Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Xuyên Việt Chi Miễn Vi Kỳ Nam

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Xuyên Việt Chi Miễn Vi Kỳ Nam
  3. Chương : 10

Chương : 10

Hai người cũng không đốt đèn, lò mò lên giường.

Tần Miễn vuốt tấm chăn rách vừa cũ vừa cứng trên người, tâm trạng lại vô cùng thoải mái — rất nhanh sẽ được ở riêng. So với phân gia, chút uỷ khuất này không tính là gì.

“Đúng rồi, sau khi phân gia chúng ta ở đâu?” Tần Miễn bỗng nhớ tới vấn đề quan trọng nhất, hỏi nhỏ.

Lôi Thiết trong bóng đêm im một lúc, nói “Tiền trong tay chỉ đủ đắp căn nhà tranh.”

Tần Miễn không để tâm, cười một tiếng “Chỉ cần có thể chuyển ra ngoài, ở sơn động cũng được.” Chỉ cần rời khỏi đây, hắn sẽ có cách kiếm tiền. <!-- 300x250 3 --> (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}); Lôi Thiết hồi lâu không nói chuyện, không biết có phải ngủ rồi không.

Tần Miễn lăn qua lộn lại mãi không ngủ được, giằng co chừng nửa giờ, ngồi dậy.

“Đi đâu?”

Giọng nói của Lôi Thiết thình lình vang lên. Tần Miễn hoảng sợ, may mà hắn không tùy tiện lấy thức ăn từ trong không gian ra, sờ bụng thở dài “Đói bụng.” Đang trong tuổi dậy thì, một chân gà một miếng trứng rán sao đủ no? Cơm chiều dù còn thừa cũng bị Đỗ thị khoá trong tủ bát, chìa khóa chỉ bà ấy có.

Người bên cạnh lay hoa lay hoay, Lôi Thiết cũng đứng dậy theo. Ánh trăng lớn từ ngoài chiếu vào, nguyên lai Lôi Thiết khe khẽ đẩy cửa ra.

“Đi.” Lôi Thiết nhẹ giọng nói.

“Đi đâu?” Tần Miễn buồn bực, bò xuống giường mang giày.

Lôi Thiết mở cửa sân, chờ Tần Miễn ra mới nhẹ nhàng khép cửa lại.

Ánh trăng soi xuống mặt đất trông như một hồ nước yên ả. Hạ tuần tháng Chín, buổi tối khá lạnh nhưng không khiến người thấy rét, gió đêm thổi vào mặt rất khoan khoái.

Lôi Thiết cầm cổ tay Tần Miễn, Tần Miễn tránh không được đành để y dắt đi. Mặt đất gồ ghề, không cẩn thận liền giẫm phải ổ gà, Lôi Thiết kéo hắn cũng tốt.

Càng đi về trước, Tần Miễn càng nghi hoặc. Cứ đi nữa là ra khỏi thôn rồi. Đến sân phơi lúa, Lôi Thiết dừng bước trước ụ cỏ khô cao ngang một người, thò tay móc móc trên đỉnh ụ cỏ, lấy ra ba quả trứng gà.

Tần Miễn ngạc nhiên nhìn y. Không ngờ người như y cũng sẽ ăn trộm trứng gà nhà khác.

Lôi Thiết như nhìn ra suy nghĩ của hắn, “Gà hoang.”

Tần Miễn nghĩ, cũng đúng. Gà nhà sao có thể chạy tới đây đẻ trứng.

“Chờ chút.” Lôi Thiết nhét ba quả trứng vào tay hắn.

Tần Miễn nhìn bóng dáng y dần đi xa, cho đến khi không còn thấy nữa. Bốn phía tĩnh lặng vô thanh, trống trải không người, chỉ có bóng râm cỏ khô dưới ánh trăng, gió mát lạnh thổi từ phía sau làm hắn hơi sởn tóc gáy, chà xát hai tay, hắn bị hành động Lôi Thiết làm cảm động, đồng thời cũng thương cảm y sinh ra trong một gia đình như vậy. Hành động Đỗ thị khóa tủ bát không phải chỉ vì phòng y, mà cũng phòng Triệu thị, Tiền thị ăn vụng. Vốn là người một nhà, lại làm đến mức này sao có thể không khiến người thấy buồn cười cùng bi ai?

Không qua bao lâu, Lôi Thiết ôm một bó củi quay lại, tay phải còn cầm hai trái bắp non chẳng biết lấy ở đâu. Y dùng đá nhóm một đống lửa, đặt trứng gà vào đống lửa, lại xuyên hai trái bắp vào cành trúc hơ trên lửa nướng.

Dưới ánh lửa lấp loé, khuôn mặt nam nhân này càng trầm tĩnh hơn ban ngày, dù đang ngồi, sống lưng y vẫn thẳng như thế, vững vàng đáng tin cậy như thế.

Ngọn lửa liếm láp bắp ngô, qua một chốc Lôi Thiết lại trở cành trúc một lần. Tần Miễn ngáp một cái, kề đầu lên gối, lúc ngửi thấy mùi bắp nướng mới ngồi thẳng dậy. Lôi Thiết đưa hai trái bắp qua, hắn chỉ lấy một trái.

“Huynh cũng ăn đi.” Hắn cắn một miệng đầy bắp, vừa mềm vừa thơm, đáy mắt đầy vui vẻ, ngẩng đầu cười với Lôi Thiết, khen ngợi không tiếc lời “Thơm ghê. Tài nấu nướng của huynh không tệ nha, không khét tí nào.” Lúc Lôi Thiết đi săn giữa trưa không về ăn cơm, cần tự mình giải quyết, tay nghề phỏng chừng luyện ra từ đó.

Lôi Thiết không nói chuyện, vẻ mặt không biểu cảm, nhưng đường nét căng cứng gương mặt rõ ràng nhu hòa vài phần, nhặt một cây gậy lên đào trứng gà trong đống lửa ra.

Cho dù sau này Tần Miễn và Lôi Thiết đã bên nhau rất nhiều năm, nhưng mỗi lần nhớ lại một màn đêm nay, Tần Miễn vẫn cảm thấy ấm lòng.

“Huynh tính chừng nào nói ra chuyện phân gia? Không phải ta muốn hối thúc, hỏi để chuẩn bị tâm lý trước thôi.”

Lôi Thiết không có ăn bắp “Đêm mai ngũ đệ về nhà, hôm sau nghỉ ngơi một ngày. Khi đó hãy nhắc.”

Tần Miễn gật gật đầu. Hắn biết Lôi Thiết là người có chủ kiến, việc phân gia nên nói thế nào y cũng nắm chắc, không cần hắn nhiều lời. Huống hồ hắn cảm thấy mình là một người ngoài, không nên nhúng tay.

Lôi Thiết moi trứng gà ra, đặt ở hướng gió để hạ nhiệt.

Tần Miễn cắn hết trái bắp, sờ sờ trứng gà, không nóng, cầm lên bóc vỏ, ăn sạch ba quả, bụng no căng.

Lúc này Lôi Thiết mới ăn bắp nướng trong tay.

Tim bắp ném xa vào trong ruộng lúa cao đến gối.

“Ở đây sẽ để lại dấu vết.” Tần Miễn chỉ vào đống lửa đã tàn.

Lôi Thiết “Lúc này không cần dùng đến sân phơi lúa.” Ý chính là mấy ngày nay sẽ không bị người khác phát hiện. Kỳ thật dù bị phát hiện cũng không sao, cùng lắm khiến người suy đoán một phen, nghiêm trọng thì có người nhàn ngôn toái ngữ(1).

“Đi thôi.” Để tỏ lòng cảm tạ Lôi Thiết, Tần Miễn xoay người ôm bó củi còn thừa.

Lôi Thiết nhanh hơn hắn một bước, nhặt mấy cây củi lên, ra hiệu hắn đuổi kịp.

Đi ngang qua đống củi trong nhà thì thuận tay bỏ củi dư vào. Hai người trở về nhà cỏ.

Trong sân yên lặng không một tiếng động. Họ ra ngoài không kinh động đến bất cứ ai.

Dạ dày được thỏa mãn, cơn buồn ngủ ập cũng đến, Tần Miễn nằm trên giường chốc lát sau liền ngủ, nửa đêm mơ mơ màng màng thấy lạnh, theo bản năng dịch về phía nguồn nhiệt bên cạnh, ngủ no say.

-Hết chương 10-

Chú giải:

(1) Nhàn ngôn toái ngữ: Lời nói linh *** không căn cứ

——–

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5681 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5222 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4962 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4543 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4470 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4367 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter