Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Yên Vũ

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Yên Vũ
  3. Chương : 46

Chương : 46

Tiếng cười nói bên trong gian phòng riêng lập tức ngừng lại. Hai người đứng dậy vén bức rèm châu lụa lên, đi ra. Nha hoàn kia ở trong nước đập thình thịch, vừa vùng vẫy vừa kêu khóc. “Công tử mau cứu nô tỳ… Công tử…”

Trên thuyền hoa không có gã sai vặt, vì đang chờ Tuyên Thiệu nên thuyền hoa vẫn dừng sát bên bờ. Nhưng trên xe ngựa ven bờ có gia đinh của Nghiêm gia đang ở đó.

Mục Thanh Thanh kêu Yên Vũ lên bờ, đi gọi gia đinh của Nghiêm gia lội xuống nước cứu người.

Nước ven bờ cũng không sâu, lúc nha hoàn kia được cứu lên thì chỉ uống mấy ngụm nước, bị chút hoảng sợ mà thôi. Lâm An cuối tháng hai đã là cảnh xuân tươi đẹp, không được coi là lạnh.

“Công tử, là nàng ta đẩy ta xuống nước!” Nha hoàn toàn thân ướt đẫm, y phục dán sát vào người, bất chấp lên bờ đi thay quần áo, trước tiên chỉ Yên Vũ nói.

Yên Vũ nghe vậy, vẻ mặt kinh ngạc. “Vị tỷ tỷ này, ta với ngươi không thù không oán, sao lại phải đẩy ngươi xuống nước?”

Nghiêm Yến Sinh đầu tiên liếc nhìn Yên Vũ, thấy nha hoàn của mình ấp úng không lời chống đỡ, vô cùng tức giận. “Chớ có nói bậy! Mau trở lại trên xe ngựa, bộ dáng này còn thể thống gì! Khiến Thanh Thanh tiểu thư chê cười!”

Câu nói sau cùng dĩ nhiên là cười nói với Mục Thanh Thanh.

Nha hoàn kia tức giận xuống thuyền hoa, khi đi ngang qua Yên Vũ thì ánh mắt như đao khoét liếc nàng.

Yên Vũ cũng không để nàng ta ở trong lòng, loại nha hoàn này rõ ràng là đố kị Mục Thanh Thanh không thôi, không có cách nào với Mục Thanh Thanh nên chuyển lòng thù địch tràn đầy sang nàng, không phải là lần đầu tiên nàng gặp phải.

Nhưng không ngờ nha hoàn kia tóc chưa khô, chỉ thay đổi xiêm y, liền trở về trên thuyền hoa hầu hạ.

Lần này nàng ta ngược lại đã có kinh nghiệm, có lẽ là phát hiện Yên Vũ không dễ trêu, công tử của nàng ta cũng sẽ không cho nàng ta chỗ dựa, cũng không giương nanh múa vuốt nhào lên. Im lặng đứng ở bên cạnh Yên Vũ.

Lại đợi thêm chút nữa Tuyên Thiệu mới cưỡi ngựa khoan thai tới.

Tuyên Thiệu một mình đến đây, cũng không mang theo nha hoàn, gã sai vặt. Gia đinh của Nghiêm gia vội vàng bước tới trước dắt ngựa. Tuyên Thiệu phi thân lên thuyền hoa.

Ánh mắt Mục Thanh Thanh say đắm nhìn thân ảnh của Tuyên Thiệu.

Vẻ mặt Nghiêm Yến Sinh có phần cứng ngắc.

Tuyên Thiệu tới trước mặt Yên Vũ, cúi đầu liếc nhìn nàng một cái, khẽ cười, mượn nàng đưa tay xốc lên bức rèm, khom người vào thuyền hoa.

Thuyền hoa chậm rãi rời bờ.

Bên trong gian phòng riêng có tiếng nói cười truyền ra, nhưng tất cả đều là tiếng của Nghiêm Yến Sinh và Mục Thanh Thanh.

Yên Vũ nghe thấy Tuyên Thiệu vẫn vuốt ve chiếc quạt giấy trong tay, không hề mở miệng.

“Đa tạ ơn cứu mạng ngày ấy của Tuyên công tử. Tiểu nữ không gì báo đáp, chỉ muốn kính công tử ba chén rượu nhạt, bày tỏ lòng của thiếp.” Mục Thanh Thanh đứng lên nói.

“Có rượu không có nhạc sao là tiệc.” Tuyên Thiệu không nhận chén rượu, ngược lại nhìn về phía Nghiêm Yến Sinh. “Nghiêm công tử không có sắp xếp sao?”

Nghiêm Yến Sinh giương mắt nhìn về phía Mục Thanh Thanh. Ở bên ngoài nàng ấy khá tài danh, cầm kỳ thi hoạ thông thạo tất cả. Lúc mở tiệc chiêu đãi, có nàng ấy ở đây sao hắn có thể an bài người kế bên đến đoạt danh tiếng của nàng ấy chứ.

Mục Thanh Thanh nâng chén rượu, hơi lúng túng nhìn Tuyên Thiệu. Vào lần đầu tiên cùng Tuyên Thiệu gặp mặt ở Xuân Hoa lâu, Tuyên Thiệu đã biết Yên Vũ ở trong bóng tối khảy đàn cho người khác.

“Yên Vũ, vào đây!” Mục Thanh Thanh để chén rượu xuống. “Nghiêm công tử, trên thuyền hoa có đàn không?”

Nghiêm công tử chỉ huy Yên Vũ và nha hoàn của Nghiêm gia mang đàn cổ tới, bố trí ở bên cạnh yến tiệc.

Mục Thanh Thanh nói: “Trên tay ta không khoẻ, hôm nay để nha hoàn của ta đàn giúp vui cho công tử nhé.”

Tuyên Thiệu cũng không trả lời.

Nghiêm Yến Sinh ở bên cạnh hoà giải nói: “Cũng tốt, cũng tốt!”

Yên Vũ ở một bên, tay trắng nhỏ bé gẩy huyền cầm.

Chợt nghe có người khinh công phóng tới gần thuyền hoa, nàng nâng mắt nhìn, tầm mắt lại bị màn lụa đỏ thắm ngăn trở.

Trong nháy mắt, người đã tới trên thuyền hoa, ở bên ngoài phòng, nói: “Tuyên công tử.”

Yên Vũ nghe ra là tiếng của Lộ Minh Dương.

Nghiêm Yến Sinh và Mục Thanh Thanh đều sững sờ, không hề nghĩ tới trên thuyền hoa lại đột nhiên phát ra tiếng của một người đàn ông.

“Vào đi.” Tuyên Thiệu bảo.

Quả nhiên thấy Lộ Minh Dương vén bức rèm lên, cúi người vào phòng, kề vào tai Tuyên Thiệu, thấp giọng nói: “Viện sự đã chết. Tôn Uy báo cáo là Viện sự sợ tội tự sát. Thánh thượng hạ chỉ việc này dừng ở đây, không truy xét nữa.”

Tuyên Thiệu gật đầu. Lộ Minh Dương nâng mắt nhìn Yên Vũ đang đánh đàn, lùi ra khỏi phòng, đứng ở mũi thuyền.

Tuy tiếng nói chuyện của Lộ Minh Dương rất thấp, nhưng Yên vũ nghe được không tốn công sức nào.

“Thật là có công vụ gì?” Nghiêm Yến Sinh hỏi.

Nhưng Tuyên Thiệu cười khẽ. “Không có gì, hôm nay du hồ, không nói chuyện công.”

“Như vậy rất tốt!” Nghiêm Yến Sinh bưng chén rượu lên, kính Tuyên Thiệu.

Tuyên Thiệu ai đến cũng không từ chối, mất một lúc hơn mấy chén đã vào bụng.

Yên Vũ đàn xong một khúc, Tuyên Thiệu giơ tay lên về phía nàng ngoắc ngoắc ngón tay.

Yên Vũ đứng dậy, đi tới bên cạnh bàn. Tuyên Thiệu đưa tay ôm nàng vào lòng.

Vẻ mặt Mục Thanh Thanh cứng đờ, chỉ thấy Tuyên Thiệu khẽ cười kề bên tai Yên Vũ nói câu gì đó. Yên Vũ gật đầu, ngồi bên cạnh Tuyên Thiệu, không rời đi.

Trên mặt Mục Thanh Thanh có chút khó coi, đứng dậy thêm rượu, cười nói: “Hôm nay gặp dịp cảnh xuân, thiếp biết Tuyên công tử ngày thường bận rộn, có thể nhín chút thời gian đến du hồ yến ẩm thật sự là không dễ. Thiếp kính công tử một chén.”

Tuyên Thiệu đưa tay nhận chén rượu, ngược lại đưa cho Yên Vũ. Yên Vũ không chậm trễ chút nào, nâng chén trút xuống bụng.

Mục Thanh Thanh hung hăng trừng mắt liếc nàng, nàng chỉ coi như không thấy.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5673 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5218 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4957 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4539 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4462 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4358 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter