Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Xuyên Việt Chi Miễn Vi Kỳ Nam

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Xuyên Việt Chi Miễn Vi Kỳ Nam
  3. Chương : 48

Chương : 48

“Hai, bốn, sáu…”

Trịnh Lục mua bánh bao trở về, Tần Miễn cảm ơn nhận lấy, thưởng cho nó năm văn tiền rồi đuổi nó về nhà trước, một tay cầm bánh bao cắn, tay kia thuần thục đến tiền đồng, “Tám mươi sáu, tám mươi tám, chín mươi…”

Hơn nửa ngày, hắn mới ngẩng đầu, thoải mái thở ra một hơn “Bên ta đếm xong rồi, tổng cộng hai lượng ba trăm mười chín văn.”

Lôi Thiết cũng nhanh chóng đếm xong đồng cuối cùng “Hai lượng bốn trăm năm mươi ba văn.”

Hai mắt Tần Miễn sáng lên “Ha ha ha! Nhiều như vậy, mới một ngày đã kiếm về số tiền thuê tiệm cả tháng.” <!-- 300x250 3 --> (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}); Mắt Lôi Thiết nhìn vào tay hắn “Ngày mai thuê thêm một hoả kế, ngươi chỉ phụ trách thu tiền.”

Tần Miễn chỉ do dự vài giây rồi đồng ý “Được, năm trăm văn thôi mà.”

Hai người cất tiền bạc vào túi tiền, khóa kỹ cửa, đánh xe trâu về nhà trong sắc hoàng hôn. Gió đêm lạnh hơn ban ngày, nhất là thời điểm trở núi gió càng lớn, tạt thẳng vào cổ, rất lạnh. Tần Miễn ngồi kế bên Lôi Thiết còn muốn chen vào người y luôn. Hắn cũng không rõ vì sao mình sao vào thùng xe cho rồi.

Lôi Thiết đổi sang giương roi tay trái, cánh tay phải ôm người vào lòng. “Ngày mai xiên nhiều một chút.”

“Ngày mai tới tiệm vải mua vải tốt may hai cái khăn quàng cổ.” Tần Miễn sờ sờ bụng “Chưa ăn no. Về nhà lại nấu lẩu ăn nữa.”

Lôi Thiết: “Bốn trăm tăm trúc không ít.”

Tần Miễn hiểu rõ ý y, cười nói: “Huynh yên tâm. Tăm trúc có thể tái sử dụng.”

Mãi đến nửa tháng sau, việc buôn bán của ‘Món ăn ngon’ vẫn không suy giảm, hơn nữa càng ngày càng tốt. Tần Miễn tăng thêm món đồ nướng vào thực đơn, vì mặt tiền căn tiệm quá nhỏ nên họ thương lượng với lão bản cửa tiệm tạp hoá hàng xóm chiếm dụng đất trống của tiệm, mỗi tháng bồi thường cho lão bản tiệm tạp hoá một trăm văn tiền. Tần Miễn biết làm người, thường biếu lão bản một chén malatang hoặc mấy xiên thịt nướng ăn. Chút không vui cuối cùng trong lòng lão bản kia cũng biến mất.

Tên tuổi cửa tiệm ‘Món ăn ngon’ ngày càng vang danh, thậm chí người trong Huyện cố ý đến trấn Lưu Thủy chỉ để ăn lẩu và malatang, vì nếm qua vị tê cay đó rất dễ nghiện. Có hai tửu lâu cũng thử làm lẩu và malatang bán, đáng tiếc dù họ làm bao nhiêu lần, mùi vị nước canh đều không sánh bằng ‘Món ăn ngon’. Có một tửu lâu khác muốn mua bí phương của Tần Miễn, bị Tần Miễn không chút do dự cự tuyệt.

Mỗi ngày xe trâu nhà Tần Miễn đều chạy lên trấn trên, rốt cuộc khiến đám du côn chơi bời lêu lổng thôn Thanh Sơn chú ý. Không đến một ngày, tin tức Tần Miễn và Lôi Thiết mở tiệm ‘Món ăn ngon’ tại trấn trên như một trận gió thổi qua cả thôn.

“Cái gì?” Đỗ thị nghe được tin, không cẩn thận ném vỡ một cái bát.

“Nhị ca, đại ca thật sự mở được tiệm ở trấn trên?” Lôi Hướng Nghĩa hơi không tin.

Lôi Hướng Nhân có vẻ nôn nóng “Thật! Là Triệu mặt rổ nói, lúc đầu ta cũng không tin, lén lên trấn trên nhìn thử mới dám khẳng định, không chỉ thế, việc buôn bán còn vô cùng tốt!”

Lôi Hướng Lễ thầm nhíu mày, bình thản nói: “Dù đại ca mở một cửa tiệm thì sao? Cũng đâu liên quan gì chúng ta.”

“Sao có thể nói vậy.” Lôi Hướng Nhân trừng mắt hắn một cái “Ta nhìn thấy trong tiệm y còn có hai hoả kế. Y thà mời người khác cũng không mời chúng ta, như vậy không cách nào nói nổi chứ?”

“Này…” Trong lòng Lôi Hướng Nghĩa cũng hơi khó chịu. Gần đây mấy huynh đệ họ đều tìm việc để làm, trông cậy kiếm vài đồng trợ cấp cho nhà, nhưng cũng chưa tìm được.

Lôi Hướng Lễ hừ nhẹ một tiếng “Đó là tiệm của họ, muốn mời ai làm hỏa kế là chuyện của họ. Dựa vào đâu nhất định phải mời chúng ta?”

Mặt Lôi Đại Cường lúc đỏ lúc trắng. Lúc này ông vô cùng hối hận vì đã làm cương với lão Đại, nếu không có sự kiện kia, ông hoàn toàn có thể bảo lão Đại cho mấy huynh đệ vào tiệm hỗ trợ.

“Nương, ngài nói vài câu a.” Triệu thị vừa nghĩ không chiếm được lợi của cửa tiệm kia, trong lòng không thoải mái nóng như lửa đốt.

Tiền thị cũng tha thiết nhìn Đỗ thị.

Đỗ thị hùng hồn nói: “Còn nói dựa vào đâu à? Huynh đệ mình mở tiệm dĩ nhiên phải dùng người trong nhà.”

Đôi mày thanh tú của Lôi Xuân Đào nhíu chặt, nhỏ giọng nói: “Nương, người quên rồi sao? Chúng ta và đại ca đã sớm phân gia, không tính là một nhà.”

“Con bé nhà ngươi!” Đỗ thị tức giận đến mức chĩa đầu nàng vài cái, nói “Mi cứ tay trong thò ra tay ngoài miết!”

Tiền thị âm thầm liếc xéo Lôi Xuân Đào, thân thiết ôm cánh tay Đỗ thị, “Nương, ngài nói hiện tại phải làm sao mới được?”

Sắc mặt Lôi Hướng Lễ, Lôi Xuân Đào đồng thời trầm xuống.

Lôi Hướng Nhân chen đến cạnh Đỗ thị.

“Lão đầu, người nói coi?” Đỗ thị không lập tức phát biểu ý kiến, nhìn Lôi Đại Cường.

Lôi Đại Cường vỗ bàn “Bất kể thế nào, không quan tâm huynh đệ là không đúng.”

“Cha, người nói nên làm gì bây giờ? Chúng ta đều nghe người.” Lôi Hướng Nhân lập tức hỏi.

Lôi Đại Cường híp mắt “Chờ buổi tối chúng về, liền tới nhà tìm chúng, để chúng sắp xếp mấy huynh đệ các ngươi vào tiệm hỗ trợ. Nếu không đồng ý thì buộc chúng phải đồng ý.”

Lôi Hướng Nghĩa cả kinh “Vậy không tốt lắm đâu?”

Khoé miệng Đỗ thị cong lên, ôn hòa nói tựa như một từ mẫu thật sự “Thế hệ trước lưu truyền tới nay ‘huynh đệ đồng lòng, cái lợi đồng tâm’. Năm huynh đệ các ngươi cùng nhau hiệp lực mới có tiền đồ.”

“Cha, tuyệt đối không thể làm vậy.” Lôi Hướng Lễ đứng bật dậy “Quan hệ giữa nhà chúng ta và đại ca vốn đã cực kém, nếu người thật sự làm vậy, trái lại hai nhà sẽ kết thù.”

“Sao có thể nghiêm trọng như ngươi nói được?” Lôi Hướng Nhân đẩy hắn qua một bên, khinh thường nói “Lão Tứ, ngươi rất nhát gan. Như vậy là không được.”

Lôi Hướng Lễ và Lôi Xuân Đào nhìn nhau, đáy lòng đều thấy bất an. Lôi Thiết coi như bỏ qua, thông qua mấy lần bọn họ đến thăm Tần Miễn để giải trừ mâu thuẫn hai nhà, Tần Miễn tuyệt đối không phải một thiếu niên đơn giản, không thể khinh thường.

Lôi Xuân Đào sốt ruột nói: “Cha, nương, các người đã quên lần trước ngũ ca nói gì sao?”

Đỗ thị nghĩ đến chuyện lần trước Lôi Hướng Trí về nhà nói với bà, nhất thời do dự. Lỡ như làm quá lớn, quả thật bất lợi cho tiểu Ngũ.

Lôi Hướng Nhân thấy thế không ổn, ngăn cản tầm nhìn của Lôi Xuân Đào “Nương, ta cảm thấy tiểu Ngũ suy nghĩ nhiều quá rồi. Chúng ta kiếm được càng nhiều tiền đối với Tiểu Ngũ mới là việc tốt. Ngài nói có phải không?”

“Nhị ca!” Lôi Xuân Đào dậm chân.

Đỗ thị phất tay nói: “Nhị ca ngươi nói có lý, ta cảm thấy chúng ta cần an bài người vào tiệm họ, không chừng còn có thể nhân cơ hội này vãn hồi quan hệ với nhà lão Đại. Lão nhân, ngươi thấy sao?”

Lôi Đại Cường gật gật đầu “Không sai, việc này cũng vì tốt cho lão Đại. Lão Tứ, ngươi đi quan sát động tĩnh bên kia. Sau khi chúng về thì lập tức báo ta biết.”

Không chờ Lôi Hướng Lễ nói chuyện, Lôi Hướng Nhân đã cướp lời “Cha, để ta đi, dù sao ta cũng rãnh rỗi.”

“Được.”

Đỗ thị cố ý để cả nhà ăn cơm chiều sớm nửa canh giờ, Lôi Hướng Nhân chén nhanh cơm nước liền đi bộ ra cửa thôn, từ xa thấy xe trâu quen thuộc, vội chạy về lão trạch.

Tần Miễn, Lôi Thiết bận rộn cả ngày đã mệt lả, về nhà, chốt cửa sân lại, chuẩn bị tắm rửa xong liền nghỉ ngơi.

Nước ấm còn chưa nấu xong, cửa sân bị người gõ vang.

“Ai đấy?” Tần Miễn cất giọng hỏi.

“Đại tẩu, là chúng ta tới thăm các ngươi.” Lôi Hướng Nhân cười nói.

Tâm tình tốt của Tần Miễn giảm đi một nửa, nhìn Lôi Thiết, xoay người về phòng.

Lôi Thiết nói với ra ngoài: “Các người trở về, không cần thiết tới thăm chúng ta.”

Bên ngoài im bặt một lát, Lôi Đại Cường khẽ gào một tiếng, nói cứng rắn: “Lão Đại, ta và nương ngươi cũng đến, mau mở cửa.”

Lôi Thiết thản nhiên nói: “Trừ ngày lễ ngày tết, hai nhà chúng ta vẫn ít qua lại thì hơn.”

“Ngươi nói cái gì? Ngươi mở cửa trước hãy nói.” Lôi Đại Cường cố nhẫn nại.

“Ta biết các người muốn nói gì. Nhân thủ trong tiệm đã đủ, huống chi đã ký văn thư không thể đuổi việc hai hỏa kế kia. Muốn ta an bài bọn nhị đệ vào tiệm làm việc là không thể.” Lôi Thiết.

“Ngươi!” Lôi Đại Cường tức đến đau gan.

Lôi Hướng Nhân cũng một bụng lửa “Đại ca, lời này của ngươi rất không hợp tình người đấy?”

Tần Miễn không nhịn được nữa, lại chạy vào sân “Nhị đệ, là các ngươi khinh người quá đáng. Lúc phân gia đã nói không được nhúng tay vào chuyện nhà đối phương. Hay là các người muốn đến nhà lý chính ngồi một lát, coi thật kỹ có phải trên văn thư viết vậy hay không?”

“Được, được, được!” Đỗ thị nói the thé “Nếu các ngươi đã không để các đệ đệ trong lòng, cũng đừng trách ta ngày mai dẫn người tới cửa hàng quấy nhiễu.”

Trong sân cách vách, Chu Nhị Hảo và nữ nhân hắn đang nghe lén ngươi xem ta, ta xem ngươi, không hẹn mà cùng lắc đầu, rất không đồng tình với Lôi Thiết, Tần Miễn.

Tần Miễn lạnh lùng nói: “Hở? Người cứ việc thử xem.”

Lôi Đại Cường lửa giận công tâm “Chúng ta đi!”

Lôi Hướng Nhân vừa tức vừa hận, hô: “Lôi Thiết, Tần Miễn, coi như các người tàn nhẫn!”

Bên ngoài tường truyền tới tiếng bước đi xa dần, Tần Miễn hãnh diện trở vào phòng.

Lôi Thiết sóng vai cùng hắn “Bọn họ thật sự sẽ làm vậy. Ngươi chớ sợ, ta có đối sách.”

“Ta mà sợ sao?” Hai mắt Tần Miễn chợt loé *** quang, cười lạnh một tiếng, chắp tay sau lưng vào phòng, bình tĩnh nói “Ta chờ tiếp chiêu. Trên thực tế ta còn mong bọn họ đến quấy rối. Ha, ha, ha.”

Không hiểu sao lưng Lôi Thiết phát lạnh. Tiểu tức phụ của y thật đúng là…

“Còn không vào lấy nước tắm rửa?” Tần Miễn trong bếp thúc giục.

Ngày hôm sau, cửa tiệm ‘Món ăn ngon’ mở cửa như thường lệ.

Giữa trưa là lúc khách nhân đông nhất. Không ít người bưng bát ngồi xổm ven đường ăn. Đây là cảnh tượng chưa từng xuất hiện ở bất cứ tiệm ăn nào khác.

Ba ngươi Đỗ thị, Triệu thị và Tiền thị nổi giận đùng đùng đi tới.

Đỗ thị vỗ đùi, ngồi dưới đất liền gào “Lão thiên gia, ông mở mắt ra mà xem. Đại nhi tử ta thật bất hiếu a…” Khách nhân trong tiệm sợ hãi quay đầu nhìn Tần Miễn và Lôi Thiết, châu đầu ghé tai.

“Sao lại thế này? Lão phụ nhân kia là nương của lão bản nào?”

Hai hỏa kế Trịnh Lục và Vương Thuận hai mặt nhìn nhau.

“Là mẹ kế.” Tần Miễn lạnh nhạt bổ sung một câu, đi ra cửa tiệm “Các vị, dù sao ăn cơm cũng không cần lỗ tai, nếu không ngại thì nghe một chút.”

Đỗ thị nghe lời hắn nói, sửng sốt, thấy vẻ mặt tự tin bình thản của hắn, cảm thấy bất an không tên, không muốn làm náo loạn nữa.

“Nương, chúng ta đều dựa vào ngài.” Triệu thị nói nhỏ.

Tiền thị thúc giục đẩy đẩy lưng Đỗ thị.

-Hết chương 48-

[Xuyên việt chi miễn vi kỳ nam]

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5681 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5223 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4962 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4543 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4470 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4367 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter