Tiểu Tây chính thức bỏ nhà theo giai nha!!

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5673 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5218 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4957 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4539 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4462 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4358 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter