Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Yêu Em Dưới Ánh Mặt Trời

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Yêu Em Dưới Ánh Mặt Trời
  3. Chương : 6

Chương : 6

« Hả ? » Tô Hoài Dương nhất thời không phản ứng kịp, chỉ biết kinh ngạc nhìn Âu Vãn Quân.

« Bây giờ mà về ký túc xá sẽ không còn nước ấm đâu, một thân dính đầy mồ hôi như vậy rất không thoải mái. Ở nhà của em anh có thể trước tắm rửa một chút. » Thấy Tô Hoài Dương không phản ứng lại, Âu Vãn Quân đành phải giải thích.

« Việc này….. đã quá muộn rồi, quấy rầy người trong nhà em thật không tốt lắm đâu. » Hôm nay bị Hạ Lí cùng bọn người Lâm Triết trét một đầu đầy kem bơ, mặc dù ở nhà Hạ Lí đã có lau rửa sơ qua một chút, nhưng trên người vẫn không thoải mái, có thể tắm rửa một trận là tốt nhất, nhưng làm sao có thể vào nhà người ta mà tắm, thật rất….. kì cục. Nghĩ đến việc này, Tô Hoài Dương hơi do dự.

« Không có gì, nhà chỉ có mình em ở thôi. Thế nào, có vào hay không ? » Âu Vãn Quân hỏi lại.

« Nga, vậy được rồi, cám ơn ! » Tô Hoài Dương nói xong rồi nở nụ cười thật tươi, vô cùng cao hứng cùng Âu Vãn Quân đi lên lầu.

Sau khi theo Âu Vãn Quân vào trong nhà, Tô Hoài Dương nhìn xung quanh đánh giá một chút, đây là một căn phòng nhỏ có một gian phòng ngủ, phòng khách, nhà bếp, diện tích không tính là lớn, đồ vật gia dụng cũng không xem như hiện đại nhưng tất cả đều được bảo dưỡng rất tốt. Trong nhà dọn dẹp rất sạch sẽ, không có đồ vật dư thừa, chỉ duy nhất ở trong một góc của phòng khách để một trái bóng rổ cũ hơi sờn, trên sô pha cũng có vài tờ tạp chí thể dục thể thao để tùy ý. Hơn cả một cái nhà, nơi ở của thằng nhóc độc thân này cũng giống như ký túc xá của trường, đây là đánh giá đầu tiên của Tô Hoài Dương, tuy rằng điều không giống duy nhất là việc quần áo dơ vứt đầy trên sàn, hay tất thối nhét trong mọi góc nhà của những thằng nhóc thông thường.

« Người nhà của em đi ra ngoài rồi sao ? » Tô Hoài Dương hỏi.

« À không. Mẹ em mấy tháng trước đã dọn đến nơi khác, bởi vì chỗ đó cách trường học quá xa, cho nên em liền ở lại đây. Bà sợ em thiếu thốn, nên trừ bỏ giường ngủ, quần áo của bà cùng Âu Vãn Thần thì những đồ vật còn lại đều lưu cho em dùng. » Âu Vãn Quân một bên vừa mở tủ quần áo kiếm khăn tắm đưa cho Tô Hoài Dương, một bên giải thích.

« Âu Vãn Thần ? Là em trai của em sao ? » Tô Hoài Dương tò mò hỏi, trực giác của hắn cho rằng người kia hẳn là em trai của Âu Vãn Quân, Quân Thần Quân Thần, quân vi đại thần, nghe tên rất mạnh mẽ, rất hay.

« Không, đó là con mèo mà bà ta nuôi. » Âu Vãn Quân thản nhiên đáp lời.

« À…. » Tô Hoài Dương không muốn hỏi thêm cái gì nữa, bởi vì hắn tin rằng Âu Vãn Quân đã nghiến răng khi trả lời câu hỏi kia, ngẫm lại cũng đúng, nếu thú nuôi nhà mình tên so với chính mình càng……. Ai…… càng đủ nam tính hơn, bản thân mình là cậu ta chắc cũng sẽ nghiến răng nghiến lợi……….

« Nè, đây là khăn tắm, đi tắm rửa, còn quần áo ngủ thì dùng tạm của em vậy. » Âu Vãn Quân nói xong đem một bộ đồ đưa qua.

« A, em cứ đi tắm trước đi, tôi……. »

« Nhanh đi đi, nhìn anh bẩn hơn em nhiều. » Cắt ngang lời nói của Tô Hoài Dương, Âu Vãn Quân quay người đi vào phòng.

Hừ ! Thằng nhóc này, cũng không ngẫm lại mình trở thành như vậy là vì ai, nếu không phải vì che chở cái áo lông trắng mà em ấy đang mặc, mình sẽ chịu để nhóm người Hạ Lí bôi kem trét bơ đầy mặt, đầy lỗ tai sao ? Tô Hoài Dương mang vẻ mặt bất mãn tiếp nhận đồ rồi đi vào phòng tắm, trong bụng rì rầm đem thằng nhóc không có lương tâm kia rủa một trận.

Bên này, Âu Vãn Quân ôm một bộ chăn mền gối đệm bình tĩnh đứng trong phòng ngủ nhìn, ánh mắt chuyển từ sàn nhà đến giường ngủ xem xét. Vốn nghĩ là sẽ trải tấm chăn dày cho hắn nằm dưới đất, lại nhìn đến cái giường đôi rộng rãi của mình. Tháng mười một, trên mặt đất chắc vẫn còn lạnh, hơn nữa nếu cùng nằm chung trên giường vẫn còn dư sức, để cho người kia nằm ngủ dưới đất sợ thế nào cũng cằn nhằn này nọ. Nghĩ vậy, Âu Vãn Quân liền đem chăn đệm ném lên giường.

Chốc lát sau, Tô Hoài Dương tắm rửa xong đi ra. Nghe thấy tiếng động, Âu Vãn Quân đang ngồi bên giường mới vừa nhấc đầu lên liền nhìn thấy Tô Hoài Dương đang lau tóc đi vào. Bởi vì áo ngủ của Âu Vãn Quân rất nhỏ, mặc vào bó sát không thoải mái, cho nên Tô Hoài Dương chỉ mặc quần ngủ. Thấy Tô Hoài Dương khỏa phần trên, Âu Vãn Quân nhịn không được so sánh hắn ta với mình, làn da mật ong khỏe mạnh, không trắng trẻo như mình ; cơ ngực săn chắc, rắn rỏi ; cái bụng bằng phẳng ẩn ẩn đường cong sáu múi ; xuống chút nữa…… Đột nhiên phát hiện bản thân nhìn đến ‘cái kia’, khuôn mặt Âu Vãn Quân lập tức nóng lên, cuống quít ngầng đầu đối diện với ánh mắt đầy ý cười của Tô Hoài Dương.

« Em…… Em đi tắm. » Âu Vãn Quân vội vàng đứng lên, cúi đầu lướt qua người Tô Hoài Dương, nhanh chóng bước thật nhanh vào phòng tắm, Tô Hoài Dương vốn định trêu chọc cậu hai câu, nhưng nhìn thấy biểu tình thằng nhóc kia như vậy, thôi hãy bỏ qua cho cậu ta vậy.

Âu Vãn Quân tắm xong đi ra, Tô Hoài Dương đang nằm trên giường đọc sách, thấy cậu đi ra liền cười hì hì hỏi : « Tiểu Quân, em đối với tôi thật tốt, tôi còn nghĩ rằng hôm nay sẽ phải nằm ngủ dưới sàn nhà. »

« Hừ ! Vậy ghi nhớ công ơn của em thì anh nhanh chóng mà ngủ đi, để cho ân nhân của anh cũng được ngủ ngon giấc. » Nói xong, Âu Vãn Quân liền vén mền chui vào giường. Hôm nay cậu cảm thấy rất mệt mỏi, buổi trưa thì phải đi lòng vòng mua quà, còn náo loạn cả buổi tối, thế nào về đến nhà cũng ngủ lăn quay.

Thấy Âu Vãn Quân nằm xuống, Tô Hoài Dương cũng buông quyển sách trên tay, tắt đèn bàn, chui vào trong chăn. Trong phòng tối đen, chỉ có ánh trăng trong trẻo nhưng lạnh lùng xuyên thấu khe hở của bức màn chiếu vào phòng, thực im lặng. Cảm giác của con người trong bóng đêm tựa hồ linh mẫn hơn rất nhiều, Tô Hoài Dương trợn mắt nhìn lên trần nhà, thấp thoáng cảm nhận được nhiệt độ hơi thở cùng mùi hương sau khi tắm rửa từ cơ thể bên cạnh, vô tình trêu chọc giác quan của hắn. Tô Hoài Dương đột nhiên cảm thấy ngứa ngáy, trong lòng giống như có cọng lông chim nhẹ nhàng xoát qua xoát lại, điều này làm cho Tô Hoài Dương rất khó chịu, trở mình mấy cái cũng không hết.

« Như thế nào ? Ngủ không được sao ? » Nhận thấy người kế bên giống như bánh nướng áp chảo lật qua lật lại, Âu Vãn Quân nhẹ giọng hỏi.

« Ừ, có thể do hôm nay chơi đùa quá nhiều, giờ vẫn còn rất hưng phấn, không ngủ được, còn em ? Tại sao vẫn chưa ngủ ? »

« A, em….. em cũng không ngủ được. » Vốn hai con mắt đã muốn híp lại nhưng khi nghe Tô Hoài Dương hỏi như vậy, ma xui quỷ khiến thế nào lại trả lời một câu như thế.

« Ai ! Chúng ta cùng trò chuyện đi. » Nghe thấy Âu Vãn Quân cũng không ngủ được, Tô Hoài Dương nghiêng người nói với cậu.

« Ừ, được rồi, anh muốn nói cái gì ? » Âu Vãn Quân hỏi.

« Tùy tiện đi, a, đúng rồi, sinh nhật em ngày mấy ? »

« Ngày 4 tháng 8. »

« Hả ? Vậy em mới vừa 16 a. »

« Không, mới vừa 15, em đến trường sớm. »

« 15 ? Vậy em nhỏ hơn tôi đến một tuổi rưỡi, a, không bằng từ nay về sau em kêu tôi là ‘anh’ nha, tôi liền bảo vệ em. » Nói xong, Tô Hoài Dương liền nằm úp sấp trên người cậu, hai mắt sáng rỡ nhìn Âu Vãn Quân chăm chú.

Dưới ánh trăng, đôi mắt luôn đầy ý cười kia trở nên sâu thẳm, Âu Vãn Quân bị hắn nhìn như vậy có điểm xấu hổ, vội vàng đẩy hắn ra quay đầu đi chỗ khác, « Em mới không thèm đâu, nếu vậy thì em cũng phải kêu Hạ Lí là anh sao. »

« Sẽ không, thời điểm không có ai thì mới kêu, chỉ kêu một mình tôi thôi, được không ? »

« Không cần. »

« A, phản đối vô hiệu, tôi đã quyết định rồi. » Tô Hoài Dương vô lại đáp trả.

Bắt đắc dĩ trở mình xem thường, không muốn cùng hắn nói chuyện vô ích nữa, Âu Vãn Quân hỏi ngược lại : « Còn anh, chừng nào sinh nhật ? »

« Ngày 15 tháng 2, thực thuận tiện nha, ngay ngày hôm sau của lễ tình nhân, hôm trước tặng quà thì hôm sau có thể thu hồi được rồi, là ngày tốt nha. » Tô Hoài Dương đắc ý nói.

« Quà tình nhân ? Anh chắc không cần tặng đâu, em nghe Hạ Lý nói anh cứ hễ tới ngày này là thu về không ít lễ vật a. »

« Thằng quỷ Hạ Lí này ! Coi tôi làm sao để xử lí hắn. »

« Người ta chưa nói xấu gì anh mà, mà đây cũng không phải là chuyện gì mất mặt. » Âu Vãn Quân thấp giọng nói.

« Tiểu Quân, em không biết, hắn là tên hay nói xấu tôi nhất, hễ nói là không ngừng được, có quỷ mới biết ở sau lưng tôi, hắn còn nói tới cái gì nữa, để tôi nói cho em biết a…. »

Tô Hoài Dương một mình nói một trận, phát hiện bên cạnh không có động tĩnh gì, vừa quay mặt sang nhìn liền thấy Âu Vãn Quân đã ngủ từ lúc nào. A, thằng nhóc này……. Tô Hoài Dương thay cậu kéo tấm chăn lên, cũng lẵng lặng nằm xuống một bên…..

Sáng sớm, ngay lúc ánh nắng sớm đầu tiên chiếu vào trong phòng, Tô Hoài Dương liền tỉnh, nhưng hắn không có mở mắt, cái chăn ấm áp trên người cùng nhiệt độ của người bên cạnh làm cho hắn lưu luyến không thôi. Hắn muốn tránh né ánh sáng đang chiếu vào mắt liền cúi đầu, vô tình chạm phải một thứ mềm mềm nhung nhung, làm cho hai má cùng chóp mũi ngứa ngáy. Mở mắt ra, đập vào trong mắt là dung nhan Âu Vãn Quân đang say ngủ, đỉnh đầu đang chôn ở hõm vai Tô Hoài Dương.

Người này chui vào trong lòng ngực của mình từ bao giờ, nhìn thấy Âu Vãn Quân nằm trên người, Tô Hoài Dương nhờ nắng sớm mà đánh giá khuôn mặt của cậu.

Âu Vãn Quân nghiêng người ngủ lộ ra một bên má, từ phương hướng của Tô Hoài Dương chỉ có thể nhìn đến hàng lông mi thật dài cùng một bên mặt, cái mũi khéo léo hít thở nhè nhẹ, làn da được tái tạo sau giấc ngủ dài bỗng trở nên phấn nộn, mái tóc đen mềm mại nằm tán loạn, lộ ra cái trán trơn bóng mà bình thường hiếm thấy, nếu Tiểu Quân là con gái, thật đúng là ‘quốc sắc thiên hương’ a ! Tô Hoài Dương nhìn đến ngây người, tâm cũng trở nên ‘tâm viên ý mã’.*

*Tâm viên, ý mã diễn tả tình trạng những ý nghĩ trong óc của con người biến chuyển rất nhanh: con người đang nghĩ chuyện trên trời, chuyển sang chuyện dưới biển, đang chuyện bên Tàu sang chuyện bên Tây.

Tâm viên: Tâm như con vượn nhảy nhót lưng tưng.

Ý mã: ý như con ngựa chạy lăng quăng đây đó.

Bỗng nhiên, người bên cạnh giật giật, mở mắt ra. Âu Vãn Quân vừa mở mắt liền thấy được khuôn mặt Tô Hoài Dương rất gần, nhất thời không phải ứng kịp, chỉ dùng ánh mắt mê mang nhìn hắn. Bởi vì vừa mới tỉnh lại, trong mắt Âu Vãn Quân cũng không có sự lạnh lùng trong trẻo như thường ngày, mà ẩm ướt mê mang. Bị Âu Vãn Quân nhìn như vậy, Tô Hoài Dương đột nhiên cảm thấy khó thở, hô hấp bắt đầu dồn dập.

« Hôm nay cuối tuần, ngủ thêm một chút đi. » Cố gắng xem nhẹ cảm giác trong lòng, trực giác Tô Hoài Dương liền mách bảo phải phá vỡ không khí kỳ quái trong lúc này.

« Dạ. » Mơ mơ màng màng lên tiếng, Âu Vãn Quân lại nhắm hai mắt. Tô Hoài Dương nhẹ nhàng thở ra, lại thật sự ngủ thêm một giấc……

Chờ khi hai người tỉnh lại, đã là giữa trưa. Tùy tiện ăn một chút gì đó xong, hai người liền tìm một cái sân bóng nhỏ bắt đầu một chọi một, thực lực của hai người cũng coi là tương đương nhau, càng đấu càng khó hòa giải, cuối cùng đợi đến khi thể lực của Âu Vãn Quân khô kiệt mới chấm dứt.

Nhờ vào chuyện này, quan hệ của Tô Hoài Dương cùng Âu Vãn Quân tựa hồ tiến thêm một bước, vốn Tô Hoài Dương thường ngày đã dính với Âu Vãn Quân, hiện tại lại càng giống như bắt Âu Vãn Quân treo lên người, mà Âu Vãn Quân rốt cuộc cũng lười quản, hoặc không còn sức để so đo với hắn, cứ như vậy mà từ bỏ. Đội bóng luôn trêu chọc hai người là vợ chồng, mỗi lần nháo đều khiến cho Âu Vãn Quân mặt mày đỏ ửng, Tô Hoài Dương liền cười thích thú.

Thời gian cứ như vậy mà lặng lẽ trôi đi, tháng 11 đã qua, tựa hồ có một cái gì đó chầm chậm thay đổi.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5680 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5222 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4961 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4541 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4468 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4366 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter