Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Xuyên Thành Bé Trúc Mã Mít Ướt Của Nam Chính

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Xuyên Thành Bé Trúc Mã Mít Ướt Của Nam Chính
  3. Chương 18: Tranh chấp

Chương 18: Tranh chấp

Buổi học chiều Dụ Vĩ Quang an phận hơn nhưng cũng nằm vật ra bàn ngủ hết tiết, các giáo viên bộ môn không nhìn nổi, đôi khi liếc mắt qua nhưng cuối cùng vẫn chọn mặc kệ.

Con cháu nhà giàu kiểu này đằng nào chả kế thừa cơ nghiệp gia đình, dù học hành dở tệ nhưng cả đời cũng không lo cơm ăn áo mặc. Bọn họ quản quá nhiều không khéo đắc tội người ta, trái lại sẽ không tốt. Chỉ cần không ảnh hướng đến các bạn khác, còn lại cứ tùy cậu ta.

Mọi người đều xem Dụ Vĩ Quang như không khí, thỉnh thoảng sẽ có vài ánh nhìn tò mò hướng xuống nhưng cũng chỉ thấy được sau gáy cậu ta.

Mạc Sơ Quyết cảm thấy thanh tịnh hơn hẳn, thậm chí còn cho rằng Dụ Vĩ Quang sẽ ngủ như này suốt ngày.

Nhưng chuyện nào dễ dàng vậy, năm phút cuối cùng của buổi học, Dụ Vĩ Quang thức dậy đúng giờ như cài đồng hồ báo thức.

Mạc Sơ Quyết kéo Dụ Quy Tinh bước nhanh ra khỏi lớp học.

Vốn tưởng một ngày sẽ trôi qua suôn sẻ, nào ngờ khi tiết tự học tối vừa kết thúc, Dụ Quy Tinh đang đi vệ sinh, Dụ Vĩ Quang đột nhiên vỗ lên lưng Mạc Sơ Quyết, lực mạnh đến mức cậu suýt nữa bổ nhào ra bàn.

Cậu cảm giác phổi mình thiếu điều bị Dụ Vĩ Quang đánh văng ra ngoài.

Thế nhưng thủ phạm không hề có phản ứng gì, còn khoanh chân hỏi: "Quan hệ giữa cậu và anh ta rất tốt à?"

Haha.

Mạc Sơ Quyết lấy khăn giấy lau nước mắt không ngừng chảy, quay người lại trừng đôi mắt đỏ hoe: "Đéo liên quan cậu".

Nào ngờ bộ dạng này khiến Dụ Vĩ Quang hoảng sợ, cậu ta mở miệng gào lên: "Vãi, cậu khóc khỉ gì thế?"



Bản thân cũng có hỏi vấn đề ác độc nào đâu? Chẳng phải chỉ hỏi quan hệ giữa bọn họ là gì thôi mà...

Mạc Sơ Quyết cười lạnh: "Cậu dùng bao nhiêu sức mà cũng không biết sao?"

Người ta càng ghét bỏ thì Dụ Vĩ Quang càng ương ngạnh, áy náy vừa khởi dậy nháy mắt tan thành mây khói: "Nghĩ mình là công chúa đậu hà lan hả? Đụng có xíu liền khóc, có phải đàn ông hay không?"

Đây là loại bệnh thần kinh gì thế?

Mạc Sơ Quyết không rảnh quan tâm, cậu quay qua làm bài tập.

"Nè, cậu vẫn chưa trả lời vấn đề lúc nãy." Dụ Vĩ Quang tiếp tục vỗ vỗ cậu, nhưng sức mạnh đã bớt đi rất nhiều.

Mạc Sơ Quyết kéo ghế về trước cách bàn của Dụ Vĩ Quang khá xa, đáng tiếc cậu ta tay dài, duỗi nhẹ là có thể chạm vào lưng cậu.

Mạc Sơ Quyết phiền không chịu nổi, định kéo ghế qua chỗ Âu Dương Húc thì nghe Dụ Vĩ Quang xấu xa nói một câu: "Nè, cậu có biết mẹ Dụ Quy Tinh là tiểu tam không?"

Mạc Sơ Quyết quay ngoắt đầu lại, nhìn quanh tứ phía, may mắn bọn họ ngồi trong góc tương đối hẻo lánh, ngoài cậu ra không có người nghe thấy những lời này.

Nhưng những lời xúc phạm như vậy khiến tim cậu nóng như lửa đốt. Nếu để các bạn khác nghe được chắc chắn sẽ tổn hại đến danh tiếng Dụ Quy Tinh rất nhiều.

Nghĩ đến đây, Mạc Sơ Quyết ném sách giáo khoa lên bàn, mắng Dụ Vĩ Quang xối xả: "Nói ít một chút người ta còn nghĩ mày thông minh đó. Miệng cứ bô lô ba la suốt ngày không mệt à? Khuyên mày tốt nhất nên tiết kiệt nước bọt đi".

Từ khi trở thành Dụ thiếu gia, đây là lần đầu tiên Dụ Vĩ Quang bị người ta mắng đến vậy. Cậu ta sững sờ mất một lúc, vẻ đắc ý trên mặt cũng đông cứng lại.

"Mày nói cái gì?" Sau khi hồi thần, cậu ta thẹn quá hóa giận, mặt tức đến đỏ bừng.

Mạc Sơ Quyết nhìn thẳng đối phương, thần sắc kiên định: "Đang nói thằng ngu mày đó, có cái miệng chỉ dùng để ngậm máu phun người".

Không chờ đối phương tiếp lời, cậu tiếp tục đâm thêm một nhát: "Tao chỉ tin tưởng cậu ấy, không tin cái hạng vừa tới ngày đầu tiên đã châm ngòi ly gián, miệng mồm dối trá tiểu nhân như mày".

Dụ Vĩ Quang: "Con mẹ mày..."

Dứt lời, cậu ta hung hăng muốn đấm Mạc Sơ Quyết một đòn nhưng bị một cánh tay khác dễ dàng chặn lại.



Cánh tay này thon dài hữu lực, khớp xương rõ ràng, vì dùng lực mà nổi lên các đường gân xanh. Chẳng rõ Dụ Quy Tinh trở lại khi nào, thần sắc lãnh đạm nhưng giọng điệu cứng rắn: "Cậu muốn làm gì?"

Dụ Vĩ Quang như bị dội một chậu nước lạnh, ngữ khí lạnh lùng của Dụ Quy Tinh đưa cậu ta trở về mười năm trước, theo tiềm thức liền đánh mất tự tin.

Đến tận bây giờ dù địa vị hai người đã đảo ngược nhưng bản thân vẫn bị người kia áp chế đến mức không dám ngẩng đầu.

Cậu ta cố dùng toàn lực nhưng chẳng thể thoát khỏi tay Dụ Quy Tinh, bèn trút giận vào chân bàn bên cạnh, định mở miệng nói thì phát hiện cả lớp bỗng dưng im lặng.

Xung quanh có vô số ánh nhìn bất mãn lẫn chán ghét đổ dồn về phía cậu ta, dù đã quen với cảm giác bị người khác nhìn chăm chú nhưng vẫn cảm thấy ngứa hết cả đầu.

"Mấy người nhìn gì mà nhìn?!"

Mặt Dụ Vĩ Quang đỏ bừng, ở trường tư thục cũ ai mà chẳng nâng niu o bế cậu ta, vì bận tâm gia thế nên không dám đối đầu. Nhưng nơi này toàn đám học sinh chuyên tâm học tập, đều là một lũ ếch ngồi đáy giếng, đương nhiên sẽ không kiêng nể quá nhiều.

Lớp trưởng đứng dậy, ngữ điệu ôn hòa: "Bạn Dụ Vĩ Quang, mong bạn giữ gìn tài sản chung. Tuy giờ đã hết tiết nhưng cũng đừng gây tiếng ồn lớn ảnh hướng đến các bạn khác học tập".

Lời nói của lớp trưởng nhẹ nhàng lịch sự nhưng qua tai Dụ Vĩ Quang chẳng khác nào chà đạp mặt mũi cậu ta xuống đất. Sẵn cơn giận, cậu ta đá thêm một phát vào chân bàn: "Đéo phải việc của tụi mày".

Các bạn khác đều không lên tiếng, lớp trưởng cũng cảm thấy hơi đau đầu hướng ánh mắt cầu cứu về phía Dụ Quy Tinh.

Dụ Quy Tinh không nhìn cậu ta, vẻ mặt điềm nhiên ngồi xuống chỗ của mình như thể chuyện vừa rồi không gây bất kỳ ảnh hưởng nào đến hắn.

Dụ Vĩ Quang đột nhiên cảm thấy thập phần thất bại. Tại sao cậu ta lại muốn chuyển đến ngôi trường này? Còn không phải là vì muốn nhìn bộ dạng đố kỵ ghen ghét của Dụ Quy Tinh hay sao?

Nhưng không, tên này dường như không có phản ứng nào cả, như thể toàn bộ tim gan phèo phổi đều lạnh ngắt.

Cậu ta bực bội đạp vào ghế rồi sải bước ra khỏi lớp học, không thèm để ý đến tiết học sau.

Chờ khi người đi rồi, bầu không khí nặng nề mới được quét sạch, lớp học lại trở nên náo nhiệt.

Mọi người tụm lại thành nhóm bắt đầu thảo luận về bạn học mới tính tình nóng nảy kia.

Âu Dương Húc sáp lại nhỏ giọng hỏi: "Thằng đó bị rối loạn lưỡng cực à? Thật quái gở..."



Kỷ Vân gật đầu liên tục: "Tớ cũng lần đầu tiên thấy người có tính tình tệ đến vậy, thật đáng sợ!"

Mạc Sơ Quyết gật đầu tán thành.

Từ đầu đến cuối Dụ Quy Tinh vẫn không nói chuyện, giống như chuyện lúc nãy chẳng ảnh hưởng gì với hắn. Mãi cho đến khi bắt đầu tiết học, Âu Dương Húc và Kỷ Vân trở về chỗ ngồi, hắn mới quay sang, con ngươi màu nâu nhạt lóe lên vài điểm sáng li ti: "Lỡ như lời cậu ta nói là thật thì sao?"

"Chắc chắn không!" Mạc Sơ Quyết quả quyết, "Tớ tin tưởng cậu và dì Trần".

Tính tình Trần Cửu Cửu trong sáng cởi mở, chỉ vì một chiếc bánh kem nhỏ thơm ngon mà có thể vui vẻ cả ngày, tuy dì là mẹ đơn thân nuôi con, lại có tài sản kếch xù, nhưng điều đó không chứng minh được gì cả.

Tắt lửa tối đèn nhiều năm như vậy, Mạc Sơ Quyết tự nhận bản thân hiểu Trần Cửu Cửu rất rõ, dì ấy không phải loại người có thể làm ra chuyện đó.

Và quan trọng hơn nữa... tiềm thức mách bảo cậu rằng, những gì Dụ Vĩ Quang nói chính là dối trá.

Nhìn vào đôi mắt đen láy sáng ngời đầy kiên định của cậu, tảng băng trong lòng Dụ Quy Tinh từ từ tan chảy.

Thì ra cậu ấy tin tưởng hắn đến vậy.

- ------------------------------

(*) Nyoran: Tuần này công việc hơi bận xíu nên mình lâu đăng chương mới. Hôm nay là rằm tháng Giêng rồi, chúc mọi người Tết nguyên tiêu vui vẻ và bình an!!!

Ai đang đọc truyện ở web khác thì quay lại wattpad @tanichanto với mình nha!!

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5713 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5244 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4984 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4563 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4484 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4408 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter