Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Nương Tử Xin Dừng Tay

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Nương Tử Xin Dừng Tay
  3. Chương : 37

Chương : 37

Trầm Thiên Mục rốt cuộc cũng là phong phạm cao thủ, thấy không sợ hãi, nói với Đoạn Hoài "Đi xem một chút là chuyện gì xảy ra."

"Rõ!"

Đoạn Hoài vừa định nhảy lên ngọc bay, đã thấy một tên đệ tử thanh sam vội vàng chạy đến, liền vẫy tay một cái từ xa hét lên "Cảnh báo nhầm! Không có chuyện gì, không có chuyện gì!"

Trầm Thiên Mục đang ở thời điểm quan trọng trong việc chiêu mộ đồ đệ yêu quý, thì lại bị một pha quấy rối như thế, lập tức giận không chỗ phát tiết, đem cái tên người thanh sam chiêu đến bên cạnh, trầm giọng nói "Ai là người phát ra cái cảnh báo sơn môn này?!"

"Hồi bẩm vị sư tôn này, vừa nãy có hai nhóm nhân mã chừng ba, bốn trăm người triển khai trận thế ở ngoài sơn môn. Có một tên đệ tử ngoại môn vừa mới tới rất nhát chết, cứ nghĩ là băng cướp tập kích núi, không hỏi một tiếng, liền phát cảnh báo."

"Băng cướp?" Đoạn Hoài mặt đen lại nói, "Băng cướp kể cả là ăn gan hung mật gấu, cũng không dám đến núi Huyền Hoa gây sự!"

"Đúng, đúng." Người tới vội vàng nói, "Sau đó thì sư tỷ quản sự qua hỏi, thì mới biết là tới để tìm người."

"Tìm người tại sao lại phải làm trận lớn như vậy?"

"Cái này, đệ tử chỉ biết rằng các nàng là muốn tìm hôn phu đào hôn, hình như nói là họ Hứa..."

"Được rồi, " Trầm Thiên Mục không kiên nhẫn xua tay, "Đừng nói nhiều, mau đi đi."

Nàng xoay đầu lại, cười khẽ nhìn về phía Hứa Dương, "Tiểu gia hỏa, nghĩ như thế nào rồi?"

Hứa Dương sắc mặt có chút không quá tự nhiên, cũng không để ý tới nàng, mà là giữ chặt cái người báo tin kia, bất chấp khó khăn nhỏ giọng nói "Tới chỗ này tìm đào hôn, ha ha, thật nực cười. Vậy, sẽ để bọn họ lên núi tìm người sao?"

"À, người tới nói rằng hôn phu các nàng đang xen lẫn trong đám đệ tử khảo hạch nhập môn, năn nỉ sư tỷ quản sự cho bọn họ tới chỗ này để nhận dạng."

"Ồ, chẳng lẽ để các nàng tìm người trong tông môn sao?" Hứa Dương vẫn chưa từ bỏ ý định địa hỏi.

Đệ tử kia vội vàng nói "Tông môn trọng địa sao có thể để người không phận sự đi vào được."

"Tốt, không có chuyện gì rồi."

Hứa Dương dứt lời, lập tức vái một vái thật sâu đối với Trầm Thiên Mục, "Sư phụ ở trên cao, xin nhận một lạy của đồ nhi!"

"Ồ?!" Trầm Thiên Mục kinh hỉ nói, "Ngươi đồng ý rồi? Quá tốt rồi!"

"Đồng ý đồng ý!" Hứa Dương vội vàng gật đầu không ngừng nói, "Vậy thì cái nghi thức thu đồ đệ này có thể nhanh hơn một chút được hay không? Cái kia, ta trực tiếp đi vào có được không?"

"Sao mà vội thế? Ồ, ngươi là sợ bị trì hoãn thời gian tu luyện hả?" Trầm Thiên Mục chính là cầu còn không được, lúc này vỗ tay cười nói, "Rất hợp với tính cách của ta! Nào, chúng ta tiến hành lễ bái sư ở chỗ này!"

Trong lòng Hứa Dương tự nhủ, ta là sợ bị trì hoãn, nếu cứ tiếp tục trì hoãn sẽ bị Đường Tiểu Tuyết các nàng đuổi kịp mất...

Trầm Thiên Mục nói với đệ tử ngoại môn bên cạnh "Mau, đi lấy chén trà!"

Mọi người chung quanh nhìn nhau, "Trầm sư tôn, đây là đang khảo hạch nhập môn, cũng không chuẩn bị trà. Nếu không, ta đi lên núi lấy cho ngài..."

"Không cần." Trầm Thiên Mục chỉ sợ đêm dài lắm mộng, lật tay lấy linh bảo Ngọc La Sơn ra, thân hình thoắt một cái liền xuất hiện ở bên cạnh sơn tuyền hơn trăm trượng, lại nhoáng thân, "Bát trà" trong tay đã đựng đầy nước.

Nàng đem "Bát trà" giao cho Hứa Dương, bản thân thì kéo một chiếc ghế gỗ táo bên cạnh rồi ngồi xuống, gật đầu nói "Dâng trà đi."

Hứa Dương dưới sự chỉ đạo của Đoạn Hoài quỳ xuống ở trước mặt Trầm Thiên Mục, hai tay đưa bát trà lên, đem tất cả quá trình bái sư dùng tốc độ nhanh nhất để đi một lượt.

Trầm Thiên Mục vui tươi hớn hở đem bát nước sơn tuyền kia uống một hơi cạn sạch, trong lòng thoải mái vô cùng, cuối cùng thì thiên tài ngàn năm khó gặp này rốt cuộc cũng thuộc về ta! Ha Ha Ha! Ai cũng cướp không nổi nữa rồi!

Đám đông xem náo nhiệt xung quanh cũng reo hò, "Hay lắm--"

"Lương sư gặp cao đồ!"

"Hứa cô nương sau này tất nhiên sẽ tiền đồ vô lượng!"

Trầm Thiên Mục vui sướng hài lòng kéo Hứa Dương lên, nói "Đi, ta mang ngươi về Hồng Vân Phong!"

Nàng lấy ngọc bay ra, đang định nhảy lên, khóe mắt lại chợt nhìn thấy tấm bùa trên bệ đá, hư ảnh phía trên phác hoạ ra một loạt chữ nhỏ Hứa Dương, mười sáu tuổi, thành Cổ Giang...

Nàng lại liếc mắt nhìn giám linh thạch, trên đó không có thứ gì, liền nhìn về phía bia rèn hồn, nhìn thấy trên đó hiện lên "Ba tấc sáu phân", không khỏi mỉm cười lắc đầu, "Đồ nhi à, hồn lực này của ngươi cũng không tính là mạnh. Có điều cũng không sao, ta có một bộ bí pháp tôi luyện hồn phách, hiệu quả rất tuyệt vời! "

Nàng luôn cho rằng thực lực Hứa Dương ít nhất là Thất Mạch cảnh sơ kỳ, dựa theo tu vi này mà nói, hồn lực ba tấc sáu phân chỉ thuộc trình độ bình thường.

Ai ngờ Hải Yến nghe vậy lại có chút khó chịu, kêu vài tiếng ở trên đầu Hứa Dương, "Sai rồi! Sai rồi!"

Hứa Dương nhíu nhíu mày, nhỏ giọng nói "Con chim ngu ngốc, đừng có kêu la ồn ào."

Hải Yến dường như không nghe thấy, tiếp tục hét lên, "Rèn tinh, không đúng. Đó là, Thích Tinh."

Sau đó, nó lơ lửng một vòng trên không và đáp xuống đỉnh của bia rèn hồn, giống như một con chim gõ kiến mãnh liệt mổ vào một khối đá sáng bóng.

"Gì mà Đoạn kinh, Thứ kinh chứ?" Hứa Dương vội vàng đi lên cản nó, chỉ sợ cái con chim này đúng thật là ngốc rồi mà?

Triệu Dĩ Quân bên cạnh nghe được hai chữ "Thích Tinh", lập tức xiết chặt hoa cúc, thả người tiến lên, gạt con quạ ra, cầm lấy thứ gì đó trên bia rèn hồn vào trong tay.

Hứa Dương coi như có ngu đi nữa, cũng phát giác ra có cái gì không đúng, thấp giọng hỏi Hải Yến nói "Chuyện gì xảy ra?"

"Ngô, đại sư, nói qua. Rèn tinh, kiểm trắc, hồn lực. Thích Tinh, không được!"

"Ồ?" Hứa Dương hai mắt nhắm lại, "Vậy cái gì trên cột đá đen này?"

"Thích Tinh, Thích Tinh!"

Hứa Dương rất khó chịu, chỉ vào Triệu Dĩ Quân nói "Ngươi đã dùng Thích Tinh để thay thế cho rèn tinh sao?!"

"Ta không phải! Ta không có! Đừng có nói mò..."

Trầm Thiên Mục khẽ nhíu mày, cũng không biết động tác của nàng như thế nào, đã thấy khối đá sáng bóng kia liền rơi vào trong tay nàng.

"Quả thật đúng là Thích Tinh." Nàng nhìn về phía Triệu Dĩ Quân, "Vừa rồi là dùng thứ này để đo hồn lực của Hứa Dương sao?"

Triệu Dĩ Quân bị dọa đến nỗi bịch một phát quỳ lên trên mặt đất, run giọng nói "Vâng..."

Trầm Thiên Mục đột nhiên ngửa mặt lên trời cười to, "Ta đã nói rồi mà, hồn lực đồ nhi bảo bối của ta sao mà như vậy được chứ, Ha Ha, tốt! tốt!"

Đoạn Hoài nghe vậy cũng rất là kinh ngạc, "Khi kích phát Thích Tinh, hồn phách sẽ cực kỳ đau đớn, khó chịu gấp mấy lần so với rèn tinh bình thường. Hứa sư muội dùng thứ này để đo hồn lực, lại có thể đạt được ba tấc sáu phân!"

Trầm Thiên Mục khẽ gật đầu, "Nếu là dùng rèn tinh, hồn lực của Hứa Dương ít nhất cũng phải là bảy tấc trở lên."

Nàng lại lườm một phát Triệu Dĩ Quân, giọng điệu lạnh lùng nói "Nói, tại sao ngươi lại muốn hãm hại Hứa Dương?"

"Ta..." toàn thân Triệu Dĩ Quân như run rẩy, dọa đến nỗi căn bản nói không ra lời.

Ồ? Quả báo xác đáng a, xem anh đục nước béo cò đây...! Hứa Dương lập tức bu lại, đem việc người này cưỡng ép đòi tiền hối lộ, bản thân mình thì không muốn thỏa hiệp, lại bị làm khó dễ rồi thêm mắm thêm muối nói qua một lượt.

Trầm Thiên Mục nghe vậy tức giận nói "Ta cũng có nghe nói qua chuyện thu tiền cá nhân của đệ tử canh giữ sơn môn, không ngờ lại trắng trợn như vậy! Ba ngàn lượng? Không biết là có bao nhiêu thiên tài bần hàn tội nghiệp bị ép buộc mà đi mất?"

Nàng lập tức nghĩ đến, nếu không phải Hứa Dương có mối quan hệ nào đó với sư tỷ mình, chỉ sợ hôm nay mình cũng không có duyên với cái chuyện tiền hối lộ này, trong lồng ngực một cơn lửa giận lập tức dâng lên.

"Hừ, cản trở tông môn chiêu mộ đệ tử có thiên phú chính là hủy hoại huyết mạch Huyền Hoa tông ta!" Nàng liền cho Triệu Dĩ Quân một câu, "Ngươi tự đi Phụng Luật Điện lĩnh tội đi. Đúng rồi, nếu còn có người nào liên quan đến chuyện "Tiền hối lộ", thì cùng nhau đi lĩnh tội, đừng đợi ta điều tra ra người!"

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5681 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5222 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4962 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4542 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4469 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4367 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter